Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Ha ha ha ha...
Bỗng nhiên Đường Tăng cất tiếng cười to, ý chí chấn động khủng bố làm hỗn độn rung động.
Sắc mặt Như Lai Phật tổ trầm xuống, hắn nhìn theo hướng phát ra âm thanh.
Chỉ thấy hỗn độn cuồn cuộn, tự động tách ra một con đường, bóng người của Đường Tăng xuất hiện trong tầm mắt Như Lai Phật tổ.
- Kim Thiền Tử!
Như Lai Phật tổ âm trầm nói ra, trạng thái của hắn hiện tại rất không ổn, tuy toàn thân tràn ngập ý chí phật đạo nhưng trên người lại mang theo âm trầm.
- Có phải ngươi giở trò quỷ hay không?
Như Lai Phật tổ phẫn nộ hỏi.
Đường Tăng nghe vậy, bỗng nhiên đôi mắt như khai thiên nhãn, hắn nhìn thấy từng tràng cảnh trong tối tăm.
Trên du thuyền trên mặt hồ, hắn nguyền rủa Như Lai Phật tổ biến thành nữ nhân, hình ảnh lúc này hình thành một loại ký hiệu ý chí, Như Lai Phật tổ sớm ứng kiếp, trước khi sắp tiến nhập luân hồi, đột nhiên bị ký hiệu ý chí ăn mòn, cưỡng ép nghịch chuyển âm dương, từ đó biến thành nữ nhân.
Hình ảnh biến mất.
- Ha ha ha ha ha ha...
Đường Tăng nhìn thấy cảnh này thì sững sờ, hắn cười to:
- Ngươi đoán đúng, đúng là bần tăng giở trò quỷ, lão lừa trọc, còn không dùng thân nữ nhân đi lấy kinh, không nghĩ tới đúng không!
- Ngươi là hỗn đản!
Thời điểm này Như Lai Phật tổ không còn giữ hình tượng Phật tổ, trên gương mặt hắn đầy phẫn nộ:
- Chuyện năm đó chính là ngươi tự nguyên buông tha thân phận Phật tổ, tự nguyện mười thế luân hồi, từ đó đi lên con đường thành Phật, trách được ai?
Theo lời của Như Lai Phật tổ, Đường Tăng lại nhìn thấy hình ảnh trong tối tăm.
Vào nhiều năm trước, Như Lai Phật tổ và Kim Thiền Tử quen biết nhau, cùng nhau lưu lạc thiên địa sơ khai, cùng nhau tìm kiếm cơ duyên, bái sư cầu đạo, đồng cam cộng khổ, hai người xem như sư huynh đệ trên danh nghĩa.
Trên vạn năm trước, chúng thần đại chiến, Kim Thiền Tử và Như Lai Phật tổ sản sinh chia rẽ, một đi con đường phổ độ chúng sinh, một người khác muốn cao cao tại thượng tiếp nhận tế bái và cung phụng của chúng sinh.
Chí khác biệt đạo không hợp, hơn nữa thời điểm này còn có các thần tiên khác nhúng tay làm cho mâu thuẫn giữa hai người càng sâu, kết quả Như Lai Phật tổ bày âm mưu, từ đó lừa gạt Kim Thiền Tử vào luân hồi, Như Lai Phật tổ leo lên bảo tọa Phật tổ vô thượng.
...
Tất cả những hình ảnh xuất hiện, tâm tình của Đường Tăng bành trướng, hắn phi thường ngạc nhiên, hắn biết rõ đó là trí nhớ thuộc về Kim Thiền Tử, không nghĩ tới mình lại thức tỉnh.
Quá khứ Như Lai Phật tổ là sư huynh trên danh nghĩa của Kim Thiền Tử, hai người là hai Phật sớm nhất trong thiên địa, đều là trời sinh đất nuôi, chính là hỗn độn thần thai.
Sở dĩ Như Lai Phật tổ có dáng vẻ tai to mặt lớn, chính là vì hắn vừa ra đời đã đại biểu vạn phật, đạo của hắn là trời sinh, vừa ra đời chính là Phật tổ, có được năng lực thông thiên triệt địa.
Mà Kim Thiền Tử càng mạnh hơn nữa, cũng là hỗn độn thần thai, hơn nữa còn là thánh linh, trời sinh đất nuôi, nếu như có thể an toàn xuất thế, vừa xuất thế sẽ là sinh linh cấp bậc Thánh cấp, nhưng bởi vì xuất thế sớm ngoài ý muốn, kết quả chỉ có tu vi Đạo Tổ sơ kỳ.
Nếu như luận thiên phú, Kim Thiền Tử càng mạnh hơn nữa, bởi vì Kim Thiền Tử vốn là thánh linh, mặc dù không có tu vi Thánh cảnh nhưng cũng được mọi người gọi là thánh tăng, hắn là người thích hợp làm Phật tổ hơn.
Nhưng ông trời hay đùa, thời điểm Kim Thiền Tử vừa ra đời đã là thánh tăng, lại thai nghén ra Như Lai thích hợp với phật đạo, làm cho hai người cuối cùng nhất ra mâu thuẫn, từ đó chia rẽ.
Giống như tranh đấu cung đình, tất cả chỉ có một người ngồi lên bảo tọa cao nhất.
Lúc ấy các phật hi vọng Kim Thiền Tử ngồi lên bảo tọa Phật tổ, bởi vì Kim Thiền Tử càng bác ái, tâm có chúng sinh, hơn nữa tiềm lực kinh người, tiền đồ vô lượng.
Nhưng Như Lai Phật tổ dã tâm rất lớn, cảm giác mình cũng là hỗn độn thần thai, là sinh linh thích hợp tu phật, dựa vào cái gì lại cho Kim Thiền Tử trở thành vạn Phật chi tổ, áp đảo trên đầu của mình?
Hai người tranh đấu một thời gian ngắn, cuối cùng Như Lai nói, Kim Thiền Tử có khởi điểm cao mới đạt được người khác tán thành, hắn không phục, bảo Kim Thiền Tử chủ động buông tha vị trí Phật tổ, hơn nữa tiến nhập luân hồi, đi vào con đường phật đạo..
Chỉ cần Kim Thiền Tử có thể làm được, hắn sẽ là thánh phật vô thượng, Như Lai liền nguyện ý nhượng ra vị trí Phật tổ, hơn nữa đồng ý quan điểm phật đạo của Kim Thiền Tử.
Kim Thiền Tử đồng ý, từ nay về sau tiến nhập luân hồi, bắt đầu độ kiếp, sau mười thế viên mãn, lại đi vào phật đạo.
...
- Ngươi nói cho dù bắt đầu lại có thể đạt tới con đường thánh phật vô thượng, đến lúc đó không làm gì cũng ngộ đạo, thế nhưng ngươi làm được sao? Ngươi vẫn luân hồi, không làm cái gì, nhưng ta lại có phật quang bao phủ Tam giới, công đức của ta mới là cao nhất.
Như Lai Phật tổ lớn tiếng nói, phi thường không cam lòng:
- Dựa vào cái gì người khác đều nói ngươi thích hợp làm Phật tổ hơn ta? Bởi vì ngươi là thánh linh?
- Dựa vào cái gì ngươi tiến vào luân hồi không có gì lại được các Thánh Nhân chọn trúng, trở thành người đặt nền móng thánh kinh, mà bổn tọa chỉ có thể tiếp nhận, dựa vào cái gì?
- Người đựat nền móng thánh kinh? Có ý gì?
Đường Tăng hỏi.
- Ngươi không biết sao? Bổn tọa nói cho ngươi biết, con đường lấy kinh của ngươi chỉ có thể đi tới tây thiên Linh sơn, đến lúc đó do bổn tọa tiếp nhận ngươi lấy kinh, bắt đầu từ tây thiên Linh sơn, ngươi đi vào hỗn độn gian nan lấy kinh.
- Ngươi chỉ cần đi đến tây thiên Linh núi là công đức viên mãn, mà bổn tọa phải đi vào hỗn độn lấy kinh đầy nguy hiểm...
- Ha ha ha ha...
Nói đến đây, Như Lai Phật tổ cất tiếng cười to giống như thần kinh:
- Như thế cũng tốt, nếu trực tiếp cho ngươi hoàn thành toàn bộ hành trình thì thánh kinh công đức viên mãn, chữa trị lực lượng thiếu thốn, một lần hành động thành tựu thánh linh, nhưng lại bị bổn tọa lấy đi cơ duyên vốn thuộc về ngươi, mặc dù con đường gian nan nhưng bổn tọa nguyện ý đi.
- Mà ngươi chỉ có thể vĩnh viễn trở thành đại phật, ngươi vĩnh viễn chỉ là kẻ thất bại Đến lúc đó bổn tọa mới là Thánh Phật vô thượng, bổn tọa mới thật sự là Phật tổ.
Như Lai Phật tổ thoải mái cười to:
- Ánh mắt các Thánh Nhân không tồi, tuy chỉ có thể tiếp nhận ngươi, nhưng kẻ thành công cuối cùng lại là bổn tọa, ngươi chỉ là đá kê chân của bổn tọa mà thôi.
Đường Tăng nghe Như Lai Phật tổ nói thế, hắn ngạc nhiên ngây người:
- Con đường lấy kinh, sau khi tây thiên Linh sơn còn không phải tới hạn?
- Đương nhiên không phải, kinh thư trong Tam giới chỉ là cơ sở, Tam giới trong mắt các Thánh Nhân chính là thế giới ổn định, nó là cơ sở thích hợp với thánh kinh.
Như Lai Phật tổ nói ra:
- Con đường lấy kinh trên hỗn độn chính là thánh kinh thăng hoa, chỉ có bổn tọa mới có thể hưởng thụ ánh sáng của thánh kinh, cùng sinh ra đời với thánh kinh.
- Thì ra là thế, bần tăng hiểu rồi.
Đường Tăng bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách chính bản Tây Du Ký đã từng nói qua, Kim Thiền Tử vốn chính là thánh linh, nhưng sau khi lấy kinh công đức viên mãn, mới có thể khôi phục toàn bộ lực lượng, trên thực tế không phải như thế, Kim Thiền Tử cuối cùng chỉ có thể đạt tới Tổ cảnh.
Thì ra cơ duyên đằng sau bị Như Lai Phật tổ lấy đi.
- Thế nào, có phải rất tức giận đúng không, có phải rất không cam lòng? Bổn tọa lấy đi cơ duyên của ngươi, thay thế ngươi trở thành Thánh Phật vô thượng!
Như Lai Phật tổ cười to.
- Lão con lừa trọc, ngươi đắc ý cái gì, dáng vẻ của ngươi như vậy mà muốn lấy kinh? Tranh thủ tìm nam nhân gả đi
Đường Tăng khinh thường nói.
- Ngươi nói cái gì?
Như Lai Phật tổ giận dữ, Đường Tăng đang vạch trần vết sẹo của hắn.
- Bần tăng nói ngươi là nữ nhân xấu xí tai to mặt lớn, nên nhanh chóng tìm nam nhân ngủ đi, còn lấy kinh cái gì? Nhưng bần tăng cảm thấy, ngươi là kẻ quái dị, sẽ không có nam nhân nào động tới ngươi...
- Ngươi muốn chết!
Như Lai Phật tổ giận dữ, hắn bộc phát lực lượng kinh thiên làm cho hỗn độn sôi trào, uy áp khủng bố bao phủ Đường Tăng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...