Trans: Luvevaland.BL
Qua mấy ngày Tần Thâm mới có thời gian đến thăm Bạch Ty Ty, anh làm việc cả tuần, mỗi ngày đều vô cùng vất vả xử lý những công việc bị trễ nãi trước đó.
Vì để có thời gian ở bên cạnh cô, anh bận rộn xử lý hết công việc.
Tuy không gặp nhau nhưng mỗi ngày Bạch Ty Ty đều nói rất nhiều chuyện xảy ra trong trường với anh, thỉnh thoảng sẽ làm nũng nói nhớ anh.
Tần Thâm muốn cho cô bất ngờ nên không nói cho cô biết trước, chạng vạng anh lái xe đếu dưới ký túc xá của cô, chuẩn bị đưa cô về chung cư.
Anh đậu xe ở nơi không quá nổi bật, lúc chuẩn bị lấy di động gọi bảo cô xuống lại phát hiện cách đó không xa có một nam một nữ đang đi đến, cô gái trông rất giống Bạch Ty Ty.
Anh cất di động vào, ánh mắt lạnh lẽo.
Anh nhìn chằm chằm hai người đang đến gần, hai người cười nói đi cạnh nhau, Bạch Ty Ty bị chàng trai chọc cười suốt.
Anh siết chặt vô lăng, cố gắng kiềm chế bản thân để không xúc động đấm ngã chàng trai kia.
Cuối cùng hai người đi đến dưới lầu ký túc xá, sau khi chào tạm biệt xong, Bạch Ty Ty chuẩn bị lên lầu.
Lúc này Tần Thâm xuống xe, kéo cô lại.
Bạch Ty Ty nhìn thấy Tần Thâm liền rất vui vẻ, cô ôm Tần Thâm, “Sao anh lại đến đây!”
Nhìn thấy cô làm nũng nhưng anh không hề dao động, giọng nói vẫn lạnh lẽo như băng, “Chàng trai vừa rồi là ai?”
Cô không nghĩ nhiều, không hề để ý trả lời: “Cậu ấy là bạn học của em, thầy bảo bọn em cùng tham gia một cuộc thi tháng mười, bọn em đang bàn về cuộc thi.”
Bạch Ty Ty cảm thấy anh phản ứng không đúng lắm, liền thăm dò hỏi: “Không phải anh ghen chứ? Ha ha ha.”
Thế là cô liền giải thích, anh vẫn không hài lòng lắm, “Sao em lại cười với cậu ta, còn cười vui vẻ như vậy?”
Trong không gian phảng phất mùi chua như có như không, cô cố ý trêu anh, “Cậu ấy rất hài hước, không giống anh, không biết dỗ em vui.”
“Em thích cậu ta?” Tần Thâm hỏi.
“Không thích, em chỉ thích anh.” Cô hôn trộm anh một cái, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Sắc mặt của Tần Thâm dịu hơn rất nhiều, “Đi thôi, chúng ta mấy ngày không gặp rồi, mình đi ăn cơm đi, em muốn ăn gì?”
Bạch Ty Ty nghĩ ngợi, “Em muốn ăn món ăn anh nấu, cháu ta về nhà được không.”
Từ về nhà làm anh vui, anh miễn cưỡng tạm quên bạn học nam kia, “Được, chúng ta về nhà.”
***Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage Sắc - Cấm Thành nhé.
Tần Thâm nấu ăn rất ngon, sau khi ăn cơm xong cô liền xoa chiếc bụng căng tròn ngồi trên sô pha, Tần Thâm dọn dẹp bát đũa xong liền đến ngồi cạnh cô.
Trông hai người giống như đôi vợ chồng già vậy.
Anh ôm Bạch Ty Ty vào lòng, Tần Thâm hỏi, “Đêm nay em có về không?”
Cô biết ý anh, suy nghĩ một lúc cô đáp, “Ừ…em không về.”
“Miễn cưỡng vậy sao? Em quên mất lần trước của anh rồi sao.” Tần Thâm cắn tai cô, mập mờ.
Nghĩ đến chuyện đó cô liền đỏ măt, cô bị dương vật giả làm đến khó chịu như vậy nhưng mà khi đó cô còn xin anh đâm vào cúc huyệt cô.
Xấu hổ quá, cô không muốn nhắc đến.
“Chuyện gì chứ, em quên rồi!” Bạch Ty Ty phủ nhận.
Anh đẩy ngã cô, “Nhóc lừa đảo.”
“Anh buông em ra, em không nhớ, em chưa từng nói gì hết!” Cô không muốn thừa nhận, giả vờ vùng vẫy.
Tần Thâm dùng ngón tay đè lên cúc huyệt của cô, cười xấu xa, “Bây giờ em nhớ ra chưa?”
Cô dùng sức một chút, chân cô liền mềm nhũn, Tần Thâm làm gì cô cũng không phản kháng nữa.
“Anh…anh…hư quá rồi!”
Anh bế cô vào trong phòng ngủ quen thuộc, Bạch Ty Ty bị anh đặt xuống chiếc giường rộng mà họ từng lăn lộn rất nhiều lần.
Nghĩ đến nhiều ngày hai người chưa làm qua, cô vẫn có chút mong đợi.
Tần Thâm cởi quần áo vướng víu trên người cô ra, ập đến người cô vừa hôn vừa cắn.
Hôm nay anh thật sự vô cùng hoang dã, cô phát hiện ra tóc của anh đã ngắn hơn rất nhiều, hơn nữa cũng không đeo mắt kính.
Trông anh có gì đó khác với trước đây, cảm giác bớt đi một chút nho nhã nhưng lại thêm phần hư hỏng.
Bạch Ty Ty chỉ cảm thấy mình nghĩ quá nhiều rồi, ngoài chuyện trên giường Tần Thâm thỉnh thoảng giở nhiều chiêu trò ra, những lúc còn lại anh đều rất dịu dàng, sao cô có thể nghĩ anh như thế chứ? Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage Sắc - Cấm Thành nhé.
Tần Thâm cắn lên đầu vú đỏ tươi của cô, “Lúc này còn không tập trung, anh phải phạt em.”
Trừng phạt mà anh nói thật ra chính là anh mút càng dùng sức hơn, Bạch Ty Ty cảm thấy may mà cô không mang thai, nếu không cô sẽ bị anh hút ra sữa mất.
Tần Thâm cũng nghĩ giống cô, anh phun hai đầu vú sưng to ra khỏi miệng, “Nếu như có sữa thì tốt rồi.”
Cô bị lời nói này của anh dọa sợ, thăm dò hỏi, “Em lại không mang thai, sao có thể có sữa chứ, cho dù có sữa đi nữa cũng không thể để anh uống.”
Tần Thâm có chút thất vọng, “Sau này con chúng ta có thể uống ít một chút, để cho bố nó uống nữa.”
“Còn chưa có con, anh đã bắt đầu muốn bắt nạt nó rồi, anh chắc chắn không phải là một người bố tốt.” Bạch Ty Ty lí nhí chê anh.
“Ai bảo chứ, nếu như chúng ta làm một đứa, em sẽ biết anh ‘tốt’ thế nào.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...