Động tác của Chu Canh Minh phát ra âm thanh tương đối lớn, chủ yếu là do yên tĩnh, hai người đều im lặng không nói chuyện, khiến cho tiếng liếm láp của anh đặc biệt lớn hơn rất nhiều.
Diệp Khúc Đào nghe những âm thanh khơi gợi này, vặn vẹo phần mông, đạt đến cao trào dưới môi lưỡi của anh.
Không phòng bị mà phun ra trúng miệng của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Canh Minh bị dâm dịch của cô phun đến cả mũi cũng hít phải.
Cô đến càng nhanh, dịch càng nhiều.
Anh buông Diệp Khúc Đào ra, Diệp Khúc Đào nhìn anh cầm lấy khăn giấy lau miệng và mũi, lau sạch phần nước trên mũi.
Diệp Khúc Đào nằm trên giường, chân nhũn ra, toàn thân mềm nhũn, như không còn sức lực vậy.
Diệp Khúc Đào cũng rất nhớ anh, mới mấy ngày không gặp mà như đã xa cách nhiều năm.
Cũng không phải là cô yêu anh quá cuồng nhiệt, chỉ là nhớ anh rất nhiều.
Nhiều hơn so với những lần cuồng nhiệt trước đó, cô cũng không phân rõ sao lại như vậy nữa.
Bây giờ nhìn thấy anh, như những con sói đói đang cuồng thức ăn vậy, ngửi được mùi hương trên người anh là có thể sinh tình.
Chu Canh Minh vừa đi vứt rác, cô đã đứng dậy ngay lập tức, ấn Chu Canh Minh xuống giường.
Chu Canh Minh không dám phản kháng, mặc cho cô ấn mình trên giường.
Vị trí hai người đổi cho nhau, Diệp Khúc Đào trực tiếp cưỡi trên người anh.
Chu Canh Minh ôm lấy eo cô, cô ngồi trên người anh, hạ thể ẩm ướt dính lấy anh.
Anh không phải về có việc, nhưng quần áo anh mang theo đều là quần áo đi làm, dù sao thì anh về vội nên đành phải mặc quần áo đi làm về.
Đồng phục đi làm của anh là quần tây, chỗ cô vừa ngồi lên là nơi đũng quần anh.
Diệp Khúc Đào ma sát vào người anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phía dưới ẩm ướt của cô cọ vào chỗ ấy của anh, rất ướt, chưa được bao lâu là làm ướt luôn cả chiếc quần tây đen của anh.
Chu Canh Minh đưa tay đỡ lấy mông cô, giọng có chút trầm xuống: “Em thích quấy rối như vậy sao?”
Không biết là ai đang quấy rối ai đây, cô cọ cọ không bao lâu, côn thịt cứng rắn của anh đã cương lên, quần của anh cũng vì thế mà căng ra, tuy không thể cảm nhận được nhiệt độ qua lớp quần, nhưng anh có thể cảm nhận được độ lớn của côn thịt.
Cực cứng.
Cô nhìn xuống phần thân dưới của hai người, nước từ hạ thể của cô làm ướt một mảng lớn trên quần tây của anh.
Dù là quần đen nhưng vẫn thấy được khá rõ ràng.
Cô xoa nắn một hồi, vừa rồi đã đạt cao trào nên đợt cao trào thứ hai không nhanh như vậy, cô chỉ là đang muốn trêu chọc Chu Canh Minh, ai bảo anh bắt nạt cô như vậy.
Làm ướt đũng quần anh, cô đang trong tư thế quỳ thì đứng dậy, tháo bỏ thắt lưng và cởi quần anh ra.
Cô thấy nơi ở giữa quần lót của anh ướt sũng, đó là tinh dịch của anh.
Anh phản ứng cũng mãnh liệt đấy chứ.
Cô biết rõ điều đó, nhưng Diệp Khúc Đào cố tình trêu chọc anh: "Bên trong anh cũng ướt sao? Cái quần này mỏng quá, mới có tí mà đã ướt hết vào bên trong, chất lượng không tốt lắm nhỉ."
Chu Canh Minh véo mông cô nói: "Là do em giỏi chảy nước quá. Quần có dày đến đâu cũng không ngăn được nước của em."
Diệp Khúc Đào: "..."
Chu Canh Minh lại làm cô đỏ mặt, cô cảm thấy mình đấu không lại Chu Canh Minh, cái miệng này của Chu Canh Minh cô mãi mãi cũng không thể thắng nổi.
Nghĩ đến đây, Diệp Khúc Đào vỗ nhẹ vào cây gậy của anh, vỗ rồi lại vỗ, cô dùng lực không mạnh, đương nhiên cô không dám làm hỏng nó, dù sao sau này cô còn phải dùng đến.
Sau khi vỗ xong, Diệp Khúc Đào cởi bỏ chiếc quần cuối cùng của anh.
Cô ấy muốn mình ở trên.
Dù sao thì sau khi mang thai cũng có rất ít tư thế có thể sử dụng, nữ thượng hoặc đâm từ phía sau, mà cái thứ đồ này của anh lại lớn, cho nên mỗi lần chỉ có thể tiến vào một chút.
Không thể tiến vào trọn vẹn.
Sau khi Diệp Khúc Đào cởi của anh ra, cô ngồi lên người anh, đỡ côn thịt của anh rồi từ từ tiến vào.
Chu Canh Minh thấy Diệp Khúc Đào chủ động tiến đến nên anh thả lỏng hai tay ra, không chạm vào Diệp Khúc Đào và để cô tự xử.
Diệp Khúc Đào đỡ lấy côn thịt của anh rồi từ từ ngồi xuống.
Tiến vào được khoảng hai phần ba, thì không dám làm nữa, mặc dù là đùa nhưng vẫn sợ làm tổn thương đến bảo bối trong bụng, cô ngồi ở phía trên, giống như tư thế đang ngồi xổm vậy.
Điều mà cô thích thú là quá trình anh thâm nhập vào và sự hòa hợp đến hoàn hảo của hai người.
Cảm giác như được lấp đầy mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, cô chỉ muốn có cảm giác bị anh lấp đầy, thế là đủ rồi.
Nhưng ngồi được một lúc, cô sẽ không tự chủ được mà ngồi hẳn xuống, tư thế ngồi xổm như thế này quá khó chịu rồi.
Cô chỉ đơn giản là quỳ xuống rồi vặn mông để trêu chọc anh, tư thế này sẽ không vào sâu lắm nhưng có thể vừa đủ để xâm nhập vào người cô.
Diệp Khúc Đào thấy Chu Canh Minh nằm bất động như một ông già, vì vậy cô không thể không nắm lấy áo của anh và chui vào dán người vào phía trong áo của anh.
Anh cũng quá gấp gáp, về đến chưa kịp cởi quần áo đã để chính mình bị ăn rồi.
Cô chui vào áo anh, véo lấy núm vú anh.
Việc làm này, khiến cho phản ứng của Chu Canh Minh trở nên dữ dội hơn, nhưng anh vẫn nằm yên để cô làm.
Cô vặn mông trêu chọc anh, thậm chí còn dùng móng tay cào anh.
Nhìn qua đã thấy Chu Canh Minh lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.
Chợt nhận ra cô lại thành đang hầu hạ anh.
Diệp Khúc Đào rút tay về, chạm phải cơ bụng của anh.
Chu Canh Minh nắm lấy tay cô không cho cô đi.
"Anh với mấy người đàn ông hôm qua em nhìn thì thân hình của ai đẹp hơn?"
Diệp Khúc Đào: "..."
Anh đã bao nhiêu tuổi đầu rồi mà còn để ý, ghen tị với những người đàn ông khác về chuyện này?
"Anh đã gần bốn mươi tuổi rồi, sao lại như bình giấm chua thế nhỉ?"
Chu Canh Minh: "Anh mới ba mươi bốn tuổi rưỡi."
Diệp Khúc Đào: "..."
Nhìn bộ dạng vẫn còn rất kì kèo quan tâm tới chuyện này như vậy của Chu Canh Minh, Diệp Khúc Đào bị chọc đến bật cười.
Cô cố ý nói: "Anh muốn biết sao? Đương nhiên là thân hình của những người đó đẹp hơn anh rồi. Phó giám đốc sở Chu năm nay ba mươi bốn tuổi rưỡi rồi, đã là người lớn như vậy, vẫn không biết đạo lý này sao? Hoa dại bên đường lúc nào cũng thơm hơn hoa trong nhà. Bất kỳ hoa dại bên ngoài mọc thế nào thì cũng đẹp, em đã thấy qua anh rồi, đã quá quen thuộc thì sẽ không có cảm giác gì nữa, cho nên đôi lúc cũng phải tạo cảm giác mới mẻ, ngắm nhìn những người đàn ông khác.”
Nghe vậy, Chu Cảnh đột nhiên trở nên bình tĩnh và nắm lấy tay Diệp Khúc Đào nói: "Chào em, người lạ, tại sao em lại chạm vào tôi?"
Diệp Khúc Đào: "..."
Ai đã dạy anh vậy? Ai bảo với anh rằng còn có thể đùa như thế chứ?
Còn giả vờ là một người xa lạ.
Diệp Khúc Đào bị anh chọc cười đến mức không thể kiểm soát bản thân, cô ngồi mạnh xuống phía dưới và đụng vào trong rồi.
Cô đau đớn và khó chịu kêu lên một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ thỏa mãn.
Chu Canh Minh tiếp tục giả bộ: "Em là ai? Tại sao lại ở nhà anh? Ai cho em vào?"
Diệp Khúc Đào: "..."
Anh nói như thể mình là người đàn ông xa lạ thật sự chứ không phải ai yêu cầu anh đóng vai ấy vậy.
Chu Canh Minh ngay từ đầu không học diễn xuất thật là lãng phí, hiện tại diễn xuất của anh khá giống đấy.
Diệp Khúc Đào cảm thấy bất lực với anh, vì vậy cô cúi xuống hôn lên miệng anh, bịt miệng anh lại, không cho anh nói nữa.
Không ngờ cái miệng của anh lợi hại như vậy, câu sau tiếp nối câu trước, càng lúc càng chọc tức cô.
Chu Canh Minh vòng tay qua eo cô, thay đổi vị trí, đè cô xuống phía dưới, anh ở phía trên.
Diệp Khúc Đào nghĩ rằng anh muốn thay đổi tư thế, nhưng không phải.
Ông chồng xa lạ này của cô lại rút côn thịt của mình ra.
Anh không tiếp tục làm cô, rút đồ ra nói: "Em thích những người đàn ông khác như vậy, em đi tìm những người đó làm với em đi, em đi tìm hoa dại bên ngoài đi, anh không xứng với em."
Chu Canh Minh nói xong, thật sự không làm, từ trên giường đứng dậy, không chút do dự rời đi.
Diệp Khúc Đào: "..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...