Sau khi kiên nhẫn đọc cho hết một nùi sổ sách, đúng thật là nếu nữ hoàng Vilerina Windor chỉ nói miệng, chắc chắn khó lòng thuyết phục được Cao Cường tin tưởng.
Căn bản ẩn chứa đằng sau mối quan hệ phức tạp giữa bốn gia tộc Windor, Fenwick, Cromwell và Lufina là một sứ mệnh kiểu đậm chất thần thoại dành cho thiếu nhi.
Nếu đem chuyển thể kịch bản làm thành phim hoạt hình, có khi ra rạp lại bùng nổ cơn sốt.
Chuyện bắt nguồn từ xa xưa, khi đại lục phân chia rạch ròi làm hai phương gồm một Đông một Tây.
Trong đó phương Đông là địa bàn của phe truy cầu Tiên Đạo, còn phương Tây là địa bàn của phe truy cầu Thần Đạo, ngăn cách bởi sa mạc khu trung tâm đại lục.
Hai phương giống như hai thế giới khác nhau, thường xuyên chiến tranh xung đột. Nhưng bởi thực lực cân bằng, sau này liền nước sông không phạm nước giếng.
Đó cũng là lúc các cuộc nội chiến giành quyền thống trị tại phương Tây nổ ra. Với kẻ cầm đầu là những gia tộc hay theo cách gọi thời xưa là những bộ tộc thú nhân.
Cần phải biết thú nhân thời nguyên thủy không thơm nức mùi nước hoa Chanel như bây giờ đâu.
Thay vào đó là mùi máu tanh, mùi của rất rất rất nhiều máu tanh.
Ở thời kỳ đó thú nhân bộc lộ bản tính loài thú nhiều hơn loài người. Không những đi theo bầy đàn tại chốn rừng sâu nước độc, mà còn có tập quán ăn sống nuốt tươi.
Đáng lo ngại ở chỗ lương thực của thú nhân chính là tất cả những gì có thể săn bắt được.
Không quản đó là người hay thú, thậm chí có cùng huyết mạch mà sống khác đàn là cũng bị cắn xé.
Khi con mồi ngày càng khan hiếm, thú nhân buộc phải rời khỏi các khu rừng để kiếm ăn. Những nơi mà thú nhân đi qua, ngay cả mẩu xương bé tí cũng chẳng còn.
Vậy là chiến tranh giữa pháp sư và thú nhân nổ ra, vấn đề là thực lực có đôi chút chênh lệch.
Và phe pháp sư lại là bên yếu hơn thế mới khổ, không thiếu những lần bại lui chạy tan tác.
Đến khi đám pháp sư hắc ám cấu kết với thú nhân, phe pháp sư liền không còn một chút hi vọng nào. Buộc phải cử người đi sang phương Đông yêu cầu trợ giúp.
Thế nhưng nhóm pháp sư này chạy sang đến nơi lại chẳng tìm thấy bóng dáng tu sĩ ở đâu cả.
Phần lớn là làng mạc đã bỏ hoang từ lâu, số ít thì là những ngôi làng chỉ có người thường sinh sống.
Khó khăn lắm mới lần mò ra vài thế lực tu sĩ nhỏ yếu, qua hỏi thăm được biết tại phương Đông vừa có một cuộc di dân tập thể, tu sĩ căng buồm ra khơi hết cả rồi.
Nhóm pháp sư đành chia tách làm hai nhóm, một đội ngồi thuyền ra hải vực tìm kiếm tu sĩ phương Đông, một đội quay trở về báo cáo tin tức không mấy hay ho này.
Để rồi sau đó phải chờ đợi trong mỏi mòn, cuối cùng là bị nỗi tuyệt vọng hoàn toàn đánh gục.
Hầu hết nhân loại phương Tây thời kỳ đó đã mất niềm tin vào tín ngưỡng thần linh họ vốn luôn tôn thờ.
Nhưng nghe đồn “thú nhân quậy phá” hóa ra lại là một thử thách do các vị Thần giáng xuống.
Bố ai mà biết thần linh khảo nghiệm với cái mục đích quái quỷ gì. Chỉ biết rằng về sau này có rất nhiều pháp sư đột ngột mất sạch toàn bộ quyền năng pháp thuật.
Đúng kiểu bẩn tính qua cầu rút ván, hay đúng hơn là bọn họ bị thần linh tuyên bố nghỉ chơi.
Theo như Cao Cường phân tích thì khảo nghiệm này hẳn là để nhằm quyết định xem có nên ban phát truyền thừa “Thần Đạo Cao Cấp” xuống hạ giới hay không.
Bởi tu sĩ phương Đông sau khi ra hải vực liền lớn mạnh rất nhanh. Thế cân bằng giữa hai đạo thống truyền thừa đã mất, chắc chắn thần linh muốn thiết lập lại.
Khả năng là mấy ông mấy bà pháp sư thời xưa chửi bới gì đó khiến đám thần linh tức hộc máu mồm.
Kết quả liền có thể nghĩ, kế hoạch ban phát truyền thừa bị đắp chiếu vĩnh viễn luôn và ngay.
Tuy nhiên vẫn còn một trường hợp niềm tin chưa từng lung lay bao giờ.
Theo những gì ghi chép lại thì nàng là một thiếu nữ nhút nhát và vô cùng xinh đẹp. Trong khi những kẻ khác đã từ bỏ, nàng vẫn ngày ngày thành tâm cầu nguyện.
Khẳng định không kẻ nào có thể ngờ tới thần linh đã đáp lại lời thỉnh cầu của nàng.
Mặc dù hạ giới là một gã đực rựa, chứ không phải là nữ thần ánh sáng mà nàng luôn tôn thờ.
Có điều đừng quá xét nét vấn đề vụn vặt để làm gì, chỉ cần biết đã từng có thần linh chạy xuống gặp mặt cũng như dạy cho nàng biện pháp giải quyết được vấn nạn.
Nói chung gã thần linh rảnh trứng đó ngoài việc ban phát cho nàng một đống chiêu trò, còn hạ một lời nguyền lên gia tộc của nàng cùng ba người hộ vệ thân cận.
Nàng sẽ phải hi sinh quyền năng của mình để hỗ trợ một trong ba hộ vệ trở thành hiệp sĩ cường đại. Người hộ vệ liền có đủ năng lực đập tan đạo quân thú nhân.
Sau khi vấn nạn qua đi, để vinh danh công lao to lớn của nàng, gia tộc Windor ra điều lệ tất cả nữ hoàng lên kế vị đều sẽ phải thay đổi tên hiệu thành Vilerina Windor.
Với ngụ ý KOE chỉ có duy nhất một nữ hoàng đó là Vilerina Windor.
Cũng là để nhắc nhở con cháu không được phép quên đi sứ mệnh gánh vác trên vai.
Còn ba người hộ vệ ý nguyện là để hậu nhân của mình được sống yên bình. Cho nên chỉ khi nào thế hệ hiệp sĩ tiếp theo ra đời thì gia tộc Windor mới lén lút tiếp xúc.
Có thể nói ngoài những người đã từng trở thành hiệp sĩ, toàn bộ tộc nhân còn lại của ba gia tộc Fenwick, Lufina và Cromwell chẳng hề biết gì về sứ mệnh cao cả này.
Lẽ hiển nhiên người ngoài lại càng mù tịt, dù có là hai gia tộc Lioner và Bearine thề nguyện trung thành cũng chưa từng được nghe kể tới bí mật to lớn này đâu đấy.
Giờ thì Cao Cường đã hiểu vì sao gia tộc Windor phải chèn ép những dòng dõi huyết mạch thú nhân.
Bởi vì lo ngại thú nhân một lần nữa vùng lên làm loạn chứ còn gì nữa?
Trong khi đó gã thần linh kia không cho phép đuổi tận giết tuyệt.
Vấn đề là Cao Cường đã trót động chạm vào Marie Lufina, bây giờ biết móc ở đâu ra một vị hiệp sĩ cường đại để trả cho người ta thủ hộ vùng đất phương Tây?
Cơ mà việc này là do các ngươi để mặc cho nàng đú đớn ở sa mạc đấy nhé.
Rất nhanh liền tìm ra phương án chối tội, Cao Cường thở dài khẽ nói:
“Marie gánh vác sứ mệnh trên vai mà các ngươi không bảo bọc nàng thật kỹ. Ta bởi trả ơn cứu mạng nên hứa giúp nàng phá phong ấn, hiện giờ đã và đang thức tỉnh tiên căn. Các ngươi oán trách ta cũng chẳng ích gì, cùng nhau nghĩ biện pháp giải quyết nan đề thì hơn”
“Chúng ta luôn cử người đi theo nàng” – Vilerina Windor lo lắng nói ra:
“Lần nào Marie tới sa mạc cũng có mười người âm thầm theo sau bảo vệ, dẫn đội là cao giai thú nhân huyết mạch Bearine. Nhưng lần này không rõ nguyên nhân toàn bộ bỏ mạng tại sa mạc. Chúng ta tưởng ngươi làm nên tối qua mới cử người đánh tới lâu đài Lufina”
“Ngươi nói như vậy có nghĩa ngươi không phải thủ phạm rồi, trong khi đó trang bị cơ giới còn chưa đủ trình độ nguy hại cao giai thú nhân. Nếu bọn họ chẳng may đắc tội tu sĩ hải vực rồi bị giết hại thì đã đành, chỉ sợ mấy bộ tộc thú nhân ẩn nấp lâu nay bắt đầu trỗi dậy”
Cao giai thú nhân tính ra thuộc tầng thứ tương đương Nguyên Anh Kỳ.
Đúng là bị Cao Cường bắn một tiễn chết toi, nhưng không có nghĩa là đám “iron man” đủ tuổi bướng.
Cơ mà nữ hoàng khống chế một vương quốc có khác, ma quái hết phần thiên hạ. Rõ ràng chẳng mấy băn khoăn việc Marie không thể trở thành hiệp sĩ được nữa.
Bần cùng bất đắc dĩ nên bà ta bắt đầu tính đến chuyện rửa tay gác kiếm đây mà.
Nhếch miệng khẽ cười, Cao Cường nhìn thẳng Vilerina Windor và nói:
“Trong những cuốn sổ này chưa từng thấy nhắc đến người phương Tây tu luyện Tiên Đạo. Ta đoán bởi vì xưa kia tộc người các ngươi không có tiên căn. Đúng hơn là tới khi nữ hoàng Vilerina đệ nhất tiếp nhận sứ mệnh thì mới xuất hiện trường hợp đầu tiên có tiên căn”
“Ngày nay dạo quanh một vòng thành phố, không thấy một trăm thì cũng vài chục tu sĩ đi theo Tiên Đạo. Như vậy sứ mệnh thực sự của các ngươi là hướng tộc người phương Tây thay đổi đường lối tu hành. Chẳng qua là ham quyền cố vị nên chưa chịu phát động?”
“Không phải ham quyền cố vị” – Nữ hoàng Vilerina Windor tặc lưỡi nói:
“Là bởi hải vực từ chối hỗ trợ chúng ta, không một tu sĩ nào nhận lời chỉ dạy cho người phương Tây. Chúng ta có bỏ ra lượng lớn tài nguyên cũng chỉ đổi được công pháp với võ kỹ thấp kém nhất mà thôi. Phải có bột mới gột nên hồ, nói vậy chắc ngươi đã hiểu?”
Người phương Tây thế mà trở thành nạn nhân của vấn nạn phân biệt chủng tộc?
Bản quan có nên cười một cái vào mặt bọn họ không nhỉ?
Đùa chút cho vui vậy thôi.
Nói chung nữ hoàng Vilerina Windor bắn tín hiệu đã quá rõ ràng rồi. Cao Cường có thể giúp đỡ phần nào được đấy, vấn đề là không muốn ngốc tại nơi đây quá lâu.
Trải qua giây lát suy nghĩ ngắn ngủi, Cao Cường nghiêm mặt nói thẳng:
“Ta có thể nhờ bằng hữu mua giúp công pháp với võ kỹ phẩm cấp khá một chút, nếu được sẽ thu gom thêm vài cuốn sổ tay tâm đắc tu hành của tu sĩ hải vực. Nhưng ta chỉ giúp đỡ được đến như vậy mà thôi, nếu còn đòi hỏi hơn nữa thì xin lỗi ta bắt buộc phải từ chối”
Thực ra hắn có quen ai đâu mà mua với chả bán, trong trữ vật giới đã sẵn có mấy chục loại.
Tuy phẩm cấp chỉ làng nhàng, nhưng cũng không phải hàng bán buôn ngoài chợ đâu nhé.
Công pháp võ kỹ cướp được của đám tuyển thủ đấu giải Cấm Quân ngon phết chứ đùa.
Nữ hoàng Vilerina Windor dự định ngỏ lời cầu hắn trực tiếp chỉ dạy, khổ nỗi hắn đã chặn họng ngay rồi. Nói chung gom được mẻ công pháp võ kỹ cũng không tồi.
Chắc chắn hắn còn có điều kiện, nữ hoàng Vilerina Windor liền thủ thế ra hiệu mời tiếp tục.
“Liên quan tới Marie Lufina” – Cao Cường thẳng thừng nói ra: “Hiện giờ nàng đã được xem là người của môn phái chúng ta, nhưng ta không tiện dẫn nàng đi theo. Ta muốn các ngươi hỗ trợ cũng như bảo vệ Marie đến khi nàng đủ năng lực tự thân tiến nhập hải vực”
“Thực ra lưu lại bên nàng còn có một yêu tu Nguyên Anh Kỳ, chưa chắc đã phiền toái đến các ngươi. Nhưng cuộc sống luôn đầy rẫy những điều bất ngờ, bởi vậy ta phải yêu cầu các ngươi hứa hẹn việc này. Đồng ý thì ba tháng sau công pháp võ kỹ liền đến tận tay”
Vốn luôn yên lặng lắng nghe từ đầu tới giờ, Catherine Windor chợt đứng dậy và nói:
“Ta là Catherine Windor, nhân danh nữ hoàng Vilerina Windor đời kế tiếp, ta xin thề kể từ lúc này sẽ dùng tính mạng của chính mình để đổi lấy sự an toàn cho Marie Lufina. Nếu như ta làm trái lại với lời thề liền sẽ bị trời tru đất diệt, và chết không được toàn thây”
Perfect, Catherine Windor thề còn có giá trị hơn nữ hoàng Vilerina Windor đời trước nhiều.
Dù sao bà ta già sắp ngỏm tới nơi rồi, có thề khô cổ mỏi mồm cũng vô dụng mà thôi.
Cao Cường ngay tức thì hướng Catherine Windor bật ngón tay cái tán thưởng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...