Duy Ngã Độc Tôn

Thôi Bất Bình đã bế quan tu luyện nhiều năm, thực lực đạt tới Nhân Tôn đỉnh phong. Giờ này trên mặt lão lại lộ ra thần sắc thật cẩn thận, dường như rất là kiêng kị đối với bốn lão già bên cạnh này.

- Bốn vị tôn giả! Ngài xem địa phương này thế nào? Vừa lòng chứ?

Thôi Bất Bình hướng về phía một lão già cao gầy nhỏ giọng hỏi.

- Ừm!

Lão già cao gầy nhẹ đáp một tiếng, thanh âm dường như phát ra từ trong vòm mũi, cái loại ngạo nghễ bẩm sinh này dường như không có làm ra vẻ chút nào.

Trên mặt Thôi Bất Bình lại thoáng hơi dao động nổi lên một chút ửng hồng, giọng của lão hơi lớn, tại thành ngầm trống dưới đất này dẫn lên liên tiếp tiếng vang vọng.

- Vậy là tốt rồi! Đại tôn giả nếu thích, ta sẽ giao nơi này cho đại tôn giả, để sau này đại tôn giả phát triển một cái căn cứ ở bên đây!

Lão già cao gầy khẽ gật gật đầu, hai mắt cổ tỉnh không dao động. Nhận được quà tặng quý giá như thế nhưng thần sắc không có nửa điểm kích động, dường như đối phương chỉ là làm một chuyện bé nhỏ không đáng kể!

Lão quay đầu lại nhìn thoáng qua lão khất cái dơ bẩn, với cánh tay trái xụi lơ của hắn, thản nhiên nói:

- Lão Tam! Nói cho ta nghe một chút đi! Tình huống cụ thể ngươi bị thương thế nào? Còn nữa, Hoàng Kim Cung...không ngờ lại xuất hiện trên Huyền Đảo, ngươi cũng nói cho ta nghe một chút xem! Thôi Bất Bình! Vì cái gì trăm năm trước thời điểm ta tới nơi này, ngươi lại chưa từng nói qua tồn tại của Hoàng Kim Cung? Ngươi có biết, Lãnh Thu Cung coi trọng Hoàng Kim Cung tới mức nào không?

Thôi Bất Bình đứng sững tại chỗ, sau một lúc lâu mới nói:

- Cái này...thuộc hạ thật sự không rõ ràng lắm tầm quan trọng của Hoàng Kim Cung đối với môn phái của tôn giả. Đây là thuộc hạ thất trách rồi...

- Được rồi! Cũng không thể trách ngươi!

Lão già cao gầy phất tay áo, nhẹ thở dài một tiếng, sau đó quay sang hai lão già kia cười nói:


- Không nghĩ tới Huyền Đảo này còn thật sự cất giấu một bí mật lớn như vậy!

Thôi Bất Bình thấy lão già cao gầy không có ý trách tội mình, lão lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng cuối cùng thở dài một hơi nhẹ nhõm. Đến hiện tại, lão cũng không dám nảy sinh ra bất kì ý niệm gì khác trong đầu. Hợp tác cùng Lãnh Thu Cung đã giúp cho Thôi gia có được thực lực ngấm ngầm, hùng mạnh vượt hơn hẳn sáu đại thế lực siêu cấp kia. Điều này từ xưa tới nay vốn là chuyện Thôi gia nằm mơ cùng không dám nghĩ tới!

Lão khất cái lúc này bĩu môi, sau đó mắng:

- Mẹ nó! Tên tiểu tạp chủng kia thực giảo hoạt! Lão tử trúng gian kế của hắn, hắn kéo dài thời gian, lẽ ra đầu tiên ta nên giết hắn! Ta không nghĩ tới lại xuất hiện võ giả mạnh như vậy, thực lực của đối phương khảng định không ở dưới ta!

Lão khất cái nói xong, bỗng nhiên nhìn về phía lão già diện mạo cực kì nho nhã bên cạnh một cái, cười quái dị nói:

- Lão Tứ! Nàng kia còn là một xử nữ, hơn nữa dung mạo cực kì xinh đẹp! Một thân thực lực không kém ta, tuyệt đối là mọt đỉnh lô thích hợp thải bổ nhất đấy!

Lão già nho nhã kia nghe thế mắt sáng lên, hỏi:

- Thật không?

Lão già khất cái hừ một tiếng:

- Ta có khi nào thì nói dối ngươi?

- Tốt lắm! Nữ nhân đó là của ta!

Biểu tình của lão già nho nhã, không ngờ lại lộ ra toàn ý hưng phấn. Xử nữ cảnh giới Thiên Tôn đỉnh phong, thật sự khó tìm. Hơn nữa ở địa phương chỗ môn phái của mình lại không thể công khai làm loại chuyện này, không nghĩ tới lúc này cùng đại ca đi vào Huyền Đảo, không ngờ còn có thu hoạch tốt như vậy!

Trên mặt lão già cao gầy cũng không có biểu hiện gì, chỉ thản nhiên nói:

- Tên tiểu tử kêu là Tần Lập kia, thật sự có thần kì như vậy ư? Tuy nhiên, đại kế của chúng ta là tuyệt đối không cho phép bị bất cứ người nào phá hỏng! Cho nên tiểu tử kia không thể không chết! Lão Tam lần này tuy rằng không có giết hắn, nhưng cũng biết rõ chi tiết về hắn...


Lão già cao gầy nói đến đây nhìn lướt qua lão già mặt khổ bên cạnh vẫn luôn giữ thái độ trầm mặc, nói:

- Lão Nhị! Ngươi phải vất vả một chuyến rồi! Đi giết tiểu tử đó đi! Đúng rồi, lão Tứ không phải muốn nữ nhân kia sao? Hai các ngươi cùng đi tốt lắm, càng thêm chắc chắn! Vẫn là câu nói: đại kế của chúng ta không cho phép thất bại! Mặt khác, các ngươi cảm thấy Hoàng Kim Cung kia rốt cục lại đang ẩn trốn ở địa phương nào?

Lúc này Thôi Bất Bình rốt cục có được cơ hội lên tiếng, tuy rằng bốn lão già này nói chuyện cũng không kiêng dè lão, nhưng lão cùng hiểu rằng: những lời nói của đối phương này, nếu như mình dám tiết lộ nửa câu, khảng định sẽ nhận lấy họa sát thân!

- Bốn vị tôn giả! Nói đến vị trí của Hoàng Kim Cung, ta nghĩ ta có thể nói mấy câu.

- Ồ? Ngươi nói đi!

Hai mắt lão già cao gầy nhìn chằm chằm Thôi Bất Bình, còn thật nghiêm túc nói:

- Nếu có thể tìm được Hoàng Kim Cung, công lao thậm chí không nhỏ hơn tấm bản đồ thái cổ các ngươi tìm được kia! Thậm chí ta có thể tiến cử hiền tài lên môn phái, cho ngươi làm một quản sự ngoại môn. Đến lúc đó, địa vị thân phận của ngươi liền cùng cấp với chúng ta! Nếu đại sự thành công, vận mệnh Thôi gia ngươi sẽ phát sinh biến đổi long trời lở đất!

Thôi Bất Bình kích động đến cả gương mặt đỏ bừng, liên tục nói:

- Thuộc hạ hiểu được, thuộc hạ hiểu được! Thuộc hạ nhất định biết cái gì nói hết không dấu giếm!

- Ừ! Ngươi nói xem.

Lão già cao gầy dường như rất có hứng thú với Hoàng Kim Cung.

Hơn một trăm năm trước, có lần bọn họ ngẫu nhiên phát hiện Huyền Đảo, sau khi đi vào, tìm tới một trong các thế lực mạnh nhất Huyền Đảo lúc ấy là Thôi gia, trực tiếp tìm được gia chủ Thôi gia. Bọn họ hơi lộ chút bản lãnh liền khiến Thôi Bất Bình kinh sợ, lúc ấy Thôi Bất Bình mới là cảnh giới Dung Thiên đỉnh phong.

Thậm chỉ, Thái thượng trưởng lão Thôi gia nghe phong phanh chạy tới, lão tổ tông này thực lực đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không thế mà trước mặt lão già cao gầy này đều bị khí thế áp chế. Tuy có phản công, nhưng khảng định không phải đối thủ của lão.

Càng đừng nói, lúc ấy cùng đi với lão già cao gầy, còn có lão khất cái cùng với hai trưởng lão thực lực sâu không lường kia. Hơn nữa, theo lời nói của đối phương, nghe ra bọn họ còn không phải nhân vật trung tâm của môn phái thần bí kia. Điều này làm cho Thôi Bất Bình cùng vị Thái thượng trưởng lão khiếp sợ không thôi, lập tức quyết định cùng hợp tác với bọn họ.


Quả nhiên, thực lực Thôi gia chỉ trong thời gian hơn một trăm năm đó tăng lên cực nhanh. Thậm chí bồi dưỡng ra Thôi Lãnh một thiên tài kinh thế hãi tục, đáng tiếc vậy mà bị Tần Lập đưa đi chầu trời...mối cừu hận này quả thực chính là không đội trời chung!

Thôi Bất Bình cung kính nói:

- Hoàng Kim Cung, từ thời thượng cổ đã xuất hiện trên Huyền Đảo. Lúc ban đầu người biết đến cũng không nhiều, có vài gia tộc thu lợi từ trong đó, nên chỉ trong thời gian ngắn ngủn mấy trăm năm phát triển nên rất mạnh. Sau đó chuyện được lan truyền rộng rãi, quy luật cũng bị người ta nắm lấy rõ ràng, mỗi bảy mươi năm, Hoàng Kim Cung sẽ xuất hiện một lần. Mỗi lần đều lựa chọn mười võ giả trong vòng trăm tuổi, chỉ cần không đạt tới cảnh giới Chí Tôn đều có thể tham gia. Các võ giả đó sẽ từ Hoàng Kim Cung nhận được bảo vật, hơn nữa đoạt bảo vật của người thắng lợi của người thắng lợi giải thi đấu Chí Tôn từ Hoàng Kim Cung mang ra ngoài, kết quả...

- Không đúng!

Lão khất cái nhíu mày, bỗng nhiên cắt ngang lời của Thôi Bất Bình, nói:

- Dựa theo ngươi nói, công kích kẻ được thưởng giải thi đấu Chí Tôn sẽ bị Hoàng Kim Cung công kích, đồng thời truyền tống đối phương tới chỗ an toàn?

Thôi Bất Bình gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy! Việc này sợ là toàn bộ Huyền Đảo, không người nào không biết...

Lão khất cái xua xua tay, lại cắt ngang câu nói của Thôi Bất Bình, lão cau mày, lẩm bẩm nói:

- Không đúng! Tiểu tử kia bị ta đánh thành trọng thương cũng không phát hiện có cái gì công kích ta?

- Được rồi, lão Tam! Trước nghe Thôi gia chủ nói tiếp đi. - .

Lão già cao gầy thản nhiên nói.

Thôi Bất Bình không hờn giận chút nào, đối phương chịu cắt ngang lời nói, đó là cho hắn mặt mũi! Đâu phải ai cũng có thể nói chuyện cùng tôn giả chứ? Trên Huyền Đảo sáu thế lực gia tộc siêu cấp kia, khảng định nằm mơ đều không thể tưởng tượng được, Thôi gia lại có loại tao ngộ này. Tin rằng không bao lâu nữa, thế lực siêu cấp trên Huyền Đảo sẽ chỉ còn lại có một nhà! Đó chính là...Thôi gia!

- Bốn vị tôn giả! Căn cứ theo vô số thế hệ từ trước tới nay có thể phán đoán rằng: Hoàng Kim Cung thực rất có thể là ẩn giấu ở trên đỉnh Huyền Vũ Phong cao ngất kia!

Thôi Bất Bình thực có tin tưởng nói:

- Huyền Vũ Phong đó cao ngất trên tầng mây. Ngàn vạn năm qua, số võ giả có ý đồ trèo lên đỉnh Huyền Vũ Phong nhìn bầu trời ngoài thế giới đếm không hết, nhưng không có một người nào có thể thành công. Theo truyền thuyết trên Huyền Vũ Phong, linh thú Chí Tôn nhiều vô số kể. Người bình thường ngay cả lưng chừng núi cũng không thể lên tới, vì sẽ bị linh thú bao vây công kích. Cho nên, gần như tất cả mọi người đều nhận định, Hoàng Kim Cung ở ngay trên đỉnh Huyền Vũ Phong!


Lão già cao gầy nghe xong, có chút thất vọng lắc lắc đầu, sau đó nói:

- Năm đó chúng ta phát hiện Huyền Đảo, chính là từ trên trời bay tới thấy tòa núi lớn đó, đúng vậy, trên ngọn níu đó đích xác linh thú thành đàn, tồn tại không hề ít linh thú cường đại, nhưng không có thấy Hoàng Kim Cung như ngươi nói...

Thôi Bất Bình có lẽ không nghĩ tới chính là kết quả này, mình nói đã hồi lâu mỏi cả miệng, đều công cốc rồi. Hóa ra người ta hơn một trăm năm trước, cũng đã đi ngang qua Huyền Vũ Phong rồi.

Lão già cao gầy cũng không thất vọng, hướng về phía ba lão già kia thản nhiên nói:

- Chuyện này hiện tại chưa cần báo cáo về môn phái. Nếu như truyền ra ngoài, khảng định môn phái sẽ phái người khác tới đây. Đến lúc đó, bao công lao liền bị người ta đoạt mất. Dù sao Hoàng Kim Cung bảy mươi năm sẽ xuất hiện một lần, chúng ta đợi bảy mươi năm sau là được! Ôi! Lần này nghe nói về giải đấu Chí Tôn kia, vậy mà không nghĩ tới lại có liên quan với Hoàng Kim Cung, bằng không nhất định đã đi vào trong đó dò xét một phen rồi!

Trong giọng nói của lão già cao gầy đầy vẻ tiếc nuối.

Lão khất cái vò vò đầu, sau đó nói:

- Hoàng Kim Cung, ta còn tưởng rằng chỉ là lời đồn đãi, hóa ra năm đó thật sự...

- Lão Tam! Câm miệng!

Ánh mắt lão già cao gầy chợt lóe sáng, đột nhiên quát bảo lão khất cái câm miệng. Lão khất cái biết mình lỡ lời, cúi đầu im thin thít.

- Được rồi! Chuyện Hoàng Kim Cung không ai được nhắc lại nữa!

Lão già cao gầy nhìn mấy người kia cảnh cáo, sau đó mới nói:

- Trước mắt, chính là phải gia tăng tiến độ. Đối với hành động chậm chạp của chúng ta môn phái đã có rất nhiều người cảm thấy bất mãn, nhất định phải tăng nhanh tốc độ! Trước mắt, tiêu diệt sáu thế lực gia tộc siêu cấp kia rồi tính sau! Thôi Bất Bình! Ngươi đưa hết tinh nhuệ Thôi gia theo chúng ta tiêu diệt từng nhà một! Lão Nhị lão Tứ, các ngươi đi tiêu diệt Tần gia, lão Tam dưỡng thương trước đi, ta dẫn người đi trước diệt Thiên Cơ Môn!

- Đại tôn giả! Chứ không phải là thừa dịp lúc Thiếu môn chủ Thiên Cơ Môn kết hôn tiến công sao? Theo ý thuộc hạ không bằng tạm hoãn tiến công Tần gia, bởi vì Tần Lập cùng Trầm Nhạc kia quan hệ vô cùng tốt, nhất định hắn sẽ đi tham dự hôn lễ...

Thôi Bất Bình đúng là nghĩ trong lòng rằng Thiên Cơ Môn đồng dạng nội tình thâm hậu, khó mà nói không có lão tổ tông Phá Toái Hư Không còn sống. Đại tôn giả thực lực tuy rằng mạnh mẽ, nhưng nếu khinh địch thường thường kết cục đều không được tốt lắm.

Hơn nữa, Thôi Bất Bình không muốn gia tộc mình bị bốn tôn giả thần bí này đưa ra làm vật hi sinh, cũng không muốn sáu thế lực gia tộc kia bị huỷ, Thôi gia cũng bị phế đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui