Dưới Tán Cây Sồi

Max, người đã trằn trọc cả đêm, và mới chỉ chợp mắt vào lúc rạng sáng, bị đánh thức bởi một tiếng động lớn. Trong nắng sớm, các hiệp sĩ đang mặc lên từng phần giáp của mình. Nàng rửa mặt và dùng tay chải mớ tóc lộn xộn của mình ra sau, thiếu thốn thì đành có gì dùng nấy. Các hiệp sĩ thông báo khởi hành trong khi vẫn ngồm ngoàm bánh mỳ với nước trong miệng. Nàng cũng ăn sáng đơn giản và ngồi nghe họ nói.

Sau một lúc, chiếc xe bắt đầu rồng rộc lăn bánh, cả người Max cũng xóc nảy theo nhịp chiếc xe. Các hiệp sĩ, vốn đã chuẩn bị quần thảo với bất cứ con quái nào dám tới, càu nhàu về chuyện không gặp được con yêu tinh nào. Nhưng nàng chẳng hề muốn thấy chúng.

Họ đi thông nửa ngày, sau đó nghỉ ăn trưa nhanh cạnh con suối rồi lại đi tiếp. Riftan cả ngày đều nắm tay nàng, thế nên nàng mới ngồi vững trong xe được.

Max không dám nói, "Không thể nghỉ chút được ạ?" Thế nên đến tối, nàng cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng. Nàng nhanh chóng ăn sạch chỗ thức ăn Riftan đưa, rồi đặt đầu xuống là ngủ được ngay trên cái gối tạm.

Vì Max đã ngủ ngon một đêm, hôm sau nàng đỡ hơn nhiều. Họ đi từ lúc mờ sáng đến tận khi hoàng hôn phủ lên rừng Judean. Nàng thở phào nhẹ nhõm khi chuyển động của cái xe đã giảm hẳn đi.


Không mấp mô hiểm trở như rừng Yudical, bình địa Anatorium đã được lát đá. Nàng mở cửa sổ, nhìn thảm cỏ xanh và hoa dại trắng che phủ những ngọn đồi thoải. Có lẽ vì chỉ thấy được những lùm cây ảm đạm dày đặc suốt mấy ngày qua, với nàng khung cảnh đồng vàng thật là ngoạn mục.

"Chỉ cần qua được ngọn núi này là chúng ta tới được Anatol."

Riftan nói, sau đó đi ra trước xe nói chuyện với các hiệp sĩ dẫn đầu. Max thò đầu ra nhìn về phía trước. Cuối những cánh đồng, những đỉnh núi trập trùng như hàng rào vậy.

"Cố chút nữa nhé. Ngày kia là tới rồi, không! Tối mai là tới!"

Max suýt nữa thì reo lên. Chỉ một ngày nữa thôi, cuối cùng nàng cũng sẽ được ngủ trên một cái giường êm. Nàng tưởng tượng ra những chiếc bánh mỳ mềm, súp rau củ đặc, bánh nhân mứt, và chút rượu sau khi tắm nước nóng, rồi ngủ trên chiếc giường sạch sẽ ấm áp. Cố một chút nữa thôi là được.

Xe chỉ dừng khi mặt trời lặn. Ngay khi ra khỏi xe, nàng cố đi tìm Riftan luôn. Nàng như là đứa bé lạc lối giữa những hiệp sĩ đang cố làm lơ nàng vậy.

Max đi xuyên qua đám đông đàn ông đang bận rộn dựng lều và thấy Riftan đang đi tắm ngựa. Khi nàng đi đến, chàng hơi ngẩn người nhìn nàng.

"Sao thế? Có chuyện gì à?"


Max không dám nói nàng ra đây chỉ vì không thấy chàng, nên nàng cúi xuống giả vờ rửa tay. Riftan ngồi xổm xuống, cũng theo nàng rửa tay, và vốc nước lạnh lên cổ mình. Phần gáy chàng dài, dày và ánh lên như ánh đồng, đỏ rực trong ánh hoàng hôn. Nàng trộm nhìn chàng gội mái tóc rối, vẻ đẹp của chàng khắc lên trái tim nàng.

"Này, váy nàng ướt hết rồi."

Chàng đột ngột nhìn chân nàng. Max ngạc nhiên ngó chàng. Nhiều ngày không thay đồ, nên váy nàng hơi bụi và giờ thì ướt đẫm. Xấu hổ quá, nàng bắt đầu cuống cuồng chà vết bùn trên váy mình. Riftan quỳ trước mặt nàng.

"Để ta làm cho."

"Kh-không! Em làm được mà!"


Giật mình, nàng cố lùi lại, mắt trợn tròn. Riftan mặc kệ, túm váy nàng, ngâm chỗ bùn xuống nước và vò nó. Nhẹ tay hết sức có thể, rồi chàng vắt nước đi.

Max dựa vào chàng, lúng túng. Các hiệp sĩ trọng danh dự hơn cả mạng sống của họ. Riftan còn là kiểu hiệp sĩ nếu không phải vì lòng trung thành vĩ đại sẽ không chịu cúi đầu trước bất cứ vị vua nào. Nhưng vậy mà, chàng lại quỳ gối trước nàng.

Chàng thản nhiên quỳ xuống, chẳng lẽ do chàng xuất thân bần hàn sao? Max không biết liệu các hiệp sĩ khác có chọc ghẹo chàng vì đã quỳ gối trước người đàn bà tầm thường là nàng hay không nữa.

"Nàng lạnh rồi. Ra chỗ đám lửa sưởi đi nhé." Riftan nói, rửa sạch tay.

Max ngẩn ngơ leo lên đồi, nhưng cẩn thận không để tà váy chàng vừa giặt sạch lại bẩn lần nữa. Làn gió đêm lạnh lẽo thổi từ phía tây qua đồng cỏ, khiến nàng phải buộc chặt chiếc mũ trùm cho khỏi làm rối tóc. Từ xa, nàng ngắm nhìn chàng tắm cho ngựa và giặt quần áo. Trước khi nàng kịp nhận ra, mặt trời đã khuất sau rặng núi, và bóng tối bủa vây lấy họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận