Lúc cô vội vàng chạy vào phòng tập luyện, Đồng Á đang bảo mọi người đi thay quần áo.
Nghe thấy tiếng bước chân của Lạc Tiểu Thiến, Đồng Á quay mặt liếc nhìn
cô một cái, không có lên tiếng, trong mắt lại hiện lên nét tức giận rõ
ràng.
“Tiểu Thiến, nhanh đi thay quần áo!” Hứa Hạ vội gọi cô.
“Tới đây!” Lạc Tiểu Thiến vội chạy chậm qua, cùng Hứa Hạ vào phòng thay đồ.
“Người nào đó, thật coi mình là minh tinh!” Thẩm Tâm Di không bỏ mất cô hội mà nói xéo.
“Cố khoe hàng hiệu, thật làm cho người ta cười đến rụng răng!”
“Trời nóng như vậy mà quàng khăn lục, khoe cũng không phải khoe đến mức đấy đi?”
Hai người hầu liền mỗi người một câu mà phụ họa.
Hứa Hạ hừ lạnh, “Thế nào, hâm mộ hay ghen tị, chúng tôi đều nhận.”
“Đừng!” Lạc Tiểu Thiến kéo cô lại, “Còn không thay quần áo, sắp muộn rồi!”
Mấy người Thẩm Tâm Di cũng không muốn bị Đồng Á phạt, lập tức không nói thêm gì nữa, nhanh chóng thay quần áo.
“Có chuyện gì sao, có phải cậu không được khỏe?” Hứa Hạ vừa thay quần áo vừa hỏi cô.
Cô hiểu rõ, Lạc Tiểu Thiến tuyệt không phải là loại người hay chậm trễ, cô đến muộn khẳng định là có nguyền nhân.
“Không sao, chỉ là điện thoại của mình bị hỏng, không có đồng hồ báo
thức, cho nên ngủ quên!” Lạc Tiểu Thiến cúi mặt nói dối, “Đúng rồi, đến
khi tập xong, cậu đi mua điện thoại di động với mình đi!”
Hứa Hạ cũng không để ý, chỉ nghe sơ qua, lập tức đáp, “Được!”
Thay quần áo xong, bắt đầu vào tập.
Bởi vì đêm qua tăng cường luyện tập, hôm nay Lạc Tiểu Thiến rõ ràng đã
có chút tiến bộ, cho dù vẫn cứng ngắc như cũ, nhưng cũng không bước sai
nhịp, cuối cùng không cho Đồng Á có cơ hội bắt bẻ cô.
Rốt cục, đến giờ ăn trưa.
Hai người vừa vào nhà ăn, lập tức có người hướng Lạc Tiểu Thiến chỉ chỉ trỏ tro, ánh mắt dò xét.
“Thế này là thế nào?” Bưng đồ ăn đến chỗ ngồi, Lạc Tiểu Thiến có chút
nghi ngờ nhìn Hứa Hạ ngồi hướng đối diện, “Có phải khăn quàng cổ quá gây chú ý không?”
Hứa Hạ chỉ cười cười, “Không sao, ăn cơm đi!”
Lạc Tiểu Thiến nhìn biểu tình của cô nhất định là có chuyện, “Cậu nhanh nói, cuối cùng là thế nào?”
“Cậu thật không biết?” Hứa Hạ ngửa mặt lên, nhỏ giọng hỏi.
“Cái gì cơ, thần thần bí bí như vậy, chẳng lẽ mình là tiêu điểm?” Lạc Tiểu Thiến không bực mình hỏi.
“Cậu thật không biết sao?” Hứa Hạ vẻ mặt không hiểu, “Ông trời thật
không bằng, tại sao việc tốt toàn rơi trên người cậu, thật là, người nổi tiếng thì không thể ngăn cản được, Lạc Tiểu Thiến, mình nói cho cậu
biết, cậu đúng là tiêu điểm.”
Nói xong, cô ấy liền lấy ra cái ipad, tìm kiếm tin tức, đưa đến trước mặt cô.
“Lạc Tiểu Thiến nửa đêm hẹn hò với người đàn ông bí mật….” Lạc Tiểu
Thiến đọc tiêu đề tin tức, nhất thời kinh hãi, lập tức mở tấm hình trên
đó ra.
Nhìn tấm hình phía dưới, cô mới nhẹ nhàng thở ra.
Trong tấm ảnh, không phải là ảnh chụp cô với Lãnh Tử Mặc, mà là ảnh chụp chớp nhoáng.
Một bên là ảnh của cô, một bên là màu đen chỉ bóng dáng một người đàn
ông, trên đầu là một dấu chẩm hỏi, phía dưới tấm hình còn có mấy câu suy đoán về người đàn ông này.
“Đi xe Rolls-Royce, thân hình cao lớn, nhìn qua là người rất trẻ….” Hứa
Hạ đọc nội dung tin tức, “Chị cả à, người đàn ông này là ai?”
“Ký giả viết linh tinh, cậu cũng tin sao.” Lạc Tiểu Thiến liếc cô một cái.
“Tục ngữ nói, không có gió làm sao có sóng…” Hứa Hạ giật nhẹ khăn lụa
trên cổ cô, cười xấu xa, “Bằng không, nha đầu nhà cậu có thể mua nổi
hàng Chanel?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...