Sau khi hấp thu rất nhiều linh thạch cực phẩm Tần Lập tiến vào trạng thái bế quan, đánh sâu lên tầng cao hơn của chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn. Phỏng chừng cũng là tầng cuối cùng, cảnh giới tinh thần hóa thật.
Tần Lập cảm giác được, theo bản thân không ngừng tu luyện khẩu quyết chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, người khổng lồ đội trời đạp đất trong tinh thần thức hải đang chậm rãi...hòa tan!
Tựa như băng tuyết tan rã, theo Tần Lập không ngừng tu luyện tốc độ hòa tan cũng càng lúc càng nhanh.
Mà sau khi người khổng lồ này hòa tan, lực lượng tinh thần cường đại sinh ra không ngừng tăng trưởng tinh thần thức hải của Tần Lập tăng lên gấp ba so với trước kia.
Nguyên lai tinh thần lực của Tần Lập đã mênh mông như biển, chớ nói cùng cấp, cho dù là so với đại năng Địa Tiên cũng không kém bao nhiêu. Mà nay tinh thần thức hải bị mở rộng gấp ba, có thể nói quả thực như yêu nghiệt!
Thật sự là quá khủng bố, ngay cả bản thân Tần Lập đều không ngờ đến loại kết quả này. Tần Lập có thể khẳng định, chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn của mình đã được tu luyện tới cảnh giới đỉnh!
Lúc này, một đoạn khẩu quyết đột nhiên xuất hiện trong đầu, Tần Lập càng thêm khẳng định dự đoán của hắn.
Kiếm Quyết Duy Ngã Cửu Kiếm: Kiếm thứ nhất - Liệu Nguyên! Kiếm thứ hai - Cụ Phong! Kiếm thứ ba - Trọng Sát! Kiếm thứ tư - Thôn Phệ! Kiếm thứ năm - Sát Thần! Kiếm thứ sáu - Liệt Địa! Kiếm thứ bảy - Trảm Thiên! Kiếm thứ tám - Sơn Hà Vạn Lý! Kiếm Thứ chín - Duy Ngã Độc Tôn!
Tần Lập vừa mừng vừa sợ. Không nghĩ tới giống như Tiên Thiên Tử Khí Quyết tăng lên cảnh giới nhất định xuất hiện công pháp Tử Khí Quyết, chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn sau khi đột phá không ngờ lại xuất hiện Duy Ngã Cửu Kiếm!
Trong đầu Tần Lập hơi chút tìm hiểu về uy năng Duy Ngã Cửu Kiếm một chút liền hoàn toàn sợ ngây người. Đây còn gì là chiến kỹ thế gian? Đây rõ ràng là kiếm quyết đến từ Tiên giới!
Có thể nói một cách không khoa trương: Duy Ngã Cửu Kiếm vừa ra - thiên hạ không còn kiếm!
Hơn nữa, Duy Ngã Cửu Kiếm nếu được Tần Lập dùng Bàn Long Thiên Tử Kiếm thi triển, sẽ sinh ra hiệu quả càng tốt hơn! Đây cũng không phải nói là Ẩm Huyết kiếm không bằng Bàn Long Thiên Tử Kiếm. Lại nói, Ẩm Huyết kiếm tuy rằng không phải là Bảo Khí, nhưng chất liệu luyện chế càng khó được hơn là Bàn Long Thiên Tử Kiếm.
Nếu Ẩm Huyết kiếm được luyện chế thành Bảo Khí, như vậy uy năng của nó nhất định có thể siêu việt Bàn Long Thiên Tử Kiếm! Chỉ là hiện tại, trên Bàn Long Thiên Tử Kiếm có cái loại khí hoàng giả trải qua mấy chục vạn năm tích lũy sinh ra, loại khí này vừa lúc phụ họa cho khí chất Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn!
Tuy nhiên trong lòng Tần Lập lại hết sức không muốn cứ vậy vứt bỏ Ẩm Huyết kiếm. Từ khi xuất đạo, Ẩm Huyết kiếm vẫn theo hắn, đã nhiều năm như vậy, hơn nữa Tần Lập thủy chung có loại cảm giác Ẩm Huyết kiếm đang sản sinh linh trí, cũng chính là loại vũ khí có kiếm hồn mà người tu luyện khát vọng nhất!
Một thanh vũ khí có kiếm hồn, giá trị hơn xa so với một món Bảo Khí. Thậm chí cho dù là Kiếp Khí, Thánh Khí cũng không đổi!
Bởi vì cho dù là loại Thánh Khí trên Hoàng Kim Cung cũng không có linh trí thuộc về mình!
Tần Lập híp mắt, đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng. Hắn chưa từng tiến hành luyện khí, nhưng trong đầu được truyền thừa từ Luyện Kim Đại sư Hô Diên Bác, tri thức về luyện khí có thể nói vượt xa bất kỳ một Luyện Kim sư đương thời nào!
Nếu có thể đem Bàn Long Thiên Tử Kiếm cùng Ẩm Huyết kiếm luyện chế thành một thanh kiếm...Vậy sẽ là một kết quả thế nào đây?
Tần Lập đối với ý niệm này trong đầu của mình có một loại cảm giác tim đập thình thịch.
Thứ nhất: như vậy liền tổng hợp được ưu điểm của cả hai có thể phát uy ra uy lực lớn nhất của Duy Ngã Cửu Kiếm! Thứ hai: sử dụng vũ khí tự tay luyện chế, cái loại cảm giác thành tựu cùng thỏa mãn cùng với cảm giác sử dụng như ý so với sử dụng vũ khí khác là hoàn toàn khác nhau!
Trong đầu nghĩ, Tần Lập từ trạng thái nhập định tỉnh lại, tuy rằng giờ phút này hắn dịch dung, nhưng trên người đồng dạng tăng thêm một cỗ khí chất thần bí phiêu dật. Thần thức khẽ động, hắn liền cảm giác được chuyện đang xảy ra trên cả chiếc thuyền.
Thần thức Tần Lập cảm giác được khí tức Cơ Ngữ Yên, liền sinh ra một ý trêu đùa, dùng thần thức thăm dò trên người Cơ Ngữ Yên. Khiến cho Tần Lập ngạc nhiên vui mừng không thôi là Cơ Ngữ Yên không ngờ hoàn toàn không chút cảm giác được!
Vốn theo Tần Lập tiếp xúc người có thực lực càng mạnh, hắn đã rất ít sử dụng thần thức đi thăm dò trình độ của đối phương. Cường giả cảnh giới Lôi Kiếp không giống với những người dưới Chí Tôn, từng kẻ đều là trải qua rất nhiều năm tích lũy, hoặc là được kỳ ngộ đến mức làm người ta ngạc nhiên thán phục mới tu luyện đến cảnh giới đó, đối với dao động cực kỳ mẫn cảm. Cho dù là Tiên Thiên Tử Khí Tần Lập tu luyện, cũng đồng dạng không dám dễ dàng thử.
Nhưng sau khi tinh thần thức hải mở rộng gấp ba, tinh thần lực hoàn toàn tăng lên, lại tra xét cường giả Lôi Kiếp như Cơ Ngữ Yên, nàng lại không chút cảm giác được. Như vậy đủ để nói rõ Tần Lập hiện tại đối mặt với bất kỳ võ giả Lôi Kiếp nào đều có thể dễ dàng phán đoán thực lực chân chính của đối phương!
Cơ Ngữ Yên đang cùng Âu Dương Hải nói chuyện, trên khuôn mặt ngũ quan xinh xắn đôi mày liễu khẽ nhíu, nhẹ giọng nói:
- Vậy nó vừa ăn một con cá chình dài mấy trăm thước rộng mười mấy thước kia hẳn là sẽ không lên công kích chúng ta chứ?
- Hả?
Âu Dương Hải cùng mấy thuyền viên vừa nghe lời này lập tức sững sờ, ngây như phỗng. Sau một lúc lâu, Âu Dương Hải vẻ mặt khó tin nhìn Cơ Ngữ Yên nói:
- Cá chình khổng lồ sinh hoạt ở nơi sâu nhất đại dương, bình thường không dễ dàng bơi lên, nó như thế nào có thể gặp được bạch tuộc khổng lồ chứ?
Cơ Ngữ Yên có chút ngượng ngùng cười nói:
- Là ta trêu chọc. Ta đả thương con cá chình, nó nổi giận theo đuổi không ngớt, vì thế bị bạch tuộc càng khổng lồ kia nuốt...
- Trời ạ!
- Thật khó tin!
- Loại chuyện này...quá khó tin!
Âu Dương Hải cùng mấy người khác đều không còn gì để nói nhìn Cơ Ngữ Yên. Bởi vì từ trước đến giờ vẫn không gặp nữ tử này ra tay, tuy rằng có thể thấy nàng bay tới bay lui, nhưng trong đáy lòng, theo bản năng vẫn cho rằng thực lực nữ nhân này không quá mạnh. Kết quả người ta không cần dụng cụ gì, tay không lặn xuống sâu hơn vạn thước dưới đáy biển, còn đả thương một con quái vật cá chình khổng lồ, lại chạy trốn khỏi bạch tuộc càng thêm khổng lồ khủng bố.
Tùy tiện một điểm nào cũng không phải đám người bọn họ có thể tưởng tượng.
Lúc này, Tần Lập từ cách đó không xa đi tới, cười nói:
- Đây chính là nơi Huyết San Hô sinh trưởng?
- A?
Cơ Ngữ Yên bị Tần Lập đột nhiên xuất hiện làm hoảng sợ, lập tức kinh ngạc nhìn Tần Lập, lẩm bẩm:
- Chàng...chàng lại đột phá?
Cơ Ngữ Yên cảm thấy được mình đã rất có khả năng thích ứng tốc độ của vị thiên tài gần như yêu nghiệt này, nàng một mực cho rằng cho dù ngày mai Tần Lập đột nhiên tu luyện đến Địa Tiên, nàng cũng không kinh ngạc.
Nhưng sự thật chứng minh, tâm của nàng cũng không cường đại như nàng tưởng tượng. Tần Lập vừa từ bên kia đi tới, nàng không ngờ không cảm giác được cho dù đến giờ phút này, Tần Lập rõ ràng đứng đó, nhưng cảm giác của nàng lại không bắt giữ được thân thể hắn. Điều này làm cho Cơ Ngữ Yên cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Đồng thời cao hứng giùm Tần Lập, trong lòng Cơ Ngữ Yên cũng không cấm sinh ra một chút mất mát nho nhỏ: Giữa người với người thật đúng là không thể so sánh. Vừa rồi mình còn thỏa mãn phản ứng kinh ngạc của đám người Âu Dương Hải, đảo mắt nhìn Tần Lập, cái loại cảm giác thỏa mãn vừa rồi, hiện tại nghĩ đến lại như một loại châm chọc.Bạn đang đọc truyện được tại
Tần Lập gật đầu cười nói:
- Công pháp cùng chiến kỹ tu luyện có chút đột phá, cảnh giới thì lại không có tăng lên quá nhiều.
Nếu Cơ Ngữ Yên biết tình huống chân thật của Tần Lập, nhất định mắng rằng Tần Lập quá giả dổi. Duy Ngã Cửu Kiếm, tinh thần thức hải mở rộng gấp ba! Những thứ này còn xem là một chút đột phá? Vậy người như ta đây có phải là không cần phải sổng nữa, tìm gốc cây treo cổ chết cho xong.
- Chúc mừng chàng!
Cơ Ngữ Yên lại không nghĩ nhiều, một chút mất mát nhỏ chỉ lóe lên trong nháy mắt rồi biến mất không còn hình dạng. Tần Lập tăng lên, nàng càng nhiều là cao hứng thay cho hắn.
Tần Lập cười hỏi:
- Vừa rồi nàng mới nói bạch tuộc cùng cá chình khổng lồ là chuyện gì xảy ra?
Cơ Ngữ Yên lại kể lại chuyện mình vào biển sâu một lần nữa, khi nói đến rừng san hô đủ mọi màu sắc lóe hào quang kia. Âu Dương Hải ở bên cạnh vẻ mặt kích động dùng sức gật đầu. Hiển nhiên năm xưa Âu Dương Hải cũng từng nhìn cảnh đẹp đó, cả đời đều không thể quên được.
Tần Lập chờ Cơ Ngữ Yên nói xong, nhìn nàng một cái, nhẹ giọng nói:
- Lần sau không nên làm chuyện mạo hiểm này.
Giọng điệu tuy là trách cứ, nhưng Cơ Ngữ Yên lại nghe thấy trong lòng ấm áp. Nàng tự nhiên hiểu được, đây là Tần Lập lo lắng quan tâm nàng liền cười gật đầu. Không đợi nói chuyện. Tần Lập liền ném sang một lệnh bài nhỏ màu đen to bằng bàn tay, Cơ Ngữ Yên theo bản năng đón lấy, cỗ năng lượng dao động mãnh liệt mênh mông bên trên dọa nàng nhảy dựng, vội hỏi:
- Đây...đây là thứ gì?
- Một món Bảo Khí khác lấy được từ trên người hoàng tử gì đó, nàng cầm để phòng thân, lúc sử dụng rót tinh thần lực vào là được. Thứ này đều là vật vô chủ, cũng không cần hủy diệt thần thức, rất đơn giản.
Tần Lập cười nói.
Hắn sở dĩ nói vậy là bởi vì khi hắn sinh ra ý tưởng hòa hợp Ẩm Huyết kiếm cùng Bàn Long Thiên Tử Kiếm làm một, dùng thần thức rà quét Bàn Long Thiên Tử Kiếm thì phát hiện trên thanh kiếm này không ngờ có lưu lại thần thức của một đại năng!
Tần Lập mất một phen khí lực thật lớn mới xóa được thần thức kia. Người lưu lại thần thức khẳng định cấp bậc Địa Tiên, Tần Lập coi như lần đầu tiên gián tiếp tiếp xúc tới uy năng của Địa Tiên trong truyền thuyết - đại biểu thực lực cao nhất thế giới này!
Tuy rằng thần thức kia không phải rất cường đại, nhưng dung hợp trong khí hoàng giả, cực kỳ ngoan cường. Nếu không phải tinh thần lực của Tần Lập tăng mạnh, khả năng còn không có biện pháp làm gì đổi phương.
Khuôn mặt Cơ Ngữ Yên ửng đỏ, nhìn Tần Lập do dự nói:
- Vậy...vậy không tốt hả! Thứ này, hẳn là đưa cho Thi Vũ các nàng...
Tần Lập khoát tay, tùy ý nói:
- Không sao. Thực lực họ hiện tại dùng Bảo Khí, một là sẽ bị người khác nhòm ngó; hai là khó có thể khống chế, nhìn như là tốt kỳ thật là có hại mà không lợi. Đợi cho lúc bọn họ có thể sử dụng, lại cướp thêm là được. Ta thấy những hoàng tộc ở Đông Hoang kia, bộ dạng thật giàu có. Bọn họ không phải còn muốn tìm ta gây phiền toái sao, đến lúc đó lại cướp thêm vài món, người nào cũng có phần.
Tần Lập nói đến chỗ hưng phấn, mở hai tay, vẻ mặt hào hùng khí phách.
Cơ Ngữ Yên không còn lời gì nhìn Tần Lập, không nghĩ tới người này còn có một mặt tà ác như vậy. Ai gặp phải hắn thật sự là xui tám đời!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...