Động tác theo bản năng này của Tần Chích khiến cho mọi người chấn động một hồi.
Từ sau khi lão Cốc chủ qua đời, tuy rằng Tần Chích kế nhiệm Quỷ Cốc, nhưng dù là Nguyệt Nương, cũng không dám chủ động tới gần Tần Chích, chớ nói chi là Tần Chích chủ động tiếp cận người.
Cẩu sư gia cười hì hì nhìn Tần Chích, nói: "Nếu Thiếu chủ đã ưa thích cô nương như vậy, từ giờ trở đi, cô nương ở bên chiếu cố Thiếu chủ đi."
Đừng vậy chứ? Để nàng chiếu cố cái tên Thiếu chủ biến thái này? Trong lòng Lăng Sương như đang rỉ máu, trong cổ thư Tần Chích không được ghi chép nhiều, nhưng không khó nhìn ra, Tần Chích là một người rất tàn bạo, đối với hắn việc giết người quả thật như chuyện cơm bữa, Cẩu sư gia là một lão hồ ly, cuối cùng có thể an tâm được cái gì đây!
Lăng Sương đang suy nghĩ phải trả lời như thế nào, đột nhiên Tần Chích ôm lấy nàng đi ra ngoài, lớn đến chừng này đây là lần đầu tiên Lăng Sương bị một nam nhân ôm, nhưng đây cũng không phải là điều quan trọng, quan trọng đó là hắn ở trước mặt mọi người dám ăn đậu hũ của nàng!
" Ngươi buông ta ra! Ngươi buông ta ra!" Trong ngực Tần Chích Lăng Sương không ngừng giãy dụa, hai bàn tay của Tần Chích to như sắt thép, Lăng Sương có giãy giụa như thế nào cũng thể làm ra chuyện gì.
Tần Chích ôm Lăng Sương từ trong dược lô đi ra, dưới chân hắn điểm nhẹ, cả người liền bay lên, Lăng Sương kêu a lên một tiếng thảm thiết, liều chết ôm chặt lấy hắn sợ bị rơi xuống, sau một lát, nàng bắt đầu thích ứng được với cảm giác trên không, nhìn thấy vẻ mặt của Tần Chích, trong thoáng chốc lòng của nàng lại sinh ra một loại cảm giác rất kỳ quái, đây là loại cảm giác gì, Lăng Sương cũng không thể nói nên lời.
Tần Chích ôm Lăng Sương, bay thẳng về Sinh Tử Điện thì mới dừng lại, Lăng Sương vội vàng chưa kịp chuẩn bị mặt đã đụng vào ngực của hắn.
Lăng Sương tức giận sờ sờ khuôn mặt, cũng không dám phát tác, Tần Chích chính là cơ hội sống sót duy nhất của nàng, cũng may bây giờ Tần Chích xem trọng nàng. Tuy rằng nàng không biết lão hồ ly Cẩu sư gia kia có âm mưu gì mà bắt nàng chiếu cố hắn, nhưng cơ hội này đã đến, nàng phải nhanh chóng nghĩ biện pháp lấy được khối vương bài của Tần Chích rồi chạy khỏi Quỷ Cốc.
"Nàng đang suy nghĩ gì vậy?" Tần Chích nhìn Lăng Sương, không biết Lăng Sương đang suy nghĩ điều gì.
" Không có gì, Thiếu chủ ngài xem thời gian cũng không còn sớm, nhất định ngài cũng đã rất mệt mỏi rồi, mau chóng nghỉ ngơi thôi." Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Lăng Sương không muốn đắc tội với Tần Chích đâu.
Lăng Sương nói xong quay người muốn đi, cô nam quả nữ sống chung một phòng, nàng cũng không trông chờ Tần Chích là một tiểu thuần khiết.
Tần Chích kéo Lăng Sương lại, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong lòng ngực rồi nói: "Nàng ngủ với ta."
"Không được!" Lăng Sương trả lời theo phản xạ có điều kiện, Tần Chích là một đại nam nhân, tối nay nàng còn không bị ăn sạch sành sanh đi?
Căn bản Tần Chích không cho Lăng Sương có cơ hội phản đối, ôm lấy Lăng Sương tiến vào phòng, Lăng Sương biết rõ giãy giụa phản kháng đều vô dụng, trong đầu nhanh chóng nghĩ đến biện pháp ứng đối, y thuật là điểm mạnh của nàng, nếu hắn dám mạnh bạo, nàng cá chết rách lưới sẽ liều chết với hắn!
Tần Chích ôm Lăng Sương đi vào trong Sinh Tử Điện, trong điện ngoại trừ một chiếc giường rộng đều trống rỗng không còn thứ gì khác,
Lăng Sương cảm thấy hết sức kỳ quái, Tần Chích Thiếu chủ Quỷ Cốc, toàn bộ Quỷ Cốc đều là của hắn, vậy sao chỗ ở của hắn đều không có vật dụng trang trí gì hết?
Tần Chích ôm Lăng Sương đi đến bên giường, ngắn gọn nói: "Cởi đồ."
Lăng Sương đầu ô...ô...n...g một tiếng như muốn nổ tung, nam nhân này t*ng trùng lên rồi? Làm sao bây giờ? Bây giờ nàng một thân một mình không liều mạng được, hai mắt Lăng Sương dần dần chuyển nhìn về phía dưới bộ phần nào đó của Tần Chích...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...