Dương Thanh Ký
Nghe Đồng Mã Kỳ hét lên như vậy. Khiến cho Dương Thanh giật mình. Hắn thầm suy nghĩ không biết mình đã sơ hở chỗ nào mà khiến cho gã nhận ra hắn, toàn thân hắn đều được Hỏa Lân Bào bảo vệ, đến khuôn mặt cũng khôg lộ ra vậy thì bằng cách nào tên này lại nhận ra hắn. Đoàn Đại Bảo nghe Đồng Mã Kỳ nói vậy thì liền thu chiếc Đồng Chung lại cầm nơi tay rồi hỏi gã:
- Ngươi biết tên này.?
Đồng Mã Kỳ gật đầu rồi nói với gã:
- Đoàn sư thúc. Tên này chính là tên năm xưa Ngụy sư tổ đuổi theo ra ngoài Đông Hải. Không hiểu sao giờ hắn lại xuất hiện ở đây.
Đoàn đại bảo nghe vậy thì âm thầm suy nghĩ: tên Đồng Mã Kỳ là người tham gia cuộc đuổi bắt nên chắc hắn không nhầm. Vậy cớ sao năm đó. Cốc chủ lại bảo hắn đã chết nhỉ. Không biết trong chuyện này có huyền cơ gì. Nghĩ đoạn gã quay sang hỏi Dương Thanh:
- Ngươi không phải hơn mười năm trước đã bị Cốc chủ giết chết sao, làm sao ngươi lại xuất hiện ở đây được.
Dù sao cũng đã lộ ra rồi hắn cũng không giấu nữa mà ngạo nghễ thừa nhận.:
- Đúng vậy, năm xưa là ta may mắn thoát chết. Nhưng ta không hiểu làm sao mà tên Đồng Mã Kỳ kia có thể nhận ra ta.
Đoàn Đại Bảo đưa mắt nhìn về phía Đồng Mã Kỳ. Có lẽ chính gã cũng mong muốn nhận được một câu trả lời thỏa trí tò mò của gã. Tên họ Đồng thấy sư thúc nhìn mình thì vội vã vòng tay cung kính nói:
- Thưa sư thúc. Lúc đầu đệ tử không nhận ra. Nhưng khi vừa rồi hắn đã sử dụng một chiêu mà năm xưa hắn dùng để thi vào Phong Hỏa môn. Mà chiêu này di chính hắn sáng tạo ra. Cho nên đệ tử vừa nhìn đã nhận ra ngay là hắn.
Nghe gã họ Đồng nói vậy. Dương Thanh thực sự muốn khóc. Tên Đồng Mã Kỳ này nhớ dai vậy sao. Nguyên do vừa rồi khi bị cơn thanh cổ kiếm chém tới ngoài việc bị Hoả Lân bào ngăn lại thì hắn đã nhanh chóng vận dụng ngũ hành linh khí hóa ra 1 thanh hỏa đao chém vào thanh cổ kiếm. Hỏa linh khí là một trong ngũ hành linh khí mà tu tiên giả nào cũng biết vận dụng. Nhưng sử dụng linh khí hóa hình thì chính là do hắn tự nghĩ ra. Chẳng trách để tên họ đồng tìm ra sơ hở. Đoàn Đại Bảo nghe sư điệt của mình trả lời vậy thì gật gù nói:
- Ngươi tinh tế như vậy quả là một nhân tài hiếm gặp.
Gã họ Đồng kia được khen ngợi thì không dám chậm trễ vội vã cúi người:
- Đa tạ sư thúc khen ngợi.
Đoàn Đại Bảo lại quay sang Dương Thanh:
- Lần trước ngươi may mắn, nhưng lần này ngươi không thoát được đâu. Mã Kỳ mau vây hắn lại.
Lời nói chưa hết lão cũng không màng bối phận Trúc cơ lật tay lấy ra Đồng Chung rung lên một tiếng. Gió lốc lập tức nổi lên. Một áng mây màu tím cuồn cuộn tuôn ra gào thét rồi phóng về phía Dương Thanh. Bên cạnh gã, Đồng Mã Kỳ cũng hét lên một tiếng sử dụng Cổ Kiếm phát ra hàng ngàn tia chớp đánh tới. Trước sự vây công mãnh liệt như vậy. Lại thua thiệt về pháp lực hắn nhanh chóng chỉ lâm vào thế thủ. Tuy trong tay có pháp bảo đỉnh cấp nhưng cũng không thể sử dụng. Kiện Vô Cực Đao này hắn cũng mới chỉ phát huy được năm thành sức mạnh mà thôi. Qua lại mấy chiêu hắn đã bị đánh cho thất điên bát đảo. Có mấy lần nhờ vào sự cơ trí và có Hỏa Lân bào bảo hộ hắn mới thoát chết. Vừa thoái lui mắt hắn vừa đảo qua đảo lại tìm cách thoát thân. Đúng lúc đó. Đoàn Đại Bảo gầm lên một tiếng lắc mạnh chiếc Đồng Chung trên tay, một luồng áp lực bài sơn đảo hải tuôn ra như nước lũ, bủa vây lấy hắn. Dưới áp lực của pháp bảo này hắn cảm thấy khó mà chịu đựng thêm nữa. Chưa tìm được cách thoát thân nào. Trong lòng hắn không khỏi dâng lên một niềm lo sợ. Vừa dồn hết linh lực chống lại áp lực của Đoàn Đạo Bảo hắn vừa lục lọi trong túi trữ vật, những mong tìm được một cái gì đó khả dĩ dùng được. Rồi bất chợt hắn nhìn thấy một thứ, hay đúng hơn là một loại tài liệu dùng để luyện Tụ Pháp Đơn. Ở Vạn Dược Viên ông chủ của dược viên nói với hắn, Nguyệt Thạch này khi sử dụng phải cận thận vì nó rất dễ nổ. Mỗi khi nó nổ mang lại uy lực như một kích của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. Hắn nỉm cười xem ra đây chính là thứ hắn đang tìm kiếm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...