- Cô nương muốn ta giúp chuyện gì?
Hồng Dịch nhìn vị vương phi đầy thần bí của Thần Uy vương một lúc rồi lại nhìn sang Nhân Nguyên Đại Đan trong tay nàng. Bỗng chốc sinh ra rất nhiều điểm nghi hoặc, nhưng cũng không nói ra.
- Trên tay tay có phương thuốc của Thiên Nguyên Thần Đan, đương nhiên là muốn cùng công tử luyện chế Thiên Nguyên Thần Đan.
Chiếc áo hạc của Tạ Phiên Phiên rung lên, nói ra một câu kinh người.
- Cái gì?
Hồng Dịch nhíu mày, trong thoáng chốc gần như nhảy dựng lên.
- Trong tay cô nương có phương thuốc của Thiên Nguyên Thần Đan sao? Chẳng lẽ cô nương là trưởng lão của Thái Thượng đạo? Không thể nào, cho dù là trưởng lão của Thái Thượng đạo cũng sẽ không được nắm được điển tịch bí mật như vậy được. Theo ta được biết, những điển tịch bí mật của Thái Thượng đạo chỉ truyền cho thánh nữ và tông chủ. Thậm chí là trưởng lão cũng không thể có được, hơn nữa muốn luyện chế Thiên Nguyên Thần Đan cần phải có vô số tài liệu trân quý, hơn nữa còn cần phải có một đạo thuật cực kỳ cao thâm mới có thể luyện chế được.
- Không hổ là nhi tử của Băng Vân, lại biết được nhiều đến như vậy?
Tạ Phiên Phiên nhìn Hồng Dịch, trong ánh mắt lộ ra một vẻ vô cùng kinh ngạc.
- Ta quả thật không phải là người của Thái Thượng đạo, tuy nhiên ta cùng Thái Thượng đạo cũng có quan hệ rất sâu xa,
- Thì ra là như vậy, ta cũng không hỏi nhiều nữa.
Hồng Dịch gật đầu. Nếu Tạ Phiên Phiên không phải là người của Thái Thượng đạo thì không vấn đề gì, còn về phần quan hệ sâu xa kia Hồng Dịch cũng không muốn hỏi nhiều. Ai chẳng có bí mật của riêng mình, nếu như cứ điều tra chân tơ kẽ tóc thì quả thật hơi quá đáng.
Tuy nhiên chỉ riêng tin tức Tạ Phiên Phiên đề cập đến Thiên Nguyên Thần Đan đúng là một tin tức gây chấn động.
Thiên Nguyên Thần Đan là thứ gì?
Là thiên hạ đệ nhất đan được, một khi phục dụng, thân thể con người lập tức sinh ra liên hệ thần bí với những tinh tú trên bầu trời, huyệt khiếu thông suốt, gột rửa toàn thân, khiến cho thân thể con người gắn liền với đất trời, tiến nhập vào cảnh giới nhân tiên.
Loại đan dược như vậy là thứ dược vật xảo đoạt thiên công, khiến quỷ thần ghen ghét, là thứ dược vật không còn thuộc về nhân gian nữa.
- Toàn bộ tài liệu luyện chế Thiên Nguyên Thần Đan ta đều chuẩn bị gần như đầy đủ cả rồi. Đương nhiên vẫn còn thiếu một loại chủ dược, đó chính là máu Tà Thần.
Tạ Phiên Phiên nói.
- Thì ra là muốn cùng tại hạ hợp tác để cướp đoạt lấy máu Tà Thần của Tinh Nguyên Thần Miếu? Tuy nhiên cho dù là luyện chế thành Thiên Nguyên Thần Đan, phục dụng vào thì chẳng qua chỉ là giúp cho thân thể tiến vào cảnh giới nhân tiên mà thôi, kinh nghiệm võ đạo vẫn như cũ là võ thánh. Dùng võ đạo của võ thánh để khống chế thân thể nhân tiên sợ rằng chẳng khác nào tiểu hải tử nghịch thiết chùy, đây là họa chứ chẳng phải là phúc.
Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên.
- Đấy là do Hồng công tử bản thân có nhân tiên phân thân là thần thạch linh thai mới nói vậy. Còn đối với con người, chỉ cần thân thể đạt tới cảnh giới nhân tiên thì thực lực lập tức đột phá.
Tạ Phiên Phiên mỉm cười nói.
- Huống hồ nếu như võ đạo kinh nghiệm muốn đạt tới cảnh giới nhân tiên thì quả thực không thua kém gì cao thủ đã vượt qua năm lần lôi kiếp, mỗi một khối thần niệm đều bắt đầu có liên hệ vi diệu với những vì tinh tú trên bầu trời, có thể cảm ứng trước được họa phúc sắp xảy ra trước mắt. Thần niệm khi đó sẽ phát sinh ra một ít trạng thái kỳ diệu, có thể nói là bất chợt xuất hiện linh cảm. Sau khi độ qua năm lần lôi kiếp, mỗi một khối thần niệm đều có thể thu nạp thần lực tinh thần, sau đó từ từ trở nên cường đại, cuối cùng, tại thời điểm khi độ lôi kiếp lần thứ sáu, mượn lực lượng của sấm sét để dung hợp với tinh thần lực, rèn luyện trở nên tinh thuần, khi đó lực lượng sẽ đột phá đến một cực hạn mới, đạt tới cảnh giới xé rách hư không. Hiện giờ trong thiên hạ này có mấy kẻ vượt qua năm lần lôi kiếp đấy? So với hy vọng hão huyền võ đạo kinh nghiệm đạt tới nhân tiên thì thà rằng thúc đẩy thân thể đột phá thì tốt hơn, từng bước từng bước mà tiến.
Nghe Tạ Phiên Phiên nói, Hồng Dịch thở dài một tiếng, hai mắt bắn ra những tia sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm vào Tạ Phiên Phiên một hồi lâu, sau đó mới nói.
- Không ngờ rằng vương phi đối với đạo tu hành lại thấu đáo đến vậy? Tuy nhiên xem ra đạo thuật của vương phi không quá mức cao thâm, vậy mà kiến thức lại phong phú như thế, chắc hẳn xuất thân từ một đại môn phái nào đó thì phải?
Vừa rồi những kiến thức mà Tạ Phiên Phiên nói ra về việc tu luyện, nhân tiên cùng lôi kiếp quả thực so với Hồng Dịch còn tinh tường hơn, người khác nghe thấy cũng phải giật mình.
Hồng Dịch dám khẳng định rằng vị Tạ Phiên Phiên này đạo thuật cũng không có khả năng tu luyện đến cảnh giới năm lần lôi kiếp. Thế nhưng kiến giải của nàng ta với cảnh giới năm lần lôi kiếp đã đạt tới mức thấu đáo không thể thấu đáo hơn được, điều này rõ ràng có thể thấy được môn phái sau lưng nàng ta cực kỳ thâm sâu.
Năm lần lôi kiếp, kể cả là lãnh tụ một thánh địa cũng không dễ mà tu luyện thành, huống chi đối phương chỉ là một vương phi nho nhỏ.
Hơn nữa nàng ta cũng không phải là người của Thái Thượng đạo, từ đó có thể thấy được nàng ta thuộc một đạo môn cực kỳ bí ẩn, thâm tàng khó dò.
Cao thủ năm lần lôi kiếp, năng lực đầu tiên có thể nắm giữ là "Tâm Lai Triều", năng lực này cũng giống như nhân tiên, nếu có bất cứ sự nguy hiểm nào sắp xảy ra, thần niệm lập tức sinh ra một loại cảm ứng cảnh báo. Năng lực thứ hai của cao thủ năm lần lôi kiếp chính là mỗi một khối thần niệm đều có thể thu nạp ánh sáng của những vì tinh tú để tăng cường lực lượng.
Lực lượng tăng cường đến một mức độ nhất định sẽ có thể độ qua sáu lần lôi kiếp, dung hợp triệt để tinh thần lực cùng thần niệm linh hồn, cảm ngộ không gian bầu trời, xé rách hư không.
Hồng Dịch hiện giờ là cao thủ bốn lần lôi kiếp, có năng lực nhất niệm sinh nhất thế giới, cách cảnh giới "Dục tri họa phúc" (biết trước họa phúc sắp đến) của năm lần lôi kiếp cùng cảnh giới "Liệt Hư Không" (Xé rách hư không) của sáu lần lôi kiếp rất xa.
Còn về phần bảy lần lôi kiếp, hư không tạo vật, thì gần như đã có thể gọi là Thần tạo hóa rồi, là một cảnh giới hoàn toàn cách biệt.
- Đạo thuật hiện giờ của ta đúng là không đạt đến cảnh giới năm lần lôi kiếp, sáu lần lôi kiếp. Thậm chí so với Hồng công tử còn thua kém rất xa. Chính vì thế ta mới muốn mượn lực lượng của Hồng công tử để luyện chế Thiên Nguyên Thần Đan cùng Nhân Nguyên Đại Đan.
Tạ Phiên Phiên khẽ mỉm cười, chiếc áo hạc khẽ rung rung, quả thực chẳng khác nào tiên hạc đang múa.
- Mở lò luyện đan, đây đúng là một chuyện khá mới lạ, thật ra tại hạ chưa từng làm qua chuyện như vậy. Nếu có cơ hội như vậy nhất định sẽ cùng vương phi hợp tác.
Hồng Dịch suy nghĩ một lúc liền nhận lời. Hắn cũng không hỏi làm thế nào Tạ Phiên Phiên có được phương thuốc của Thiên Nguyên Thần Đan cùng Nhân Nguyên Đại Đan.
Hồng Dịch biết rằng một khi bắt tay vào luyện đan, bản thân sẽ được xem qua phương thuốc luyện chế hai loại đan dược này, như vậy cũng rất có lợi đối với tu vi.
- Nếu đã như thế ta kính Hồng công tử ba chén rượu nhạt, cung chúc công tử cùng Vương gia liên thủ dẫn dắt đại quân, đánh bại man di Tây Vực, nhất cử dẹp yên Hỏa La, loại trừ họa ngầm nơi biên cương, lập nên sự nghiệp vĩ đại lưu truyền muôn đời.
Vừa nói Thần Uy vương vương phi Tạ Phiên Phiên liền cầm chén rượu trên bàn, uống liên tục ba chén bồ đào tửu thơm nồng đỏ rực như máu.
Sau khi uống xong, trên khuôn mặt của Tạ Phiên Phiên bỗng trở nên ửng đỏ.
- Tiểu Hạc Nhi, tửu lực ta không tốt, ngươi đến bồi tiếp Hồng công tử đi.
Dứt lời, Tạ Phiên Phiên liền đứng dậy, chào Hồng Dịch một tiếng rồi hô lên một tiếng. Ngay sau đó một nữ tử thanh tú xinh xắn, toàn thân cũng mặc áo hạc trắng tinh từ bên trong bước ra.
Nữ tử này thân thể thon dài, bước đi uyển chuyển, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể bay vút lên lên vậy.
- Tiểu nữ tử Hạc Vô Sinh, Tạ di tửu lực không cao, tiểu nữ mạn phép ra bồi tiếp công tử.
Nữ tử Tiểu Hạc Nhi này là người bên cạnh của thánh nữ Thái Thượng đạo Tô Mộc, được phái mai phục bên người thái tử Dương Nguyên, tuy nhiên Hồng Dịch cũng chưa từng gặp qua nàng. Thật không ngờ hiện giờ nàng ta lại xuất hiện trong đại doanh của Thần Uy quân.
- Thì ra là Hạc cô nương, tuy nhiên hôm nay tại hạ đường xa đến đây, hiện giờ cảm thấy khá mệt, thiết nghĩ nên nghỉ ngơi sớm, không dám làm phiền vương phi khỏan đãi yến tiệc.
Hồng Dịch nhìn Hạc Vô Sinh một lúc rồi gật đầu nói.
- Không nhọc công Hạc cô nương bồi tiếp.
- Vậy ta dẫn công tử về phòng nghỉ tạm vậy. Vương phi đã đặc biệt thu xếp cho công tử một gian phòng, tuy nhiên hiện giờ có một vị trưởng bối có thể nói là có quan hệ rất sâu xa với đạo lữ của công tử, người rất muốn gặp qua công tử một lần.
Tiểu Hạc Nhi mỉm cười, khẽ cúi người xuống khẽ nói một tiếng vạn phục (lời chào của phụ nữ thời xưa).
-Trưởng bối đạo lữ của ta?
Hồng Dịch nghe xong liền sửng sốt, thầm nghĩ trong lòng.
- Đạo lữ của ta là Ngân Sa. Ngân Sa từ đâu lại có một trưởng bối vậy? Ngân Sa truyền thừa chính là Thần Tiêu đạo Lôi Pháp, hơn một trăm năm về trước sư phụ của Ngân Sa trong lúc độ lôi kiếp không may mà tan thành tro bụi, cả môn phái chỉ còn duy nhất một mình Ngân Sa. Từ đâu ra lại xuất hiện thêm một trưởng bối vậy? Đúng là không chỉ có vị vương phi Tạ Phiên Phiên kia mà cả cô nương Hạc Vô Sinh này cũng thần bí như vậy, để ta đi xem xem bọn họ định diễn vở kịch nào đây.
Hồng Dịch lập tức đứng dậy.
- Ngân Sa còn có trưởng bối hay sao? Tại hạ cũng chưa từng nghe nàng nói qua việc này,
nhưng nếu như là sự an bài của vương phi, tại hạ đành gặp qua một lần.
- Vậy xin mời công tử.
Hạc Vô Sinh quay người đi, Hồng Dịch để cho nàng đi trước dẫn đường. Hai người đi qua một đại điện, tiếp đó trải qua một dải hành lang uốn khúc dài chừng ba bốn dặm, đi đến một tòa tiểu viện rộng ước chừng ba bốn mẫu.
Hồng Dịch vừa đi vào trong tòa tiểu viện này, tùy ý đưa mặt nhìn quanh, trong lòng liền khẽ động. Bởi lẽ trong tòa tiểu viện này tràn ngập những cây đại thụ xanh um tươi tốt.
Đám đại thụ này có hải đường, có táo, có mận, có đào, đủ loại cây cối đều đang đua nhau khoe hoa trái, tràn ngập sinh cơ vô cùng vô tận, tản ra những mùi hương hoa ngào ngạt.
- Đây là?
Hồng Dịch kinh ngạc, thật ra hắn cũng không kinh ngạc khi nhìn thấy những loại cây cối này có thể sinh trưởng nơi sa mạc khô cằn, điều khiến hắn kinh ngạc nhất là nơi này lại có nhiều loại cây cối thuộc các mùa khác nhau cùng sinh sống
Hoa cúc tháng tám mới nở, hoa đào là tháng ba, hiện giờ hai loại hoa này không ngờ lại cùng lúc nở rộ.
Đây là một hiện tượng khó vô cùng kỳ diệu.
Hơn nữa Hồng Dịch còn cảm giác được rằng trong tòa tiểu viện này tràn ngập sinh cơ nồng đậm. Loại sinh cơ nồng đậm này là một loại khí tức chỉ có thể cảm nhận được trong đất trời tại thời điểm sau khi bão sét đi qua.
Nói một cách đơn giản, đây là cỗ khí tức sinh cơ do sấm sét sinh ra.
Chính vì có đám khí tức sinh cơ nồng đậm này mới có thể khiến cho tất cả hoa cỏ, những loại cây cối thuộc những mùa khác nhau đồng loạt khai hoa kết trái.
- Hả?
Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên, lập tức hắn nhìn thấy một thiếu niên cực kỳ trẻ, thân mặc một bộ y phục màu vàng nhạt, trên tay cầm một cây sáo ngọc, nhưng hiện giờ cũng không thổi mà đang yên lặng nhắm mắt ngồi.
Trên đỉnh đầu của hắn có một đám mây đen ước chừng ba, bốn trượng, đang cuồn cuộn vần vũ, trông giống hệt như một cây nấm cực lớn đang liên tục chớp lóe lên trong đám mây, từ bên trong chớp lên những tia thiểm điện tựa như rắn bạc đang uốn lượn. Chốc chốc lại có hai tia điện chớp va chạm vào nhau, truyền ra những âm thanh sấm rền ầm ầm ầm.
Ngay khi tiếng sấm truyền đến, một cỗ sinh cơ nồng đậm liền sinh ra, tràn ngập không khí. Cây cối hoa cỏ xung quanh vừa đón nhận luồng khí tức đầy sinh cơ này liền trở nên tươi tốt xanh tươi hẳn lên. Con người khi đón nhận luồng khí tức này cả tâm thần lẫn thân thể đều cảm thấy sảng khoái, mỗi một khối thần niệm đều trở nên thông suốt vô cùng, ngay cả máu huyết cũng tràn ngập sức sống.
- Cảnh giới tối cao của Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp, Sinh Tức Lôi Vân!
Hồng Dịch ngay khi nhìn thấy đám lôi vân trên đỉnh đầu của thiếu niên mặc áo vàng nhạt kia liền lập tức nhớ tới miêu tả của Thiện Ngân Sa về Thần Tiêu đạo Lôi Pháp.
Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp khi luyện đến cảnh giới cao nhất, đạo thuật tu luyện đến tu vi tinh thâm nhất, trên đầu sẽ sinh ra một đám mây đen, trong đám mây đen xuất hiện điện chớp sấm sét, tiếng sấm dựa theo nhịp hô hấp của người tu luyện mà phát ra.
Đó chính là Sinh Tức Lôi Vân.
Muốn luyện thành lôi vân thì cần phải thu thập khí tức bạo phát trên bầu trời mỗi khi sấm sét sinh ra, ngưng tự thành lực lượng của bản thân, dung hợp vào thân thể, sau đó mang thần niệm cảm ứng, liên tục ngưng luyện, sau cùng, khi ngưng luyện đến cảnh giới tối cao sẽ sinh ra cỗ Sinh Tức Lôi Vân này, có thể nói đây là một loại thần thông vô cùng kỳ diệu.
Loại thần thông này vừa có thể vây khốn địch nhân lại có thể bảo vệ bản thân, càng có thể giúp cho thân thể phá không phi hành. Đồng thời còn làm cho khí huyết thân thể trở nên dễ chịu, thân thể cường đại, là một loại thần thông thâm sâu hơn rất nhiều so với Điện Quang Diệu Thuật.
Cỗ Sinh Tức Lôi Vân này là một thứ thần thông thuộc về cảnh giới năm lần lôi kiếp.
Nói một cách đơn giản, thiếu niên mặc áo vàng kia không ngờ lại sánh ngang với Huyền Thiên quán chủ, đều là cao thủ năm lần lôi kiếp, thuộc về hạng nhân vật truyền thuyết vô cùng cường đại.
Ngay cả Hồng Dịch cũng cảm thấy chấn động không thôi.
- Trong phủ đệ của Thần Uy vương lại có cao thủ đạo thuật năm lần lôi kiếp? Sao có thể như vậy được? Hơn nữa còn tu luyện Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp? Rốt cuộc đây là ai?
Hồng Dịch từ trong chấn động hồi phục lại, ngẩng đầu lên hỏi.
- Công tử là người của Thần Tiêu đạo sao? Có quan hệ gì với Ngân Sa?
Nghe Hồng Dịch hỏi, thiếu niên mặc áo vàng kia hơi ngẩng đầu lên, mở hai mắt. Trong thoáng chốc Hồng Dịch bỗng cảm thấy trong hai đồng tử của hắn đột nhiên xuất hiện hai khối cầu thiểm điện, sau đó một tia điện chớp cong cong đâm thẳng về phía Hồng Dịch.
- Ngươi là đạo lữ của Ngân Sa? Để ta xem xem rốt cuộc ngươi có xứng với Ngân Sa hay không?
Trong nháy mắt khi thiếu niên áo vàng này mở hai mắt liền phát ra một giọng nói lạnh lùng.
Phụt.
Hồng Dịch chỉ cảm thấy hai tia thiểm điện đâm thẳng vào mắt mình, tốc độ nhanh không gì sánh được, về cơ bản hoàn toàn không kịp tránh né. Trong thoáng chốc đã áp sát trước mặt.
- Được lắm!
Đối mặt với đòn công kích đạo thuật này, Hồng Dịch hơi tán thưởng một tiếng, thân thể cũng không tránh. Trong con ngươi liền hiện ra đồ tượng của Huyền Thiên Đạo Tôn cùng Đại Phật Như Lai.
Quang Minh Mạn Đồ La, Hắc Ám Mạn Đồ La, hai đại kết giới kết đồng loạt xuất hiện, nhưng cũng không dung hợp, mỗi đại kết giới hiện lên một bên.
Rắc rắc.
Hai tia thiểm điện hình cung chói lóa trong nháy mắt bị hai đại kết giới, một ánh sáng, một bóng tối phong ấn lại. Trong hai kết giới hiện ra hai khối ánh sáng hình cầu có kích cỡ bằng đầu người, chớp lóe, liên tục chấn động, tản ra lực lượng thần niệm cực lớn.
Hai khối thần niệm năm lần lôi kiếp này vừa bị phong ấn lại liền kịch liệt chấn động, biến hóa thành hai đồ tượng Thần Tiêu Đạo Tôn lớn, hay tay rung lên, phát ra những tia điện quang vô cùng vô tận, chấn nổ dữ dội khiến cho cả đại kết giới phải chao đảo. Thế nhưng cuối cùng cũng không phá được. Mỗi đại kết giới là một pháp đàn thủy tinh, kiên cố vô cùng, ngay cả một vết nứt cũng không có.
- Đại kết giới của ta ngay cả cao thủ sáu lần lôi kiếp cũng từng phong ấn qua, sợ rằng công tử không thể thoát ra được đâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...