Editor: Diên Vỹ
Nguyệt Nương quỳ trên mặt đất không dám nói lời nào, qua nhiều năm như vậy, đây là câu dài nhất mà Tần Chích nói với nàng, không nghĩ rằng, lại là một câu như vậy.
" Ôi!!!, tả sứ đại nhân cũng ở đây ư? Vừa dịp Cẩu mỗ đến tìm Lâm cô nương, khoản vụ kia không thể trì hoãn được đâu đó." Lúc này, Cẩu sư gia phe phẩy quạt lông vũ, tươi cười đi đến.
Nhìn vẻ mặt Cẩu sư gia, đoán chừng đã biết chuyện tối hôm qua, đúng là trong Quỷ Cốc không có thứ gì tốt mà.
" Ta liền tới phòng thu chi." Lăng Sương không muốn nhiều lời, cất bước rời đi.
Tần Chích trầm mặc đi sau lưng Lăng Sương, có Tần Chích cũng tốt, khỏi phải giao tiếp cùng người khác.
Cẩu sư gia nhìn Nguyệt Nương: "Mọi người đã đi xa, tả sứ quỳ như thế là muốn cho ai nhìn? Tính tình nóng nảy của Thiếu chủ hình như đã tốt hơn rất nhiều, vậy mà lại không phạt ngươi."
Nguyệt Nương từ dưới đất đứng lên: "Nếu Cẩu sư gia đến để chế nhạo ta, mục đích của ngươi đã đạt được rồi đó."
Cẩu sư gia cười cười: "Lời này của Tả sứ thật oan uổng cho Cẩu mỗ, Cẩu mỗ đặc biệt tới khuyên can ngài đó."
Nguyệt Nương hừ lạnh một tiếng: "Trong lòng Cẩu sư gia nghĩ gì, đừng cho là ta không biết."
Vẻ mặt Cẩu sư gia đầy ủy khuất: "Cẩu mỗ thật không có ý gì khác, tả sứ tuyệt đối không nên hiểu lầm."
Nguyệt Nương không nói thêm gì nữa, thu hồi kiếm chuẩn bị rời đi, Cẩu sư gia nhìn Nguyệt Nương, nói: "Buổi tối hôm qua tả sứ không ra tay, tả sứ thật sự muốn nàng chết?"
Nguyệt Nương dừng chân lại: "Từ lúc nào Cẩu sư gia lại tiếc mạng như vậy?"
" Không không không, cho tới bây giờ Cẩu mỗ rất tiếc mạng của mình, chỉ là...." Cẩu sư gia thu lại nụ cười trên mặt: "Mạng của Thiếu chủ rất quý giá đó, tả sứ cũng không nên vì nhi nữ tư tình, làm trễ nải đại sự."
Nguyệt Nương không nói chuyện, đầu tiếp tục hướng về phía trước bước đi.
Cẩu sư gia đong đưa quạt lông vũ, đi tới phòng thu chi, gần đây Thiếu chủ nhà bọn họ có biến hóa rất lớn, vừa rồi lại không bóp cổ Nguyệt Nương, cái này chính là sự tiến bộ rất quan trọng đó nha.
Phòng thu chi của Quỷ Cốc.
Lúc Cẩu sư gia đến, trước mặt bay tới một quyển sổ, lão tiểu tử thân thể khá tốt linh hoạt tránh né, thân hình chợt lóe, tránh được bi kịch bị cuốn sổ nện thẳng vào đầu, Cẩu sư gia nghiêng thân đi vào phòng thu chi, đã thấy khắp nơi đều là sổ sách bị ném đi, mặt tiên sinh phòng thu chi đen như lọ nồi, nhưng có Tần Chích ngồi ở một bên, hắn không dám phát tác.
" Lâm cô nương, Cẩu mỗ mời ngươi tới là để kiểm tra sổ sách, ngươi thử nhìn điệu bộ của ngươi xem, đã biến phòng thu chi thành cái phòng gì rồi." Cẩu sư gia sợ chân mình đạp phải sổ sách, bước chân rất cẩn thận bước qua đống sổ sách, đi đến bên người Lăng Sương.
" Cái này mà là sổ sách? Chỉ là viết lại cho có, làm giả sổ sách như vậy, cũng không cảm thấy xấu hổ mà đòi xông xáo vào giang hồ sao?" Lăng Sương thuận tay ném cuốn sổ xuống đất, mặt đầy oán khí.
Tiên sinh phòng thu chi sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra, Cẩu sư gia liếc mắt nhìn hắn, lật lại một chút sổ sách, hỏi: "Nói như vậy, Lâm cô nương đã tìm ra được vấn đề?"
Lăng Sương tiện tay cầm một cuốn sổ, nói: "Ngươi xem đây đi, lãnh ngân lượng là nói đi mua ngựa, nhưng kết quả là cầm tiền trở về, rồi lại ghi là đi mua xe ngựa, đây rõ ràng là đang làm giả sổ sách, các ngươi không có đầu óc sao, nhìn thế này mà cũng không ra ư?"
Cẩu sư gia cảm thấy có chút lúng túng, đã từng này tuổi, vẫn lần đầu tiên bị người ta không thèm đếm xía đến mặt mũi chửi thẳng là không có đầu óc, nhưng phu tử đã viết: Không chấp nhặt với nữ nhân và tiểu nhân!
" Lâm cô nương có chỗ không biết rồi, trong cốc công việc bề bộn, Cẩu mỗ thật sự không có thời gian để kiểm kê những thứ sổ sách này, nếu không phải gần đây có người bẩm báo với Cẩu mỗ, chỉ sợ bây giờ Cẩu mỗ vẫn còn đang mơ mơ màng màng đó chứ, nhưng hiện tại đã có Lâm cô nương, Cẩu mỗ cũng yên lòng." Cẩu sư gia không mất cơ hội nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...