Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Thiên đình, Vương Mẫu nương nương xem hình ảnh trên Huyền Quang bảo kính trước mặt, trên hình ảnh, Đường Tăng nhắm mắt lại, hắn đang rơi cực nhanh từ tầng mây xuống đất, tâm tình của hắn rất phức tạp.
Không cần hoài nghi, lần này nhất định Đường Tăng sẽ giảm thực lực rất lớn, Nữ Oa nương nương trừng phạt cũng không phải đơn giản như vậy, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.
Đường Tăng trả giá không thể bảo là không lớn, trong nội tâm Vương Mẫu nương nương cảm thấy ghen ghét, là nữ nhân gì lại đáng giá cho hắn làm như vậy?
‘Rốt cục ngươi làm Tiểu Tam của người khác, ta cũng biết đây không phải là yêu, thành thị ban đêm sáng lạn như thế, chỉ không có người làm bạn cạnh ngươi…’
Dường như Vương Mẫu nghe được tiếng hát của Đường Tăng.
Tiếng ca thê lương mang theo không cam lòng, tuyệt vọng, thống khổ, đau thương...
Tuy ca từ rất nhảm nhưng hiện tại nghĩ lại, ca từ như thế lại rất êm tai.
Lúc này, sở dĩ Vương Mẫu nhớ tới bài hát đó không bởi vì chính mình làm Tiểu Tam của người khác, mà là vì Đường Tăng ‘ có Tiểu Tam ’.
Đường Tăng lại vì nữ nhân khác mà đối nghịch với Nữ Oa nương nương, tâm tình Vương Mẫu rất phức tạp, trong nội tâm nghĩ đến, cũng không biết Đường Tăng lúc trước đối xử với chính mình có nghiêm túc hay không.
Vương Mẫu chậm rãi đi về hướng Huyền Quang bảo kính, nhìn hình ảnh Đường Tăng đang bay xuống đất, nàng không kìm lòng được vươn tay vuốt ve mặt kính.
Nhưng đúng lúc này, hình ảnh trong kính xuất hiện một người, đó là một người con gái đang cưỡi mây bay xuống, trên mặt còn mang theo vẻ sốt ruột.
Nàng kia chính là Tam Thánh mẫu Dương Thiền, nàng bay từ Thiên đình về Nhân Gian giới.
- Tam Thánh mẫu...
Sắc mặt Vương Mẫu thay đổi, nàng tức giận thu tay lại, trong nội tâm không thoải mái.
- Bổn cung nên làm sao bây giờ?
Vương Mẫu nương nương bừng tỉnh, tức giận vung tay lên xua tan hình ảnh Huyền Quang bảo kính, mắt không thấy tâm không phiền.
...
Tầng mây đậm đặc dần dần rút đi, bóng người Đường Tăng rơi xuống thật nhanh, liên tục có cơn gió mạnh thổi qua người hắn.
Dương Thiền đuổi theo thật nhanh, nàng muốn đi đón Đường Tăng, chậm một chút, lại nhanh một chút, sau đó Dương Thiền tiếp tục gia tốc, nàng muốn đón được hắn trước khi đáp xuống.
...
Sau khi phong ấn Đường Tăng, Nữ Oa nương nương đã không quan tâm tới hắn, ngược lại nhìn về hướng Thiên Giới bát phương Kim Ô thần hỏa.
‘ Mưa sao băng ’ vẫn còn tiếp tục, bởi vì Kim Ô thật sự quá lớn, Thiên Giới cũng rất lớn.
- Có thể bổ cứu một chút thì bổ cứu một chút.
Nữ Oa nương nương thở dài, trong bàn tay trắng như ngọc của nàng bắn ra tia sáng màu trắng, nàng nói một câu lạnh lùng nhưng mang theo huyền bí:
- Bổ Thiên thuật!
Ngay sau đó toàn bộ Thiên Giới bị đông cứng, tất cả đều dừng lại.
Ngay sau đó thời gian đảo lưu, những Kim Ô thần hỏa rơi lả tả ra ngoài bắt đầu bay trở về.
...
- Không...
Dương Thiền kêu to, nàng muốn tiếp lấy Đường Tăng nhưng còn thiếu một chút, một chút mà thôi.
Nhưng không biết tại sao, nàng lại dừng lại.
Thời gian đảo lưu, nàng bị ép lui ngược về phía sau nhưng Đường Tăng lại không bị ảnh hưởng, hắn tiếp tục rơi xuống đất, hai người cách nhau càng ngày càng xa.
Thân thể Đường Tăng thoát khỏi tầng mây thật nhanh, hắn không ngừng rơi xuống mặt đất.
Thời gian đảo lưu, nước sông Nhân Gian giới đang chảy ngược, người đi đường đang đi ngược về phía sau, nước tiểu lại chảy vào trong cơ thể...
Vương Mẫu nương nương xoay người lần nữa, Huyền Quang bảo kính xuất hiện lần nữa, trên mặt kính là hình ảnh Dương Thiền bay ngược trở về trời, nhưng mặt kính không có hình ảnh Đường Tăng.
Vô số thần tiên thi triển pháp thuật lên Huyền Quang Kính pháp thuật, bởi vì thời gian đảo lưu mà xuất hiện trên tấm hình, toàn bộ đều không có hình ảnh Đường Tăng, dường như thời gian đảo lưu không bao gồm Đường Tăng.
Trư Bát Giới ôm thân thể Trư cửu muội lui về phía sau, dựa theo quỹ tích ban đầu bay ngược về trời, rồi sau đó biến thành Như Lai Phật tổ lần nữa.
Tất cả mọi người đang rút lui, mặc dù là nửa bước Thánh cảnh cũng không cách nào tránh khỏi.
Dưới Thiên Tiên thì khá tốt, đều bởi vì thời gian đảo lưu nên mất đi trí nhớ, cũng quên đi tất cả.
Nhưng cao thủ Thiên Tiên và trên Thiên Tiên lại cảm thấy buồn bực, bởi vì có chút người đang làm chuyện “ấy” với mỹ nữ, bọn họ đang phóng thích thì thứ kia lại chui ngược vào trong người.
Việc này rất đơn giản, những thần tiên say rượu nôn mửa hoặc đang khạc đờm là phiền muộn nhất, đồ vật đã phun ra lại chui vào trong miệng mình.
Đây là việc không có biện pháp làm khác, lần này Nữ Oa nương nương tiêu hao rất nhiều lực lượng để chữa trị bổn nguyên, nàng không quan tâm những tác dụng phụ kia.
Thời gian đảo lưu là chuyện rất đáng sợ, tạo thành ảnh hưởng phi thường to lớn, mặc dù là Nữ Oa nương nương cũng không thể sử dụng thường xuyên.
Hơn nữa lực khống chế thần thông Bổ Thiên thuật của Nữ Oa nương nương không mạnh, chỉ có tính phạm vi, rất khó lựa chọn có tính nhắm vào.
Sở dĩ Đường Tăng không bị ảnh hưởng là vì Nữ Oa nương nương tận lực bài trừ hắn ra ngoài, việc này cần tiêu hao tâm lực, nàng không có nhiều tinh lực bài trừ hoặc sàng chọn người nào khác.
Phạm vi Kim Ô thần hỏa quá lớn, gần như lan tràn khắp mỗi góc Minh giới, cho nên phạm vi Bổ Thiên thuật bao trùm là cả Tam giới.
Khu vực rộng lớn như vậy, Nữ Oa nương nương không có khả năng khống chế chính xác.
Khi thời gian đảo lưu, nhiều đóa Kim Ô thần hỏa bay ngược lên trời và dựng dục thành hỏa cầu lần nữa.
Từng khối Kim Ô tàn cốt cũng bay ngược trở về, máu tươi chảy trở về và gây dựng thân thể Kim Ô to lớn.
Những hỏa diễm biến mất lại hóa thành ánh sáng và hội tụ lần nữa, chúng lại bốc cháy và trở về chỗ cũ.
Nhưng có một phận bị dập tắt không thể thắp sáng lần nữa, bổn nguyên đã biến mất, bổn nguyên của mặt trời vốn không nhiều lắm, lần bị đánh nát nên tổn thất rất nhiều.
Tất cả đều quay ngược trở lại, một ít người đang đi về phía trước lại đi ngược về phía sau, hoàn toàn dựa theo quỹ tích bước chân lúc ban đầu.
...
Cuối cùng, thân hình Kim Ô cực lớn gây dựng nguyên vẹn lần nữa, rất nhiều hỏa diễm xuất hiện trong hư vô và tiến vào trong cơ thể Kim Ô.
Nhưng Kim Ô không bao giờ là Kim Ô lúc trước, ánh sáng tối tăm.
Chủ yếu nhất là, Kim Ô đã mất đi tính mạng.
Kim Ô trước kia không thuộc tánh mạng chính thức, chỉ là vũ khí diệt thế do thượng cổ Thiên Đế luyện chế ra mà thôi, nó chỉ có linh trí đơn giản là sống sót dựa vào bổn nguyên mặt trời.
Hôm nay bổn nguyên bị đánh tan, tuy khôi phục thân hình Kim Ô nhưng nó rất khó tỉnh lại.
Cho dù Bổ Thiên thuật của Nữ Oa nương nương lợi hại, nhưng nó chỉ có tính tương đối, nếu chân linh của phàm nhân mất đi, thời gian đảo lưu cũng có thể khôi phục chân linh như cũ.
Nhưng Kim Ô Thần Điểu là cấp bậc Bán Thánh, muốn phục sinh nó sống lại, việc này dễ dàng hay sao?
Rốt cục, thời gian đảo lưu dừng lại, phía trên vòm trời xuất hiện mặt trời lần nữa, chỉ có điều mặt trời hiện tại yếu đi rất nhiều.
Từ biểu hiện của mặt trời, hào quang vẫn sáng như trước, dường như không khác gì trước kia, thậm chí nhiệt độ không khác bao nhiêu.
Nhưng đây chỉ là biểu tượng, là Nữ Oa nương nương sử dụng đại thần thông hiển hóa tạo thành.
Trên thực tế, lúc này Kim Ô đã triệt để lâm vào ngủ say, tuy khí tức vẫn như trước nhưng rất yếu ớt, nếu như từ mặt đất nhìn lên, người có thị lực tốt có thể nhìn thấy con chim bên trong, đó là bởi vì ánh sáng không còn tập trung như lúc trước.
Việc này không phải không có biện pháp giải quyết, chỉ cần Nữ Oa nương nương có thể tìm bổn nguyên mặt trời trong hỗn độn là có thể phục sinh Kim Ô.
Dù sao bản thân Kim Ô cũng không phải tính mạng nguyên vẹn, nó càng giống như vũ khí, chỉ cần có bổn nguyên, nó có thể khôi phục công năng như ban đầu.
Chỉ có điều, dễ dàng đạt được bổn nguyên há như vậy sao?
- Kim Thiền tử quá phá sản!
Nữ Oa nương nương rất muốn nói tục, nhưng nàng chưa từng học mắng chửi người bao giờ, cuối cùng chỉ nghẹn ra một câu phá sản.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...