Thật không phải nói Tần Lập để lại những thứ tốt nhất, hắn chỉ để lại một chút thiên tài đại bảo đặc biệt quý hiếm, cho dù đưa cho Tần gia, lấy đan phương Tần gia hiện tại cũng chỉ là lãng phí. Nhưng đối với bản thượng cổ đan phương của Tần Lập, mấy thứ đó có thể phát huy ra tác dụng rất lớn!
Còn có một số cực phẩm trang sức và vũ khí truyền từ thời thượng cổ, dùng để tặng người thì không gì tốt hơn.
Hốc mắt Tần Tỏa ửng đỏ nhìn đệ đệ đồng tộc có quan hệ huyết thống rất gần, trong lòng của hắn đã từng có chút không thoải mái khi Tần Lập đến. Theo Tần Lập quật khởi thần kỳ, không thoải mái đã sớm biến thành thần tượng và sùng bái!
Tần Tỏa cũng từng bàng hoàng, Tần Lập có thực lực cùng thiên phú như vậy, lại có cường giả thần bí cường đại như thế giúp đỡ, hắn sẽ cam tâm tình nguyện ở lại Tần gia sao?
Cho dù đưa vị trí gia chủ cho hắn, có thể giữ được trái tim hắn sao? Không cần hỏi, Tần Tỏa cũng biết mấy thứ này căn bản không lọt vào mắt đệ đệ mình!
Cho nên hắn một lần cảm thấy bàng hoàng, vạn nhất Tần Lập rời khỏi Tần gia. Như vậy vòng sáng hiện tại của Tần gia đều trong một đêm biến mất không còn!
Mà hiện tại, tất cả bàng hoàng cùng cảm giác lạ lùng của Tần Tỏa đều biến mất sạch. Thay vào đó là kính ý thật sâu đối với Tần Lập!
Tần Tỏa hết sức nghiêm túc cúi đầu hành lễ với Tần Lập, trầm giọng nói:
- Ta thay mặt cho toàn gia tộc cảm ơn ngươi, huynh đệ!
Tần Lập cười nói:
- Đừng quên, ta cũng là một thành viên của gia tộc. Bất kể tới lúc nào, ta cũng vẫn như thế!
- Tốt! Tốt!
Tần Lĩnh Sơn đỏ mắt, hét lớn vài tiếng tốt, sau đó nghiêng mặt đưa tay lau khóe mắt.
Lúc này con mắt từng trưởng lão đều đỏ lên. Giờ phút này, nhìn bảo vật chồng chất trong phòng, trong mắt bọn họ cũng đột nhiên không mê người như vậy nữa, không có khiến người ta cảm thấy miệng nóng lưỡi khô nữa. - .
Bởi vì có một bóng hình bao trùm trên tất cả bảo vật này.
Chuyện này được xếp vào hạng cơ mật cao nhất của Tần gia. Tuy rằng Tần Lập không nói, nhưng đám trưởng lão thành tinh Tần gia cùng dòng chính làm sao có thể không đoán ra được đống bảo vật này là từ đâu tới.
Nhiều bảo vật như thế, chỉ sợ Tần Lập đã cướp sạch toàn bộ kho báu Thôi gia!
Sự thật này càng làm cho bọn họ tràn ngập tin tưởng đối với tương lai của Tần gia.
Tuy rằng số lượng Tinh Nguyên Đan cùng Bạo Nguyên Đan không nhiều, tuy nhiên Tần Lập đối với người một nhà thì không quá keo kiệt. Hắn gọi Kim Điêu, cùng Linh Ưng, Mặc Ưng đến, ở trong phòng cười nói:
- Xà Xà mạnh lên, các ngươi đều thấy được chứ?
Ba linh thú phi hành biến thành hình người, đồng loạt nuốt nước miếng. Nhất là Kim Điêu, hai mắt sáng ngời lên, gật đầu như gà mổ thóc:
- Thấy rồi, thấy rồi.
- Muốn biết nàng làm thế nào mạnh lên không?
Tần Lập vẻ mặt cười xấu xa, khiến ba con linh thú phi hành theo bản năng cảm thấy có âm mưu. Tuy nhiên, loại hấp dẫn này quả thực to lớn làm cho bọn họ căn bản không thể nào từ chối!
- Muốn, muốn!
- Ừm! Đương nhiên là trong tay ta có tuyệt thế thần đan.
Tần Lập tỉnh bơ nói, hoàn toàn không nhìn vào hào quang khát vọng trong mắt Kim Điêu cùng Linh Ưng, Mặc Ưng bộc phát ra, nói tiếp:
- Ai biểu hiện tốt, ta sẽ ban thần đan cho người đó!
Kim Điêu cùng Linh Ưng, Mặc Ưng giờ phút này trong lòng cảm thấy cực kì hối hận. Thầm nghĩ sớm biết như thế, nói gì cũng phải đi theo Tần Lập tham dự hôn lễ của nhân loại kia. Con rắn kia không phải là như vậy mà mạnh lên sao?
Nhìn ba tên vẻ mặt u ám, Tần Lập không chút động lòng, cười nói:
- Như vậy, ta trước tiên cho ba người các ngươi, mỗi người một loại thần đan tăng lực lượng tinh thần. Sau khi các ngươi dùng đan dược này, tinh thần lực sẽ tăng vọt! Về phần có thể tăng bao nhiêu vậy hoàn toàn là được quyết định bởi tình hình bản thân các ngươi! Kim Điêu sau khi dùng, tinh thần hẳn có thể tăng đến cảnh giới Phá Toái Hư Không. Ừ, ta nghĩ không kém nhiều lắm!
- Trời ạ!
Linh Ưng muội muội hồn nhiên ngây thơ không kìm nổi mở to hai mắt, lấy tay che miệng, vẻ mặt không dám tin nhìn Tần Lập.
Ngay cả Mặc Ưng luôn luôn lạnh lùng cũng không kìm nồi, ánh mắt linh động nhìn chằm chằm Tần Lập dường như muốn nhìn xem có phải hắn nói dối hay không.
- Chủ...chủ nhân, là thật sao?
Kim Điêu khó khăn nói ra, lúc trước tuy rằng thừa nhận địa vị của Tần Lập, nhưng ngoài miệng lại gần như không kêu hai chữ "chủ nhân".
Hiện tại vì loại thần đan này, rốt cuộc cũng bất chấp tôn nghiêm cùng mặt mũi, bọn họ đã sống mấy ngàn, hơn vạn năm, không phải là vì đột phá, từng bước theo đuổi trường sinh hư vô mờ mịt sao?
Như loại tuyệt thế thần đan này, chỉ kêu vài tiếng chủ nhân là có một viên, có nói lắp thì cũng không sao!
Trong lòng Tần Lập cười thầm, nghiêm túc lấy từ trong lòng ra ba nình sứ tinh xảo đã chuẩn bị từ trước, đưa cho bọn họ mỗi người một bình.
Sau đó nói:
- Sau khi dùng lập tức tìm nơi bế quan. Có thể tăng lên bao nhiêu, vậy xem tạo hóa của các ngươi!
- Đa tạ chủ nhân ban cho!
Kim Điêu vẻ mặt kích động, giọng nói có chút run rẫy!
- Đa tạ chủ nhân!
Hai giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Linh Ưng và Mạc Ưng cũng vang lên.
- Được rồi. Chỉ cần các ngươi một lòng theo ta, về sau ưu đãi không thiếu được. Ha ha, tin chắc không được vài năm, thực lực các ngươi sẽ toàn diện vượt qua ba con vượn bạch kia!
Tần Lập cười tủm tỉm nói.
Kim Điêu cùng Linh Ưng, Mạc Ưng ánh mắt lập tức phát ra hào quang sáng ngời, trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong!
Tần Lập lúc bày trầm giọng nói:
- Qua mấy ngày nữa, ta phải rời đi một thời gian. Ở trong thời gian này, nơi Hoàng Kim Cung, Kim Điêu ngẫu nhiên đi giúp ta xem một chút. Sau đó an nguy của Tần gia liền giao cho các ngươi! Bình thường không cần dễ dàng ra tay, nhưng nếu có người uy hiếp đến sự an toàn của Tần gia, các ngươi không cần hạ thủ lưu tình! Tần gia liền xin nhờ các ngươi! Chờ sau khi ta tìm được hai loại linh dược, luyện chế thành đan thì đến lúc đó cũng không thiếu phần của các ngươi!
- Chủ nhân cứ yên tâm. Chúng ta đã biết làm thế nào!
Vẻ mặt Kim Điêu nghiêm túc, hứa hẹn với Tần Lập.
- Đúng rồi. Tên tiểu huynh đệ Hắc Báo của ta chạy ra từ cấm địa Huyền Đảo, đang đánh vào cảnh giới Chí Tôn. Nếu các ngươi có rảnh thì giúp ta chỉ điểm hắn một chút!
Kim Điêu cùng Linh Ưng, Mặc Ưng đồng thời nghiêm túc gật đầu. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau bởi vì trong miệng chủ nhân nghe được một cái từ đối với bọn họ mà nói, có vẻ mới mẻ - Huynh đệ!
Chủ nhân không ngờ gọi một con báo nhỏ thực lực không tới Chí Tôn kia là "huynh đệ", hơn nữa đãi ngộ của con Hắc Báo kia ở Tần gia, bọn họ sớm nhìn trong mắt. Trong lòng vô tình tán thành Tần Lập đạt tới một độ cao mới.
Đi theo một nhân loại như vậy có lẽ là lựa chọn chính xác nhất cả đời bọn họ.
Từ trong phòng đi ra, để lại ba linh thú mừng rỡ như điên. Thấy Xà nữ một đôi chân ngọc trắng nõn để trần, ở ngoài cái ao cạnh đình viện, thu liễm linh khí thò chân ngọc vào trong nước để mặc các loại cá nhỏ xinh đẹp lượn quanh. Thân thể hơi khom về phía trước, hai bản tay trắng nõn nâng cằm, có chút xuất thần nhìn một con chuồn chuồn màu đỏ đang đậu trên lá sen trong hồ.
Ánh nắng chiếu lên mặt Xà nữ, bao phủ một tầng màu vàng nhạt trên gương mặt trắng nõn của nàng. Mái tóc mềm mại buông xuống trên vai hình thành một bức tranh tuyệt mỹ, làm cho người ta có cảm giác không muốn bừng tỉnh.
Ai có thể nghĩ đến nữ tử thoạt nhìn xinh đẹp nhu nhược này dĩ nhiên là cường giả chân chính cảnh giới Phá Toái Hư Không!
- Ba con chim nhỏ không có hiểu chuyện đời bị ngươi lừa dối đến choáng váng đầu óc hả?
Xà nữ quay đầu, đôi con ngươi linh động nhìn Tần Lập, lộ ra vẻ tươi cười quỷ dị.
- Nói bậy, cái gì mà lừa dối? Ta nói tiểu Xà Xà ngươi lúc này mới dung nhập thế giới nhân loại được mấy ngày? Như thế nào miệng lưỡi trở nên trơn tru như thế? Giống như bà tám vậy! Đây không phải là hiện tượng tốt đâu!
Tần Lập nhe răng cười, đi đến bên cạnh Xà nữ, nhìn thoáng qua hai chân ngọc trắng nõn trong nước, trong lòng không khỏi thầm khen một tiếng:
- Thật hoàn mỹ!
Xà nữ lần đầu tiên cảm thấy vài phần ngượng ngùng, "vèo" một cái thu hai chân lại, "ào" một tiếng khiến cả nhỏ toàn bộ sợ chạy mất. Hia chân được váy che khuất, Xà nữ mới vênh vào tự đắc nhìn thoáng qua Tần Lập, hừ một tiếng, vặn vẹo vòng eo nhỏ động lòng người, vẻ mặt kiêu ngạo đi mất.
Quả nhiên là kiêu ngạo!
Tần Lập cười cười trong lòng, cảm giác được một hồi thoải mái trước nay chưa từng có. Giờ phút này, hắn đột nhiên có chút nhớ Thượng Quan Thi Vũ, không biết cô gái nhỏ hiện tại đạt tới cảnh giới gì, chịu đựng bao tâm tư mệt mỏi. Tần Lập lại nghĩ đến:
- Xem bộ dạng các gia tộc trên Huyền Đảo hưng phấn sốt ruột như vậy, bọn họ hiện tại vẫn còn đang khổ chiến chứ?
...
Giờ phút này, Thôi thành bị vô số cường giả bao vây xung quanh. Trên tường thành nguy nga hùng vĩ kia, đang chứng kiến một trận giết chóc thảm thiết chưa từng có!
Sát Kiếm Lâm gia, Nộ Kiếm Tiêu gia, Hỏa Kiếm Vương gia, ba đại gia tộc cùng Tàng Kiếm Sơn Trang và vô số người của các gia tộc môn phái lớn nhỏ từ cao cấp trở xuống đang cùng Thôi gia thật sự đánh ra chân hỏa!
Đánh đã tới loại hoàn cảnh không chết không ngừng!
Bên phía Thôi gia, gia chủ Thôi Bất Bình cùng hai vị trưởng lão cung phụng bị mất tích, được cao tầng Thôi gia phán đoán nhất định bị tên đáng chết nào đó bắt đi, thậm chí đã chết!
Loại cừu hận này sâu như biển, không có bất kì cách nào làm dịu đi! Cho nên, cho dù đám siêu cấp thế lực phái ra rất nhiều tinh nhuệ nhưng cũng hết sức gian khổ.
Tới loại thời điểm này, đã không phải lúc để giấu diếm. Gia chủ Lâm gia Lâm Tử Tưởng đỏ cả mắt, tuyệt kỹ Sát Kiếm Lâm gia xuất thần nhập hóa trong tay lão.
Lão rống lớn:
- Các huynh đệ, tăng thêm sức lực. Giết vào trong, hết thảy Thôi gia chính là của chúng ta!
- Giết!
- Giết! Giết!
Máu nóng của mọi người giờ phút này đều sôi trào!
Nhất thời, Thôi thành vang lên tiếng "Giết" rung trời!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...