Chu Canh Minh, con người này thật sự mang thù với Diệp Khúc Đào.
Chuyện về mẹ kế, trước đây Diệp Khúc Đào cứ tưởng là Chu Canh Minh nói đùa, giỡn chơi mà thôi. Mọi chuyện đều đã qua lâu rồi, cho rằng anh đã quên, không ngờ anh còn nhắc lại.
Còn bị anh nghĩ thêm cốt truyện, càng kích thích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Năm ấy Diệp Khúc Đào kết hôn với Chu Canh Minh, về nhà Chu Canh Minh ăn tết.
Mỗi lần Diệp Khúc Đào uống rượu say đều rất đáng sợ, cô sợ mình uống say trước mặt người nhà chồng thì rất mất mặt, nên nói thế nào cũng không uống, nhưng Chu Canh Minh không từ chối được, nhà anh nhiều họ hàng thân thích, người kính rượu nhiều, trên bàn cơm bị ép uống không ít.
Cơm nước xong xuôi, Diệp Khúc Đào về phòng Chu Canh Minh, cô có chút sợ hãi khi phải giao tiếp, không dám gặp quá nhiều họ hàng nhà chồng như vậy, nên trở về phòng tránh.
Thấy anh đã uống say, mặt có chút ửng hồng, cô muốn bảo anh đi tắm cho tỉnh táo một chút.
Chu Canh Minh nằm trên giường, không biết có phải uống say rồi nên không dậy nổi không.
Diệp Khúc Đào không muốn để anh say khướt nằm trên giường như thế.
Cô vỗ vỗ mặt anh, cởi cúc áo sơ mi của anh, nói: “Đi tắm đi, tắm rồi hãy lên giường ngủ.”
Chu Canh Minh đang nhắm mắt, nghe thấy vậy thì mở mắt ra nhìn cô, đột nhiên nắm lấy bàn tay cô đặt lên trên lồng ngực anh: “Mẹ kế lại tới câu dẫn con, không sợ bố con sẽ phát hiện ra mẹ à?”
Diệp Khúc Đào: “...”
Anh nói hươu nói vượn gì vậy, lung tung linh tinh cái gì thế?
Sau khi anh uống say đều biến thái như vậy à!
Diệp Khúc Đào tát cho anh một cái: “Anh tỉnh táo lại một chút, nhìn rõ xem em là ai, em là vợ của anh, em thành mẹ kế của anh bao giờ?”
Chu Canh Minh nghe thấy vậy, thật ra anh rất tỉnh táo, xoay người một cái, đè Diệp Khúc Đào xuống dưới thân, tay nhẹ vuốt ve mặt cô, trên người còn phảng phất mùi rượu, cưỡng ép hôn cô.
“Em còn không phải là mẹ kế anh à, mẹ kế phí hết tâm tư câu dẫn con riêng của chồng.”
Diệp Khúc Đào bị hôn tới mức nổi giận, anh đúng là vừa bá đạo lại vừa biến thái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Canh Minh nói xong, ôm lấy mặt cô, nhắm mắt tiếp tục hôn, hai người hôn nhau đến mức nước sữa hòa vào nhau, hôn đến động tình, tay Chu Canh Minh mò vào trong quần áo cô, miết vú của cô.
Dùng sức miết, cô bị miết đau khẽ rên lên một tiếng: "A… nhẹ chút...”
“Mẹ kế không phải thích con dùng sức nhất à? Nói không dùng lực thì sẽ khó chịu, sao bây giờ lại muốn nhẹ.”
Diệp Khúc Đào: “...”
Anh đúng là đã đắm chìm vào trong cốt truyện rồi.
Cốt truyện do chính anh viết ra, anh nhập vai đến nghiện rồi à?
Diệp Khúc Đào thấy anh nghiện như vậy, tay cũng phối hợp cởi bỏ cúc áo cho anh: “Thường ngày bố con chạm vào mẹ không dùng lực mạnh tới vậy, mẹ quen với lực đó rồi, ai biết con lại bá đạo như vậy, rất thích vú của mẹ à? Con có muốn bú chúng trong khi ngủ không?”
Chu Minh Canh nghe thấy những lời này, bèn vén áo cô lên, kéo cao nội y cô, há miệng trực tiếp ngậm lấy.
“Không cần đợi đến lúc đi ngủ, bây giờ đã muốn ăn rồi.”
Anh tham lam mút lấy, đầu lưỡi nhanh chóng đánh vòng tròn quanh đầu vú cô, tốc độ nhanh chóng khiêu khích đầu vú.
Diệp Khúc Đào nắm lấy tóc của anh, thoải mái ngửa đầu rên rỉ.
“Mút từ từ thôi, đều là của con, đều cho con ăn mà.”
Chu Canh Minh nghe thấy những lời này, hàm răng nhẹ cắn xuống, rồi từ từ di chuyển xuống dưới, liếm nhẹ lên vùng bụng cô.
Nơi này cũng rất mẫn cảm, chỉ liếm chút cơ thể cô đã run rẩy.
Chu Canh Minh hôn cơ thể cô một lúc lâu mới ngừng lại.
Diệp Khúc Đào bị anh trêu chọc, ngày càng ham muốn hơn, thấy anh dừng lại, cô có chút khó chịu, tay nhẹ vuốt ve vòng ngực anh, hỏi: “Sao lại không tiếp tục nữa, cảm thấy cắn rứt lương tâm sao, mẹ lừa bố con lén bò lên giường con, lo lắng bị bố con bắt gian trên giường, sẽ đánh gãy chân con, hay là vấn đề đạo đức nên không muốn chạm vào mẹ kế nữa rồi.” Diệp Khúc Đào cũng phối hợp với cốt truyện của anh.
Chu Canh Minh thấy cô dâm đãng như thế, bèn cởi áo sơ mi ra ném trên mặt đất, cầm tay Diệp Khúc Đào để vào quần anh, ý bảo cô cởi ra.
Diệp Khúc Đào giúp anh cởi quần ra, để lộ quần lót, bên trong độn lên một cục như muốn vỡ ra tới nơi.
Tay cô không ngừng vuốt ve quần lót anh khiêu khích: "Lớn thật đó, chắc nhịn đã lâu rồi, nếu còn không phát tiết thì sẽ không chịu nổi nữa phải không? Ngày thường thấy ánh mắt con cứ nhìn chằm chằm mẹ đã thấy có gì đó không đúng, có phải mỗi khi ba con vắng mặt là con liền muốn ngủ với mẹ đúng không, tên biến thái nhà con, sẽ mộng xuân thấy mẹ à? Mơ thấy tra tấn mẹ như thế nào?”
Chu Canh Minh nghe cô nói vậy, cũng không chịu yếu thế, cởi quần lót ra, ném quần lót lên mặt đất, đỡ lấy mông cô, dang rộng hai chân cô ra.
Cô mặc váy cũng với quần vớ, cởi ra có chút phiền phức, có điều anh đã cởi nhiều, sớm đã quen rồi, chỉ vài cái liền cởi hết ra ném chung với quần áo của anh. Quần lót chưa bị cởi, còn đang mặc, anh dang rộng chân cô ra, nhìn chằm chằm quần lót cô, ngón tay vuốt ve mặt cô sau đó nhéo lấy chân cô: "Không phải ngày thường khi ăn cơm cùng nhau, mẹ cũng đều duỗi chân để lên đùi con à, còn dùng chân trêu chọc con, nếu lên trên chút nữa thì không phải là chạm vào đũng quần con rồi sao. Có phải bố không thỏa mãn được mẹ, nên có phải nơi này vẫn luôn câu dẫn con, muốn con đâm sâu vào không?”
Chu Canh Minh nói rồi, ngón tay không ngừng cọ vào quần lót cô, Diệp Khúc Đào bị trêu thì khẽ run rẩy, giây tiếp theo, đầu lưỡi ấm áp của Chu Canh Minh liếm nhẹ lên quần lót cô.
Cứ như vậy mà liếm bên ngoài quần lót, còn chưa kịp cởi quần lót, đã gấp gáp liếm lên như vậy.
Hai chân Diệp Khúc Đào kẹp lấy đầu anh, thoải mái rên rỉ: "Ưm… đầu lưỡi vào được…”
Chu Canh Minh ngậm lấy quần lót cô, đầu lưỡi linh hoạt liếm ở bên trên, đảo qua bên dưới.
Chỉ trong chốc lát, quần lót của Diệp Khúc Đào đã ướt đẫm, dâm dịch cô chảy ra cùng với nước miếng của anh khiến quần lót ướt sững.
Diệp Khúc Đào sung sướng, mặt đã ửng hồng cả lên, bày ra dáng vẻ ngại ngùng khi bị chơi sướng.
Lúc liếm, Chu Canh Minh luôn liếc nhìn vẻ mặt của cô, thấy cô say mê tới vậy, bèn nhả ra.
Thay đổi tư thế, anh nằm, tay nắn bóp bầu ngực của Diệp Khúc Đào: “Mẹ tự lên đi.”
Diệp Khúc Đào bị liếm đến mức đại não đã trắng xóa, cũng không thắc mắc, ngoan ngoãn nghe lời, chỉ muốn nhiều hơn nữa.
Cô nhìn Chu Canh Minh nằm, liền dang rộng hai chân ra, ngồi lên mặt anh.
Quần lót cô vẫn chưa cởi, anh vẫn liếm lên cái quần lót ướt sũng đó.
Cô ngồi trên mặt anh, lúc ngồi xuống không đúng vị trí, bèn ngồi lên mũi anh.
Cô dịch xuống chút, tay Chu Canh Minh đỡ lấy mông cô, mông Diệp Khúc Đào bị Chu Canh Minh sờ soạng có chút khó chịu ngọ nguậy, cọ cọ vào miệng anh.
Có lẽ là do cảm thấy quần lót quá vướng víu, cô bèn nhấc chân lên, cởi quần lót ra.
Tùy ý ném lên đất, rồi ngồi lên mặt anh lần nữa.
Nơi ướt át dính lên cánh môi anh, anh há miệng ra là cảm nhận được mùi vị của nó, bèn vươn lưỡi ra liếm.
Tư thế nữ thượng khiến cô rất nhạy cảm, có thể dễ dàng cảm nhận đầu lưỡi anh đang quấy loạn.
Đầu lưỡi linh hoạt quấy loạn dâm dịch, cô sảng khoái vặn vẹo người, cúi đầu nhìn anh liếm, liên tục thở dốc rên rỉ.
“Thật lợi hại, liếm giỏi lắm… đầu lưỡi rất giỏi...”
Diệp Khúc Đào dâm đãng rên rỉ mà quên mất dưới lầu còn có khách và rất nhiều họ hàng thân thích đang ở dưới ăn cơm.
Chu Canh Minh thấy cô kêu dâm đãng như vậy, bèn nhéo mông cô, lo lắng sẽ bị họ hàng dưới lầu nghe được, nên rời khỏi hoa huyệt cô nói: “Bố con ở bên cạnh, mẹ không sợ bị bố nghe được à. Thật sự muốn bị ông ấy bắt gian trên giường sao?”
Diệp Khúc Đào nghe vậy lập tức nhớ tới dưới lầu đều là họ hàng thân thích.
Ban nãy cô sung sướng quá nên không kiềm chế được mình.
Bây giờ lập tức im lặng, chân bị liếm đến mức mềm nhũn.
Đầu lưỡi Chu Canh Minh không ngừng liếm quanh hoa huyệt cô, tư thế này vừa dâm dục lại vừa kích thích.
Trong chốc lát, sợ rằng Chu Canh Minh thật sự bị bao phủ bởi dâm dịch của cô?
Miệng, mũi, trên cổ đều là dâm dịch của cô.
Cô nhanh chóng đạt tới cao trào, nhấc ra khỏi miệng anh.
Chu Canh Minh thấy cô nhấc người ra, sung sướng trợn trắng mắt, bèn đổi tư thế, đè cô xuống dưới lần nữa.
Ôm lấy mặt cô, lại tiếp tục hôn, đẩy hết dâm dịch bên trong miệng anh cho cô uống.
Lưỡi của Diệp Khúc Đào tiến sâu vào trong, triền miên dây dưa với anh, cô đang tự uống dâm dịch của mình, không có vị gì cả, chỉ có sự kích thích.
Chu Canh Minh vừa hôn vừa dang rộng chân cô ra, nâng một chân lên, đỡ lấy côn thịt của anh đâm vào.
Hoa huyệt đã sớm ướt đẫm, anh vừa mới đâm vào, đã bị ngậm chặt không buông.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...