Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Dù sao, từ khi đi tới triều đại này  , Huyền Lăng Thương đã trở thành người thân nhất trong suốt hai mươi ba năm trời của Đồng Nhạc Nhạc . .

Hắn che chở chu đáo đối với mình, coi nàng như trân bảo, làm cho nàng cảm thấy như đang sống trên thiên đường ,vô cùng hạnh phúc .

Nhưng mà, hạnh phúc ngắn ngủi , chỉ được lúc ban đầu ..

Cho dù trong lòng khổ sở , thế nhưng, Đồng Nhạc Nhạc lại rất thỏa mãn.

Dù sao trước kia,cũng chưa bao giờ có người nào che chở cho nàng như vậy .

Kiếp này, có một người tốt như vậy đối với nàng, nàng còn mong gì xa vời nữa chứ !!?

Có lẽ,trong cuộc sống sau này sẽ không có Huyền Lăng Thương ,nàng phải dựa vào những việc tốt đẹp mà Huyền Lăng Thương đã từng làm cho nàng để nhớ lại . . .

Trong lòng suy nghĩ , nhưng tay Đồng Nhạc Nhạc cũng không ngừng lật từng trang từng trang của cuốn sách cũ .

Quyển sách này, đã là quyển cổ thuật cuối cùng ở trên giá sách .

Nếu như ngay cả bên trong quyển sách này cũng không có nội dung nói về tình trạng của thân thể mình , nàng cũng không biết kế tiếp lên làm gì . . .


Vào lúc Đồng Nhạc Nhạc đang nản lòng nản chí , khóe mắt khẽ liếc . Sau khi nhìn thấy nội dung trong sách , ánh mắt lập tức trợn tròn .

"Giao thể thuật, người nào bị trúng cổ thuật này thì sẽ hóa thân thành động vật. Có điều mỗi khi đêm trăng tròn, đều sẽ biến đổi thành người, nhưng mà thời gian biến đổi thành người chỉ có một canh giờ . . ."

Đồng Nhạc Nhạc nhỏ giọng đọc từng chữ ,càng đọc , đôi con ngươi ngày càng trợn to ,chỉ thiếu nước từ khóe mắt rớt ra ngoài .

"Trời ạ! Ngày mười năm đêm trăng tròn biến đổi thành người ,duy trì hình người chỉ trong một canh giờ , cái này , đây không phải chung một dạng cùng với mình sao !?"
Trước đây mỗi lần biến đổi thành người, Đồng Nhạc Nhạc đều sợ đến ruột gan rối bời,đầu óc như tê liệt ,không suy nghĩ được cái gì .

Khi đọc nội dung giảng giải của quyển sách này , Đồng Nhạc Nhạc lại cẩn thận suy nghĩ tới hai lần biến đổi thành con người .

Mới phát hiện ra , mỗi một lần nàng biến đổi thành người ,đều là ngày mười lăm đêm trăng tròn, hơn nữa, tính toán thời gian, thời gian mỗi lần biến đổi thành người, lại đúng thời gian một canh giờ !!!

Cái này, cái này. . . Chính là nói lên lúc đầu nàng cũng là con người! Chỉ có điều, bây giờ tại sao lại là con chồn nhỏ!!???

Nghĩ tới đây, Lập tức cả người Đồng Nhạc Nhạc như bị sét đánh trúng , toàn thân rung động .

Trong lòng lo lắng, cũng không biết là do quá rung động , hay là hài lòng .
Dù sao, trước kia nàng cũng là con người, lại uống phải cafê hết hạn dẫn tới cái chết ,sau cùng biến thành con chồn nhỏ .

Hiện tại, phát hiện sinh mạng thứ hai của mình ban đầu là người , Đồng Nhạc Nhạc ngẫm lại, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là, cùng với thở phào nhẹ nhõm , Đồng Nhạc Nhạc lại có chút lo lắng .

Bởi vì, Huyền Lăng Thương sủng ái như thế đối với nàng, là bởi vì nàng đã cứu tính mạng của hắn , nếu hiện tại mà nàng biến thành hình người ...

Vậy thì, đừng nói tới Huyền Lăng Thương, ngay cả nàng cũng không thể nào chấp nhận được việc này !

Đến khi đó, không biết Huyền Lăng Thương có thể cảm thấy nàng là quái vật hay không!? Không thể nào đón nhận hay không!?

Vừa nghĩ tới Huyền Lăng Thương sẽ dùng ánh mắt nhìn quái vật mà nhìn nàng , trong lòng Đồng Nhạc Nhạc buồn bực không dứt.

Cho nên hiện tại, Đồng Nhạc Nhạc do dự .


Nàng rốt cuộc cả đời đều phải làm chồn nhỏ ? Hay ... Làm người !?

Trong tiềm thức , Đồng Nhạc Nhạc rất muốn làm người!

Dù sao, nàng cũng từng làm người hai mươi ba năm , đã sớm có thói quen của con người .
Nàng nghĩ cũng không muốn cả đời này nàng là một con chồn . . .

Cơ mà, nếu như nàng cả đời là chồn như vậy , thì có thể cả đời ở chung một chỗ cùng với Huyền Lăng Thương.

Làm người thì khó có thể cùng Huyền Lăng Thương cả đời chung một chỗ, thật là một vấn đề khó có thể lựa chọn dứt khoát . . .

Trong lòng mâu thuẫn cùng do dự , cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc chỉ biết thở dài một hơi. 

Trước hết tạm không suy xét việc này, quay lại nhìn phần sau quyển sách để xem cách hóa giải cổ thuật này rồi nói sau ??!!

Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền tiếp tục nhìn phần tiếp theo .

Ai biết được khi Đồng Nhạc Nhạc mở ra quyển sách cổ thuật , phía sau lại thiếu mất một tờ ?

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lập tức cau mày .

"Tại sao quyển sách này thiếu mất một tờ! ?"

Hơn nữa, một tờ này có lẽ là tờ quan trọng nhất !!


Một tờ này chính là nội dung như thế nào để tìm ra được phương pháp hóa giải giúp nàng a !

Hiện tại, lại thiếu đi một tờ, vậy nàng phải làm sao tìm được cách biến đổi thành người đây !!??

Chẳng lẽ,nàng phải sống cả đời làm con chồn ,mỗi khi đến ngày mười năm đêm trăng tròn ,lại biến đổi thành người ???

Chính là , giấy không gói được lửa. Đặc biệt, khi hai lần mình biến đổi thành hình người , đều bị Huyền Lăng Thương thấy được.

Sự tồn tại của nàng, đã khiến cho Huyền Lăng Thương chú ý, bây giờ bên trong hoàng cung đề phòng còn nghiêm ngặt hơn so với trước kia .

Nàng không dám chắc , lần sau nàng sẽ được may mắn như vậy , có bị bọn người Huyền Lăng Thương phát hiện hay không.

Hơn nữa, quyển sách kia thiếu mất một tờ , nội dung bên trong như thế nào nàng cũng không biết .

Nếu như còn có chuyện khác nữa xảy ra , nàng nên làm cái gì bây giờ !?

Càng nghĩ , trong lòng Đồng Nhạc Nhạc càng phiền não a .

Một tay cầm quyển sách khép lại, Đồng Nhạc Nhạc tựa vào bề mặt giá sách, ngửa mặt lên trời thở dài!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui