Đừng Trốn Vì Em Ở Đâu Anh Đều Biết

Vừa nhìn thấy Chu Ý Nhi đi vào, Dương Hiến liền tươi cười vẫy tay với cô.

"Ý Nhi, cậu càng ngày càng xinh nha."

"Cậu quá khen rồi. Cậu về nước khi nào vậy?"

"Mới về tới nên liền muốn gặp cậu."

Chu Ý Nhi bật cười xinh đẹp.

"Cậu đã lớn vậy rồi mà vẫn thích nói đùa như xưa."

"Thời gian qua cậu tốt không?"

"Cũng có thể gọi là tốt." Chu Ý Nhi nhấp một ngụm cà phê.

"Nghe nói...cậu và Lôi Húc...?" Dương Hiến ấp úng, dè chừng nhìn Chu Ý Nhi.

"Cậu ở nước ngoài vậy mà cũng biết sao?"


"Mình còn biết, anh ta muốn liên hôn với Nguyệt thị."

"Cậu nghe tin ở đâu vậy?" Chu Ý Nhi nói có vẻ không tự tin.

"Là tin nội bộ."

Chu Ý Nhi gật gật đầu.

Hai người ngồi nói thêm vài chuyện lúc trước rồi Chu Ý Nhi chào Dương Hiến ra về.

Chu Ý Nhi biết Dương Hiến rõ ràng còn thích cô nhưng Chu Ý Nhi cũng biết, Dương Hiến đã kết hôn rồi. Người trên thương trường đều vậy, sẽ luôn được chọn đối tượng để liên hôn, cả hai bên đều có lợi. Dương Hiến thuộc giới thượng lưu, hiện tại cũng đang tiếp quản Dương thị không ngừng đi lên trên thị trường quốc tế vì vậy người phụ nữ phía sau là không thể thiếu.

Chu Ý Nhi khẽ cười, thầm nghĩ: nếu cô sinh ra đã là một tiểu công chúa nhà quyền quý thì có phải cô và Lôi Húc sẽ dễ dàng hơn không? Hơn nữa, cô còn có thể giúp đỡ anh ấy trong việc?

Sau đó Chu Ý Nhi lại lắc đầu cười nhạo bản thân mơ mộng quá nhiều. Nếu cô được là tiểu công chúa thì chắc chắn cuộc sống sẽ tù túng không chịu nổi, muốn được thoái mái như cô hiện tại thật là một thứ xa xỉ.

Chu Ý Nhi về nhà thì Lôi Húc đã ngồi đợi cô ở phòng khách. Vừa nhùn thấy cô, anh đã chạy đến ôm cô, rất giống một đứa nhỏ nhớ mẹ.

"Em đi đâu vậy, đi làm về không thấy em. Anh rất nhớ em."

Chu Ý Nhi bật cười vòng tay ôm anh.

"Anh thôi đi, mới không gặp có mấy tiếng mà nhớ gì?"

"Chỉ cần không nhìn thấy em là anh nhớ rồi."

Lôi Húc siết eo cô, hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô. Chu Ý Nhi kêu nhẹ một tiếng rồi tách khỏi môi anh.

"Em muốn đi tắm."

"Anh tắm cùng em."


Không cho Chu Ý Nhi từ chối, Lôi Húc nhấc bổng cô lên, bế cô lên phòng.

"Chúng ta kết hôn đi Ý Nhi."

Lôi Húc nhìn chằm chằm Chu Ý Nhi đang nằm ngọn trong vòng tay anh. Ánh mắt anh vô cùng nghiêm túc làm Chu Ý Nhi cảm thấy căng thẳng.

"Như vậy mà gọi là cầu hôn sao?"

Chu Ý Nhi ngại ngùng vùi mặt vào ngực Lôi Húc, tránh đi ánh mắt thâm tình của anh.

"Vậy anh sẽ cầu hôn em thật hoành tráng còn bây giờ anh thật không chịu nổi em rồi."

Lôi Húc nhẹ nhàng đặt Chu Ý Nhi nằm xuống bồn tắm, quần áo của cô được anh nhanh tay lột sạch sẽ. Chu Ý Nhi che mặt ngại ngùng. Dòng nước ấm áp phủ lấy thân hình mềm mại của cô làm Lôi Húc say đắm nhìn cô. Anh đã không thể ăn chay nữa rồi.

Anh nằm xuống bồn tăm cùng Chu Ý Nhi, ôm cô vào lòng. Da thịt chạm vào nhau khiến Chu Ý Nhi tê liệt, Lôi Húc hít thở khó khăn. Chu Ý Nhi có thể cảm nhận được phần dưới của anh đang ngày càng nóng rực cứng răn, Chu Ý Nhi mặt đỏ bừng ẩn hiện trong làn hơi nước mờ ảo. Lôi Húc ánh mắt đục ngầu hôn lấy Chu Ý Nhi, môi lưỡi triền miên không dứt. Bàn tay không an phận của anh mơn trớn khắp da thịt nhạy cảm của cô. Cuối cùng dừng lại bầu ngực mềm mại mà nắn bóp. Chu Ý Nhi bị kích thích rên nhẹ một tiếng.

"Ưmm...Húc, đợi em tắm đã."

Lôi Húc cắn cắn vành tai nhỏ của Chu Ý Nhi, lại hôn coi một cái thật sâu mới chịu cùng cô tắm rửa sạch sẽ.

Vừa xong, Chu Ý Nhi còn chưa kịp quấn khăn đã bị Lôi Húc ôm ra giường. Anh lập tức đè lên người cô. Cậu nhỏ của anh quá lớn khiến Chu Ý Nhi hai má đỏ ửng. Lôi Húc nhìn cô với ánh mắt trìu mến thâm tình.


Anh cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cô, rồi đến vành tai nhỏ xinh, sau đó là chiếc cổ trắng ngần, anh luôn không quên để lại trên đó vài dấu hôn đỏ. Rồi chiếc lưỡi tinh nghịch của anh trượt xuống đồi núi nhấp nhô của cô mà liếm láp làm Chu Ý Nhi run lên liên hồi. Tay anh không ngừng sờ mó lung tung làm Chu Ý Nhi nóng lên, vô cùng kích thích. Lôi Húc cắn vào nụ hoa nhỏ của cô làm cô rên lên dụ hoặc.

"Húc...aaa...ưm.."

Lôi Húc hít thở càng ngày càng nặng nề, cuối cùng anh không chịu nổi nữa, cậu nhỏ của anh trực tiếp cắm sâu vào trong của Chu Ý Nhi làm cô cong người đau đớn. Dòng máu đỏ theo đó chảy xuống ga giường. Lôi Húc càng bị kích thích hơn, anh ghé tai cô thầm thì.

"Ý Nhi, anh yêu em."

Đêm đó là lần đầu của cô lại bị anh dày vò đến tận khuya, đến khi cô không chịu nổi nữa, gục xuống người anh trong sự hoan lạc anh mới ôm cô vào lòng mà an giấc. Lôi Húc vuốt ve mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Chu Ý Nhi rồi hôn lên đó.

"Ý Nhi, cảm ơn em đã xuất hiện và chấp nhận anh, trở thành người phụ nữ của anh. Anh rất yêu em, yêu em nhiều hơn những gì anh nghĩ."

Chu Ý Nhi mệt mỏi ngủ rất ngon trong lòng anh. Lôi Húc hạnh phúc ôm lấy cơ thể người con gái anh yêu mà an tĩnh nghỉ ngơi.

Không biết sau này sẽ ra sao, chỉ cần hiện tại Lôi Húc có Chu Ý Nhi, hai người yêu nhau thật lòng, say đắm!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận