Dương Thư Mị Ảnh
Một tiếng khóc nỉ non vang lên. Quân Thư Ảnh vô lực ngã xuống. Trrong lòng Sở Phi Dương chợt nảy lên một cảm xúc kỳ quái.
Đó là… tiểu hài tử của hắn với Quân Thư Ảnh.
Cao Phóng vui mừng cười nói: “Là nam hài tử.”
Sở Phi Dương thấp giọng lập lại: “Nam hài tử.”
———————–
Bên cạnh đống lửa tí tách, Cao Phóng tắm rửa cho tiểu hài tử, Sở Phi Dương cũng lau rửa tẩy trừ thân thể cho Quân Thư Ảnh.
Cao Phóng đã hỏi Sở Phi Dương có biết cách tắm rửa cho tiểu hài tử hay không, hắn liền trả lời không biết. Một tiểu hài tử nhỏ bé như vậy, hắn sợ mình không cẩn thận sẽ khiến nó vỡ vụn mất. Cao Phóng đi tắm rửa cho nó là thích hợp nhất. Một mặt, Sở Phi Dương thừa nhận, đại hiệp như hắn đôi lúc cũng hành động vì bản thân mình. Làm sao hắn có thể chịu được mà để cho Cao Phóng động thủ động cước với Quân Thư Ảnh chứ. Nhưng mà, cũng may là Quân Thư Ảnh đã mê man bất tỉnh, không thì làm sao đến lượt hắn được động thủ động cước với y.
Sở Phi Dương dùng khăn thấm nước tinh tế lau người Quân Thư Ảnh. Tuy hắn là người trong giang hồ, đã từng giết người, cũng chứng kiến không ít cảnh máu chảy đầu rơi, nhưng không kinh tâm động phách như khi nhìn vết máu đỏ sẫm trên làn da tái nhợt của Quân Thư Ảnh.
“Sở đại hiệp, xem cái miệng nhỏ nhỏ xinh xinh này, đôi mắt díp lại như buồn ngủ lắm rồi.” Âm thanh trêu đùa của Cao Phóng vang lên bên cạnh. Sở Phi Dương không để ý tới hắn, vẫn tiếp tục công việc của mình.
Cao Phóng bọc tiểu hài tử lại thật kỹ, ôm vào ngực, cười nói với tiểu hài tử đang nhắm mắt ngủ trong ngực mình: “Tiểu oa nhi đáng thương, mới sinh ra đã không ai quan tâm yêu thương rồi. Đừng lo, Cao thúc thúc thương ngươi, được không, được không.”
Sở Phi Dương ném cái khăn đã thấm đầy máu tươi xuống, sửa sang y phục Quân Thư Ảnh cho chỉnh tề rồi mới đứng dậy.
“Ta có thể ôm nó không?” Sở Phi Dương nhìn về gương mặt nhỏ nhắn của tiểu hài tử.
“Đương nhiên. Ngươi mới là phụ thân của nó mà.” Cao Phóng cười nói, đem tiểu hài tử giao cho Sở Phi Dương.Sở Phi Dương cẩn thận ôm tiểu hài tử, hài tử mới sinh trong ngực hắn nhỏ như vậy, hắn quả thực không biết nên dùng sức như thế nào, chỉ có thể cứng đờ người dùng hai tay đỡ tiểu hài tử.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...