Đường Tiên Sinh Xin Hãy Tôn Trọng Bản Thân Sau Khi Ly Hôn


Không bao lâu, Lâm Thục làm hai bát mì cùng rau và thịt, để lên bàn, nhìn trông rất ngon.

Hai người tập trung ăn mì , cả hai đều không lên tiếng.

Đường Dịch Trần có lẽ rất đói bụng , chỉ trong mấy phút đã giải quyết xong bát mì, sau khi ăn xong liền nói với Lâm Thục :
" Đi ngủ sớm đi, tôi đến phòng làm việc giải quyết một số việc , tối mai cùng nhau đến chỗ ông nội ăn tối , buổi chiều tôi sẽ quay về đón em rồi cùng đi."
" Anh không cần phải vội chạy về đón đâu, em sẽ tự mình bắt taxi tới chỗ ông nội, khoảng mấy giờ anh đến đó, em sẽ canh giờ tới .
" Ngày mai không có việc gì quan trọng, tôi sẽ quay về đón em, đi taxi nhiều không tốt."
" Được.

"
Lâm Thục im lặng cúi đầu ăn mì rồi không nói thêm gì nữa.

Đường Dịch Trần cũng xoay người đi lên lầu.

Ngày hôm sau, Lâm Thục thức dậy, Đường Dịch Trần đã đi đến công ty .Buổi trưa cô làm chút đồ ăn, mặc dù không có khẩu vị, nhưng nghĩ rằng mình vẫn còn đứa bé trong bụng nên cô không thể không ăn, vì vậy cô miễn cưỡng uống một bát canh và ăn thêm một bát cơm nhỏ.

Sau khi ăn xong cô định bụng muốn lên lầu nằm nghỉ một chút thì có tiếng chuông cửa vang lên.

Khá tò mò vì hầu như không người đến làm khách vào giờ này , cô liền đi ra cổng biệt thự, đứng trước cổng là một người phụ nữ rất đẹp, khí chất nhẹ nhàng thanh lịch như một con thiên nga trắng vậy.

Nhận ra người phụ nữ đó, Lâm Thục khá sửng sốt khi thấy người đó đến tận đây , thầm nghĩ sớm như vậy đã đến ra oai phủ đầu ?
" Cô Lâm, tôi là Ôn Thanh, bạn của Dịch Trần.

"
" Tôi biết.

" - Lâm Thục thấp giọng nói, trước mặt thiên nga trắng, cô cảm giác giống như một con vịt con xấu xí.
Lâm Thục mở cổng, xoay người sang một bên mời Ôn Thanh vào.

Sau đó hai người cùng vào nhà , Lâm Thục rót một ly nước đặt lên bàn trước mặt Ôn Thanh.
" Xin lỗi cô Lâm, hôm qua Dịch Trần để quên chiếc đồng hồ này ở chỗ tôi , hôm nay tôi lại không liên lạc được với anh ấy.

Tình cờ tôi cũng ở gần đây, vì vậy tôi qua gửi lại cho anh ấy.

" - Giọng nói của Ôn Thanh rất hay , nụ cười trên mặt tỏa sáng, nhưng lời cô nói thật sự có thể khiến người khác đau lòng.
" Được rồi, tôi sẽ giao nó cho Dịch Trần, đã làm phiền đến cô Ôn rồi." - Lâm Thục chịu đựng sự khó chịu trong lòng, giọng nói có chút lạnh lùng.
" Nếu không còn việc gì khác, tôi muốn đi nghỉ ngơi.

"

" Được rồi, vậy thì tôi không làm phiền cô nữa, tôi đi trước." - Ôn Thanh nói lời tạm biệt với một nụ cười tươi.
Bước ra khỏi cổng biệt thự, nụ cười trên mặt Ôn Thanh nguội lạnh.

Diệp Trần hôm qua đến đón cô ở sân bay nhưng khi đưa cô đến khách sạn thì lại muốn rời đi ngay.

Cô cố ý làm đổ nước lên tay Dịch Trần , anh tháo đồng hồ xuống đi vào phòng tắm một lát rồi trực tiếp rời đi, đồng hồ cũng không có mang theo.

Nghe tin Dịch Trần kết hôn, cô còn không tin, cô biết Diệp Trần đã đợi cô nhiều năm qua, cô cũng tin rằng Diệp Trần sẽ đợi cô.

Diệp Trần vốn coi trọng tình cảm, cô còn là mối tình đầu của anh, xung quanh anh cũng không có tin tức gì, mặc dù cô ở nước ngoài, nhưng vẫn thực sự chú ý đến tin tức của anh bất cứ lúc nào, rằng xung quanh anh không hề có phụ nữ.

Không ngờ anh lại thật sự kết hôn, nhưng là do ông Đường định sẵn.

Nhưng cô không muốn buông tay, vết thương ở chân làm cô không thể tiếp tục khiêu vũ được nữa, nên Diệp Trần nhất định phải ở bên cô .

Sau khi Ôn Thanh rời đi, Lâm Thục ngồi trên ghế sofa nhìn chiếc đồng hồ kia.

Chiếc đồng hồ này quả đúng là của Đường Dịch Trần, anh đã đeo nó nhiều năm như vậy, nó là do cha anh tặng khi anh tốt nghiệp đại học .Có lần cô nhìn thấy nó bị rơi ở dưới sàn và nhặt nó lên, có hai chữ yc được khắc ở mặt sau.


Mãi cho đến khi điện thoại reo, suy nghĩ của cô mới bị gián đoạn.

Đó là điện thoại của Đường Dịch Trần, Lâm Thục nhấc máy :
[ Tôi còn mười phút nữa mới về nhà, em chuẩn bị ra ngoài đi.

]
[ Được.

]
Lâm Thục tỉnh lại, che giấu cảm xúc, lên phòng thay quần áo, đi ra cửa chờ Đường Dịch Trần, khoảng hai phút sau xe của Đường Dịch Trần đến, sau khi Lâm Thục lên xe cô cũng không lên tiếng.

Đường Dịch Trần cảm thấy vợ mình không bình thường, nhưng bình thường anh vốn không để ý đến cô nên cũng không biết phải quan tâm như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui