Cuối cùng vẫn là có mấy chục vị dòng chính Tần gia, bao gồm Tần Vũ lựa chọn lưu lại. Bọn họ cho rằng Tần Lập là nói chuvện giật gân đe dọa. Huyền Đảo tồn tại ở thế giới này cũng không phải ngày một ngàv hai, từ thượng cổ đến nay, cũng đã trải qua biết bao ngàn vạn năm cho tới bây giờ cũng chưa từng phát sinh chuvện có người từ ngoài đến xâm nhập. Cho nên, bọn họ không cho rằng ở tại chỗ này, Tần gia sẽ thật sự bị diệt vong. Cho dù có người từ ngoài đến xâm nhập, vậy cùng bọn họ nào có quan hệ gì? Còn có thể đều giết sạch hay sao?
Hiện tại sản nghiệp của Tần gia rất nhiều, cho dù Tần Tỏa mang đi một sổ lượng lớn tài nguyên nhưng tài sản cố định của Tần gia ờ Huyền Đảo cũng là một con số kinh người.
Hơn nữa, những người này lưu lại đây, trong lòng còn có dã vọng lớn hơn nữa, đó chính là Tần gia vốn là một gia tộc, chia ra làm hai! Như vậy, vị trí gia chủ đương nhiên cũng thêm ra một người!
Những người lưu lại này sẽ chân chính nhập chủ lớp cao tầng, trở thành quyết định quyết sách của Tần gia. Dựa vào trước đây các gia tộc bị đánh hạ xuống đáy, cùng Thiên Cơ Môn, Tiền gia Phú Giáp Thiên Hạ có quan hệ với Tần gia, cùng với sự uy hiếp của Tần Lập, cũng khiến cho các gia tộc trên Huyền Đảo cũng không dám động tới Tần gia.Nguồn: https://truyenfull.vn
Vì những lẽ đó, những người này liền có lý do lưu lại, tuy rằng sẽ từ một gia tộc sắp trở thành thế lực siêu cấp, biến thành một gia tộc trung bình, tuy nhiên lại trở thành gia tộc chính bọn nó có quyền định đoạt!
Hơn mười mấy vị dòng chính Tần gia, đại biểu cho mười mấy phòng chi nhánh của Tần gia. số người nhân lên tương ứng chừng hơn hai vạn! Hơn nữa rất nhiều bàng chi cùng tôi tớ. Tần gia trang còn lại trên Huvền Đảo, cũng xem như một thế lực rất lớn.
Mà quan trọng nhất, là trên tay bọn họ, tuy rằng không có nhưng phổi phương đan dược, nhưng Tần Lập lại cấp cho bọn họ các loại đan dược cao cấp cũng đủ để chống đỡ ba trăm năm!
Thời gian ba trăm năm, cũng đủ để cho thực lực của bọn họ được tăng lên trên diện rộng! Hơn nữa người của Tần gia chân chính đắc tội với các môn phái gia tộc trên Huyền Đảo đều đi rồi, những người đó muốn báo thù, cũng không đến mức tìm tới trên đầu bọn họ. Huống chi Tần Lập chỉ là dời khỏi Huvền Đảo, cũng chưa chết đi, nếu muốn đối phó với số người Tần gia lưu lại này, các thế lực cũng phải cân nhắc một chút, có thể chịu đựng được lửa giận của Tần Lập hay không.
Đây đều là các vấn đề những người Tần gia lưu lại này sớm đã suy nghĩ rõ ràng. Bởi vậy, bọn họ đều rất kiên quyết
Tần Tỏa mặc dù hơi có chút thất vọng, còn định khuyên nhủ đám người quvết định lưu lại đó, tiếc rằng những người đó tâm ý đã quyết. Tần Tỏa cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Các lão tổ tông Tần gia đều thấy rõ việc này trong mắt, nhưng đều giữ thái độ im lặng. Bởi vì đối với toàn bộ gia tộc Tần gia, điều đó cũng có thể nói là một chuyện tốt, nói rõ sức ảnh hưởng của gia tộc càng ngày càng phát triển mở rộng.
Tới ngày Tần gia di dời, vợ chồng Trầm Nhạc cùng Tiền Đa Đa gia chủ Tiền gia Phú Giáp Thiên Hạ bỗng nhiên dẫn người đến thăm.
Đại đội nhân mã đã xuất phát, do Thượng Quan Thi Vũ dẫn dắt, chậm rãi rời Huyền Đảo. Dù sao loại chuvện này muốn giấu cũng không giấu được người khác, không bằng thoải mái rời đi. Chỉ cần không có ai biết rốt cuộc Tần gia đi đâu là tốt rồi
Bên trong phòng khách, trong mắt Trầm Nhạc nhìn Tần Lập nhiều ít có chút phức tạp, cười khổ nói:
- Gia tộc Tần gia di dời khỏi Huyền Đảo! Nói đi là đi! Rốt cuộc ngươi đã biết tin tức gì
vậy?
Tiền Đa Đa gia chủ Tiền gia Phú Giáp Thiên Hạ ở một bên, dường như cũng có chút suy nghĩ nhìn Tần Lập, bọn họ đều không rõ vì cái gì Tần gia ờ Huvền Đảo đang phát triển thật tốt, đột nhiên lại muốn di dời. Nếu nói không có lý do, đánh chết bọn họ cũng không tin! Hơn nữa còn có một điểm, chỉ số thông minh cùng tầm nhìn của Tiền Đa Đa và Trầm Nhạc, đều hơn xa tầm mắt của đám con cháu Tần gia lưu lại vẫn tự cho là đủng kia.
Tần Lập cười nói:
- Có thể có tin tức gì đó. Tuy nhiên chỉ là phòng bị chuyện chưa xảy ra thôi. Đừng nói với ta, các người đối với chuyện địa phương cực Tây một chút đều không biết. Mấv lão già ờ Thôi gia kia, đến từ địa phương cực Tây là chết như thế nào, các người cũng đều biết rõ ràng. Huynh nói xem, nếu ta không di dời gia tộc đi, đám người địa phương cực Tây kia đến đây, sẽ bỏ qua ta sao?
Tần Lập nói lời này, nói thật thật giả giả, Trầm Nhạc và Tiền Đa Đa cơ hồ cũng đều không tìm ra chút sơ suất nào. Tuy nhiên nói đi nói lại, hai người vẫn là không tin tường lắm, Tần Lập chỉ dựa vào lý do này mà rời đi.
Trầm Nhạc lộ vẻ mặt buồn bã, nói:
- Hảo huynh đệ! Huynh đệ chúng ta cùng một hội, chẳng lẽ ngươi liền nhẫn tâm bỏ chúng ta lại như vậy sao?
Lãnh Phương Phi ở một bên không khỏi có chút mĩm cười. Phu quân mình này là người đứng đầu một phái ngày thường lúc nào cũng rất oai nghiêm, nói chuyện cũng là nhất ngôn cửu đinh. Nhưng vừa tới trước mặt Tần Lập, dường như hành vi liền trở nên không thuần chính nữa rồi. Tuy nhiên điều này cũng nói rõ quan hệ giữa hai người.
Tần Lập nói:
- Quê hương của ta trên thế tục là thành Hoàng Sa Thanh Long quốc nơi đó, có Thần Miếu thái cổ xuất thế, các huynh đều biết chứ?
Trầm Nhạc cùng Tiền Đa Đa tinh thần hai người thoáng nâng lên, cùng một lúc nhìn Tần Lập. Tiền Đa Đa gật đầu nói:
- Tin tức này, ta đích xác đã sớm biết, cũng nghe nói không hề ít người trong môn phái địa phương cực Tây. Đúng rồi ta dường như nghe người ta nói trong tay ngươi...
Tiền Đa Đa nói đến đây, đột nhiên im miệng, có vẻ áy náy nhìn Tần Lập., sau đó nói:
- Hay là Tần lão đệ là vì chuyện bản đồ này, mới phải đưa cả gia tộc rời Huyền Đảo?
Trầm Nhạc cũng bị cả kinh trợn mắt nhìn Tần Lập, nói như hét:
- Được đấy! Tần Lập! Ngươi chơi không đẹp! Ngươi có bản đồ thái cổ trong tay, không ngờ cũng không nói cho chúng ta biết.
Lãnh Phương Phi ờ một bèn ngầm bấm phu quân mình một cái, trách:
- Chuyện lớn như vậy, trong nội bộ Tần gia cũng chưa chắc mọi người đều biết, sao lại nói lung tung vậy?
Tần Lập lắc đầu cười khổ nói:
- Nếu ta thực sự có bản đồ thái cổ thì tốt rồi vấn đề là đây là có người cố ý hãm hại ta! Ta di dời gia tộc đi, cùng điều này nhiều ít cũng có chút quan hệ. Có điều không lớn, ta chỉ là cảm thấy đám người địa phương cực Tây kia ào ạt kéo tới Đông Phương, đối với chúng ta mà nói không phải là chuyện tốt. Trên Huyền Đảo Tần gia rất đông cừu gia, những người đó không dám công khai báo thù, nhưng âm thầm tung ra một ít lời đồn gì đó rất dễ dàng. Huynh xem, đến ngay cả các huynh đều tin lời đồn đãi kia, người khác sẽ không tin sao?
Trầm Nhạc cùng Tiền Đa Đa ngẫm nghĩ một chút, đạo lý này cũng đúng, mặc kệ trong tay Tần Lập có phải có bản đồ thái cổ hay không, nhưng đến ngay cả bọn họ cũng không biết, người khác như thế nào có thể biết được. Cho nên, rõ ràng là tin tức đồn đãi ở bên ngoài Tần Lập có trong tay bản đồ thái cổ, tuyệt đối là bịa đặt!
Tiền Đa Đa khẽ thở dài:
- Tần huynh đệ thật có quvết đoán...Có thể di dời toàn bộ một gia tộc khổng lồ. Đáng tiếc chúng ta lại không được, liên quan tới quá nhiều thứ. Hiện giờ cũng chỉ có thể chúc lão đệ ẩn dật được tốt!
Tần Lập khẽ thờ dài:
- Tần gia cũng lưu lại không ít người, ngày sau mong rằng nhị vị huynh trưởng có thể chiếu cố nhiều hơn!
Trầm Nhạc cùng Tiền Đa Đa gật đầu đáp ứng ngay, bọn họ đều rất có lòng tin tưởng thực lực của Tần Lập, đều tin chắc sau này thành tựu của Tần Lập là không thể lường được. Bởi vậy, đối với vêu cầu của Tần Lập nhờ chiếu cố cho số người Tần gia lưu lại này, cũng không một chút phân vân liền đáp ứng ngay.
Đưa tiễn vợ chồng Trầm Nhạc, Lãnh Phương Phi cùng với Tiền Đa Đa gia chủ Tiền gia xong, Tần Lập cũng vẫy tay từ biệt nhưng người Tần gia ở lại, rồi nhoáng một cái lướt đi.
Một đám người đứng ờ trước mặt Tần Vũ. Tẩn Vũ đã trờ thành tân gia chủ của Tần gia thành Phong Sa! Hơn nữa, trừ hắn ra còn có bảy tám mươi lão già Tần gia có được thực lực cảnh giới Dung Thiên, đều trở thành trưởng lão Tần gia.
Tần Vũ khẽ thở dài mặc kệ nói thế nào, vốn trước đây đều cùng chung một đại gia tộc, hiện giờ tách ra, dù sao cũng có phần thương cảm.
Lúc này, bên cạnh Tần Vũ có người nhẹ giọng nói:
- Gia chủ! Trở về đi! Hiện tại gia tộc trăm chuyện ngổn ngang, còn cần gia chủ quyết sách!
Ánh mắt có chút thương cảm của Tần Vũ, dần dần trờ nên kiên định lại, hắn thỏa thuê mãn nguvện nói:
- Được! về nhà! Ta muốn bọn họ sẽ nhìn thấy: sau trăm năm Tần gia thành Phong Sa phát triển thế nào trẽn Huyền Đảo.
Nhân số mấy vạn, trải dài không thấy cuối.
Đại đội nhân mã Tần gia lần này, đội ngũ thập phần khổng lồ chừng tám chín vạn người, trước sau kéo dài năm sáu mươi dặm!
Toàn bộ Huyền Đảo đều lâm vào chấn động. Trước đó mặc dù có lời đồn, nhưng ai nấy đều bất ngờ, không nghĩ tới Tần gia lại thật sự quyết đoán như vậy, nói đi là đi!
Lâm gia, Vương gia cùng Tiêu gia ba thế lực siêu cấp có chút mâu thuẫn vói Tần gia, đều giữ thái độ trầm mặc một cách khác thường, không có một gia tộc nào đứng ra phát biểu quan điểm gì của mình.
Tần Lập theo kịp Thượng Quan Thi Vũ phía trước. Hai người ngồi trong xe ngựa, Thi Vũ tựa vào vai Tần Lập, nhẹ giọng nói:
- Phu quân! Huynh nói chúng ta làm như vậv có thật sự chính xác không? Muội thấy tâm tình rất nhiều người đều không được tốt lắm! Rời xa quê hương, thành Phong Sa đủng là quê hương của bao đời Tần gia sinh sổng vô số năm nha!
Tần Lập nhẹ giọng nói:
- Có lẽ không bao lâu, bọn họ sẽ thấy may mắn vì lựa chọn của mình. Trên thực tế, Thi Vũ, muội biết không? Ta muốn mang đi cũng chỉ là mấy người mà thôi!
Thi Vũ nhẹ nhàng gật đầu, dịu dàng nói:
- Muội đương nhiên hiểu được, huynh là không muốn cho gia tộc này bị diệt vong. Các môn phái địa phương cực Tây kia nếu như tìm được Huvền Đảo, môn phái bị tiêu diệt trước nhất chính là Tần gia, đúng không?
- Đúng vậy! Hy vọng sau khi chúng ta dời đi, con cháu Tần gia còn lại có thể tránh thoát một kiếp này!
Tần Lập thở dài hơi nhắm hai mắt lại, tuy rằng mọi chuyện đều do mấy người Tần Tỏa xử lý và chủ trì nhưng Tần Lập vẫn cảm thấy hơi mỏi mệt.
Tần Lập ngồi thoải mái trong xe ngựa dần dần nhắm mắt lại ngủ chập chờn.
Đội ngũ phía trước đột nhiên dừng lại, dần dần truyền tới mấy người Tần Lập nơi này.
Tần Lập mở to mắt, khẽ nhíu mày, lúc này có người bay nhanh truyền lại tin tức, ở chỗ lối ra Huyền Đảo có người chặn lại, đồng thời tuyên bố muốn gặp Tần Lập.
Đám Người Xà Xà bị Tần Lập ra lệnh cưỡng chế không đến trường hợp vạn bất đắc dĩ, không được tùy tiện ra tay. Bởi vì bọn họ đều là lá bài chưa lật trong tay Tần Lập, không đến thời khắc mấu chốt Tần Lập không muốn để người khác biết.
Tần Lập biết trước một chuyến này sẽ không được suôn sẻ lắm, nhưng vẫn không nghĩ tới lại có người chặn mình ngay ở lối ra này.
- Rốt cục là ai đây?
Tần Lập thầm nghĩ trong lòng, đứng lên nói với Thi Vũ:
- Muội cùng đi với ta xem sao!
Thi Vũ gật gật đầu, cùng Tần Lập bay lên không trung tới lối ra vào Huvền Đảo, Vừa tới nơi, vừa thấy mặt, hai bên đểu sửng sốt nhìn nhau!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...