Được Một Tấc Lại Muốn Tiến Một Thước


----Thẩm Thiên Chanh quyết định đặt tên cho sườn xám này là Bạch Nguyệt Quang, quả thực rất xứng.

Búa đấu giá anh họ tặng cô lại càng quý giá hơn, vô cùng tinh xảo, tất nhiên với bàn tay và sức của cô, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống rơi búa.

Lúc trước đã xuất hiện tình huống người đấu giá vô tình đập búa vào bình hoa được đấu giá, người bán đấu giá phải bồi thường…Mặc dù Thẩm Thiên Chanh hoàn toàn có thể bồi thường, nhưng cô muốn giữ thể diện hơn.

"A.

"Cánh cửa bị đẩy vào từ bên ngoài.

Mặt gương phản chiếu hình dáng của một người đàn ông, chậm rãi đi tới phía sau cô, bộ âu phục màu đen còn chưa cởi ra cùng với bộ sườn xám Bạch Nguyệt Quang, càng bổ trợ cho nhau một cách hoàn hảo.

"Thế nào rồi?" Thẩm Thiên Chanh nhìn anh trong gương.

Ánh mắt Tần Tắc Sùng di chuyển xuống: "Còn chưa đủ hoàn hảo.

”Vị trí của ánh mắt này…Thẩm Thiên Chanh đột nhiên hiểu ra, trực tiếp quay đầu lại, trợn tròn mắt:"Cũng không thấy lúc chạm vào anh lại ngại không hoàn hảo!”“! ”Tần Tắc Sùng đánh giá động tác của cô:"Em nghĩ tôi có ý gì vậy?”Thẩm Thiên Chanh vừa nhìn thái độ này, càng thêm tức giận, còn hỏi ngược lại anh, ưỡn ngực nói:"Anh tự xem anh không rõ ở đâu?”Đồi núi dưới sườn xám càng lúc càng hiện ra.


Tần Tắc Sùng nhìn lại vài giây, đột nhiên nở nụ cười, giọng nói rất trong trẻo:"Ý của tôi là, chỗ này của em——"Anh giơ tay lên, dừng ở xương quai xanh của cô, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua.

Cách một tấm vải, Thẩm Thiên Chanh dường như có thể cảm giác được sự đụng chạm và nhiệt độ cơ thể của anh, bầu không khí xung quanh đột nhiên trở nên mờ ám.

"Thêm một sợi dây chuyền trân châu, sẽ càng hoàn hảo hơn.

"Anh nói.

Vài giây sau Thẩm Thiên Chanh tắt lửa: "À.

”Cuối cùng Tần Tắc Sùng cũng quay lại trọng tâm, dừng lại ở đó:"Vào ngày đó em định mặc cái này đi chủ trì buổi đấu giá sao?”Thẩm Thiên Chanh gật đầu:"Rất phù hợp, tôi thấy phong cách của Tân Vũ Lâu cũng rất hợp với phong cách Trung Quốc.

”Cô hất tay anh ra: "Nếu để nhăn thì phải ủi lại đó.

”"Rất phù hợp.

"Khác với các buổi đấu giá chuyên nghiệp, Nhạc Địch đã chuẩn bị một buổi đấu giá tư nhân, tất cả các vật phẩm đấu giá đều đến từ bà cụ Nhạc.

Ngoại trừ các quy trình giống với những cuộc đấu giá khác, thì những thứ khác lại giống như một bữa tiệc hơn.


Vào ngày đấu giá, Nhạc Địch bận rộn thành một nồi cháo ở Tân Vũ Lâu, khi sắc trời sập tối, rốt cuộc mới được rảnh rỗi:"Chị Thiên Chanh, tôi đi đón chị nhé?”Thẩm Thiên Chanh nhắm mắt trả lời: "Cậu đến đây đi.

”Nhạc Địch lo lắng nên đã sắp xếp người khác, hơn nữa nếu bản thân không thận trọng, đến lúc đó có thể không giữ được mạng nhỏ của mình.

Vì nể mặt vị chị gái này, anh ta còn đặc biệt lái chiếc siêu xe của anh trai mình tới, một đường mui trần thoáng gió, tâm trạng rất sung sướng, ngay cả chuyện thần tượng sập nhà cũng quên mất.

"Tần tổng, nghe nói ngài cũng muốn đi Tân Vũ Lâu, có muốn đi cùng không?"Ngay sau khi cuộc họp kết thúc, các đối tác đã đề xuất.

Tần Tắc Sùng nhìn sắc trời, cười một tiếng:"Không được, tôi còn có chuyện khác, sẽ đi trễ một chút.

”Sau khi đối tác đã rời đi, thư ký đưa điện thoại di động qua: "Phu nhân đang làm tóc.

”Thẩm Thiên Chanh đi spa xong, tạo kiểu rất đẹp, đang định thưởng thức một chút, quay đầu lại đã nhìn thấy người đàn ông ngồi phía sau.

Cô giật mình: "Sao anh lại ở đây, anh xuất hiện giống như ma vậy.

"Tần Tắc Sùng lười biếng tựa vào ghế, chậm rãi hỏi cô:"Vợ tôi đang ở đây, tôi tới đây có gì kỳ lạ sao? ”Khi anh không đứng đắn, đôi mắt hoa đào kia lại càng đẹp đẽ.

Câu nói "Vợ tôi" kia, khiến vành tai của Thẩm Thiên Chanh có hơi nóng lên.

Có thể là do vừa chăm sóc da trong spa.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận