Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Lúc này dị biến xảy ra, không ít người biến sắc khi thấy một màn trước mắt, bầu trời đang sáng dần tối lại, mây tan biến đi mất, chỉ để lại một bầu trời tràn ngập tinh không mênh mông, vô số các tiểu hành tinh nhấp nháy, mọi người ở đây không khỏi biến sắc, còn A - Long thấy thế thì treo trên khoé môi có một vệt cong, hắn biết đây là cái gì, đây chỉ là phong tỏa không gian mà thôi, trời không tối đi, chỉ là nó thu tất cả mọi người vào không gian Vỏ Kiếm của Côn Ngô Kiếm mà thôi,còn thứ kia đó chỉ là bóng của Côn Ngô Kiếm,dành việc nhận vật tế rồi đi công kích kẻ địch mà thôi, điều này hắn đã biết thừa từ lâu rồi, hắn năm đó cũng thấy cảnh này, hắn cùng mảnh vỡ của Côn Ngô Kiếm dung hòa với nhau, truyền toàn bộ Lính Lực của nó vào thân của A - Long,đánh thức Võ Hồn, giúp hắn thay đổi thân thể, còn mảnh vỡ nay đang được ôn dưỡng trong Hỗn Độn Thần Cách từ lâu rồi,tới nay hắn chưa từng xài tới!

- Thấy di biến xảy ra, Ám Vệ theo bản năng được huấn luyện, nhảy bảo vệ xung quanh người hắn, một màn này khiến A - Long thoáng ngây người, sau đó hét lớn " Tất cả đừng tiến lại đây " Hắn một cước đá ra, văng đi mấy chục cái thuộc hạ bên cảnh,nhưng đã muộn, từ trời tạo nên một thanh Kiếm sắc bén, đầu nhọn,hai bên lưỡi hai mặt vô cùng sắc bén, hàn quang chợt loé, một đạo kiếm mang chém xuống chục chỉ đầu hắn mà chém " Phanh Phanh Phanh Phanh Phanh"

- Ám Vệ vì đứng bảo vệ ngoài hắn, bị một kiếm này của Côn Ngô Kiếm trên đường chém tới đánh thân thể ra thành bọt máu, Hồn Anh thì được Hồn Binh may mắn bảo vệ không bị sao, chỉ là thân thể bị hủy diệt hoàn toàn sau đó,còn Hồn Anh lại ẩn nấp trong Hồn Binh,là một đống sắt như bùn nhão có thể thay đổi thành bất cứ hình dáng nào, chỉ khi nào có thần thông, tuỳ theo chủ nhân thì mới tạo nên hình dáng, từng cái từng cái,rơi bịch bịch xuống đất, nhìn thấy một màn này, khuôn mặt A - Long giật giật, hắn không biết nên khóc lóc đau thương,hay mắng chửi không ngừng khi thân thể thuộc hạ bị chém thành bọt máu này, hay là mừng cho đám ngu thuộc hạ bị hủy thân thể mà không chết đi, một kiếm kinh thiên đó nếu không có Hồn Binh thì Pháp Bảo,Pháp Khí cũng bị chém nát!

- Đúng lúc này trên bụng hắn, nơi đan điền xuất hiện vài vết máu, " Phập Phập " ngực hắn bắt đầu xuất hiện vài lỗ máu, bên trong chảy ra vô sô nmáu đen chứa đầy chất độc,từ

trong người của hắn chảy ra không ngừng,một cảm giác đau đớn tê buốt không cách nào miêu tả được,thành lời,sự kinh khủng này xuất hiện trên thân hắn, kim quang chợt loé, lại vô số ánh kiếm chém tới thân hắn, hòng muốn chém nát hắn ra thành bọt máu mới chịu dừng tay,A - Long trong mắt hàn quang chợt loé, Thiên Long Khải khai mở bao bọc hắn vào bên trong,nội nạng và các vật yếu hại nhất như não tim phổi,hắn che đi nội nạng để ra ngoài bộ xuơng bị hành hạ,hắn mở miệng hét to với đám Thanh Lăng Lam Linh đang muốn lao lại giúp hắn một tay!

“ Không được tới đây! Ta tự ứng phó được,các ngươi tiến lại thì chỉ có chết mà thôi, mau khởi động đại trận chuẩn bị nghênh địch ” Nghe thấy thế, đám thuộc hạ nhìn Thanh Lăng, nàng cắn cắn môi nói " Làm như lời thiếu gia nói " không nói hai lời, Ám Vệ liền chia nhau ra, thành 4 Phương 8 hướng theo một góc trân pháp,mỗi người lấy ra một cái trận bàn,khảm lên trên đó vô số Linh Thạch Hạ Phẩm mà khai thác được ở Lã Gia, Ám Vệ ngồi xuống bắt đầu rót tinh thần lực vào, kích hoạt trận bàn, hơn 100 cái tia sáng chói chiếu thẳng lên trời, bên dưới tia sáng đó là một cái Ám Vệ, cuối cùng thân thể Ám Vệ và từng tia sáng đó tao thành một bức tường liên kết vào với nhau,lấy A - Long làm trung tâm, tao thành vô số lớp kính trong suốt bảo vệ hắn!

- Một màn này khiến đám tán tu, hai mắt sáng toả,trong mắt không hề che giấu tham lam, không biết tên nào hét lớn, nhảy khỏi nơi ẩn nấp!

“ Tới lúc đoạt bảo rồi, trời sinh dị tượng,Thần Binh xuất thế ” vô số đạo tàn ảnh đi qua, cuối cùng lao vào lớp hộ tráo đó,nhưng đáp lại là không phải tiếng hộ tráo bị công kích vỡ nát,mà là những tiếng hét thảm tràn ngập kinh hãi mà kêu lên " Á Á " có vài tên tán tu lao vào lớp hộ tráo như vô hình kia, kết quả bị hút sạch đấu khí và Linh Lực, biến thành xác khô, chua kịp rơi xuống đã bị bốc cháy mà không hiểu nguyên nhân một vài tên Ma Pháp Sư thông minh hơn, thay thế liền công kích từ xa, một tên ma pháp sư Lôi Hệ công kích hộ tráo, nhưng đáp lại là tiếng la kinh hãi của tên đó, tên đó bị hộ tráo hút sạch tu vi, năng lượng dự trữ lâu năm, hắn phải tế ra vô số Pháp Khí tự bảo mới có thể thoát ra được, nhưng hắn thoat đi chưa phải là hết, hắn bị hộ tráo dùng chính năng lượng của hắn đánh cho trở thành một đống thịt nát, huyết nhục mơ hồ không thế nào nhân ra được nữa!

- Nhưng mọi người ở đây đều không ai quan tâm tới tên pháo hôi kia, vẫn tiếp tục như con thiêu thân lao đầu vào lửa, không cách nào chống lại sức cám dỗ của Thần Binh mới xuất thế,chỉ cho rằng nơi này bị công kích, càng công kích hộ tráo càng yếu,bây giờ bị hút năng lượng thì đã sao,một lần nữa lại đầy đó là lúc công kích hộ tráo, hộ tráo sẽ dễ vỡ nát nhất, với một tâm tư như thế, không chỉ một người nghĩ vậy, mà tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, mà như đánh tiết gà, không ngừng công kích hộ tráo, một tên hét lớn " Hắc Ma, giao ra Thần Binh,chúng ta sẽ để cho ngươi chết toàn thây"

" Hắc Ma, khôn hồn thì mở ra hộ tráo,giao ra toàn bộ bảo vật trên người, chúng ta sẽ thả ngươi an toàn rời đi" nghe thấy vậy khuôn mặt của Thanh Lăng,Lam Linh chợt lạnh đang muốn lao ra giết toàn bộ đám miệng thối kia, thì lại nghe A - Long nói " Bỏ đi tụi chúng chỉ là đang khích tướng thôi, lao ra tụi nó lao vào còn phiền hơn nữa đó a " A - Long nói xong, khuôn mặt càng tái hơn, hắn lại tiếp nhận vô số kiếm quang chém vào thân thể, Thanh Lăng vô cùng lo lắng hỏi " Phu Quân người không sao chứ ” A - Long cười nói " Còn xa tim lắm chưa chết được, chẳng mấy khi có cơ hội trời cho, tự nhiên có người tới giúp ta rút đi mấy cái xương sụn trên thân, để lại cho ta cơ hội tạo ra mấy cái xương cứng, các nàng thấy đúng hay không? Thôi không đùa nữa, nhân cơ hội này,bon bên ngoài công kích, hãy lợi dụng năng lượng của bọn chúng và hoàn thành tác phẩm khôi lỗi của các nàng đi a,ta rất mong chờ xem thanh phẩm nha"

- Nghe thấy A - Long không sao,lại còn cười đùa được, nhị nữ thở phào trong lòng, bắt đầu tay niệm ấn quyết, bắt đầu rút ra từng kia năng lượng tinh thuần nhất, được thanh lọc bởi Hộ Tráo do Ám Vệ tạo ra, cuối cùng bắt đầu khắc trận văn lên khôi lỗi, và đánh thức trận văn, chú ngũ trên đó, bắt đầu sử dụng năng lượng kia kích hoạt trân pháp,cùng với Hồn Anh có sẵn trên bị cải tạo, bắt đầu tạo ra khí linh, linh hồn của con khôi lôi kia,từng con khôi lỗi từ màu đen sạm, vì bị nhiệt độ của hoả lò lấy ra từ địa mạch, làm cho cháy đen, dù sao thì bọn chúng cách đây vài phút đã từng là con người, nhưng bây giờ lại dùng bí pháp làm từ người sống bị luyện chết, lại dung hoà với vô số vật liệu làm cơ thể máu thịt biến thành sắt thép,lại bị người sinh sinh lột lấy ra từng bộ phận, khắc xuống chú ngữ trận văn, đặc biệt là xương khớp từng người một,rồi lắp ráp từng bộ phận vào vị trí của nó, nhưng phải giữ cho linh hồn kẻ kia không bị tiêu diệt, để làm được điều này phải vô cùng tỉ mỉ và tàn nhẫn, không phải ai cũng có thể làm được!


- Thanh Lăng và Lam Linh chăm chú làm như vậy A - Long gật đầu không thôi, hắn rất tự hào về hai nữ, hắn kiêu ngạo vì các nàng, nữ nhân bên cạnh hắn không có bình hoa, lúc cần ôn nhu thì sẽ ôn nhu, lúc cần sát phạt liền sát phạt,lúc nào cần quyết đoán sẽ không do dự mà làm, lúc cần tàn nhẫn thì phải tàn nhẫn đến cùng, khiến kẻ địch sợ hãi, hai nữ không làm hắn thất vọng, ít nhất trong mắt hắn, hai nàng đã hơn vô số nam nhân rồi, còn nữ nhân giống như các nàng,có bản lĩnh như các nàng, ngàn vạn người đã có một sao?

- Thấy nhị nữ hoàn thành tất cả yêu cầu của hắn, không phải là cô gái ngây thơ năm nào ở trong Thức Hải của hắn luống cuống tay chân không biết làm cái gì nữa, hắn cười đây tự hào về phía hai nữ, chỉ có điều hai nữ không thấy nụ cười này cửa của hắn, bằng không sẽ sợ chết khiếp, bởi vì trên người hắn bây giờ, đã bị kiếm khí của Côn Ngô Kiêm róc cho chỉ còn một bộ xương trắng mà thôi, một bộ xương trắng cười thì có bao nhiêu đáng sợ kia chứ, từng đạo kiếm khí liên tục chém tới xương khớp của A - Long, mà xương khớp của hắn quá cứng, không cách nào phá hủy được, từng đạo kiếm quang sắc bén nhất, giống như búa gõ thật mạnh lên từng miếng sắt vô cùng dày vậy, hắn hưởng thụ sự tra tấn này, hắn muốn mạnh mẽ thì phải đuổi đi sự yếu đuối của bản thân, muốn biến cục bông trở thành một khúc xương cứng, thì phải rút sạch từng miếng sụn trên cục bông đó, sau đó đổ keo, nén chặt lấy,lại rút, lại nén đủ công đoạn đau đớn, để trở thành một cục xương cứng!

- Hắn không phải là kẻ cuồng tự hành hạ bản thân, mà hắn muốn Luyện Thể của hắn từ cảnh giới Băng Cốt do hấp thụ máu của Ca Vàng hoá xương cốt thành băng cốt theo đúng hệ của bản thân, bây giờ hắn muốn hoá thành Hỗn Độn Cốt như đúng năng lượng của Hỗn Độn Thần Cách, trở thành Hỗn Độn Thân Thể, thì phải đập đi làm lại, muốn xây dựng một công trình lớn hơn, hắn phải phá bỏ nền móng cũ,xây dựng nền móng tốt hơn, vững trãi hơn, thì mới xây được công trình bền lâu được, còn kêu thuộc hạ đánh hắn để cho gãy hết xương sau đó phá đi làm lại, thì cũng phải mất mấy chục năm, phải biết rằng xương của hắn bị Cổ Thần Huyết gia cường,tuy rất ít, như mấy sợi tơ trên thân ngó sen, làm cho xương khớp hắn dẻo dai, muốn đánh gáy nát xương của hắn thì nói dễ hơn làm, cũng may hắn đã tính toán từ lâu, sử dụng Côn Ngô Kiếm của người khác muốn giết hắn, lấy nó làm đá mài dao giúp hắn luyện thể thuật do Yến Vô Song tặng cho, cũng lúc này!

“ Răng Rắc ” tếng xương vỡ vang lên, từng khớp xương ngực hắn vỡ nát, thay vì rơi ra từng mảnh, thì những miếng xương đó như bị keo dính lại, ngu kết lại với nhau, như những sợi tơ kéo chúng lại với nhau,để lộ ra nội tạng đang hoạt động trong một bộ xương đầy máu, từng mảnh xương bị cắt lìa,đang không ngừng chảy ra từng chút từng chút một, cốt tuỷ chứa đầy độc chất, vô cùng hôi thối,cái này là do ấn ký trong tim hắn,bị người hạ trớ chú mà thành, mỗi khi tha thể tạo ra cốt tuỷ,thi sẽ bị ấn ký đó rút sạch, nuôi huyết dịch tinh thuần nhất trong tim hắn,mỗi một lần như thế thì điều đau đớn muốn chết đi sống lại, Triệu Gia làm như thế cũng là để sau này thu hoạch liền moi tim hắn ra và để cho người sử dụng,hoặc luyện đan dược, cần sử dụng Niết Bàn Huyết!

- Hắn thấy từng đạo máu đen chảy ra từ xương khớp hắn, xương hắn chỉ có vò rỗng, bên trong không có một chút cốt tuỷ nào, chỉ có độc chất mà thôi, chảy ra ngoài hắn liền dùng bí thuật thu lại, nhưng thứ này sau này hắn sẽ dùng để bôi lên dao, chính thức đâm nó vào tim của đám Triệu Gia đó, cho bọn chúng hiểu sự thống khổ sống không bằng chết của hắn trước đây, hắn lại quay ngươi lại, để Côn Ngô Kiếm kia chém lên chỗ khác xương còn chưa bị vỡ ra, tới khi nào toàn thể xương hắn vỡ nát ra thì mới đại thành, để làm được điều này, phải chịu đau đớn, bị kiếm cắt đi từng miếng thịt, rút đi từng cái gân, sau đó bị người cầm búa tạ đập dập nát từng cái xương một mà vẫn phải tỉnh táo, không được phép sai sót, hắn phải chịu đau đớn gặp trăm ngàn lần bình thường, để làm được điều này, phải có bao nhiêu tàn nhẫn với bản thân và nghị lực kia chứ, dù đau tới mấy hắn cũng không kêu lấy một cái, Ám Vệ một bên nhìn thấy cảnh này, cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh,tuy chỉ nhìn bên ngoài, nhưng bọn chúng biết là rất đau, cầm dao tự cắt tay mình một nhát đã đau thấu tim,huống gì bị gọt tới tận xương, nếu là bọn chúng thì đã sớm bỏ cuộc mà kêu cha gọi mẹ rồi, làm gì còn bản lĩnh ngồi im giống thiếu gia của bọn chúng ngồi tới bây giờ!

- Trong khi A - Long đang lợi dụng sức mạnh tấn công của Côn Ngô Kiếm chém tới thì tại Bắc Minh Thế Gia, trong đại điện nơi cất giữ Côn Ngô Kiếm, lúc này xuất hiện vô số cái xác của những đồng nam đồng nữ, lúc này sắc mặt của các trưởng lão Bắc Minh Thế Gia, lúc này khuôn mặt của bọn hắn, còn khó coi hơn cả nuốt phải một con ruồi phân vào bụng vậy, một tên trưởng lão của Bắc Minh Thế Gia/ Bắc Điện / Bắc Minh Hoành / Cha của Bắc Minh Thương sắc mặt xấu tới cực điểm nói "

“ Tại sao kiếm tổ đã xuất thế, làm sao mà còn không thể miểu sát được tên Hắc Ma đó, rõ ràng hắn chỉ còn một bộ xương, có lý nào lại không giết được hắn kia chứ, chúng ta sắp hết Âm Hồn Oán Linh và máu của Đồng Nam, Đồng Nữ rồi, các ngươi có thiên vị không muốn giết hắn không đó ”

- Nghe thấy Bắc Minh Hoành nói thế, một trưởng lão Nam Điện nói " Ngươi cho rằng ta không muốn sao, nhưng chúng ta còn chưa có cách nào thôi thúc nửa thành của 1/ 10 uy lực của nó, nếu mà chúng ta có thể thôi thúc tỷ lệ 1 thành, ta cam đoan giết được tên tiểu tử cuồng vọng này ” nghe thấy thế, một tên trường lão thuộc tầng lớp cao trong Bắc Minh Gia, trong mắt có tia sáng mà không ai thấy, hắn đứng ra nói!

“ Hay là để ta thử khống chế, Kiếm Tổ của Gia Tộc một lần, ta học được cái bí pháp, hy sinh ít tuvi và tuổi thọ, đổi lấy quyền khống chế thông thạo hơn vài phần, ta không muốn sử dụng chiêu này, nhưng để giúp gia tộc không rơi vào tình huống nguy hiểm này, ta đành phải lấy ra sử dụng" một tên trưởng lão khác hai mắt sáng rực nói " Vậy ngươi mau thử, chỉ cần giết được tên Hắc Ma này, chiến công đầu này,liền là của ngươi, chúng ta liền không tranh dành với ngươi!”

- Nghe thấy thế, tên kia liền tiến lên, khiêm tốn nói " Vậy các vị trưởng lão, ta cung kính không bằng tuân mệnh, ta xin trổ chút tài mọn,miểu sát ma này, công đầu thì thôi đi, chỉ cần giúp Bắc Minh Gia tiêu diệt được đại địch, giúp Bắc Minh Hoành huynh cứu về quý công tử, thì Bắc Minh Nhân ta có tan xương nát thịt vì Bắc Minh Gia cũng đáng a ” Mọi người nghe thấy thế, liền cực kì bùi tai,mọi người cảm động không thôi, không ngờ trưởng lão bình thường ít nói, không quản thế sự lại vì Bắc Minh Gia hy sinh như thế, đặc biệt là Bắc Minh Hoành, cha của Bắc Minh Thương nghe thấy thế, xem nữa lao tới ôm trưởng lão kia mà khóc rống lên" Nhân huynh đại từ đại nghĩa, khiến Bắc Minh Hoành ta cảm động không thôi, đang trong lúc Bắc Minh Hoành muốn xưng huynh gọi đệ với tên kia, ngay lúc tên trưởng lão có tên là Bắc Minh Nhân kia chạm vào đuôi của Thanh Côn Ngô Kiếm kia!

- Khi bắt đầu rót Linh Lực vào trong thanh kiếm đó, hòng như lời hắn nói, muốn tru sát A - Long, thì lúc này một vài tên trưởng lão im lặng, hay đang trợ giúp thì, ánh mắt vốn tinh nhanh của bọn chúng trở nên ngây ngốc, sau đó trở nên lạnh như băng, bọn chúng âm thầm lấy ra một khẩu súng colt kiểu mỹ, nhưng khẩu súng này đã được nạp đạn, lắp giảm thanh, lên đạn đầy đủ, đã mở chốt an toàn, chỉ cần xiết cò liền có thể giết người, đầu đạn từ những khẩu súng này là từ Hồn Binh ngừng kết mà thành, thứ này ở thế giới này không ai biết tác dụng của nó, thứ hai là giảm âm thanh tới không ai nghe thấy, thứ ba là không có khí tức như cương binh hay, pháp Bảo. Pháp Khí, không có giao động không gian, đặc biệt hơn cả đó là để sử dụng, dễ mang theo bên người, chẳng ai nghĩ một cục sắt nhẹ chưa tới 1.5kg đó lại là một thứ có thể giết chết ngươi trong im lặng đâu, nếu là trái đất thì sẽ biết đây là thứ gì, nhưng ở đại lục này thì hoàn toàn không,một tên trưởng lão vẫn một mực quan sát xung quanh,thấy biến tự nhiên không ít kẻ lấy ra một cục sắt, liền nhíu mày lại nói!


“ Các trưởng lão muốn làm gì?? ” Một câu này khiến mọi người ở đây chú ý tới đây, tên trưởng lão bị phát hiện ra là mới vừa rút súng ra, hắn cười ôn hoà nói " đây chỉ là vật mà tên tiểu bối trong nhà đưa cho ta, tụi nó không biết đây là cái gì nên đưa cho ta nhờ ta xem hộ, ngay cả ta cũng không biết đây là thứ gì, dù sao bao giờ rảnh rỗi, ta muốn lấy ra để nhờ các lão tham khảo giúp ta a" Lão nhân cười ôn hòa nói thế, khiến mọi người thu lại đề phòng bắt đầu quan sát kỹ vật trên tay của lão đó, một tên hỏi, thu hút sự chú ý của bọn người kia hỏi!

“ Đây là thứ gì???” Moi người nhìn hình dáng khẩu súng trên tay, cũng không khỏi ngạc nhiên, bởi vì hình dáng quái lạ của nó, so với thế giới này, còn ở địa cầu thì hoàn toàn khác a» lão nhân kia cười nói, ta mới phát hiện ra cách sử dụng nó, các huynh muốn xem chứ "

“ Được chúng ta muốn xem đây là thứ gì, có phải là một mảnh vỡ pháp bảo gì không ” một tên trưởng lão vô cùng hứng thú nói, nghe thấy vậy, lão nhân cầm khẩu súng cười vô cùng ôn hòa, vô cùng nhã nhặn nói, “thứ này không phải là Pháp Bảo hay Pháp Khí đâu, mà nó là thứ... Đáng sợ hơn ca... Pháp Khi” lão nói xong, tay liền xiết cò đầu mũi súng chỉ thẳng vào đầu của tên đang cười nói đối diện vang lên," Chíu "" một cái đạn bay ra khỏi nòng,đạn được ngừng kết từ Hồn Binh, bắn xuyên qua đầu tên trưởng lão Hoàng Cấp nhất giai này, Hồn Anh bị nghiền nát chết luôn trong đầu!

“ Ngươi...!!!! Làm...!!!” một trên thất thanh kêu lên, muốn quát" Ngươi làm cái gì vậy " nhưng đáp lại hắn là từng tiếng Chíu Chíu ngay sau lưng hắn,từng tiếng vang lên,hoa lửa văng tung toé, từng tiếng đạn bay ra khỏi nòng,từng tiếng nắp đạn bằng kim loại, được khoá nòng ném ra ngoài rồi gài viên đạn mới vào nòng,rồi cứ như thế máu chảy khắp nơi, tên kia muốn nói gì, nhưng hắn cũng đồng dạng ăn một viên đạn vào đầu, chết không thể nào chết hơn được nữa, ngay cả lúc hắn chết cũng không hiểu vì sao mình lại chết, rõ ràng hắn nói tên trước mặt, tại sao người công kích hắn lại là người ở phía sau, hắn tất nhiên không biết rồi, bởi vì ở đây có không ít là con rối do A - Long sử dụng Khống Hồn Thuật điều khiển mà thành,một màn ở đây o A - Long đạo diễn khống chế không ít người, sử dụng súng giết chết, tầng lớp đầu não của một gia tộc lớn như Bắc Minh, dù Bắc Minh có sâu đi chăng nữa, nhưng chỉ có thể cản phá một hai ma thôi,chỉ trong chớp mắt vô số trưởng lão, khách khanh, chưa kịp phản ứng, bị loạn đạn bắn chết, vẫn không hiểu lý do mình chết nữa, chỉ còn Bắc Minh Nhân đang cầm kiếm trên tay,là không bị bắn, rõ ràng là bọn chúng là một phe, Bắc Minh Nhân chuẩn bị thúc dục rót thêm sức mạnh vào Côn Ngô Kiếm thì một tên trong đó, trên người lủng mấy lỗ máu, kêu lên!

“ Các ngươi phản bội Bắc Minh Thế Gia, kẻ nào sai các ngươi tới, tai sao lại cùng Bắc Minh là địch, bọn chúng cho các ngươi lợi lộc gì, mà khiến các ngươi từ bỏ gia đình,gia tộc mà phản bội chúng ta, giết người trong tộc chúng ta ”

- Nhưng đáp lại hắn là nụ cười lạnh,tất cả đám đó đều chĩa đầu súng vào người của tên đang nói, cũng chính là cái tên được A - Long thả về nhà bao tin,tất cả bọn đều đọc lên một đoạn ca giao cổ của Bắc Minh Thế Gia, chỉ có người dòng chính là biết mà thôi, cũng cách đây mấy năm Bắc Minh Thế Gia suy sụp, nhận được sự giúp đỡ của một người, cũng truyền lại câu khẩu quyết này, lần sau có gặp liền đem tín vật tới, đọc lên câu này Bắc Minh Thế Gia liền giúp đỡ!



Bắc Minh Có Cá tên là Côn Bằng!

« Bắc Minh Thế Gia tôn thờ một loài cá, giống cá mà không phải cá, giống chim mà không phải chim,khổng lồ như cá voi, bay xa sánh ngang Ưng Bằng, tên là nó là Côn Bằng »

Bắc Minh Có Kiếm tên là Côn Ngô!

« Bắc Minh Thế Gia có một truyền thuyết, côn bằng, vốn là cá từ thời khai thiên, sống ở dưới nước, nhưng một ngày nó không chịu nổi nữa, mà vây cá trở thành cánh, bay lượn khắp cửu thiên, một ngày kia tới cây ngô đồng toạ hoá của Phượng Hoàng, một bên muốn niết bàn trọng sinh,một bên muốn thay đổi số phận muốn trở thành Phượng Hoàng, hai bên lưỡng bại câu thương, ôm nhau cùng chết, cả hai biến thành một thanh kiếm, lấy huyết nhục làm kiếm, lấy ngô đồng làm vỏ, nó có tên là Côn Ngô »


Bắc Minh Có Gia tên là Bắc Thiên!

“ Bắc Minh Thế Gia, khơi nguồn của Bắc Minh Thế Gia bắt nguồn ở phía bắc, mà phía bắc chỉ có sương hàn lạnh lẽo, nên đặt là Bắc là phía bắc, Minh là mặt trời, họ luôn ao ước ánh nắng mặt trời, khi rời đi xa đất tổ,gọi nơi mình rời đi gọi là trời bắc.Bắc Thiên, nên về sau mới có Bắc Minh Thế Gia bây giờ”

Bắc Minh Có Bạn tên là Vô Danh!

« Ý nói năm đó gặp được cái tên là Vô Danh Thần Y, đã cứu Bắc Minh Lão Tổ, truyền công pháp, cùng đường đi lối lại, cùng vô số quan hệ cuối cùng vực dậy Bắc Minh Thế Gia khỏi suy tàn,nên Bắc Minh Thế Gia luôn là bạn của A - Long »

Bắc Minh Có đã lời, thề chết không lùi!

« Năm Đó Lão Tổ của Bắc Minh Thế Gia, Bắc Mình Ngạo Côn, đã đưa lệnh bài cho A - Long, để sau này A - Long có việc gì nhờ,thì chỉ cần một câu nói của A - Long! Bắc Minh Thế Gia sẽ thề chết không lui, mặc dù là chuyện gì »

A - Long điều khiển những con rối kia, được hắn sắp xếp ở Bắc Minh Thế Gia nói ra những câu này, cũng là lúc trước khi thả tên con trai của Bắc Minh Ngạo Côn đi cũng đọc lên những câu này, để thể hiện thân phận,nhưng Bắc Minh Thế Gia lại chọn phản bội lòng tin của hắn một lần nữa, Bắc Minh Thế Gia quả nhiên, qua cầu rút ván rất nhanh, nhưng hắn đã quên hắn còn chưa đi hết con cầu đó, đã vội rút ván rồi!

- Tên kia hét lớn!

“ Làm sao các ngươi biết được câu nói này của tộc ta,có phải có kẻ dạy các ngươi,... Không đúng, các ngươi là người của Hắc Ma”

- Năm đó Bắc Minh Ngạo Côn, cũng chính là lão tổ của Bắc Minh Thế Gia bây giờ, chỉ là một lão già của một gia tộc thất thế, sắp tới bờ vực diệt vong mà thôi, vì áp lực nên tự ép mình tu luyện, tới mức công pháp phản phệ,phải nhờ tộc nhân may mắn gặp được A - Long, được cứu một mạng, khi chỉ cần người đem tới Bắc Minh Thế Gia lệnh bài lão tổ, nói lên những câu trên, cũng chính là lời năm đó, Bắc Minh Ngạo Côn nói với A - Long thì sẽ được, Bắc Minh Thế Gia tận tình giúp đỡ!

A - Long năm đó cứu vô số người, bán đi không ít nhân tình cho không ít nhân vật, trong đó có Bắc Minh Thế Gia, lúc đó Bắc Minh Ngạo Côn, không có tiền, chỉ đưa một mảnh vỡ của Côn Ngô Kiếm cho A - Long, nói đây là báu vật của gia tộc lão, A - Long vui vẻ nhận lấy, và nhờ có mảnh vỡ đó, lúc A - Long chỉ mảnh treo chuông cứu hắn một mạng, lại hoà hợp cùng vài có duyên nên thân thể của A - Long trở nên trưởng thành như ngày hôm nay, hoàn toàn trái ngược với tuổi tác thật!

- Không phải lão không muốn đưa tiền nhưng lão năm đó, đi cầu y tứ phương, tiền đã không còn Linh Thạch thì quá trân quý,vả lại A - Long năm đó không cần tiền, chỉ cần thức ăn và một số thứ quý giá nhất với một người nào đó, năm đó A - Long mơ mơ hồ hồ,cố gắng nắm quyền kiểm soát cơ thể, để kiên trì phải chạm vào từng vật dụng bình thường nhất, đặc biệt là những vật có nhiều kỷ niệm, lấy ký ức được tái tạo trong đó, giống như lúc hắn chết ở trái đất đi khắp nơi, chạm vào vật gì, cũng đều có ký ức, A - Long chủ yếu là kiếm thức ăn sống qua ngày, hành y vì có thể đó là tâm nguyện cuối cùng của hắn trên đời này, lúc đó hắn cứu người khác vì muốn tinh thần thanh thản, chạm vào vật khác, lấy ký ức để áp chế linh hồn thứ nhất kia mà thôi!


- Hắn không muốn cùng Bắc Minh Gia xé da mặt bởi vì, hắn một tay một tộc nhân của Bắc Minh Thế Gia trong lúc hắn lang thang gặp được cô gái này, nàng đã nhường miếng bánh cuối cùng cho hắn trong lúc hắn hấp hối bên đường, mà nàng lại chết rét ở bên vệ đường năm đó, có thể nói mạng của hắn, lúc đó linh hồn thứ nhất kia điều khiển thân thể hắn, nên mới xém chết ở cái ngày trời đông gió rét năm đó,năm đó vì không ai cho nàng một manh áo ấm, nên nàng cùng hắn một chết một sống giở chết giở,lúc đó hắn đã hứa với lòng, hứa là thiếu Bắc Minh Gia một cái nhân tình,một mảnh vỡ của Côn Ngô Kiếm năm đó đã ban tạo hoá cho hắn là nhân tình thứ hai,mặc dù năm đó, Bắc Minh Ngạo Côn ném thứ này cho hắn vì lão không biết thứ này là thứ gì mà thôi, nhưng nhờ có thứ này ban lại tạo hoá cho hắn,, hôm nay lại cứu mạng hắn đó là nhân tình thứ hai!

- Năm đó hắn cứu Bắc Minh Ngạo Côn,là một mạng đổi lấy một mạng, mạng cô gái nhường cho hắn miếng bánh kia cho hắn không phải nàng muốn nhường mà là hai bên cùng giao ca, ai sống qua mùa đông năm đó thì được ăn miếng bánh đó, và Bắc Minh Ngạo Côn lúc đó là một người chuẩn mực, bởi vì cô gái kia là cháu gái họ hàng xa của lão chỉ có điều lão không biết sự tồn tại của nàng kia mà hắn cũng không nói, hắn truyền Công Pháp Bắc Minh Thế Gia là muốn lợi dụng Bắc Minh Thế Gia sau này thiếu hẳn cái nhân tình, hắn không cần nhiều, chỉ là khi nào hắn đói, hắn tới cửa Bắc Minh Thế Gia, đừng lấy chổi đuổi hắn đi,chỉ cần cho hắn chén cháo húp cầm hơi như thế là đủ rồi, nhưng mà hắn đã lầm giữa một con người và một con súc vật hình người là như thế nào

- Lúc đó hắn biết mình sắp chết, không chết thì cũng bị triệu gia bắt lại, chỉ là sớm muộn mà thôi, hắn cũng chẳng hứng thú khi việc sử dụng nhân tình năm xưa để gặp kẻ chịu ơn của hắ,mà đổi lấy sự trợ giúp miễn cưỡng từ kẻ kia,kẻ kia có giúp thì giúp cho qua loa, thì hắn cũng chẳng cần, như vậy thì thôi đi, hắn cũng chẳng cần mấy cái nhân tình bố thí kia,còn về cái Côn Ngô Kiếm kia, hắn cũng rất hứng thú, hắn cũng muốn tới thử vận may một lần xem coi thu phục được con hàng kia không, có thì trời cho, thua là trò chơi, hắn cũng chẳng mất gì, dù sao hắn cũng có niết bàn huyết!

- Nhưng nào đó trước hết, muốn mưu tính nhất thời không thể mưu sự cả đời, phải mưu sự cả đời thì mới tính toán được thiên hạ làm phải để cái việc tương lai, dù hắn có chết, cũng phải tạo ra một cơn sóng giữ, hắn tốn nhiều năm công phu tính toán,muốn triệu gia chôn cùng kia, thì cái Côn Ngô Kiếm kia không rơi vào tay kẻ khác đi, dù hắn có không thu phục được Côn Ngô, không mượn sức của cái Côn Ngô Kiếm kia để báo thù Triệu Gia được thì,ít nhất thì hắn cũng làm cho Côn Ngô rơi vào tay kẻ khác, cũng đừng để nó chống lại hắn, nhưng hôm nay Bắc Minh Ngạo Côn đã đi lại vết xe đổ năm đó,mà còn dùng Côn Ngô Kiếm hòng phế hắn đi, Quên ơn, bán rẻ hắn cho Triệu Gia lấy tiền, hắn có thể vì cái tiểu cô nương năm đó mà bỏ qua cho Bắc Minh Gia, năm đó hắn bị người hãm hại lấy đi một mắt hắn có thể rộng lượng vì cô gái nhỏ bên đường đó mà bỏ qua cho Bắc Minh Gia!

- Hắn vì năm đó mảnh vỡ Côn Ngô Kiếm được tạo hoá nghịch thiên mà thoát khỏi sự truy sát của Triệu Gia, hắn chấp nhận, cúi mình để Lam Linh trả gấp 10 lần tiền, nếu là bình thường thì một đồng hắn cũng không rơi ra, Bắc Minh Gia như một cái đệ tử của hắn, tiếp nhận y bác của hắn, hắn không muốn một tay đạp đổ công trình do mình tạo ra, Bắc Minh Gia có ngày hôm nay là có thể nói là một tay hắn ban cho Bắc Minh Thế Gia, năm đó Bắc Minh Thế Gia một nghèo hai túng, hắn cho tiền làm vốn làm ăn, Bắc Minh Thế Gia công pháp thiếu hụt hắn bù đắp thêm nếm, các tuyệt học cùng là hắn cho,Bắc Minh Gia thân cô thế cô không quen biết ai,hắn bán cho Bắc Minh Gia một cái nhân tình của kẻ khác, cũng là kẻ chịu ơn hắn, thay vì trả lại cho hắn, thì hẳn lại nhường cho Bắc Minh Gia, nên Bắc Minh Gia mới quen biết rộng rãi như ngày hôm nay!

- Hắn đã cho rồi thì không lấy lại, hắn cũng chẳng kể công, hôm đó Bắc Minh Gia giết 98 cái thuộc hạ thân tín,trong đó có một tên có tiềm lực làm tướng, còn mạnh mẽ hơn cả Long Phàm nữa, nhưng lại quá chấp nhất với nhiệm vụ, quá trách nhiệm nên chết trong lồng ngực A - Long hắn mà cũng không quên báo cáo, nhờ hắn chiếu cố gia đình của thuộc hạ,dán tiếp Phế Tu Vi của Lam Linh, hắn cũng chỉ có thể trách mình tin lầm người,chỉ có thể bù đắp cho đám thuộc hạ đã mất cùng với Lam Linh, thay vì để Lam Linh trở thành một con tốt thí, đem tặng nàng đi để nàng hai mang báo thông tin cần thiết cho hắn, sử dụng mỹ nhân kế tấn công trực tiếp vào sào huyệt kẻ địch,từ hôm đó hắn từ bỏ, hắn muốn biến nàng thành nữ nhân của hắn,muốn khai thác tiềm lực của nàng, là lưỡi dao sắc bén nhất của hắn,để cùng hắn xông pha khói lửa!

- Hắn trước giờ chưa bao giờ trách người khác tệ bạc với hắnh hay đổ lỗi cho người khác, hắn chỉ tự trách bản thân quá dễ tin người,do hắn qua ngu xuẩn,hắn đánh thua người không bao giờ kẻ địch thủ đoạn hơn người, mà là thủ đoạn của hắn kém, tài nghệ không bằng người thua thì ráng mà chịu, phải ngã thật đau để rồi đứng giậy đi tiếp để trên con đường phía trước có kinh nghiệm không ngã thêm lần nữa,nhưng hắn vẫn quá mềm lòng,hắn quá không biết đề phòng người khác, rồi để tới lúc hắn nhớ hắn quên mất một câu ( Chỉ anh em khi hoạn nạn, lúc phú quý thì nào nhớ tới ai, Cái Bắc Minh Ngạo Côn hắn gặp năm đó đã thay đổi rồi) thì lúc đó đã quá muộn, thuộc hạ của hắn đã chết 1/3, hắn chỉ đành nuốt giận này vào bụng, bắt đầu nuôi kế hoạch báo thù, đào tạo thuộc hạ còn ghê gớm hơn hắn đã từng làm cho Bắc Minh Thế Gia,tinh nhuệ hơn, tàn nhẫn hơn, trung thành hơn, nhưng hắn vẫn tin Bắc Minh Ngạo Côn năm đó vẫn còn, dù hổ bị nhốt trong lồng, nhưng vẫn là chúa sơn lâm, dù linh hồn đã chết nhưng vẫn còn là một đầu mãnh thú kiêu ngạo chứ!

- Nhu tới hôm nay hắn vẫn tin Bắc Minh Ngạo Côn vẫn là lão nhân năm đó tới trước mặt hắn, quật cường,dù là trước mặt là con sóng giữ cũng không lui, dù phía trước là thiên quân vạn địch, dù đao lấy mạng chém tới cũng không chớp mắt lấy một cái, nhưng hắn đã lầm, Bắc Minh Ngạo Côn năm đó đã chết, chết bởi chính tay kẻ cứu lão năm đó khỏi phản phệ,cái hư danh Lão Tổ làm hắn quên đi mất mình là ai,khong thiếu thốn gì làm lão trở nên mềm yếu, trường đao không mài dũa thường xuyên, làm lão trở nên lo sợ khi va chạm sẽ vỡ,mà lão sống trong Bắc Minh Thế Gia cao cao, làm lão trở nên quên mất chữ tín viết như thế nào!

- Hôm nay lão đã chọc tức A - Long thật rồi, sai thuộc hạ dùng Côn Ngô Kiếm hòng phế đi tu vi của A - Long mặc dù,A - Long đã nói cho con trai của lão năm đó cũng biết chuyện này 5 câu kia,nhưng lão không biết điều, không nể tình nghĩa năm xưa mà bao che khối u nhọt đó, mà vẫn xuống tay với ân nhân của mình, và lại bị thuộc hạ xuyên tạc rằng Bắc Minh Ngạo Côn muốn giết hắn, nên sử dụng Côn Ngô Kiếm muốn chém giết hắn, lại sử dụng Linh Hạc truyền tin của hắn dạy cho cách sử dụng kia, để một lần nữa phản bội hắn, một lần nữa lại muốn đem hắn bán cho Triệu Gia,Hạc Truyền Tin kia, báo toàn bộ thân phận, lai lịch của hắn cho Triệu Gia,không phải hắn luôn đề phòng phương án xấu nhất, để Phong Thải Vận cái kia Thanh Lăng một mực canh chừng động tĩnh của Bắc Minh Gia, thì hắn bị người bán đi mất, lúc mạng nhỏ đã ô hô rồi thì lúc đó cũng không hiểu vì sao mình chết,,hắn càng thất vọng hơn là, để lấy được một cái giao tình với triệu gia,lấy được mấy trăm viên Linh Thạch Trung Phẩm,,Bắc Minh Ngạo Côn vẫn tiếp tục lựa chọn phản bội hắn,để khi triệu gia tra khảo hắn rồi chia bí mật chế tạo cường giả một phần cho Bắc Minh Gia, hắn quả thật rẻ rúm tới như vậy sao, hắn quả thật đã nhìn lầm, Bắc Minh Ngạo Côn không phải là người, cũng không phải cái kia Côn Bằng mà Bắc Minh Thê Gia thờ phụng,mà là lang sói,một cai Bạch Nhãn Lang, cắn và muốn ăn thịt người đã nuôi lớn mình, giúp đỡ mình trong lúc con sói đó một cái một nghèo hai túng mà thôi,hắn lắc đầu thở dài trong lòng cuối cùng hắn nhìn về phía trước với ánh mắt tràn ngập băng lãnh!

- Hắn dưới cái nhìn của mấy con khôi lỗi kia,nhìn tình cảnh ở đây, hắn thở dài không ngớt, cuối cùng cũng phải kết thúc cho mối ân oán này đi, hắn chỉ có thể nói rằng, Bắc Minh Ngạo Côn không sai,Bắc Minh Ngạo Côn chỉ là bảo vệ gia tộc mà thôi, mà người sai là hắn,hắn quá xem trọng nhân tình trong mắt mấy lão quái sống mấy trăm năm không mắt bọn chúng không đáng 1 xu, hắn không nên quá tốt bụng như thế, hắn không nên dung túng những tên này, hắn không nên vì miếng bánh lấy được từ một cô bé sắp chết mà như thế này, hắn kiếp trước đã có mắt như mù, bây giờ vẫn vậy, cuộc đời thật là một vở kịch, mà mỗi người đều là diễn viên trên vở kịch đó mà thôi, cuối cùng A - Long thu lại cảm khái trong lòng,điều khiển khôi lỗi xiết cò!

“ Chíu.. Chíu..!! Chíu...!!” từng tiếng đạn bay ra khỏi nòng giảm thanh, cùng với búa súng đập vào kim hoả, liên tục vang lên trong căn phòng, cứ liên tục diễn ra việc đó, tên kia bây giờ người găm đầy đạn,không biết là bao nhiêu viên,bắt đầu từ từng viên từng viên một được chế tạo bởi Hồn Binh,có thể bắn lủng cả Pháp Khí, huống gì là một cái Võ Vương cấp, không tu luyện, luyện thể thuật, lấy gì chống lại hồn binh,chua kể trên mỗi viên đạn đều có khắc chú ngữ, phá giải hộ thân Linh Khí năm đó công pháp A - Long truyền cho Bắc Minh Thế Gia,Năm đó Bắc Minh Ngạo Côn từng thề rằng, sẽ không bao giờ chống lại hay mưu đồ làm hại A - Long,nếu phạm lời thề toàn tộc bị diệt, nghĩ tới đây A - Long lòng có chút đắng chát",thời gian có thể thay đổi mọi thứ mà, nhân hôm đó ta gieo, hôm nay quả ta liền tới lấy "

A - Long mở mắt ra,trong khi thân hình của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, xương khớp trên thân như muốn gãy nát toàn bộ, hắn hít sâu một hơi thu lại sát cơ, trong mắt, lúc này một bên truyền tống trận vừa được mở ra, bay tới vô cùng vô tận các túi trữ vật, đây chính là căn cơ nhiều năm tích trữ của Bắc Minh Thế Gia, được A - Long sử dụng khả năng xoá đi ký ức kẻ khác thao túng kẻ khác, vừa giết toàn bộ người trong đại điện cất Côn Ngô Kiếm, cũng vừa tiện công, đào tận gốc căn cơ của Bắc Minh Thế Gia, sau khi giết con trai của lão tổ sưu hồn thì Bắc Minh Thế Gia chẳng còn bí mật gì che giấu được hắn cả nữa, lúc này hắn tiếp tục luyện tập chịu đựng sự tra tấn của Côn Ngô Kiếm này, được con rối hắn cài ở Bắc Minh Thế Gia điều khiển từ từ chém xuống thân thể hắn, giúp hắn mài dũa bản thân một cách an toàn nhất!Cuối cùng sau 2 canh giờ chịu khổ cực bị bóng của Côn Ngô Kiếm hành hạ, hắn cũng hạ lệnh thu về, hư ảnh cây kiếm phong tỏa không gian kia biến mất, thay vào đó là một người bước ra từ truyền tống môn, cầm trên tay Thanh Kiếm y hệt như thanh kiếm xuất hiện ở bầu trời khi nãy,người cầm tới chính là Bắc Minh Nhân, hắn quỳ xuống trước mặt bộ xương A - Long, vô cùng cung kính dâng Côn Ngô Kiếm trên tay hắn cho A - Long, A - Long liếc cũng chẳng thèm liếc, mặc kệ tên kia quỳ xuống bên cạnh,hắn lúc này tế ra Thiên Ma Đỉnh hắn trong lúc vô tình có được, Khí Linh Mễ Lạc xuất hiện, vẫn là một cô gái áo vàng hết sức xinh đẹp, hành lễ trước mặt hắn, cung kính thưa!“ Bẩm Chủ Nhân, Mễ Lạc chờ lệnh của ngài ”

Kết Chương


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui