" Minh Hoàng đại nhân! Là khuyển nữ nhà ta lỡ miệng! Quả thật chúng ta không hề có ý định mua bộ huyền vũ sa y này, mong đại nhân thứ tội hay là để lại cho vị đại nhân ở phòng khách quý số hai đi thôi, việc này đã đắc tội rồi"
Mà nói ra lời này chính là Băng Tư cha của Băng La liền đứng ra phủ nhận bị A - Long hố một quả, mà lúc này sắc mặt Băng La sớm đã trắng không còn chút máu nào, nàng quả thật muốn tự phiến mình mấy cái bạt tai bởi vì cái miệng vô cùng tiện của nàng, giờ mà nói Băng Bộ dù có hợp lực với Trần Bộ cũng không kiếm đâu ra hơn 800 vạn mà trả đây này, dù có bán toàn bộ Băng Bộ cũng không cách nào có được số tiền kinh khủng đó!
Mà ở đây không ít người nghe thấy Băng Tư nói thế không ít người lòng thầm mắng vô sỉ, mà lúc này Vũ Minh Hoàng nghe người của Băng Bộ không hề biết xấu hổ mà nói thế, ngoài mặt hắn tuy cười nhưng trong không cười nhìn về phía phòng số hai của A -Long nói!
" Không biết vị khách nhân ở phòng số hai này cảm thấy ý kiến của Băng Bộ thế nào"
- Xoạt! Một tiếng ma pháp kính từ phòng của A - Long được mở ra, lúc này xuất hiện trước ánh mắt của bao nhiêu người đó là hai người mang trên người hai bộ áo choàng đen, nữ nhân đeo mạng che mặt màu đen, một cái mang trên khuôn mặt một cái mặt nạ quỷ vô cùng dữ tợn,mà hai người này không ai khác chính là A - Long và Băng Nhược Thủy lúc này ánh mắt dưới mặt nạ nhìn trực tiếp đến Vũ Minh Hoàng bốn mắt giao nhau,mà thấy đạo ánh mắt này Vũ Minh Hoàng trong lòng không khỏi cảm thấy kinh hãi, lúc này A - Long dưới mặt nạ quỷ thanh âm trầm thấp mắt không chớp mà lành lạnh thanh âm hỏi Vũ Minh Hoàng!
" Không biết ngươi muốn ta làm cái gì? "
A - Long xưng ngươi với ta với Vũ Minh Hoàng, chứ không gọi là Minh Hoàng đại nhân như trước nữa, mà thấy trong lời A - Long có bất mãn, nội tâm Vũ Minh Hoàng lần đầu tiên trong vô số năm qua trở nên sợ hãi như vậy, mà một bên Hông Nhan Yêu Cơ thấy cái mặt nạ quỷ cùng từ người A - Long phát ra khi tức vô cùng nguy hiểm như vậy! nàng cũng không khỏi đồng tử màu huyết đồng của nàng cũng phải co rút lại vài phần, nội tâm sương hàn lạnh giá như rơi vào hầm băng vậy!
Mà ở đây cũng vô số người có thực lực cao thâm liền khi nhìn thấy mặt nạ quỷ thiếu niên này, cũng không khỏi nội tâm trở nên trầm trọng, mà một bên Vũ Minh Hoàng đứng mũi chịu sào chịu uy áp trong lúc vô tình của A - Long cũng cảm thấy lần này có vẻ hắn đã đi sai sách rồi, lúc này Vũ Minh Hoàng mới mở miệng!
" Ta xin giới thiệu,nhưng vị đối diện đây là người của Băng Bộ họ muốn từ bỏ giá vừa nãy bị tiểu bối trong nhà lỡ miệng, không biết vị khách nhân này ý kiến thế nào "
A - Long lạnh lùng nói!
" Không có tiền thì dùng mạng mà bồi! Các ngươi sống chết liền cùng ta có cái gì quan hệ!!!! "
Mà ở đây không ít người nghe ra ý muốn báo thù của A - Long trong đó, không hề muốn buông tha cho người của Băng Bộ, mà Vũ Minh Hoàng một bên đứng ra hoà giải nói!
" Theo ta nghĩ chuyện này liền tới đây thôi đi, 800 vạn huyễn vũ sa y là của ngươi thấy thế nào??? "
A - Long nghe thấy Vũ Minh Hoàng nói thế hắn làm sao không biết ý đồ của Vũ Minh Hoàng là trai cò tranh nhau ngư ông hưởng lợi kia chứ, muốn mượn tay hắn đối phó Long Thiên Minh làm gì có cái vụ dễ dàng như thế, hắn liền ha ha cười lớn miệng tuy cười nhưng lòng không cười, giọng không rõ vui buồn nói!
" Ở đây là địa bàn của ngươi! Ngươi làm chủ ta ngồi đây xin rửa tai lắng nghe"
Mà khi A - Long nói thế liền không mặn không nhạt, nhưng ở đây ai cũng nghe ra sự bất mãn trong lời nói của hắn nếu Vũ Minh Hoàng không giải quyết ổn thỏa hắn liền tại chỗ trở mặt, tuy hắn ngồi xuống ghế nhưng ai cũng có thể thấy trong hai hốc mắt dưới mặt nạ,phát ra lạnh lẽo quang mang sát khí nhàn nhạt, không giận tự uy thứ mà chỉ xuất hiện trên những người ngồi ở vị trí cao lâu ngày mà có được, mà một bên Hồng Nhan Yêu Cơ thấy A - Long ngồi đó, trong con ngươi như hồng bảo thạch của nàng không khỏi phát ra quang mang dị thải không ngừng, nhưng không ai để ý rằng bàn tay của nàng được nàng tỷ mỷ che giấu cũng không khỏi run lên nhè nhẹ!
Bởi vì ở đây chỉ có nàng mới biết tay của nàng vì sao run lên, là vì kích động hay là vì sợ hãi cũng chỉ có nàng biết mà thôi, bởi vì trong không gian giới chỉ của nàng, thanh lưỡi hái Phệ Huyết Tử Thần Liềm Đao không ngừng rung vô cùng vui sướng giống như huynh đệ lâu năm mới gặp được vậy!
Mà lúc này Vũ Minh Hoàng cảm thấy vô cùng khó xử, nếu đâu giá ở nơi khác thì với Băng Bộ tuy là thế lực nhỏ, nhưng mà sau lưng Băng Bộ là Long Thiên Minh tuy hai bên bằng mặt không bằng lòng, thì cũng phải cho Long Thiên Minh cái mặt mũi, liền đem chuyện này coi như không có chuyện gì xảy ra, có khi còn ép phòng số hai phải mua giá vừa rao!
Nhưng mà kẻ ở phòng số hai kia cũng không phải kẻ bình thường, nếu lúc trước Vũ Minh Hoàng nửa ngờ nữa đoán ra thân phận của phòng số hai, nhưng khi thấy cái mặt nạ quỷ đó thì ở đây những nhân vật có máu mặt trong quốc gia mới biết thứ đó đại diện cho thứ gì, đây chính là mặt nạ của Hắc Ma a, trên mặt nạ không cách nào che hung khí cùng sát nghiệp vô cùng lớn dính trên mặt nạ đó, thì làm sao có thể giả được, nếu nói về Long Thiên Minh thì Vũ Minh Hoàng sẽ uý kỵ vài phần, nhưng đổi với Hắc Ma hắn cảm thấy sợ hãi vô cùng sợ hãi, nếu nguyện đắc tội một trong hai người, thì Vũ Minh Hoàng nguyện ý đắc tội Long Thiên Minh chứ không muốn cùng một tên điên như Hắc Ma, mà kết xuống tử thù không chết không thôi chỉ có bọn chúng, nhưng nhận vật ngồi vị trí cao mới biết Hắc Ma là nhân vật có cỡ nào đáng sợ!
Mà trong lúc Vũ Minh Hoàng do dự chưa biết nên giải quyết vấn đề này như thế nào đây, mà một bên Hồng Nhan Yêu Cơ tay đẹp chống cằm thu lại cảm xúc vô phức tạp vừa rồi của bản thân, nàng vô cùng hứng thú muốn xem, nam nhân có cái tên Hắc Ma trong lời đồn kia sẽ ứng phó như thế nào với vụ việc lần này, hắn sẽ cúi đầu cam chịu kẻ khác sắp xếp hay là....nghĩ đến đây khóe miệng của nàng không khỏi kéo lên một nụ cười vô cùng ranh mãnh một cách hiếm thấy!
Mà ở đời có cái câu,nghé con không sợ hổ mà lúc này từ trong đám người trần bộ, đứng ra một thanh niên anh tuấn tuổi tầm 25 26 tuổi, hắn là một trong những đệ tử tinh anh ưu tú của trần bộ chỉ xếp sau trần thế hào về tâm cơ cùng thủ đoạn mà thôi, mà tên thanh niên này đã từ lâu ưa thích Băng La mà Băng Bộ biết mình thế yếu liền mở miệng ra là chết không có chỗ chôn nên chỉ có thể im lặng chờ đợi mà thôi,nam nhân kia xuất hiện khiến không ít người của Băng Bộ không khỏi sáng lên sự vui mừng!
Mà thanh niên kia đứng ra vì thấy người trong lòng bị uy khuất hắn liền tuổi trẻ khí thịnh trong lòng nổi giận trùng thiên, đứng ra bộ mặt cực kỳ kiêu ngạo không xem ai ra gì chỉ thẳng vào mặt A - Long nói!
" Ngươi là thứ gì!Là ai mà giám hung hăng càn quấy trước mặt Trần Bộ chúng ta! Ta từ lâu đã nhìn ngươi không thuận mắt, có giỏi cùng ta đánh một trận,dùng một ít thủ đoạn ti bỉ hạ lưu khi dễ tiểu nữ hài thì có cái gì vinh quang,nếu ngươi còn là nam nhân thì xuống đây chiến với ta, đừng có ỷ có tý tiền liền muốn làm gì thì làm, lăn xuống đây ta cùng ngươi phân ra cao thấp chiến một trận"
Mà lời này của thanh niên trẻ tuổi vừa nói ra lời này, liền khiển không ít thế lực ở đây trở nên im bặt, đặc biệt là những người có ánh mắt cao liền biết chuyện này là xung đột giữa các thế lực, liền bọn họ không cách náo nhúng tay vô bởi vì bọn họ là người thật sự hạ lưu ti bỉ là ai, không phải phòng số hai người, mà là đám Băng Bộ vì ghen ghét đố kỵ nên mới liên tục tăng giá, làm người khác khó chịu này bị người ta tính kế lại, liền khóc lóc kêu oan, lý không được lại muốn dùng vũ lực lấy lại mặt mũi,mà ở đây không ít người theo Vũ Minh Hoàng vì muốn lấy lòng hắn, muốn đứng ra xử lý vụ này nhưng mà bị một lời truyền âm của Vũ Minh Hoàng liền ngay lập tức dừng lại, chỉ có thể hậm hực mà lùi xuống!
Mọi người ở đây đều ngũ vị tạp trần không biết nói gì, kẻ mà có thể ngồi ngang hàng với chủ của đấu giả trường là Vũ Minh Hoàng, một bên là Hồng Nhan Yêu Cơ vẫn không ra mặt mà hai người kia có người nào không phải là nhân gian đế vương tay nắm vạn binh quyết định sinh sát của người khác, mà người mang mặt nạ quỷ kia tuy không rõ dung mạo, nhưng mà khí độ ung dung, không giận tự uy ngồi đó khí thế như bàn thạch, dù là kẻ ngu đến đâu cũng nhận ra thân phận tên đeo quỷ diện kia bất phàm kia chứ!
Mọi người ở đây ai cũng nhận ra điều đó, ngay cả Trần Băng cùng một số thế lực đi theo Long Thiên Minh muốn đứng ra bênh vực nhưng với khí tràng của song vương một nhân vật huyền bí này, bọn họ cũng chỉ có thể co thân mình lại không giám thở mạnh huống hồ là mở miệng!
Và cũng có câu người ngoài cuộc tinh minh, kẻ trong cuộc mơ hồ cũng là đúng là để nói về nam nhân trẻ tuổi anh tuấn của trần bộ kia, lúc này tên kia thấy mọi người xung quanh bỗng trở nên im lặng, hắn còn tưởng rằng khí tràng của mình áp đảo các đại nhân vật lớn ở đây, hắn liền can đảm trong mắt là một mảnh cực kỳ cao ngạo cùng xem thường ném về trên đài phía A - Long đang ngồi, mà đứng một bên là Băng Nhược Thủy!
Mà cũng không thể trách tên kia được, cũng là vì Trần Bộ xuất thân từ tàn dư chi thứ của hậu duệ quan tước của Cổ Hoàng Thần Triều một thời đại mấy vạn năm huy hoàng, nên trước khi Cổ Hoàng Thần Triều một đêm liền bị diệt, thì trần bộ bọn chúng có được một tiểu thế giới đó là điều không lấy làm ngạc nhiên, tuy Cổ Hoàng Thần Triều đã diệt vong, Trần Bộ không còn huy hoàng như lúc Cổ Hoàng Thần Triều còn tồn tại nữa với căn cơ còn tồn tại đến bây giờ, với tiểu thế giới đang nắm trong tay thì Trần Bộ có thể tự xưng mình là bí tộc cũng không có gì phải nghi ngờ cả!
Bây giờ một đời không bằng một đời, bọn họ những năm này không còn ai quản thúc bọn họ nữa, nên từ lâu bọn họ đã dưỡng ra cái tính không xem ai ra gì, một mực cao cao tại thượng, ngoại trừ bọn họ ra thì chúng sinh dù là nhân gian đế vương, chứ hầu các nước bọn họ đã từ lâu không thèm để vào mắt, trong mắt bọn họ ngoại trừ bí tộc ra, thì những thứ khác đều là phế vật vô cùng rác rưởi mà thôi, muốn giết liền giết, đôi với tên kia việc đường đường mình là một thiên tài của bí tộc đi khiêu chiến với người bên ngoài là một điều vô cùng mất mặt, cũng là cấp thể diện cho kẻ kia lắm rồi!
Mà trong mắt thanh niên trẻ tuổi kia nhìn A - Long trong mắt một mảnh khinh miệt, trong mắt hắn A - Long chỉ là loại tán tu bình thường chỉ thay đổi hoàn toàn tu vi và tướng mạo của mình bằng đeo lên mặt nạ, liền là kẻ giấu đầu lòi đuôi, chuyên làm việc xấu không muốn ai biết mặt vì sợ người ta báo thù, liền xếp cùng hắn tuổi trẻ tuấn kiệt của gia tộc, liền không có tư cách cùng hắn đứng ngang hàng,mà người ở đây xứng ngang với hắn là Vũ Minh Hoàng cùng một vài chủ các môn phái lớn có mặt ở đây mà thôi!
Mà nếu mọi người biết trong lòng nam tử trẻ tuổi nghĩ cái gì, nhất định sẽ lăn ra mà cười chết, không ngờ trên đời này còn một ếch ngồi đáy giếng như thế còn sống và tồn tại đến bây giờ, mà mọi người ở đây ngoại trừ thanh niên vừa mới vì Băng La ra mặt kia, ở đây những người xung quanh thở mạnh cũng không giám, một bên Hồng Nhan Yêu Cơ ra bộ dạng một tiểu ma nữ sợ thiên hạ không loạn, mở miệng dùng thanh âm nhu nhuyễn khiến nam nhân mềm hết mọi khớp xương, vô cùng câu hồn đoạt phách nói!
" Tiểu đệ đệ! Người ta khiêu chiến ngươi kìa! Có ứng chiến hay là không đây??"
Mà lời này vừa nói ra liền khiến không ít người trợn mắt há hốc miệng, không cách nào tin tưởng một đại ma nữ, giết người không chớp mắt như Hồng Nhan Yêu Cơ hung danh ngập trời này, mà lúc trở nên tâm tính tiểu nữ hài như vây kia chứ, mà một câu nói nữa của Hồng Nhan Yêu Cơ kia khiến mọi người ở đây thêm im lặng, mà Vũ Minh Hoàng một bên nghe thấy cũng phải trăn trối đó là!
" Tỷ tỷ thật ngưỡng mộ nữ nhân kia à! Có một nam nhân vì nàng đứng ra khiêu chiến người khác,vì hồng nhan máu tươi ba bước,tỷ tỷ đây cũng là hồng nhan mà chẳng có ai vì tỷ làm như thế cả a "
Mà nghe thấy lời này, ở đây không ít kẻ ho khan trong lòng thầm nói!
《 Bảo vệ vì ngươi mà khiêu chiến, chắc kẻ ngu như thế cũng chưa sinh ra đời, mà có hẳn là bị nữ nhân ngươi giết chết từ lâu rồi, ngươi chưa đi tìm kẻ khác gây xui xẻo liền thiên hạ thái bình, ai giám hung hăng càn quấy trước mặt ngươi chứ, huống gì vì nữ nhân đáng sợ ngươi đánh nhau tranh dành kia chứ》
Mà lúc này Hồng Nhan lại mở miệng nói một câu khiến mọi người ở đây thêm vô cùng chấn động là!
" Mà để người chịu khiêu chiến có thêm động lực chiến đấu, hẳn nên có giải thưởng mới thêm thú vị a, hay thế này đi tỷ tỷ hôm nay chính là giải thưởng, tỷ tỷ sẽ thuộc về người chiến thắng mấy tiểu đệ đệ các ngươi thấy thế nào "
A - Long lúc này chỉ thiếu tròng mắt rơi xuống đất, mà chỉ thiếu một cái, là một ngụm máu tươi lập tức phun ra ngoài miệng lập tức bỏ mình mà thôi, ngoài mặt không nói nhưng trong lòng mắng to!
《 Đậu xanh rau má! Lão tử còn cần ngươi đứng ra nữa sao? Hôm bữa gặp ngươi ngươi là ngự tỷ uy nghiêm, hôm nay là ngự tỷ phóng đãng sao! Má nó làm ơn tránh xa lão tử đi mà! đừng có ám lão tử nữa có được hay không, ngươi cứ làm như thế ta quả thật ăn không tiêu a,ta thấy ngươi ta chỉ hận không có thêm đôi chân mà chạy có bao nhiêu xa, liền chạy bấy nhiêu xa đây này, giờ ngươi còn quấn lấy ta! giải thưởng ta nói ta đéo muốn lấy có được hay không đây 》
A - Long trong lòng có khổ mà không nói nên lời, nếu là người khác dù là nữ nhân nếu hắn cảm thấy nguy hiểm liền dùng mọi cách giết đi, nhưng mà khi gặp nữ nhân kia, hắn bị áp chế không phải thực lực mà là áp chế theo bản năng không cách nào có ý nghĩ giết nữ nhân kia được, chỉ cần nghĩ tới nữ nhân kia liền phệ hồn đao không ngừng kêu gào, phát ra ham muốn vô cùng mãnh liệt đòi dung hợp với nữ nhân đáng sợ kia, mà như mỗi lần như thế trong lòng hắn không hiểu được từ đâu ra ham muốn chiếm hữu nữ nhân kia vô cùng mạnh,mẽ vượt xa cả sở thích bản thân hắn đủ tự tin đủ trò có thể đem nữ nhân kia đẩy ngã ném lên dường, nhưng mà giải quyết vấn đề sau này như thế nào liền là nan đề hắn nhức đầu đây này!
Mà hắn không biết nữ nhân kia có giống hắn hay không? Nếu có thì sẽ hậu quả như thế nào hắn chưa nghĩ tới, mà nếu không hắn sẽ chỉ là đơn phương một phía, điều này với hắn trăm hại mà không có một lợi, vì nữ nhân xa lạ chết thì không đáng a, nên như thế tiềm thức của hắn cực kỳ sợ hãi cùng cực kỳ kiêng kỵ nữ nhân tên là Hồng Nhan kia, mà giờ nữ nhân kia nói thế biến hắn không khác gì một con ba ba trong hũ, thò đầu một đao, co đầu cũng liền là một đao hắn tự nhiên phải cõng một cái nồi thật to, mà cái này hắn liền phải cõng chắc rồi!
Nghĩ đến đây A - Long lúc này không kìm được lửa giận trong lòng, không quản hình tượng mà đứng ra chỉ thẳng chính diện Hồng Nhan Yêu Cơ kia, một bụng tức khí giọng như vợ bé phải chịu nhiều uỷ khuất mà truyền âm thốt ra!
" Ngươi không nên gọi là Yêu Cơ mà gọi là Yêu Tinh mới đúng! Cmnó lão tử biết thế liền đéo đến đây tranh dành vũng nước đục này.....Yêu Tinh ngươi không nên ám ta bằng không lão tử nhất định sẽ sử dụng thủ đoạn đem yêu tinh thích câu dẫn người khác là ngươi treo lên đánh cái mông của ngươi!"
Mà nghe A - Long truyền ấm, giọng cực kỳ u oán như tiểu tức phụ bị nhiều khi dễ như thế, Hồng Nhan Yêu Cơ không giận mà còn có thấy càng thêm hứng thú!
《 Ồ lần này tên kia không còn chơi trò giả bộ nữa! Bất quá ta vẫn thích bộ dạng kia của hắn hơn,bất quá như thế này cũng tốt càng dễ nói chuyện thương lượng hợp tác với hắn hơn a 》
Nàng nghĩ đến đây liền khanh khách cười duyên, ném cho hắn một cái mị nhãn, mà thấy cái này nội tâm của hắn khống khỏi rùng mình một cái, lại bên tai nghe truyền âm của cái nữ nhân đáng sợ kia, mà khiến A - Long không rét mà run rằng!
" Tiểu đệ đệ!!! Đệ thật nỡ đem tỷ tỷ treo lên đánh cái mông của tỷ tỷ sao?Thật khiến tỷ thật thương tâm nha! Bất quá không phải lo lắng vì trên đời này không có cái nam nhân nào giám nói thế với tỷ đâu à nha!! Ngươi là người đầu tiên của nhân gia a! Đến lúc đó tỷ tỷ đây cũng chỉ có thể uỷ thân cả đời nhờ đệ đệ bao nuôi tỷ tỷ đây "
Mà hắn vừa nghe Hồng Nhan nói thế, bộ mặt của hắn dưới mặt nạ liền như bánh bao chiều đồng dạng, lòng có khổ không nói ra được truyền âm mắng hai chữ!
《 Yêu Tinh 》
Nói xong hắn liền vô cùng hậm hực ngồi đó, bị mặt nạ che đi dung mạo, liền không ai thấy biểu tình lúc này của hắn là gì, mà dưới mặt nạ ánh mắt hắn đảo qua mọi người đang giữ im lặng ở đây mà hắn lúc này cảm nhận được ở dưới dãy ghế ngồi bình thường, Đông Phương Minh Nguyệt nhân lúc mọi người không chú ý đã sớm rời đi, hắn cũng lười cùng tên họ trần kia dây dưa bởi vì mục đích của hắn là đánh lạc hướng mọi người cho Đông Phương Minh Nguyệt rời đi, nay hắn đã đạt được, hắn ở đây chẳng còn ý nghĩa gì nữa, đang muốn đánh bài chuồn, thì bị Hồng Nhan kia truyền âm nói mốt câu khiến hắn bị nàng túm cổ!
" Tiểu đệ đệ ngươi muốn đi đâu! Không tính muốn gọi tỷ tỷ đi cùng sao? "
A - Long: "......"! Khi nghe thấy giọng nói này, mà nhìn qua thấy bộ dạng cười mà không phải cười của Hồng Nhan Yêu Cơ đang chằm chằm nhìn hắn, nội tâm hắn không khỏi cảm giác chuột nhìn thấy mèo động dạng, không đợi hắn nói cái gì thì lúc này thanh âm của Hồng Nhan tiếp tục truyền tới!
" Có pphải hay không tiểu đệ đệ ngươi muốn đi tìm hai cái nữ hài ngồi ở ghế lô 61, đệ không phải tìm họ đã sớm nhân lúc không ai chứ ý liền kích hoạt độn không phù rời đi rồi, ngươi tìm cũng vô dụng mà thôi "
Hồng Nhan thấy A - Long im lặng không nói, cũng có nghĩa là đồng ý rồi, lúc này nàng lại tiếp tục truyền âm nói!
" Nhưng mà tỷ tỷ lại biết các nàng đi đâu đây này!!! Hảo đệ đệ! Ngươi có hứng thú liền cùng tỷ tỷ làm cái bút giao dịch liền thế nào? "
" Ngươi muốn cái gì? "
A - Long giọng không kiên nhẫn nói, mà trong tai của hắn một lần nữa vang lên thanh âm vô cùng thanh thúy dễ nghe của Hồng Nhan rằng!
" Khanh khách! Tiểu đệ đệ ngươi thật sảng khoái a! Tỷ tỷ thích tính cách này của ngươi!!!"
" Vào chủ đề chính! Ngươi muốn cái gì"
" Tốt ta muốn ngươi đánh bại tên khiêu chiến kia! Thế nào ta liền không đòi hỏi quá nhiều chứ!!! "
A - Long trừng mắt tức giận, truyền âm mắng to!
" Sao ngươi đéo nói là người muốn xem Phệ Hồn Đao trong tay ra như thế nào đi, tính kế ta nửa ngày không thấy mệt à "
Hồng Nhan che miệng, giọng nói êm tai nàng che miệng cười khanh khách vô cùng dễ nghe, nàng cười nụ cười khiến phía dưới bộ ngực no tròn vô cùng ngạo nhân của nàng không rung lên không ngừng dự hoặc, khiến mọi nam nhân ở đây không khỏi miệng đắng lưỡi khô mê mẩn mà thất thần trong đôi lúc, mà ngay cả nữ nhân cũng phải ngây ngẩn trước sự xinh đẹp của nàng!
Mà ở đây chỉ có A - Long là không bị nàng dự hoặc mà còn tỉnh táo mà thôi còn một bên Băng Nhược Thủy không khỏi thất thần ngây ngẩn đứng bên cạnh A - Long,mà một bên thấy A - Long hai mắt dưới mặt nạ kia là một mảnh tinh minh, không có chỗ nào giống như bị nàng mê hoặc cả, bên ngoài khuôn mặt Hồng Nhan là một mảnh bình tĩnh, nhưng trong lòng nàng đã nổi lên vô cùng sóng to gió lớn!
Cũng chỉ có nàng mới biết, để làm ra một chiêu dụ hoặc vừa rồi, là phải biết nàng tốn biết bao nhiêu sức lực để làm ra chiêu đó thậm chí còn vận dụng lực lượng của huyễn đồng trên thân muốn nhân cơ hội mọi người thất thần, như lôi đình sét đánh đánh với Hắc Ma nhưng nàng biệt đây là điều không thể, nếu mà hắn yếu nhược như thế thì từ lâu đã bị người giết chết, làm gì có thể còn sống nhảy nhót tưng bừng đến bây giờ, nhưng mà giao phong qua một chiều vừa rồi hắn không tấn công lại nàng chí lẳng lặng ngồi đó, nàng liền biết nàng đã quá xem thường năng lực của Hắc Ma rồi đây!
" Khanh khách! Cái này do đệ nói đấy nhé không phải ta nói à nha "
" Yêu tinh! Coi như là ta sợ ngươi! "
A - Long trong lòng buồn bực không thôi, cũng chỉ có thể buồn bực đáp lại một câu mà thôi, Hồng Nhan Yêu Cơ không đáp lại mà vô cùng hứng thú nhìn chằm chằm và hắn, trong đáy mắt không ngừng phát ra quang mang trí tuệ, cũng may là nàng mang mạng che mặt, bằng không nếu tên nào đó thấy quang mang này, sẽ hồn phách lên mây sử dụng 36 kế tẩu vi thượng sách!
Mà ở đây không ít người âm thầm đổ mồ hôi lạnh cho đám người trần bộ, mà từ lâu trần băng bộ hai nhà từ lâu đã ướt đẫm hai lưng, mỗi giọt mồ hôi như hạt đậu không ngừng lăn trên trán,mà Vũ Minh Hoàng ngồi phòng số một bộ dạng tiểu nhân đắc chí ngồi đó xem kịch vui, bởi vì trong mắt hắn hai bên đánh nhau, dù bên nào thắng hay thua, cũng liền là Vũ Minh Hoàng hắn ở giữa được lợi nhất!
Vừa lợi dụng Hắc Ma đả kích Long Thiên Minh cũng như gõ xuống một bút tài phú vô cùng lớn a, tuy hắn không biết người bán đấu giá món huyền vũ sa y kia là ai, nhưng mà lại tính đến món tài phú thu được từ phần trăm tiền lời khi bán món báo vật đó, thì trong lòng Vũ Minh Hoàng liền trở nên vui sướng không tên!
Nhưng mà có điều Vũ Minh Hoàng không biết chính là, người gửi bán đấu giá kiện Huyền Vũ Sa Y kia chính là người ngồi ngay phòng bên cạnh phòng hắn kia, cũng chính là A - Long trước khi vào đây đã dịch dung thành người khác để gửi không ít vật đấu giá vào đây, hắn cũng không phải là kẻ lỗ mãng chỉ biết xài tiền mà là hắn làm vậy có mục đích thổi phồng giá các vật phẩm lên cao, mua các vật phẩm khác lại đôi lúc thổi phồng giá trị của vật phẩm hắn gửi đấu giá lên gấp 3 4 lần, hòng đầu cơ khiến cho không ai nghi ngờ!
Nếu mà Vũ Minh Hoàng biết được sự thật này, thì không biết vẻ mặt lúc đó của hắn sẽ đặc sắc thành cái dạng gì không biết chừng! Mà lúc này ngươi thanh niên trẻ tuổi của Trần Gia thấy người đứng mũi nhận sự trỉ trích của hắn là A - Long không thèm để ý đến hắn, hắn cảm nhận cả đời mình lần đầu tiên phải nhân sự xem thường đến như vậy, hắn khuôn mặt trở nên méo mó trở nên tức giận chỉ tay thẳng mặt A - Long quát to!
" Như thế nào tiểu tử! Có phải ngươi sợ hãi quá không giám lên tiếng rồi hay không! Nếu biết sợ thì nhanh chóng tới trước mặt Băng La tiểu thư dập đầu xin lỗi, ta liền nể mặt Băng La tiểu thư không giết ngươi, chỉ phế ngươi tứ chi hủy ngươi tu vi, xem đó như giáo huấn "
Mà nghe thấy lời này, Băng Nhược Thủy một bên hai mắt nộ phóng, một tiếng kiếm minh vang lên, nghịch thủy hàn kiếm ra khỏi vỏ, mang the sát phạt chi ý vô cùng mãnh liệt muốn xông lên lấy mạng của tên kia, nàng vừa vận chuyển lực lượng bản thân chia kịp làm gì, thì đã bị bàn tay của A - Long nắm lấy cổ tay thon dài của nàng, ép lực lượng bản thân nàng muốn bộc phát thu lại một giọng nói vô cùng ấm áp truyền tới tai nàng, đây là truyền âm!
《 Lui xuống đi, chuyện này vì ta mà đến, vậy để ta đích thân giải quyết đi 》
Mà nói xong lời này, thân hình A - Long đã hoàn toàn biến mất, mà trực tiếp xuất hiện trước mặt của thanh niên trẻ tuổi của trần bộ kia, bỗng dưng thình lình một người xuất hiện trước mặt mình điều này khiến thanh niên thiên tài trẻ tuổi của Trần Bộ không khỏi giật mình lùi lại vài bước lảo đảo đứng không vững, mà đối diện hắn người kia đèo mặt nạ, nhưng ai cũng có thể cảm nhận khuôn mặt dưới cái mặt nạ quỷ kia đang cười, nụ cười của thần chết cực kỳ lãnh y, một giọng nói như sương hàn từ chiếc mặt nạ phát ra!
" Là ngươi muốn ta quỳ dập đầu tạ lỗi, cũng như phế ta tứ chi sao....ngươi quả thật rất có ý tứ a "
Kết Chương
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...