- Ở sâu trong Dược Cốc, lúc này bên bất tử hồ, đang ngồi một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, nàng không phải đang chờ ai khác ngoài chính là A - Long, nàng là Phong Thải Vận, lúc này trong lòng nàng vô cùng rối bời,nàng trên tay Vụ Nguyệt Kiếm hình bán nguyệt,đang không ngừng đem tới những đoạn ký ức xa xưa, nàng vừa tiêu thụ những đoạn ký ức truyền thừa kia càng lúc nàng càng cảm thấy trong lòng phức tạp, nàng thật có xung động muốn lao vào trong thân Bất Tử Thụ mà xem A - Long như thế nào, sống phải thấy người chết phải thấy xác!
- Ngay lúc này toàn bộ nơi này bắt đầu rung chuyển vô cùng giữ dội,đang lúc không hiểu chuyện gì xảy ra, thì toàn thân bất tử thụ vô cùng to lớn chọc trời kia, bắt đầu bằng mắt thường có thể trông thấy nó dần teo nhỏ lại, cuối cùng trở thành một cái cây nhỏ, thấy động tĩnh này, Phong Thải Vận làm sao có thể ngồi yên được, nàng đứng giậy muốn xem tung tích của Tiểu Tặc đáng ghét kia ở đâu!
- Bên trong nơi này, gió lốc quần quận,huyết quang chợt phóng lên cao, xuyên thủng qua lòng đất mà chiếu thẳng lên trời, đúng lúc này bước ra một đạo thân ảnh cường tráng của nam tử,trên người hắn mặc lên bộ áo giáp vô cùng cổ xưa,từng đoạn chú văn không ngừng lan chuyển trên thân áo giap,trên áo giáp sáo trang kia có những đường quang mang óng ánh như những cơn sóng biển, ùa đến đánh lên bờ,từng hơi thở của hắn mang khi tức kinh khủng, hắn từng bước đi đến, tay cầm Thiên Long Mâu, hai mắt hắn trở thành màu đen thâm thuý, bên trong không còn lòng trắng con ngươi giống mắt người nữa, mà chưa bên trong một dải ngân hà!
- Hắn đi đến đâu mặt đất bắt đầu sinh sôi cây hoa trái, từng hơi thở của hắn mang theo khí tức hỗn độn chi lực, sau lưng hắn mang theo vòng xoáy màu đen, như muốn hấp thụ cắn nuốt thiên địa, xung quanh vòng xoáy đó, có 12 cái quang hoàn, y như 12 cái Thiên Mệnh, tương đương với 12 chủng nguyên tố, Kim,Mộc, Thủy, Hoả,Thổ, Quang,Phong,Lôi, Ám, Không Gian,Thời Gian,Âm Dương chi lực, hắn bước đến một bước, con ngươi hắn như dải ngân hà, hắn không biết là nhìn đến đâu, khí tức trên người hắn vô cùng đáng sợ, khiến Phong Thải Vận không khỏi sợ hãi mà lùi lại vài bước, hắn không nhìn nàng, mà mở miệng, nói một thứ ngôn ngữ, cổ đại mà xa xưa, xưa đến mức không còn ai có thể nghe mà hiểu được nữa, trừ Phong Thải Vận!
“ Quân đoàn bất tử của ta... Tỉnh lại ”
- Như nghe được triệu hoán, khắp nơi trên đại địa nơi bất tử thụ cư ngụ này, từ nơi sâu xa nhất, từ dưới mặt đất hàng ngàn trượng,không ít những tồn tại như không có sinh mệnh, đã không biết bị năm tháng chôn vùi bao nhiêu lâu, liền mở mắt tỉnh lại, đôi mắt của bọn chúng sáng như ánh đuốc trong ban đêm, bọn chúng nhận được lời triệu hoán của A - Long, ngay lập tức từ từ, vận chuyển Thần Lực, Ma Lực và vô số lực lượng khác, bắt đầu tỉnh lại, mặt đất bắt đầu rung chuyển, bắt đầu đi lên khỏi mặt đất, chẳng mấy chốc từ dưới đất bắt đầu trồi lên những cái đầu, rồi thân người, rồi đến toàn thân, trên người bọn chúng đất đá tràn ngập!
- Bọn chúng mặc trên người chiến giáp cổ xưa vũ khí cổ xưa mà sắc bén, sau lưng họ mang rất nhiều đôi cánh, kẻ ít thì 4 cái, kẻ nhiều thậm chí là 16 cái cánh màu đen hỗn độn, bọn chúng trên trán có hình ảnh của Hỗn Độn Thần Cách trong mắt giống y đúc mắt của A - Long bây giờ, chẳng mấy chốc mà diện tích mấy ngàn vạn dặm nơi này, từ vùng đất thảo dược mọc đầy,bi người xới lên, một cây thảo dược cũng không còn, mà đúng đầy nơi đó, là vô số quân đoàn đông nghìn nghịt, vô số người bọn họ phát tán khí tức vô cùng đáng sợ, đúng lúc này Hỗn Độn Thần Cách xuất hiện, bắt đầu soi sáng toàn bộ đám quân đoàn đang đứng kia,soi tới đâu bọn chúng như tỉnh lại, bắt đầu là những tên đầu tiền nhìn thấy quỳ xuống, không những dưới đất, trên trời, mà khắp nơi đều quỳ một gối trước mặt A - Long, biểu hiện sự trung thành tuyệt đối!
“ Ma Thần Vạn Tuế, Ma Thần Vạn Tuế, Ma Thần Người đã trở về ”
- Từng thanh âm như muốn rung chuyển đất trời,từng tiếng hô tên của một người nào đó vang lên, với một sự quỳ bái cúi cái đầu cao ngạo của mình xuống mà hành lễ trước mặt A - Long, tự nhiên phát sinh đại thay đổi, điều này khiến tâm nữ nhân của Phong Thải Vận không khỏi run lên, nàng không tự chủ được mà tiến đến nơi nàng cho là an toàn nhất, đó chính là A - Long, nàng không tự chủ được ma nấp sau lưng A - Long, hắn nắm lấy tay nàng, truyền linh lực ấm áp vào tay nàng, hắn hai mắt nhìn xung quanh, đông nghìn nghịt quân đoàn kia,thấy thế A - Long khuôn mặt không đổi nói với ngừng ngủ cổ xưa mà không ai biết rằng!
“ Gặp được các ngươi thật là tốt.... ”
“ Được phục vụ Ma Thần đó là vinh hạnh của chúng thuộc hạ ”
A - Long nghe thấy thế hắn thở dài trong lòng!
“ Để lại 10 Vạn binh tinh nhuệ nhất đi theo ta....còn những tên khác, quay về tiếp tục ngủ say đi.... Lúc ta cần ta sẽ triệu gọi các ngươi ”
“ Vì Ma Thần, tru diệt kẻ địch.... Phá hủy thiên địa vì ma thần, chúng thuộc hạ có thể chờ...xin ma thần sớm trở về nhà.... Ở nhà đang cần người trở về.... Xin ma thần mau chóng trở về ”
“.H.mm... Các người quay về ngủ đi... Khi ta trở về,ta sẽ gọi cac ngươi trở về cùng ta ”
“ Đa Tạ... Ma Thần ban ơn... ”
- Nói xong, y đúc như lời A - Long nói, một quân đoàn mấy chục ngàn vạn quân này, để lại 10 vạn quân tinh nhuệ nhất ở lại chờ mệnh lệnh của A - Long, còn những kẻ còn lại bọn chúng xuất hiện ở chỗ nào, liền quay trở về chỗ đó, cuối cùng từ một khu rừng thần dược tươi tốt,chỉ còn lại là một mảnh đất bị người mới cày xới lên mà thôi, lúc này tay trái A - Long cầm một góc cây,đó chính là bất tử thụ, một tay vung lên, nước trong hồ hao đi một phần nhỏ, cuối cùng chi thành vô số dây nước, bắt đầu rót vào miệng của 10 Vạn quân đang đứng im lặng, như đồng thạch đứng đó, lúc này bọn chúng từ thân thể bị đất đá đóng lại như một cục thép rỉ,dần dần như thay da đổi thịt, bọc rơi xuống từng mảnh như vỏ cây khô, mà trở thành một đội quân hùng mạnh, toàn là Cổ Thần nhất mạch, sinh cơ bừng bừng, mà quỳ bái trước mặt A - Long, lúc này hắn nói!
“ Các người đã chờ đợi ta máy Vạn Năm qua, đã vất vả các ngươi, hôm nay ban thưởng cho các ngươi sinh mệnh chi tuyền, hồi phục lại sinh cơ năm đó đã mất ”
“ Đa tạ ma thần.... Được phục vụ người đó là vinh dự của chúng thuộc hạ... Chỉ cần ma thần có lệnh,chỉ cần đó là ý muốn của Ma Thần, chúng thuộc hạ nguyện chết cũng không từ ”
“ Tốt.... Ta tin tưởng sự trung thành của các ngươi.... Bây giờ tho gọm lại tất cả mọi thứ ở đây, sau đó đi cùng ta tiêu diệt vài kẻ không biết sống chết....bọn chúng đã quên mất chúng ta là ai, quên mất ai mới là chủ nhân của thế giới này,... Mảnh đất này,đã lâu rồi không máu chảy thành sông, mà có những kẻ còn không biết điều, bọn chúng nghĩ bọn chúng muốn làm gì thì làm sao....bây giờ quân đoàn của ta, hãy cho ta chủ nhân của các ngươi biết, cái giá phải trả cho những kẻ không biết sống chết đó là gì ”
“ Giết không tha....!!! ”
“ Giết không tha....!!! ”
“ Giết không tha....!!! ”
“ Giết không tha....!!! ”
- Vô số thanh âm vang lên, sát khí ngút trời Hỗn Độn Chi Lực từ người họ, như những cơn lốc vô cùng mạnh mẽ, nói xong A - Long lạnh lùng nắm lấy bàn tay lạnh lẽo, có vài phần run rẩy của Phong Thải Vận,hắn một tay ôm eo nàng, một tay bế nàng vào lòng quay người rời đi,nàng không né tránh, mà rúc mặt vào trong lồng ngực ấm áp của hắn, nàng không biết là xấu hổ, hay là sợ hãi dưới uy áp của Quân Đoàn Cổ Thần kia nữa, nhưng mà có điều là, nàng không hề né tránh hay bất kỳ phản kháng nào với sự ôm ấp của A - Long trước mặt 10 Vạn Quân Cổ Thần!
- Mà Quân Đoàn Cổ Thần kia cũng lạnh như băn sát khí trùng thiên không hề suy giảm, liền đứng lên, né tránh thành một con đường lớn cho A - Long rời đi,và lần lượt đi theo sau lưng hắn, chính là quân đoàn vô cùng uy nghiêm, cùng nhau đi theo sau lưng hắn, tiến đến những bậc thang vô cùng cổ xưa kia, khi hắn tiến lên Ám Vệ thấy thế, liền cúi đầu thật sâu, khi tức sát phạt đáng sợ kia, không cách nào che phủ được, A - Long nhìn vào Lạc Ảnh, trong mắt nàng không cách nào che giấu được kinh hãi,khi thấy sau lưng A - Long, là quân đoàn toàn bộ đều là Cổ Thần, thứ mà chỉ cần 1 người đi ra, cũng có thể dùng một ngón tay, nghiền nát nàng ra hàng ngàn mảnh!
“ Quay về Hắc Phong Trấn, đánh chuông triệu tập toàn bộ Ám Vệ cho ta ”
- Lạc Ảnh run giọng đáp: Rõ thưa chủ tộc!
- Nói xong Lạc Ảnh liền quay người rời đi, ngay trong đêm đó, tại toà tháp cao nhất ở Hắc Phong Trấn, cũng là nơi sắp đặt trạm liên lạc, cũng như trên đó là một cái Chuông Đồng vô cùng lớn, ngay trong đêm đó tiếng chuông tập hợp lần đầu tiên từ lúc xây dựng Hắc Phong Trấn lần đầu tiên đánh lên, từng tiếng chuông vô cùng lớn đánh lên, khiến không những người dân ở Hắc Phong Trấn, mà ngay cả phụ cận bên ngoài Hoả Viêm Thành cũng đều tỉnh giấc nồng trong đêm, đánh một loạt là chuông là 5 giờ sáng, lúc này bên dưới là gần 2 Vạn quân của Ám Vệ cùng với thế lực khác gia nhập mà hình thành, đứng đông nghẹt đất, nhưng bọn họ trong mắt có cực kì nghiêm trọng, nhưng tay cầm chắc vũ khí bất kì lúc nào cũng sẵn sàng chờ lệnh của A - Long!
“ Binh boong....binh boonggg..!!!!”
- Lúc này liên tục tiếng chuông vang lên, ở trên tháp chuông cao hàng trăm mét, cùng từng tia nắng bình minh ló rạng,thông báo kết thúc một đêm dài lạnh lẽo,lúc này phía trước tháp chuông, cũng là vị trí cầu nhảy, nhưng lại đứng một hình bóng người, hắn đeo mặt nạ quỷ,cũng trong mắt người đời, hắn gọi là Hắc Ma, lúc này hắn đứng trên cao, nhìn toàn cảnh Hắc Phong Trấn, đang có mấy chục vạn ánh mắt nhìn hắn, hắn giọng trầm ấm vang lên!
“ Chắc mọi người ở đây đều đã biết, chuyên chuyện gì xảy ra với con em chúng ta ở Tây Bắc Thành rồi chứ ”
- Lúc này không biết từ chỗ nào vang lên tiếng khóc lóc của nữ nhân, rồi bắt đầu như hiệu ứng domino mà bắt đầu không ngừng tiếng khóc vang lên, đó chính là gia đình của những Ám Vệ đã đi theo Long Thiên, cùng với Tây Bắc Thành mà nổ tung, lúc này A - Long giơ tay lên, ý bảo mọi người im lặng,hắn với lời lẽ vô cùng nhẹ nhàng, như ma âm lại vô cùng ấm áp nói!
“ Ta biết mọi người đau lòng, ta cũng ở đây công khai xin lỗi nhưng gia đình của những Ám Vệ đã hy sinh chiến trường ”
- Nói xong hắn cúi đầu thật sâu nhận lỗi với mọi người, mà mỗi người ở đây đều có một cảm giác khác thường trong lòng, bọn họ là nô lệ, được A - Long mua về, sống chết đều vì chủ,nhưng mà hôm nay chủ nhân của bọn họ đều cúi đầu nhận lỗi với họ, bọn họ trong lòng không những cảm kích, cùng an lòng về đi theo chủ nhân này, mà còn cảm thấy được an ủi vài phần, lúc này A - Long nghiêm nghị nói!
“ Hôm nay ta ở đây, là để nói với mọi người một tin tức, cũng là quyết định của ta ”
- Lúc này mọi người Hắc Phong Trấn,thậm chí ở cách đó trăm dặm Hoả Viêm Thành cũng nghe thấy tiếng nói của A - Long như vang vọng bên tai, lúc này hắn gầm lên một tiếng tức giận, quát to như tiếng sấm bên tai mỗi người ở đây!
“ Ta muốn báo thù ”
A - Long nói ra lời này, thiên địa biến sắc, sát cơ hoá thành thực chất, huyết vân kéo đến, sét đánh ầm ầm, hắn từ trên cao nói lên những lời dõng dạc nhất, như tiếng trống đánh trong tim mọi người, như một viên đá ném vào hồ nước chính là lòng của mọi người ở đây!
“ Ta là người không phải là kẻ thích dùng vũ lực ức hiếp kẻ yếu,ta cũng không muốn chiến tranh, khiến người chịu khổ cũng chỉ là bách tính, ta cũng không muốn thuộc hạ của ta làm xằng làm bậy khi nam phách nữ hà hiếp người yếu, nhưng 1Vạn huynh đệ của chúng ta đã làm gì, họ vì người dân ở đây, vì người dân biên giới hai nước Thần Phong, Hắc Kim, và cả Hắc Phong Trấn chúng ta mà liều mình tới chiến trường, cố thủ Tây Bắc Thành.... Nhưng họ được cái gì... Không phải những cái ôm hôn, không phải là đoàn tụ cùng gia đình, họ cũng không được chào đón như người anh hùng, mà trong lúc chiến đấu để tránh dành từng tấc đất với ma thú, liền bị kẻ gian hãm hại, thi cốt vô tồn ”
A - Long hét to hỏi: Họ có đáng bị như thế sao?
Người dân hét: Họ không đáng!
A - Long lại hỏi: Họ đi ăn cướp, hay xâm lấn nhà của kẻ khác sao??
Người dân kêu to: Họ không có làm như thế??
A - Long lại gầm lên: Vậy tại sao họ lại chết!
Người dân lúc này chỉ còn im lặng, hai mắt họ đỏ lên, không ít người đã khóc lóc bi thương, Ám Vệ rất tốt với dân chúng, không đề cao thân phận, mà hàng ngày chiếu cố tới đời sống nhân sinh, lại hay giúp đỡ dân chúng,đối xử với dân chúng như người trong nhà vậy, lại còn thường xuyên thăm hỏi, giúp đỡ bọn họ nhiều thứ, mà bọn họ lên đường, để phòng thủ bảo vệ nơi này, còn bị người ám hại,điều này cả thiên hạ đều biết, lúc này A - Long tức giận quát!
“ Bọn họ chết, bởi vì có những kẻ xem thường chúng ta,không muốn chúng ta có cơ hội làm người, bởi vì bọn chúng muốn chúng ta quỳ xuống, muốn chúng ta làm nô lệ,muốn con gái chúng ta làm món đồ chơi trong tay bọn chúng, muốn con trai chúng ta làm nô lệ cho bọn chúng bóc lột, còn muốn người già làm đồ ăn cho thú nuôi của bọn chúng.... Người dân của ta...nói cho ta biết các ngươi cam tâm sao ”
- Người dân Hắc Phong Trấn hét lớn: Chúng ta không cam!
“ Ngày đầu tiên ta đã nói với các ngươi những câu gì.....nói lại ta nghe, hay các ngươi đã quên”
- Người dân Hắc Phong Trấn, cũng là gần mấy ngàn người đầu tiên, lúc này lệ nóng lưng tròng kêu lên!
“ Thà chết đứng... Chứ không chịu sống quỳ”
- Nghe thấy vậy mọi người đồng thanh hô!
“ Thà chết đứng... Chứ không chịu sống quỳ”
“ Thà chết đứng... Chứ không chịu sống quỳ”
“ Thà chết đứng... Chứ không chịu sống quỳ”
- Từng thanh âm, như xé cổ họng vang lên,ngay cả đứa bé nhỏ tuổi cũng bị bầu nhiệt huyết này kích động, cũng khản giọng hô lớn, A - Long giơ tay kêu mọi người im lặng, mọi người thoáng chốc im lặng, hai mắt đỏ đậm, nhưng tay xiết chặt lại, móng tay đâm vào da thịt, như muốn chảy máu ra, nhưng mà họ không hề đau đớn cảm nhận ra tay mình, lúc này A - Long nói!
“ Hôm này bản thiếu gia dạy các ngươi thêm một điều nữa, thứ này sẽ từ khi các ngươi sinh ra, con cháu các ngươi, hậu duệ của các ngươi,các ngươi dù có chết, hay rời bỏ quê hương cũng phải nhớ kỹ, ai dám động đao thương với ngươi, ai dám động đến tính mạng người bên cạnh ngươi, mặc kệ hắn là nhỏ yếu hay cường đại, đều giết chết bọn chúng đi cho ta, chạm vào người thân của chúng ta....bọn chúng phải đổ máu ”
“ Bọn chúng phải đổ máu ”
“ Bọn chúng phải đổ máu ”
“ Bọn chúng phải đổ máu ”
A - Long lại tiếp tục nói!
“ Dù chúng ta có chết.... Cũng phải kéo bọn chúng đi cùng, các ngươi nhẫn nhịn,bọn chúng sẽ cho rằng chúng ta là kẻ yếu đuối dễ bị khi dễ....tra lời ta...nhưng người dân của ta.... Các ngươi là loại dễ bị khi dễ sao ”
- Người dân Hắc Phong Trấn hét lớn!
“ Chúng ta không phải ”
“ Các ngươi là kẻ nhu nhược sao??! ”
“ Chúng ta không nhu nhược ”
“ Các ngươi là kẻ hèn nhát sao ”
“ Chúng ta không hèn nhát ”
“ Các ngươi sợ chết sao”
“ Chúng ta không sợ chết.... Mạng của chúng ta là thiếu gia ban cho, nếu không có người chúng ta đã chết từ lâu, làm gì còn cơ hội sống đến bây giờ.... Chúng ta từ lâu đã xem nhẹ cái chết ”
“ Các ngươi cam lòng để con em của chúng ta bị người hãm hại chết oan như thế sao ”
“ Chúng ta không cam lòng ”
“ Ta muốn báo thù....ta muốn bọn chúng nợ máu phải trả bằng máu ”
- Một lão nhân yếu ớt kêu lên, hai mắt lão chảy xuống hai hàng lệ già nua đau đớn,lão có 2 người con 5 đứa cháu,đều là Ám Vệ, lão thông khổ hét lớn, với chất giọng già nua của mình, lão kêu lên thanh âm không lớn, nhưng mà sự bi thương của lão lại truyền khắp người xung quanh,lúc này mọi người vô cùng kích động hét lớn rằng!
“ Báo thù....ta muốn bọn chúng nợ máu phải trả bằng máu ”
“ Báo Thù...!!! ”
“ Báo Thù...!!! ”
“ Báo Thù...!!! ”
“ Báo Thù...!!! ”
A - Long từ trên cao hét lớn, hoà lẫn thanh âm sấm chớp dùng dùng, hắn gầm lên từng chữ!
“ Bọn chúng nợ máu....thì phải trả bằng máu, bọn chúng giết hại con dân của chúng ta....chúng ta phải đòi lại những gì mà chúng đã cướp đoạt của chúng ta, bây giờ ai còn huyết khí trong người, hãy mặc áo giáp vào, cầm trên tay vũ khí của các ngươi, có liềm dùng liềm, có quốc dùng quốc, có gậy dùng gậy, đao kiếm càng tốt..... Cùng ta tới Phong Tuyết Ngân Thành, giết sạch bọn chúng, đòi lại món nợ này.... Máu của Ám Vệ,của con cháu,huynh đệ Hắc Phong Trấn chúng ta, không thể nào đổ xuống một cách vô ích được ”
“ Giết Sạch bọn chúng ”
“ Giết Sạch bọn chúng ”
A - Long hét một tiếng này, người dân như kẻ điên liên tục về nhà, trai tráng trẻ tuổi, trung niên, phụ nữ, thậm chí là người già,đều cầm trên tay vũ khí, bọn họ hai mắt cực kì kích động, như muốn điên cuồng chém giết người, lúc này A - Long hét lớn!
“ Kẻ nào muốn chiến, chúng ta liền chiến, kẻ nào muốn đạp lên xương máu của con em chúng ta,, trước hết cứ giết đối phương,con ai đúng ai sao bàn công lý sau! Chỉ có ngươi dùng máu tươi để nói chuyện, người khác mới biết rõ điểm mấu chốt của chúng ta ở nơi nào.... Chúng ta không muốn chiến tranh, nhưng không sợ chiến tranh,giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh, người Hắc Phong Trấn không có kẻ yếu nhược, Hắc Phong Trấn không có nô lệ, chỉ có kẻ chết đứng, chứ không chịu sống quỳ, tất cả huynh đệ tỷ muội theo ta cùng Phong Tuyết Ngân Thành liều một mất một còn với bọn chúng ”
A - Long trên cao,thân mặc Cổ Thần chiến giáp, tay cầm Thiên Long Mâu, chỉ về một hướng sét đánh ầm ầm, hắn gầm lên vô cùng tức giận, trong mắt cực kì điên cuồng sắc thái quát!
“ Mở truyền tống trận, ta muốn cùng lũ súc vật Phong Tuyết Ngân Thành quyết một phen sống còn, đòi lại một cái công đạo cho những huynh đệ đã chết.... Giết một người là tội, giết ngàn người là hùng,giết vạn người là anh hùng, giết trăm vạn người là anh hùng trong anh hùng,dù hôm nay Hắc Ma ta có ngã xuống, thì ta cũng phải để ma huyết nhuộm thương thiên, trên đời này không có chuyện động đến gia đình anh em bạn hữu của ta....mà không phải trả giá thật đắt, mà an toàn sống trên đời này ”
“ Rõ thưa thiếu gia ”
- Lúc này, ở ngay trung tâm của Hắc Phong Trấn, cũng là mảnh đất được tráng gạch men vô cùng đẹp đẽ, với diện tích lên đến vài ngàn mét vuông, lúc này từ từ nhô lên xuất hiện, một cái bàn hình tròn thật lớn nằm dưới đất này, lúc này hơn ngàn cái cường giả Chân Hồ Cảnh khôi lỗi,bắt đầu truyền năng lượng Chân Hồ vào trong cái bàn đá hình tròn này, lúc này khắp nơi mặt đất rung chuyển lúc này, từ trong cái bàn đá đó từ từ xuất hiện từ từ đẩy lên trung tâm cao lên trăm trượng ba bốn cái hình vòng tròn, nhưng hình vòng tròn đó lấy tâm bàn đá đó làm trung tâm, bắt đầu xoáy tròn,từng tiếng vù vù vang lên, Ám Vệ liền bỏ vào trong trận pháp đó không ít Linh Thạch cuối cùng khi những chiếc vòng đó dừng lại!
- Lúc này những chiếc vòng đó, tạo thành như một cái cầu vồng, như kết nối giữa đầu bên này và bên kia, bên trong là một cái quang cảnh kì lạ, lúc này mọi người kinh hãi phát hiện, bên trong cái cầu vồng ánh sáng đó, là một cánh cổng,cánh cổng đó dẫn dến một nơi, toà thành vô cùng hùng vĩ và uy tráng, đó cửa thành người ta có thể nhìn thấy, ghi ba chữ Uy Vũ Thành, cũng là 1 trong 5 thành còn lại của Phong Tuyết Ngân Thành, lúc này có người kinh nghiệm cao, không khỏi nghẹn ngào thốt lên!
“ Truyền Tống Trận trong truyền thuyết ”
- Đang lúc mọi người thất thần, A - Long từ trên tháp chuông nhảy xuống, tay cầm Thiên Long Mâu hai chân đã cưỡi Tiểu Bạch vô cùng uy mãnh hắn, gầm lên một tiếng, chĩa mũi mâu về phía Uy Vũ Thành gầm lên một tiếng, lao thẳng đến cửa truyền tống trận!
“ Ám Vệ đi theo ta cùng, Phong Tuyết Ngân Thành, cùng bọn chúng một trận tử chiến ”
“ Giết....!!!! ”
- Khong biết từ đâu xuất hiện, hơn Vạn người mặc áo giáp, đầu phủ áo choàng đen, che kín khuôn mặt, bọn họ hư không mà đi theo đuôi Hắc Ma, bọn họ sát khí đằng đằng mà hét lớn, lão theo A - Long quyết một trận tử chiến, tiếp theo là tên tiếng rầm rầm người dân Hắc Phong Trấn né tránh ra, lại thêm 10.000 người nữa, từ 4 Phương 8 ngả mà cưỡi ma thú lao vào truyền tống trận, cuối cùng người dân Hắc Phong Trấn trừ người già, phụ nữ và trẻ em,không chiến đấu được thì bị Ám Vệ bắt ở lại, còn những thanh niên trai tráng xung phong, thì được Ám Vệ cấp cho vũ khí cùng áo giáp, cũng hăng máu,như đánh tiết gà mà lao đến Uy Vũ Thành!
A - Long lúc này thân Mặc Cổ Thần chiến giáp, chân cưỡi Phong Tuyết Thần Thú, tay cầm Thiên Long Mâu, tiến lại cách thành trăm trượng tay cầm Thiên Long Mâu, chiến mâu lập lờ hàn quang, chĩa về Uy Vũ thành mà quát!
“ Người trong thành đầu hàng.... Không hàng liền chết.... Một kẻ ta cũng không lưu ”
Kết Chương
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...