Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Xấu một chút cũng không sao, nửa năm này các huynh đệ đã không được chạm qua nữ nhân, chỉ cần là nữ nhân thì tốt rồi, bắt trở về, cho các huynh đệ giảm nhiệt.
Đại đương gia không để ý nói:
- Hơn nữa, nữ nhân béo này thoạt nhìn rất khỏe mạnh, chắc hẳn là có thể chơi được lâu, nếu không thoáng cái đã bị các huynh đệ chơi chết, lại không chơi được nữa.
- Đúng đúng đúng, đại ca nói đúng.
Lão nhị cười nịnh nọt nói.
- Chủ yếu nhất chính là ngươi xem ngực của nữ nhân kia, rắn chắc thế nào, thật giống như cơ ngực vậy.
Đại đương gia nói lần nữa.
- Các ngươi đâm đầu vào chỗ chết!
Như Lai Phật Tổ thẹn quá thành giận, một tát đánh tới.
- Ầm!
Lão nhị có nửa mái tóc bạc kia trực tiếp bị đánh nổ, bảy tám người phía sau đều bay ra ngoài, thân thể bay tới ở giữa không trung lại nổ nát vụn.
Thậm chí ngay cả Đại đương gia cũng bị đánh nát nửa người, bay ra ngoài hơn mười thước.
Những thổ phỉ này lập tức trợn mắt há hốc mồm, sau đó sắc mặt mỗi người lập tức biến đổi.
Như Lai Phật Tổ còn không dừng tay, vẫn muốn tiếp tục công kích, Đường Tăng vội vàng ngăn cản nàng, cười hì hì nói:
- Không thể động thủ, sát sinh là không đúng.
- Đúng cái đầu ngươi, để cho bản tọa giết chết bọn chúng!
- Không được, bọn họ là người phàm, giết người phàm là không đúng.
Đường Tăng trả lại những lời Như Lai Phật Tổ từng nói cho nàng.
Như Lai Phật Tổ quả thực muốn nôn ra máu:
- Ngươi có tránh ra hay không? Không tranh ra, ngay cả ngươi bản tọa cũng sẽ đánh.
- Giết người phàm là không đúng, ngươi không thể phá sát giới.
Đường Tăng nghiêm trang nói.
- Lăn!
Như Lai Phật Tổ đã tức giận không kìm chế được nữa, trực tiếp sử dụng một thủ đoạn nhỏ, một bàn tay khổng lồ từ trên cao hạ xuống, đánh cho những thổ phỉ đang chạy loạn kia trở thành cặn bã.
Cho dù là những thổ phỉ đã chạy xa cũng bị hất bay ra ngoài không biết bao nhiêu xa, tuyệt đối không thể nào sống được.
- Này, ngươi làm sao có có thể tùy tiện sát sinh như vậy chứ? Ngươi làm như vậy là không đúng.
Đường Tăng hô lớn:
- Ngươi thật đáng ghét, những người phàm kia đối với ngươi tốt như vậy, ngươi không ngờ lại giết hết tất cả bọn họ...
- Kim Thiền Tử, bản tọa liều mạng với ngươi!
Như Lai Phật Tổ thẹn quá thành giận, toàn thân bạo phát ra uy thế khủng khiếp, trong lúc nhất thời thiên địa biến sắc, nàng muốn thật sự động thủ.
- Ai u, chạy mau, bọn họ sắp đánh nhau.
- Nhanh rời khỏi nơi này...
Đám người Tôn Ngộ Không cực kỳ hoảng sợ, thoáng cái đã hóa thành lưu quang chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi, bọn họ sợ hãi, lo lắng sẽ trở thành cá trong chậu bị vạ lây.
Đường Tăng vội vàng làm ra trạng thái hai tay hợp lại thành chữ thập.
Động tác của Như Lai Phật Tổ bị kìm hãm, theo bản năng che đầu, tức giận trừng mắt với Đường Tăng, chỉ có điều nàng không tiếp tục ra tay lần nữa, hiển nhiên đặc biệt e sợ uy lực của Phật Niệm Kim Cô.
Đám người Tôn Ngộ Không đã chạy đi rất xa cảm thấy không đánh nữa, cuối cùng mới dám trở về.
- Sư phụ, mọi người phải tỉnh táo, Tam giới này không có khả năng chịu nổi các ngươi lăn qua lăn lại đâu.
Tiểu Bạch Long nơm nớp lo sợ nói.
Những người khác cũng gật đầu. Như Lai Phật Tổ và Đường Tăng hiện nay đã là tồn tại cao nhất trong Tam giới, một khi hai người đánh nhau, toàn bộ Tam giới đều sẽ gặp phải tai ương.
- Sư phụ, những người đó đều chết rồi.
Tôn Ngộ Không nói:
- Một người cũng không còn, tất cả đã bị Như Lai một tát đánh thành cặn bã.
- Hừ!
Như Lai Phật Tổ hừ lạnh một tiếng, sau đó lại niệm một câu:
- Tội lỗi, tội lỗi!
- Ha hả.
Đường Tăng cười giễu cợt một tiếng, đối với sự dối trá của Như Lai Phật Tổ, hắn nhìn cảm thấy đặc biệt không quen mắt.
Sau một trò khôi hài diễn ra, đoàn người lại đi tới. Lần này, trên đường đi bọn họ ngược lại không có gặp phải đánh cướp nữa, nhưng lại gặp phải không ít dân chạy nạn.
Những dân chạy nạn gần như đều dắt theo người nhà, hoảng hốt lo sợ. Khi gặp phải sư đồ Đường Tăng lúc, mỗi một người đều khiếp sợ đến mức hoảng hốt không chọn đường đã bỏ chạy thoát thân, đồng thời trong miệng bọn họ kêu lên cá loại lời nói "lại tới rồi".
Đường Tăng xoa dịu một hồi, những người này mới bán tín bán nghi, chủ yếu vì hình dáng của đám người Trư Bát Giới và Ngưu Ma Vương có chút dọa người.
Sau đó, bọn họ mới nói cho biết, ban đầu khu vực này gặp từng yêu quái hãm hại, rất nhiều thành thị thôn trấn đều bị yêu quái xâm nhập, những yêu quái này không kiêng nể gì cả, trực tiếp chiếm thành thị, bắt người đi ăn.
Vô số người bất đắc dĩ phải trôi giạt khắp nơi, rời khỏi quê hương.
Có một ít người đi chậm, hoặc là bị trực tiếp ăn mất, hoặc bị giết chết sau đó lại bị ăn, hoặc chính là bị những yêu quái này nuôi nhốt. Đám yêu quái này đặc biệt kiêu ngạo và không kiêng nể gì cả.
- Thực sự là làm càn rồi!
Như Lai Phật Tổ nổi giận:
- Quả thực vô pháp vô thiên, xem bản tọa trừng trị bọn chúng thế nào!
- Yêu quái ở nơi nào? Để lão Trư ta đi hàng yêu!
Trư Bát Giới trực tiếp xách đinh ba chín răng, phẫn nộ quát.
Nhưng những dân chạy nạn vẫn cảm thấy có chút nghi ngờ, không phải bọn họ nghi ngờ Trư Bát Giới có năng lực hàng yêu hay không, mà nghi ngờ bản thân người này chính là yêu quái, chẳng lẽ muốn giết mình trước?
- Mọi người yên tâm, bần tăng nhất định sẽ trả lại công đạo cho các ngươi, tử hình những tên yêu quái coi trời bằng vung này.
Đường Tăng nói.
- Đúng đúng đúng, yêu quái nho nhỏ cứ đợi lão Tôn ta đi thu thập bọn chúng!
Tôn Ngộ Không cũng nói.
- Yêu quái chó má gì chứ, lão Ngưu ta đánh một quyền cho nó nổ luôn!
Ngưu Ma Vương vung vẩy nắm đấm thật lớn, đặc biệt xem thường những yêu ma quỷ quái này.
- Yêu quái kia lại ở Đồng Cổ Lĩnh.
Cuối cùng vẫn là một người trung niên mở miệng:
- Yêu quái lợi hại nhất kia có rất nhiều con mắt, đặc biệt dọa người.
- Đại sư, các ngài nhất định phải cẩn thận đấy. Những con yêu quái kia đặc biệt lợi hại, chúng đều biết bay.
- Nếu không phải chúng ta sớm phát hiện, trực tiếp chạy trốn, chỉ sợ hiện tại đã bị bắt đi rồi.
- Quá dọa người, ngày đó đột nhiên lại phát sinh ra, đám yêu quái ùn ùn kéo đến, khiến cả tòa thành thị đều bị hại.
Trên mặt của những người dân chạy nạn hiện ra vẻ sợ hãi nói ra những gì mình thấy được khi đó. Theo như lời bọn họ nó, lúc đó có rất nhiều yêu quái xông vào trong thành thị của con người, có vài con là hình người, cũng có vài con là hình nửa người, còn có vài con trực tiếp lấy bản thể xông vào trong thành.
- A di đà phật, các vị yên tâm, bản tọa tất nhiên sẽ độ hóa những con yêu quái kia, để cho bọn họ ở trước mặt bản tọa nghe niệm kinh ba ngàn năm.
Như Lai Phật Tổ lộ ra vẻ mặt lạnh lùng nói.
Ngay lập tức, một đám người khó tránh khỏi lộ ra vẻ mặt nghi ngờ nhìn Như Lai Phật Tổ, hình như đang hỏi: Ngươi là ai vậy?
Sắc mặt của Như Lai Phật Tổ tối sầm, lẽ nào sau khi bản tọa chuyển thế, đã không có người nào có thể nhận ra bản tọa sao? Cho dù bản tọa biến thành nữ tính, nhưng diện mạo cũng không có biến hóa lớn chứ?
- Cảm ơn đại sư.
Cuối cùng, những dân chạy nạn đều nhìn về phía Đường Tăng biểu thị cảm ơn, có lẽ bọn họ nhìn ra được Đường Tăng mới là người dẫn đầu.
Như Lai Phật Tổ lập tức căm giận khó nhịn được. Rõ ràng là nàng bày tỏ muốn độ hóa những yêu quái có được không?
- Các vị thí chủ cứ an tâm chờ ở đây đi.
Đường Tăng liếc mắt nhìn Tôn Ngộ Không. Giống như là thần giao cách cảm, Tôn Ngộ Không lập tức biết mình nên làm như thế nào. Lúc này hắn lấy ra gậy Kim Cô, vẽ ở xung quanh một hình vòng tròn cực lớn.
Đường cong của hình vòng tròn tản ra ánh sáng màu vàng, lóe lên với đường kính chừng mấy trăm thước, có thể bao quanh tất cả dân chạy nạn vào bên trong, để bọn họ có thể hoạt động ở khu vực bên trong.
Tất cả dân chạy nạn nhìn thấy vậy con mắt sáng ngời. Lúc này, bọn họ cuối cùng đã tin tưởng lời cũng những hòa thượng nói. Nói không chừng những người này thật sự có thể hàng yêu.
- Đây là vòng phòng ma, bất kỳ yêu ma quỷ quái nào cũng không có cách nào tiến vào được. Chỉ cần các ngươi đi vào trong đó, có thể bảo đảm an toàn.
Đường Tăng nói:
- Trước khi xác nhận hoàn toàn an toàn, bên trong nhất định phải lưu lại chí ít một người, bằng không vòng phòng ma sẽ biến mất.
- Cảm ơn đại sư.
- Cảm ơn...
- Ân nhân...
Không ít người khó tránh khỏi kích động quỳ xuống. Chỉ có điều, bọn họ lại bị một lực lượng nhìn không thấy được nâng lên, dù quỳ thế nào cũng không quỳ xuống được.
- Đi thôi.
Đường Tăng nói:
- Đi hàng yêu nào.
Ở thời điểm sư đồ Đường Tăng gặp phải những người dân chạy nạn, trong thành thị bên ngoài một núi non trùng điệp cách bọn họ mấy trăm dặm, một đám yêu quái đang ở chỗ này xây dựng rầm rộ. Bọn chúng đang xây dựng tường thành, công sự phòng ngự, thậm chí còn có đang bố trí trận pháp.
- Mau lên mau lên, nhanh tay lên một chút, này Đường Tam Tạng chắc hẳn đã sắp tới, nhất định phải ngăn cản hắn, tuyệt đối không thể bị công phá, bằng không chúng ta đều sẽ phải chết!
Một người mặc đạo phục đạo sĩ mở miệng. Trên thực tế, đạo sĩ kia là một con yêu quái có thực lực vô cùng cường đại. Đó chính là yêu quái đầu lĩnh ở đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...