A - Long bây giờ tay đang cầm hũ rượu, rót ra từng ly bắt đầu thưởng thức hương vị của Cổ Thần Huyết Tửu này, lại nhìn Hoàng Khiếu Thiên ở một bên đang do dự, không biết có nên uống hay không, lúc này A - Long mới mở miệng ra nói
“ Sao ngươi lại không uống?? ”
Hoàng Khiếu Thiên vẻ mặt như tro nói!
“ Lúc đầu ra rất hứng thú, nhưng mà khi nghe Long Huynh nói về lai lịch của nó, ta thật sự không còn hứng thú uống nữa a ”
A - Long cười đầy thâm ý, nhìn thấu âm mưu của Hoàng Khiếu Thiên nói!
“ Thần Côn, ngươi sợ rượu này làm ra từ thứ gì, hay là sợ uống mất rồi không còn hàng dự trữ nữa, nhìn bản mặt ngươi lúc nãy, rõ ràng là tự viết lên mặt mình, ta là còn sâu rượu a ”
- Hoàng Khiếu Thiên haha cười xấu hổ nói!
“ Không ai hiểu ta hơn Long huynh đệ, ta uống một bình nhưng còn sư phụ ở nhà, lão nhân gia sống trong thâm sơn cùng cốc, hay là ngươi cho ta thêm vài bình đi, ta sợ uống một bình không đủ cảm nhận mùi vị,dù sao Long huynh một hai câu, đã đưa chục bình cho nữ nhân tên là Triệu Nhã kia đấu giá mất, mà ta chỉ có một bình a, huynh nói xem, ta thật sự khó xử a”
A - Long cười liếc xéo Hoàng Khiếu Thiên!
“ Bộ trong mắt ngươi, ta là cái loại, qua cầu rút ván thế sao? ”
Hoàng Khiếu Thiên cười nụ cười, ta hiểu mà với A - Long sau đó nói một câu rất không liên quan!
“ Ta không có nói a, cái này là Long Huynh đệ ngươi nói a nha ”
A - Long lại nhìn hoàng khiếu thiên nói tiếp!
“ Những bình rượu khi nãy ta đưa cho nàng, ta chỉ là để mụ họ Triệu kia đem ra đấu giá, đem đi vùi dập dã tâm của những người nào muốn cướp đồ của ta mà thôi,thay vì đi đánh cướp, lão tử lấy tiền của người trả lại cho người a, ngươi là một tên Thần Côn còn sư phụ ngươi là một tên Đại Thần Côn, lão ta còn sợ nhân quả, như thấy quỷ ấy, ngươi có chắc ngươi đem Cổ Thần Tửu về, ngươi không sợ sẽ hù doạ lão không sợ chết khiếp hay sao.. Nếu ngươi muốn ta có thể pha chế rượu đủ để sư phụ ngươi,cùng ngươi đột phá ”
- Hoàng Khiếu Thiên nghe A - Long nói thế, cũng vài phần xấu hổ, hắn cũng biết trong lời A - Long nói, nhân quả nghĩa là cái gì, uống rượu này vô sẽ có sâu xa với Cổ Thần, có thể đắc tội hoặc là trở nên thân thiết dính đáng với Cổ Thần bộ tộc, cũng có thể được che chở, cũng có thể dẫn tới cừu gia của Cổ Thần truy sát không ngừng, Hoàng Khiếu Thiên nhớ tới lời căn dặn của sư phụ, hắn không uý kỵ nữa,mặc kệ bên ngoài thư sinh của mình, hắn nâng vò rượu uống ừng ực như trâu uống nước, khi làm song một ngụm, hắn khen không giứt!
“ Hảo Tửu a ”
A - Long thấy thế, lắc đầu không thôi, đúng là một tên Thần Côn a, lúc này bên ngoài phát ra động tĩnh khiến người ta kinh ngạc, khiến A - Long cùng Hoàng Khiếu Thiên, từ trong sương phòng không thể nào không nhìn qua Ma Pháp Kính có thể tự bên trong nhìn xuyên qua được!
- Triệu Thị đấu giá phường, ở vị trí trung ương nhất của hoả viêm thành, kiến trúc có diện tích tương đối rộng rãi,có thể nhìn thấy mọi vật từ xa,lại nhìn giống như là một tòa thành bảo các xa hoa lộng lẫy, lúc này ở trên cao, có một đoàn người, nâng theo một cỗ kiệu, điêu khắc Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ mấy con thần thú được chạm khắc ở bốn góc kiệu,thoạt nhìn hết sức khí thế, tấm biển ở ngay phía trên cửa của kiệu là dùng cổ thụ Vạn năm chế tạo thành ba chữ “ Thần Phong Quận Chúa”hiển nhiên xuất ra từ trong tay của một vị đại năng nào đó, lộ ra vẻ cứng cáp hữu lực,rất là đại khí bất phàm!
A - Long liếc mắt một cái, liền nhìn ra cái kiệu đây chỉ là vẻn vẹn chỉ là, một kiện Pháp Bảo Phi Hành mà thôi,mà nàng kia đến nhiều người nhìn mà dừng bước, có thể tiến vào chỗ này không phải là hào môn đại phiệt thì cũng là tán tu, dong binh cường đại,cũng là nhân vật đáng sợ nhưng cũng không khói ngưỡng mộ, còn A - Long thì nhìn cũng còn lười,với tầm mắt của một cái người, có ký ức lịch lãm của Cổ Thần, tay có thể chế tạo ra Hồn Binh, đối với hắn, kiện pháp bảo phi hành kia, trong mắt hắn, chỉ là gân gà mà thôi!
- Lúc này có người bắt đầu nghị luận!
“ Ta nghe nói người ngồi trong kiệu được trăm người vây quanh bảo vệ, là Mạc Lưu Tô Quận Chúa,dưới tay nàng có không ít tùy tùng, nhưng mà hôm nay có điều gì, mà nàng lại tới nơi nhỏ bé như Triệu Thị này kia chứ, chẳng lẽ bên trong có bảo hay sao”
- Lại có nhiều tin tức ngầm truyền ra, có không ít môn phái lớn nhỏ nghị luận, thậm chí là những nhân vật cấp cao của 32 cương quốc xung quanh, đang thảo luận chuyện này,mấy tên hoàng tử vì sợ ma danh của Hắc Ma nên co duôi lại không giám lớn lối, bây giờ bọn chúng nghe là Mạc Lưu Tô quận chúa, là nữ nhân thông minh, quyền lực nắm giữ trong tay ngũ đại châu, chỉ cần cưới được nàng, ngũ đại châu sẽ thành sính lễ trao cho nam nhân của nàng, lại còn có thể bán cho mấy vị hoàng huynh đang tranh chấp ngôi vị thái tử của nàng, một cái nhân tình, chỉ cần có thể leo lên người Mạc Lưu Tô này, không nói nàng rất xinh đẹp, nhưng mà vì năm châu huyện nàng quản lý, dù nàng là khủng long mẹ, bọn hắn cũng thấy đẹp a!
- Thế là không ít nam nhân ở đây, đều giống ngựa giống động dục, nhao nhao muốn tiến ra làm quen,hòng lấy được cảm tình của người đẹp, còn A - Long nghe thấy những nghị luận thì mặt đen lại, hắn có một cảm giác cực kì không ổn a!
- Còn mấy lão tổ lâu đời, cáo già thành tinhn,nghe được Mạc Lưu Tô quận chúa tới nơi này, không ít người chẳng thể nào vui sướng được a, thậm chí là có không ít lão tổ trong nội tâm đều run lên từng cơn a, đi theo bảo vệ Quận Chúa,viên dạ minh châu trên tay,Thần Phong Đế Hoàng, cũng đi theo nàng, bảo vệ ít nhất là Thiên Mệnh Cảnh, có thể nhiều người không biết, thực ra thì Mạc Lưu Tô công chúa, có một kiện Thần Binh,nghe nói đâu là của Thiên Cơ Cốc nhận nàng làm chủ, mà Thiên Cơ Cốc bị một thế lực thần bí tiêu diệt, cũng không thể giết được nàng, mà Thiên Cơ Cốc là ai, là thế lực có Độ Kiếp Cảnh 1 trong 5 thế lực mạnh nhất Nhân Loại Đại Lục này a,nghĩ đến cái khả năng này, có lão tổ thất thần nói ra!
“ Nói với những tên tiểu tử trong tộc, đừng làm gì phật lòng tiểu ma nữ kia, bằng không tộc diệt lúc nào không hay a ”
- Quả nhiên, cũng ngay lúc này, chiếc kiệu của nàng, cùng với gần trăm thuộc hạ của nàng, rủ xuống đất từ từ xuất hiện, khí thế bằng bạc phát ra, khiến người ở đây cảm thấy như bị đại chù đánh trúng,nhiều người không kiềm chế nổi mà phun ra một ngụm nghịch huyết, nàng không phải là mười phần cao điệu, mà đây là uy thế tự nhiên của những Linh Giả đi theo nàng vì quá mạnh, nên dù là một tia khi tức, cũng không cách nào kiềm chế, mà làm tổn thương người xung quanh, trong mắt mọi người, nàng đây là cố gắng thể hiện là uy phong bát diện, thậm chí có thể nói là không kiêng kỵ ai,nhưng mà nàng tới đây không phải để ra oai,mà là để tìm một người, một người mà nàng cảm thấy khí tức của người đó ở nơi này!
- Nàng tay ngọc mở chiếc rèm che cửa ra, kieu ngọc, được nâng bởi 4 tên Chân Hồ Cảnh, trên giữa ngồi một thiếu nữ, thiếu nữ này diễm lệ rung động lòng người, không phải Mạc Lưu Tô hôm bữa gặp là ai,một thân kim bào màu vàng khoác thân, tựa như là một con Phượng Hoàng bay lên đầu cành, hai đầu lông mày thiếu nữ hiển thị rõ ngạo khí, một bộ bễ nghễ thiên hạ,nhưng trong mắt kiêu ngạo của nàng là người sự mong chờ, mà chỉ có thiếu nữ hoài xuân mới biết, sau lưng thiếu nữ này có mấy lão hủ đi theo, một trong số đó, lại là lão giả hôm bữa bị A - Long hù cho sợ hãi,mấy lão hủ này trên người tản mát ra khí tức đáng sợ, để cho người ta xem xét liền biết mấy lão nhân kia đã là Thiên Mệnh cảnh, sau lưng Thiên Mệnh Luân bay phập phồng trong gió, ra oai hết sức uy phong!
- Nàng ung dung cùng thuộc hạ, bước vào trong Triệu Thị Đấu Giá trường, mặc kệ xung quanh nghị luận, nàng xuất thân hoàng tộc, nhưng ánh mắt này nàng thấy quá nhiều rồi, nhưng cái ánh mắt này nàng không quan tâm,nàng cùng hộ vệ bước vào, đám gác cửa cũng không giám hạch hoẹ,mà đích thân lão bản lúc nãy mới gặp A - Long khi nãy là Triệu Nhã,cũng một mực xum xoe ra, nịnh hót lấy lòng cái Mạc Lưu Tô này!
- Lúc này từ trời lại bay tới 1 con Tứ giai Linh Thú cao cấp, một đầu cầm lôi hoả thần điểu kia, từ phía trên phi phác mà đến, từng đợt hoả diễm và từng thanh âm lôi điện oanh minh bên tai không ngừng, một chút ít tam giai, linh thú ở chung quanh, tựa hồ đều cảm nhận được khí tức của cao giai vương giả, rối rít bị dọa đến run run lên, có một ít càng thêm không chịu nổi phủ phục ở trên mặt đất phóng uế bừa bãi,
- Trong số kia, có ba tên đại hán nhân, là người của Ngự Thú Thành đại lão của Ngự Thú Trang bị A - Long chém giết cách đây không lâu, nay với điệu bộ cao cao, muốn tới chỗ Hắc Ma hưng binh vấn tội,đòi hỏi ít chỗ tốt, bọn chúng tụ tập đồng bạn tới tham gia đấu giá hội, rồi mới tới Hắc Phong Trấn sau,bọn chúng đang ở trên Kim Giác Phong Lang kia đều lộ ra mấy phần ngưng trọng, ba tên dẫn đầu Ngự Thú Thành kia hướng về phía người ở trên Lôi Hoả Thần Điểu kia, đều chắp tay nói bộ dạng cực kì cung kính, nhưng trong đáy mắt không che giấu được dâm tà,một tên giọng đầy cung kính nói!
“ Đông Phương Tiên Tử, một khi đã tới rồi sao không xuống đây cùng Ngự Thú Thành chúng ta cùng nhau nhập tràng, dù sao danh Đông Phương tiên tử,đã khiến người người ca tụng, không biết Đông Phương Tiên Tử có cấp cho chúng ta mặt mũi chăng ”
- Trên thân Lôi Hoả Thần Điểu kia, là một mỹ phụ xinh đẹp, phong độ thành thục như một quả táo chín mọng, khiến mọi nam nhân nhìn thấy nàng, như muốn cắn lấy một cái, A - Long là người trong sinh, kiếp trước hắn ba mấy tuổi rồi, hắn nhìn thấy nữ nhân thành thục đầy mọng nước này, hắn không khỏi nuốt nước bọt một cái a,cái này so với thành thục của Vận Nhi cũng không thua kém là mấy a,còn nữ nhân gọi là Đông Phương Tiên Tử xinh đẹp kia,đang đứng ở trên Lôi Hoả Thần Điểu nào không nghe ra ý thị uy cùng uy hiếp của ba tên này kia chứ, nàng cũng biết xú danh của ba tên này, không biết bao nhiêu nữ nhân bị ba tên này luân phiên hại chết rồi, nàng một chút mặt mũi cũng không cấp hừ lạnh nói!
“ Chỉ bằng ba tên Chân Hồ sơ kỳ, với sở thích vấy bẩn sự trong sạch của nữ nhân các ngươi,ngươi không tự tiểu một bãi rồi soi mình trong đó xem coi, các ngươi cũng có tư cách cùng ta đi vào sao, đừng nói là các ngươi, mà là ngự thú thành nơi tạo ra ba tên sâu độc các ngươi, cũng không có tư cách cùng ta tiến vào, liền coi như là Ngự Thú Thành Chủ với cái Chân Hồ đỉnh phòng, niềm kiêu ngạo của các ngươi, dù có tới cũng phải đối với ta lễ nhượng 5 phần ”
- Nàng vừa giứt lời, liền vô cùng bá đạo, quanh thân đạo mỹ phụ thành thục, xinh đẹp động lòng người kia, cùng dung hòa với Linh Thú óng ánh lên hỏa sắc thần quang, một cỗ khí thế mạnh mẽ áp xuống ba tên của Ngự Thú Thành kia,nhưng tên chịu áp lực từ người được gọi là Đông Phương Tiên Tử kia thần sắc biến đổi, phát ra một tiếng kêu đau đớn, khóe miệng lập tức tràn ra vết máu,một tên tức giận hống to,gọi thẳng danh hiệu của nữ nhân kia!
“ Đông Phương Mỗ Mỗ lão yêu bà ngươi, chớ có khinh người quá đáng!, đừng tưởng ta gọi ngươi là Tiên Tử là thấy ngươi thực lực mạnh, mà sợ ngươi, lão yêu bà sống mấy trăm năm, mà vẫn muốn người ta gọi là tiên tử”
- Nghe tên kia nói như thế, Đông Phương tiên tử sắc mặt tối sầm lại, nàng là nữ nhân, nàng cũng biết mình có tuổi rồi, nhưng cũng đại kỵ ai gọi nàng là lão yêu bà,sắc đẹp của nữ nhân không phải ai cũng được phép nghin luận, nàng biết ba tên trước mặt có ô dù rất to,không thể giết được, nhưng giáo huấn cũng được, tên kia vừa mới nói chưa hết câu kia,ngay lập tức đỡ lấy uy áp cực kì lớn,cùng với Linh Lực vô cùng tinh thuần ép xuống, như hàng ngàn cự núi, cùng tiếng quát tràn ngập tức giận, nàng như một con báo cái giận giữ, khuôn mặt xinh đẹp của nàng vô cùng âm u lạnh lùng nói ra!
“Ta đâu chỉ khinh thường các ngươi, ma là còn muốn cho các ngươi một chút giáo huấn, sau này gặp ta, tốt nhất ngươi nên đi vòng, đừng có ngông cuồng tự đại, muốn nói gì thì nói như thế”
- Nàng vừa nói dứt lời,nàng vô cùng giựt khoát, nàng không thèm không trung nhảy xuống giáo huấn hai tên này, mà Lôi Hoả Thần Điểu như cùng với nàng hợp nhất làm một, nàng ở trên không trung kiêu ngạo như một nữ hoàng, nàng cao cao tại thượng kia, lưu lại cho mọi người một bóng hình xinh đẹp, Linh Lực của Chân Hồ Cảnh Đỉnh Phong kia, như sóng biển bàng bạc đổ xuống đầu những tên này,Ba tên ngay lập tức khắp nơi toàn là máu, thực lực của bọn chúng bắt đầu thay đổi!
- Linh Lực của nàng, nàng cũng giống Linh Thú của nàng, là Lôi Hoả, hai hệ này cực kì hung bạo,một cái nóng như lửa, một cái thù dai thấm lâu như lôi, hai cái họp làm một, thành một đại ma nữ, được giang hồ gọi tên là Đông Phương Mỗ Mỗ, không phải vì nàng già,mà là nàng tính nết không thua kém gì mấy lão thái bà,lớn tuổi không có chồng a,những người như thế thì khỏi nói đi, nàng lôi điện trong người làm ba tên tê cứng lại, sau đó dùng hoả diễm Linh Lực xâm nhập vào cơ thể ba tên, thiêu đốt chân hồ Linh Lực trong người bọn này, đẩy lùi Linh Tuyền được các Linh Mạch chuyển đổi, rót vào đan điền, ngừng kết thành chân hồ kia trở về khơi nguồn của nó!
- Ba tên bị Linh Lực của nàng xâm nhập, đốt sạch và đẩy ngược năng lực của,Chân Hồ trong đan điền mỗi tên về phía 100 cái Linh Mạch kia, nhưng Linh Mạch kia dần dần trướng bạo,như một quả bong bóng bất cứ khi nào cũng có thể phát nổ, thực lực ba tên, từ lúc Chân Hồ bị hủy diệt đã rơi xuống Khai Mạch đỉnh phong, sau đó là từng Linh Mạch nổ tung, cảnh giới bắt đầu rơi xuống, Khai Mạch tầng 9.....Khai Mạch tầng 8....khai mạch tầng 7.... Khai mạch tầng 6.... Cứ mỗi một cảnh giới rơi xuống, là từng cái Linh Mạch bị hủy diệt, đứt đoạn, một lúc từ Chân Hồ rơi xuống tầng 6 trung kỳ,nghĩa là chỉ còn 65 Linh Mạch mà thôi!
- Ba tên mắt trắng dã,sau đó toàn thân là máu,chỉ trong chưa tới 3s đã từ cường giả Chân Hồ cảnh biến thành Khai Mạch Cảnh tầng 6, ngay cả Ma Thú đi theo cũng chết không toàn thây, thú đan bị đánh nát, không phải không nói rằng người tên là Đông Phương Mỗ Mỗ kia, ra tay không độc ác được, chỉ ba giây đã khiến cho ba tên này cùng ma thú,chịu thống khổ nhất trên đời, nàng làm sao không sinh khí được kia chứ, nàng không có công pháp hẳn hoi, chỉ có thể một lúc tu luyện đồng dạng hai loại công pháp là Lôi Đình Thuật / Chân Hồ Cảnh công pháp, và một quyển Liệt Diễm Lôi Dương Công Pháp cũng đồng đẳng cấp của Lôi Đình Thuật a!
- Nàng tu luyện hai công pháp một lúc,lúc này một tí lúc kia một tí, cũng đủ để điên đầu rồi, nên tính nết của nàng khá xấu, không phải nàng tính nết không có giáo dưỡng, mà là nàng bị công pháp làm cho thay đổi tính tình, tâm lý nàng khi nào cũng bực tức a, nàng cũng không phải già, năm nay nàng mới chỉ có 130 tuổi, nếu so với phàm nhân, thì đã là lão tổ tông, còn so với Võ Giả nàng đang bậc cha chú,còn Linh Giả thì nàng chỉ xem như hoàng mao tiểu nha đầu mà thôi, nhưng tên kia nói nàng là lão thái bà,bàn luận về sắc đẹp của phụ nữ, chính là đại kỵ của nữ nhân, nàng tức giận như thế, cũng là vì tối hôm qua, ở ngay chỗ này, không biết thằng khốn nào sử dụng thủ đoạn, hút hết Linh Khí, nàng đang đột phá cảnh giới quan trong, chỉ còn nửa bước nữa là, đột phá cảnh giới, trở thành Trúc Linh Cảnh, tạo ra một Linh Hồn trong đan điền a!
- Nhưng mà bị người cắt đứt, làm nàng công pháp vận chuyển loạn lên,nàng bị trọng thương, đột phá thất bại, lại còn linh hồn nàng dành ra để cấu trúc linh hồn trong đan điền bị hủy diệt, nàng đã trọng thương linh hồn lực cực kì nghiêm trọng, Linh Giả vừa phải có Linh Lực vừa phải có Linh Hồn lực mạnh mẽ đồng cảnh giới, không hề giống võ giả,chỉ cần tu luyện đấu khí và thể chất là đột phá,Linh Giả phải tu linh lực để thôi động công pháp, phải có Linh Hồn mạnh để câu thông với Thiên Địa mượn lực lượng thiên địa để chiến đấu, và hấp thụ Linh Khí,nàng hôm nay tới đây với hai mục đích, một là nàng nghe nói ở đây sẽ bán đấu giá Nguyệt Hồn Thảo!
- Thứ này sẽ giúp khôi phục tinh thần lực rất mạnh, thậm chí còn có thể giúp đột phá Linh Hồn lực a, nàng chỉ cần có cái này nàng sẽ có thể phục hồi tu vi và linh hồn lực đã mất nàng không tự tin rằng mình có thể mua hết Nguyệt Hồn Thảo,nhưng mà với số tiền ít ỏi tán tu của nàng ít nhất cũng đủ mua một cây Nguyệt Hồn Thảo để phục dụng, còn nàng muốn tới đây, tính sổ với tên nào đó đã làm nàng mất đi cơ hội 10 năm tu luyện đột phá Trúc Linh Cảnh!
- Thấy nàng hùng hổ tiến vào Triệu Thị Đấu Giá Phường, chẳng ai giam lớn mật,mà trêu chọc một con báo cái xinh đẹp như nàng cả, tất nhiên là moi người nhanh chóng nhường ra một phòng khách quý cho nàng rồi, không phải bà tên đại hán của Ngự Thú Thành kia là minh chứng tốt nhất cho điều đừng thấy nàng đẹp mà nghĩ nàng dễ chơi, nàng là cái hoa hồng có gai a,lúc này mọi người xung quanh mới thở phào nhẹ nhõm,một lúc sau thấy nàng đã đi vào trong Triệu Thị đấu giá phường kia, mọi người mới rối rít, từ từ thu lại thần sắc, cực kỳ phức tạp,đủ loại tư vị mà đi vào Triệu Thị đấu giá phường!
- Hoàng Khiếu Thiên từ khi thấy Đông Phương Mỗ Mỗ kia, tay cầm mai rùa, thậm chí là dùng tiền, gieo vài quẻ, rồi bấm đốt ngón tay, sau đó nhìn A - Long đang chán đời uống rượu, ngồi một bên cửa sổ quan sát náo nhiệt bên ngoài, hắn cười đầy thâm ý hắn cười vô cùng vui vẻ,như nhìn thấy tên nào đó đang gặp xui xẻo, hắn đang cười trên nỗi đau của kẻ khác, hắn pha trò như không biết chuyện gì vậy!
“ Long Huynh...! Đông Phương tiên tử này thực lực thật là đáng sợ, chỉ bằng uy áp và chút linh lực là có thể đả thương ba tên chân hồ cảnh, thậm chí là phế đi tu vi của những tên kia, Long Huynh nói xem, nếu huynh đánh với nữ nhân tên là Đông Phương gì gì đó, thì huynh có nắm chắc bao nhiêu phần thắng đây ”
- Hoàng Khiếu Thiên hỏi đá đểu A - Long, nhưng mà A - Long chỉ liếc mắt qua, nhìn về Hoàng Khiếu Thiên ném cho hắn một cái ánh mắt xem thường, vô cùng lười biếng nốc một ngụm rượu, sau đó đá đểu lại Hoàng Khiếu Thiên nói!
“ Ta sẽ không đánh với nàng ”
- Hoàng Khiếu Thiên kinh ngạc hỏi!
“ Tại sao..! Chẳng lẽ Long Huynh thấy nàng xinh đẹp hay thực lực manh,nên huynh động lòng phàm rồi sao,nên huynh mới không đánh cùng nàng một trận sao”
A - Long cười chế diễu nói!
“ Thần Côn, ánh mắt của ngươi không tệ, thực lực của nàng mạnh, người càng đẹp hơn nữa, nàng có thể xem là tài sắc vẹn toàn, chỉ có điều tính khí không được tốt tí thôi ”
“Huynh còn chưa nói cho ta biết, lý do vì sao huynh không đánh với nàng kia mà ”
A - Long lười biếng, treo trên môi nụ cười tà nói!
“ Nàng muốn tính sổ với ta, ta liền khai với nàng rằng,là ngươi xúi dục ta, cùng lắm bị nàng chiếm chút tiện nghi,chịu chút tủi nhục lấy thân, bù mạng vậy kìa, ta đây được cái anh tuấn, ở đời thì không bằng ai, nhưng mà ở đời cũng ít ai bằng, ngươi thấy nàng sẽ tin ta, một nam tử anh tuấn, thiên chân vô tà, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở như lão tử,hay là một tên thần côn mặt trắng, tối ngày ra vẻ cao nhân bí hiểm,mặc đồ bát quái âm dương như Hoàng Khiếu Thiên huynh đệ ngươi a”
- Hoàng Khiếu Thiên nghẹn họng không biết nói gì, hắn biết A - Long không tự đại hay tự sướng gì cả, A - Long không thể nói anh tuấn và tiêu soái như hắn, nhưng mà lại là người có khí thế tự nhiên, không giận tự uy,không làm quan cũng là kẻ làm tướng, không phải vua cũng là chư hầu một phen,là kẻ quát tháo thiên hạ,còn chưa nói tới đôi mắt rồng nhìn như đối diện một con rồng như A - Long, trừ khi nếu nói tới việc A - Long đi kiếm chuyện, lấy ma danh của hắn, ai dám gây,mà kẻ khác gây sự với hắn, với cái khí thế của kẻ bề trên, không giận tự uy kia, chưa cần biết A - Long lai lịch, chỉ cần nhìn dung mạo, cũng phải kiêng nể ba phần rồi, làm gì có ai điên mà trêu chọc một tên có khi chất, chỉ có gia đình Vương Giả mới có kia chứ!
- Hắn lại nhìn lại mình, Hoàng Khiếu Thiên hắn là Thiên Cơ Âm Dương Gia dòng chính, hắn anh tuấn tiêu soái như thư sinh,lại mặc đạo bào âm dương, lại đi cùng người có khí chất bất phàm như A - Long, hắn khác gì là một cái mưu sĩ bên người A - Long đâu kia chứ, nếu A - Long có lãm gì sai trai, người ta cũng không trách tội A - Long,cũng phải nể mặt thế lực tạo ra được một nhân vật như A - Long này ba phần, mà lại bị A - Long đổ hết tội lên đầu, Thần Côn Hoàng Khiếu Thiên hắn, nhảy xuống sông hoàng hà cũng khó thoát a, Hoàng Khiến Thiên mặt như đánh mất tiền cực kỳ ủ ê nói!
“ Long Huynh, ngươi gọi ta là huynh đệ ngươi cũng không nên làm những truyện tuyệt tình như thế a, không nên... Không nên a”
A - Long thấy Hoàng Khiếu Thiên như thế, A - Long cười vỗ vai hắn nói!
“ Huynh đệ ngươi yên tâm, lão tử không bao giờ bán rẻ huynh đệ..... ”
“ Haha ta biết Long Huynh không phải loài người đó mà ”
- Hoàng Khiếu Thiên cười vui vẻ đang muốn nâng ly rượu, uống vào một ly lấy lại tinh thần,nhưng hắn bị A - Long hù cho một câu xém nữa bị rượu làm cho sặc chết!
“ Ta sẽ không bao giờ rẻ bán huynh đệ...! Ngươi cứ yên tâm, cứ tin tưởng vào nhân phẩm của ta, ta đầu đường đầu chợ đéo đầu hàng, bán cần bán cỏ đéo bao giờ bán huynh đệ, khi mà giá nó còn chưa cao....!! ”
“ Phụt.....!!!! ”
- Hoàng Khiếu Thiên phun toàn bộ rượu, hắn ngụm trong miệng mình ra ngoài, hắn như mèo bị dẫm phải đuôi, chỉ thẳng mặt A - Long, oang oang mắng to!
“ Đậu xanh rau má..!! Ta nhổ vào, nhận cái huynh đệ như ngươi, ta thả đéo có thì hơn, mới nói được mấy câu đoàng hoàng, sang câu thứ hai đã muốn bán ta đi rồi, ta không biết giao du với tên xấu xa họ Lòng ngươi có phải là chuyện đúng không nữa ”
A - Long haha cười nói!
“ Huynh đệ không để bán,để đó chi cho uổng”
A - Long cười tới đây, vẻ mặt có chút nghiêm lại!
“ Ngươi vừa tính ra cái gì, mau nói,nếu không nói, có tin hay không ta liền đem bán ngươi vào thanh lâu,hẳn mấy mụ béo béo mập mạp, sồn sồn cưỡi, hẳn mấy ả sẽ thích một tên mặt trắng như ngươi làm ấm dường nha ”
- Hoàng Khiếu Thiên biết một lần nữa bị A - Long hống rồi a, hắn khổ sở nói!
“ Không phải ta đã nói với Long huynh đệ ngươi rồi hay sao,ngươi hỏi ta chi nữa vậy ”
“ Ngươi nói cái gì cơ”
“ Ta bảo ngươi trời sinh, mạng số đào hoa, ta xem trán ngươi, hồng trung mang đen, gần nhất hẳn là sẽ có đào hoa kiếp,sẽ hữu kinh vô hiểm,khiến nữ nhân từ Hận sang Yêu,ta bảo ngươi rồi mà ”
A - Long đang cười bỗng trở nên cứng ngắc, sau bóp bóp khớp tay, kêu lên răng rắc,cười lạnh nói!
“ Ngươi xác định ta có đào hoa kiếp”
Hoàng Khiếu Thiên thật tình gật gật đầu!
“ Hắc hắc, lão tử có đào hoa kiếp, chính là số đào hoa,ý ngươi là những muội tử kia cũng sẽ ôm ấp yêu thương, thật là khó chống cự a,ý ngươi có phải như vậy ”
A - Long cười càng tươi hơn, hắn vô cùng đắc ý cười,hắn xắn tay áo, cười ấm áp như ánh ban mai, nụ cười này làm Hoàng Khiếu Thiên không rét mà run nói!
“ Bộ ngươi không tin Thiên Cơ Âm Dương Gia ta hay sao ”
A - Long tức sùi bọt mép!
“ Đậu Xanh Rau má, Thần Côn ngươi bớt nói nhảm,ngươi có tin hay không lão tử đi tới quầy bói toán đập biển hiệu Thần Côn của nhà ngươi, từ lúc gặp ngươi lão tử, toàn gặp rất nhiều mỹ nhân, toàn cái loại, ở trần mặc quần, đái đứng, tất cả đều quấn lấy ta, ta liền đem cả bọn đổi sang nghề bán muối cmnó rồi, đậu xanh, Hận sang Yêu, lão tử từ sáng tới giờ, thu hút không ít cừu hận rồi nè, có thấy em xinh tươi nào cùng ta ra mặt đéo đâu, Thần Côn lừa bịp,mau đền bù thiệt hại cho lão tử,có linh thạch hay thần binh lợi khi gì mau giao ra cho lão tử”
- Hoàng Khiếu Thiên mặt đen lại, biết là A - Long đang hù mình, hắn cũng thật không có nói dối a, hắn thấy gì nói đó a, không dối không ngoa, hắn khổ sở,cũng cực kì vô lại đáp!
“ Ngươi muốn đập biển cứ đập, tiền rơi túi ta, Hoàng Khiếu Thiên ta đéo biết trả bao giờ, có cái mạng nhỏ ngươi lấy cứ lấy ”
A - Long hắc Hắc cười đáp!
“ Ta chỉ mong có câu này của ngươi ”
- Hoàng Khiếu Thiên mặt đen lại quát!
“ Ý ngươi là sao ”
A - Long hắc hắc cười, như một lão hồly!
“ Triệu Lão Bản, lão tử muốn bán đấu giá tên Thần Côn này,giá khởi điểm 1kim tệ ”
- Hoàng Khiếu Thiên mặt đỏ lên, tức giận đang muốn quát: Ngươi có mắt không, đường đường là Thiên Cơ Âm Dương Gia truyền nhân ưu tú nhất, ta mà ngươi chỉ bán đấu giá ta có 1 kim tệ thôi sao? Nhưng ngay lúc này “ Rầm một tiếng, cánh cửa phòng bị đá toang, văng ra mỗi nơi mỗi mảnh,vài Ám Vệ của A - Long bị đánh bay vào đây toàn thân tràn ngập vết thương, lúc này xuất hiện ba cái Nam tử trên tay mỗi tên đang cầm cổ một cái nữ Ám Vệ,bị thương trong đó có Thi Thi miệng đang trào ra máu tươi ánh mắt đầy mong đợi nhìn A - Long, vẫn một mực âm thầm theo bên cạnh của A - Long!
“ Hai tên tiểu tử, không muốn cùng Ngự Thú Thành ta là địch, liền cút ra ngoài, ba bổn đại gia muốn mượn phòng của các ngươi, cùng nhau chơi mấy ả tiện nhân này...các ngươi còn không mau cút hay muốn ở đây xem chúng ta chơi mấy ả đàn bà thối này trước mặt các ngươi ”
A - Long cùng Hoàng Khiếu Thiên tuy đấu khẩu với nhau như thế mà thôi, nhưng mà cũng không rời vị trí,bây giờ Ám Vệ của hắn đem theo,cũng chỉ có tu vi là Khai Mạch tầng 5 là cao nhất, nhưng mà những tên Ngụ Thú Thành này, tuy bị Đông Phương Mỗ Mỗ phế đi, từ Chân Hồ xuống Khai Mạch Tầng 6,dù lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo a, thấy thuộc hạ bị như thế, lại còn muốn chơi nữ cận vệ của hắn trước mặt hắn nữa chứ, khuôn mặt A - Long cười vui vẻ,chỉ có ai ở gần A - Long và tiếp xúc nhiều mới biết nụ cười này là ý gì, Hoàng Khiếu Thiên một bên, vẻ mặt cứng đờ, trong lòng thở dài, lúc này nghe A - Long giọng không thể hiện ra vui hay buồn nói!
“ Các ngươi... Muốn bị ta giết chết... Như thế nào, để ta tiễn các ngươi một đoạn đường nhé ”
- Khi nói xong câu cuối cùng, khắp người A - Long tràn ngập sát khi, sát khí của A - Long tràn ngập mùi máu tươi, hàn ý khiến mọi người ở đây máu như muốn đông lại, mọi ngươi xung quanh đây như muốn nghẹt thở, Hoàng Khiếu Thiên một bên thở dài, âm thầm cầu nguyện cho ba tên nào đó chết không quá thảm a!
Kết Chương
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...