Thân xác to cao quá thể quá đáng, lại còn cái kiểu hỏi vớ hỏi vẩn, 100% đầu óc chậm tiến. Nghĩ đến đây Cao Cường liền phất phất tay:
“Ngốc tử ngươi liền đứng một bên chơi đi”
Có ai ngờ cái gã cao to lực lưỡng này nghe xong không những chẳng hề tức giận, mà lại còn ngoan ngoãn đứng qua một bên chơi đùa.. thế mới sợ..
Cao Cường ánh mắt đậm nét cổ quái, Diên Lộc thì đưa tay vỗ vỗ trán.
Phải mươi giây sau Hoàng Đại Hùng mới giật mình, trừng mắt đối Cao Cường quát:
“Việc gì ta phải nghe lời ngươi?”
Gã này đầu không chỉ chậm thôi, mà là siêu cấp chậm. Cao Cường mỉm cười hỏi:
“Ngươi ồn ào cái gì? Quên mình là đang ẩn nấp rình bắt thủ phạm sao?”
“Ách” – Hoàng Đại Hùng giật mình, ngoái đầu nhìn về hướng trường mầm non. Xác định không có động tĩnh gì khác lạ, mới vỗ vỗ lồng ngực thở phào.
Lúc này Cao Cường mới đi tới gần hơn, quay sang gật đầu với Diên Lộc và hỏi:
“Nhìn các ngươi thế này thì đoán hẳn là không có phát hiện gì mới?”
Diên Lộc mặt mũi buồn thiu gật đầu, không ngừng thở dài thườn thượt rồi nói:
“Chúng ta vẫn luôn canh chừng ở đây mà không phát hiện một tia dấu vết, không một chút động tĩnh. Thế nhưng cứ cách một tuần là lại thêm một đứa trẻ bị bắt đi. Cấm Quân cử cao thủ tới tra án thì hung thủ ngừng tay, vừa rời đi là y rằng hung thủ lại tiếp tục gây án”
Sư phụ từng nói Cấm Quân không thiếu kỳ nhân dị sĩ, Cao Cường tin tưởng rằng nếu bọn họ muốn thì tóm cổ một đầu quỷ hồn chẳng phải là công việc gì quá khó khăn.
Mà cứ cho là Cấm Quân không thể tự giải quyết, thì Đàm lão với giao thiệp sâu rộng, thừa sức mời về đây những huyền môn tu sĩ có khả năng dễ dàng xử đẹp quỷ hồn.
Thế nhưng đã không có phương án vẹn toàn nào được tiến hành..
Tất nhiên Cao Cường đã được biết tới bản giao kèo mà sư phụ đề ra với bên phía Cấm Quân. Nội dung không gì khác chính là để những vụ án linh dị lại chờ hắn giải quyết.
Không rõ sư phụ có quà cáp biếu xén gì không, nhưng với việc đồng ý giao kèo thì Cấm Quân cũng chẳng tử tế gì cho kham, quá là coi rẻ tính mạng của thường nhân.
Dù sao làm việc thế nào, đó là quyết sách của Cấm Quân, hắn không có tư cách can thiệp. Chỉ là trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy thật sâu áy náy, với đôi chút bực bội.
Bởi vì nếu không có bản giao kèo kia, hay thẳng thắn hơn là nếu không bởi vì hắn, rất có thể nhiều đứa trẻ tại cô nhi viện Lạc Đề chưa hẳn là đã bị quỷ hồn đem bắt đi mất.
Hắn đúng đó với đôi mi khép chặt, khe khẽ thở dài.
Thấy vậy, Hoàng Đại Hùng ghé sát tai Diên Lộc, nhỏ giọng hỏi:
“Hắn làm sao tự nhiên than ngắn thở dài vậy?”
Nguyên một bầu trời bất đắc dĩ, Diên Lộc ngán ngẩm vùng vằng:
“Hùng ca, ta làm sao biết được hắn đang nghĩ gì?”
“Chẹp chẹp” – Hoàng Đại Hùng chép miệng, rồi hướng Cao Cường hô:
“Này, rốt cuộc ngươi đến đây làm gì? Nếu trợ giúp tra án thì nói gì đi chứ?”
Diên Lộc ngay tức khắc lấy lại tinh thần, hiếu kỳ quay sang hỏi:
“Phương diện này ngươi là chuyên nghiệp. Chắc hẳn đã có phán đoán sơ bộ rồi đi?”
Nghĩ ngợi nhiều cũng chỉ vô dụng, trước mắt mau chóng giải quyết căn nguyên vụ việc thì hơn. Hít sâu một hơi kìm nén cảm xúc trong lòng, Cao Cường ra hiệu bọn họ lại gần rồi mới nói:
“Chuyên bắt trẻ em, lại giỏi ẩn nấp thì chỉ có thể là Quỷ Mẫu. Vừa giỏi giả mạo người bị nó chiếm đoạt thể xác, vừa không có dấu hiệu khác thường như những loài quỷ hồn khác. Nhờ đó nó dễ dàng hoà nhập vào cuộc sống thường nhật, muốn tìm bắt là hết sức phiền toái”
Mặt mũi thoáng hiện vẻ nhăn nhó, Diên Lộc gian nan hỏi thêm:
“Chẳng lẽ không có đối tượng cụ thể mà nó chuyên nhắm vào sao?”
Ngồi bên ngứa ngáy, Hoàng Đại Hùng cũng xen vào hỏi một câu:
“Quan trọng là chiến lực nó thế nào? Có cần kêu gọi thêm người?”
Nhìn gã cao lớn này nhiều một chút, Cao Cường bật ngón cái nói:
“Nhìn ngươi ngốc ngốc mà giác ngộ trong chiến đấu khá cao đấy. Có điều yên tâm đi, nếu thực sự là Quỷ Mẫu tác quái thì mấy người chúng ta đã đủ lực để giải quyết nó rồi”
Nói dứt lời, Cao Cường quay sang đối Diên Lộc giảng giải thêm:
“Đối tượng mà Quỷ Mẫu nhắm tới thường là những kẻ có ác cảm với trẻ em. Ta đã chạy qua nhà riêng của cựu viện trưởng cũng như viện trưởng đương nhiệm, hai người này có thể loại ra khỏi diện tình nghi. Hiện tại chỉ còn đám hộ lý, thậm chí có khả năng chính là một đứa trẻ tại cô nhi viện Lạc Đề bị Quỷ Mẫu chiếm đoạt thân xác”
“Không phải chứ?” – Hoàng Đại Hùng và Diên Lộc đồng thanh kinh hô.
Diên Lộc mặt mũi nhăn nhó bổ sung thêm:
“Nếu như nói trong đám hộ lý có người tâm địa đen tối thì còn hiểu được. Chứ nói trong đám trẻ mà có đứa ác độc đến nỗi Quỷ Mẫu phụ thể thì quá là khó tin”
Khe khẽ lắc đầu, Cao Cường quả quyết nói thẳng:
“Các ngươi đã khi nào rơi vào hoàn cảnh mỗi ngày đều phải đón nhận ánh mắt khinh thị? Đã khi nào mỗi ngày bên tai đều văng vẳng những lời chửi rủa châm chọc? Các ngươi chưa từng, nhưng ta thì đã nếm trải hoàn cảnh đó rồi đây”
“Trẻ em tâm lý dễ bị tổn thương hơn hết, lại thêm một vài yếu tố bạo lực tác động, nảy sinh những suy nghĩ tiêu cực cũng chẳng hiếm lạ. Ta năm đó 7 8 tuổi, nhưng đã có ý định giết người, mà muốn giết nhiều chứ không chỉ một”
“Nói ra điều này không phải để quy chụp đám trẻ tại cô nhi viện Lạc Đề sẽ phải hắc ám giống như ta đâu. Chỉ là muốn để các ngươi chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đối diện với tình huống xấu nhất xảy ra. Khi đó đừng chùn tay kẻo lại hỏng việc”
Hai hàng lông mày nhíu chặt, Diên Lộc thắc mắc vội hỏi:
“Theo cách nói của ngươi thì không thể trục xuất Quỷ Mẫu để giữ mạng cho đứa trẻ bị nhập ư?”
“Trục xuất cũng vô dụng” – Cao Cường tiếc hận thở dài: “Quỷ Mẫu có những quyền năng khác thường. Một trong số đó là vấy bẩn linh hồn kẻ bị chiếm xác, biến họ thành khôi lỗi. Ngươi vẫn nhớ vụ Quỷ Thi tại thôn Hưng Dương đi a”
“Quỷ Mẫu sức chiến đấu đúng là khá một điểm, nhưng dù sao vẫn bó buộc tầng thứ quỷ hồn. Chắc chắn nó sẽ tế luyện khôi lỗi thành Quỷ Thi, khi cần thiết để cho khôi lỗi đánh cản đường. Còn nó lợi dụng che giấu khí tức để đào tẩu”
“Tạm thời chưa rõ nó dưỡng nhiều hay ít Quỷ Thi. Nhưng khi đụng độ, các ngươi tuyệt đối không được nương tay. Bởi vì Quỷ Thi có thể tồn tại độc lập ngay cả khi Quỷ Mẫu đã chết. Loài này nguy hại ra sao ngươi từng thấy rồi đó”
Nhớ tới lần va chạm Quỷ Thi tại thôn Hưng Dương kia, Diên Lộc liên tục rùng mình.
Nhất là hình ảnh những cỗ thi thể xám xịt chồng chất lên nhau, rồi thì đám giòi bọ lúc nhúc lổm ngổm.. thật muốn chạy ra gốc cây đánh cái nôn mửa.
Thấy hắn khác lạ, Hoàng Đại Hùng quan tâm thăm hỏi:
“Tiểu Lộc, ngươi làm sao thế? Đừng sợ, Quỷ Thi cái gì kia, gặp ca cho một quyền liền bẹp dí”
Nhìn nhìn Diên Lộc dáng vẻ, Cao Cường trấn an một phen:
“Lần này không có thi thể giòi bọ lúc nhúc đâu. Ta dám cam đoan rằng Quỷ Mẫu đã để khôi lỗi ăn sạch sẽ luôn cả xương rồi. Cho nên ngươi yên tâm đi”
“Ựa.. Ựa..”
Rốt cuộc không nhịn nổi, Diên Lộc xoay người chạy ra gốc cây rồi cứ thế há miệng: “Oẹẹẹẹ.. Oẹẹẹẹ..”
“Chẹp chẹp” – Hoàng Đại Hùng thở dài thườn thượt nói:
“Gia nhập Cấm Quân thời gian đã hơn năm rồi mà vẫn còn quá xanh và non”
Sự việc đã qua hơn nửa năm rồi mà còn nôn với chả oẹ cái quái gì nữa? Mà gã Diên Lộc này có khi tay còn chưa từng nhuốm máu tẩy lễ ý chứ. Cao Cường trong lòng phi thường muốn đuổi cổ gã rời khỏi đây. Không đến lúc phát sinh phiền toái thì mệt người.
Có điều nhìn lại tu vi của Diên Lộc hiện tại cũng đã đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, cân nhấc một phen xong Cao Cường liền từ bỏ ý định đuổi người. Với tốc độ thăng tiến tu vi thế này thì nửa năm qua gã cũng nỗ lực không ít đấy, xua đuổi kể ra có hơi quá đáng.
Năm phút sau, ổn định trạng thái đâu đó, Diên Lộc mới chạy trở lại.
Cao Cường lúc này liền ra hiệu để hai người họ tập trung, rồi bắt đầu nói ra kế hoạch:
“Trước mắt chỉ có thể khoanh vùng đối tượng trong nhóm hộ lý cùng với đám trẻ. Để thuận tiện cho việc chiến đấu, liền đánh mê dược toàn bộ bọn họ. Tiếp theo đó là dùng đến dược thuỷ ép buộc Quỷ Mẫu và Quỷ Thi phải lộ diện”
“Nói thì đơn giản nhưng có một vài tình huống chúng ta phải đối diện. Dễ xảy ra nhất là Quỷ Mẫu chó cùng đứt dậu liền tóm lấy người ở gần nó làm con tin. Để giải quyết ổn thoả, ta sẽ ẩn nấp, còn đại ngốc thì thu hút sự chú ý”
“Nhưng vấn đề là nếu như ta bị nó phát giác ra, vậy thì khó mà đảm bảo an toàn cho con tin được nữa. Để tiêu diệt Quỷ Mẫu, ta là sẽ không bận tâm gì khác. Các ngươi chuẩn bị tư tưởng đi, đừng đến lúc lại vướng víu tay chân”
Ngay đến đầu óc chậm tiến như Hoàng Đại Hùng còn hiểu ý tứ của Cao Cường, huống chi là Diên Lộc. Kể ra thì có hơi tàn nhẫn, nhưng đâu còn cách nào.
Chờ hai người họ gật đầu đáp ứng, Cao Cường liền tiếp tục nói:
“Mê dược dạng phấn, lợi dụng chiều gió là được. Còn dược thuỷ thì ta dự định đong làm nhiều bóng nước rồi ném vào phòng. Nhưng không chắc vẩy hết lên toàn bộ bọn họ được. Các ngươi có biện pháp nào chu toàn hơn không?”
Diên Lộc ngay tức khắc dơ tay xin phát biểu ý kiến:
“Nếu hoà lẫn nước không sao thì có thể cho vào đường ống cứu hoả tự động. Chúng ta chiếm dụng phòng an ninh, điều khiển cho nó tự phun nước trong phòng là được rồi. Đảm bảo không bỏ xót một ai, mà lại khá nhanh gọn”
Đúng là phương án chu toàn, Cao Cường gật đầu phân phó:
“Pha nước không sao cả, đổ liền mấy chục bình dược thuỷ là được. Các ngươi xem liên hệ đội hình phong toả đi, chúng ta hiện tại bắt đầu hành động. Chỉ hi vọng tóm cổ được Quỷ Mẫu, chứ không thì chẳng biết đi đâu mà lần”
“Được” – Diên Lộc đáp một câu rồi lấy ra bộ đàm liên hệ người.
Cao Cường quay sang dặn dò Hoàng Đại Hùng một chút:
“Quỷ Thi nó khá lì đòn, ngốc tử ngươi nhớ toàn lực mà đánh. Tốt nhất là một chiêu giải quyết triệt để. Hiểu ý ta là gì rồi chứ hả?”
Hắn ánh mắt rõ thản nhiên, xong Hoàng Đại Hùng không hiểu sao thấy người lạnh toát. Theo bản năng liền gật đầu như gà mổ thóc.
Hoàng Đại Hùng linh cảm không sai đâu, bởi nếu hắn ngu ngốc không hiểu, Cao Cường sẵn sàng cùng hắn đánh một trận.. đánh cho tới khi nào chịu hiểu thì mới thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...