Phụ nữ trên phương diện tình cảm hoàn toàn khác biệt so với nam nhân, từ trước đến nay đều là ý nghĩ đơn giản, tư tưởng thường phức tạp không lý trí, loại này đặc biệt ở trên người Ngụy Di Nhiên cùng Đào Tử An, được biểu hiện thập phần sâu sắc.
Cho nên mới nói, tâm tư của phụ nữ, nam nhân đừng hòng đoán, dù có đoán tới đoán lui cũng không hiểu được; Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người phụ nữ đều như vậy, ít nhất cũng tồn tại những người cá biệt ngoại lệ, chẳng hạn như Ôn Tuệ Liên.
Kỳ thật Lí Kì cũng không nghĩ muốn ngay lúc này gọi điện thoại cho Ôn Tuệ Liên, nhưng xem tình hình hiện tại, thật sự nếu không thông báo cho cô về tình huống hiện tại của Nếp Hề Viễn, chỉ sợ Nếp Hề Viễn sẽ càng lún càng sâu.
Liền ví dụ như, cả ngày hôm nay Nếp Hề Viễn đều vô tình, dường như đang có tâm sự gì đó; Lấy kinh ngiệm Lí Kì đi theo Nếp Hề Viễn nhiều năm như vậy, anh đoán, nguyên nhân trong đó nhất định cùng Đào Tử An có quan hệ.
Nếp Hề Viễn cũng không phải người đem chuyện riêng tư ảnh hưởng tới công việc, chính là anh hôm nay phản ứng thật sự quá bất thường! Không chỉ có trên mặt nhìn không tới chiêu bài tươi cười ấm áp, khi họp còn thường ngẩn người, thất thần, liền ngay cả tập văn kiện vẫn luôn tự thân giải quyết nay cũng ném cho anh, sau đó ngồi ở bàn công tác tiếp tục nỗi lòng tâm sự.
Lí Kì chưa từng yêu đương qua, tự nhiên cũng không hiểu, nam nữ trong lúc đó cảm tình rối rắm phức tạp ra sao; anh nghĩ điều không rõ chính là, Đào Tử An rốt cuộc có bao nhiêu ma lực, có thể làm cho Nếp Hề Viễn như thế nóng ruột nóng gan? Ít nhất từ anh thấy, xem ra, Đào Tử An còn hơn Ôn Tuệ Liên, quả thực kém cách xa vạn dặm!
Nói đến Ôn Tuệ Liên, Lí Kì tự nhiên sinh ra một loại tình cảm kính nể; Cô là cháu gái chủ tịch tập đoàn Ôn thị, tuy rằng thân là nữ nhi, nhưng từ nhỏ đã thông minh tài trí hơn người, sau khi tốt nghiệp đại học Yale, theo nhà mình khởi đầu sự nghiệp từ vị trí thấp nhất trong chi nhánh công ty của tập đoàn, dựa vào chính thực lực bản thân làm đến chức tổng tài tập đoàn tại Mỹ.
Về điểm này, Ôn Tuệ Liên cùng Nếp Hề Viễn đều cùng đạt được thành tích kinh người giống nhau, cũng bằng vào điểm ấy, cả hai nhà công việc buôn bán tới lui qua lại, hai người từ từ kết bạn cũng yêu mến nhau dẫn tới đính hôn.
Đào Tử An cùng Ôn Tuệ Liên không cần tới lui so sánh điều gì, chỉ về địa vị trong xã hội, Đào Tử An cũng đã bại dưới Ôn Tuệ Liên, huống chi Ôn Tuệ Liên khéo léo hào phóng, làm việc có chừng mực, hoàn toàn không có chút tính cách vênh váo kiêu ngạo do vốn được nuông chiều của thiên kim tiểu thư một đại gia tộc.
Nếp Hề Viễn trước khi đến Đài Loan, Ôn Tuệ Liên từng lén đi tìm Lí Kì, thực chân thành nhờ anh, ở Đài Bắc hảo hảo chiếu cố Nếp Hề Viễn; cũng thập phần uyển chuyển thỉnh cầu anh đem mọi cử chỉ khác thường của Nếp Hề Viễn, cũng thông báo cho cô.
Mặc kệ nói như thế nào, Ôn Tuệ Liên đều thực thông minh, ít nhất, cô ở trước mặt Nếp Hề Viễn cũng không bộc lộ tài năng, cũng không có dùng tiền tài mua chuộc Lí Kì, chính là lấy hình thức cùng quan hệ cá nhân thỉnh cầu anh.
Lí Kì lúc ấy nhận định, Ôn Tuệ Liên sẽ trở thành lão bà của Nếp Hề Viễn trong tương lai, anh trợ giúp Ôn Tuệ Liên, đối với chính mình trong tương lai cũng sẽ chỉ có lợi! Chính là không dự đoán trước được, Nếp Hề Viễn từ xa tới đến Đài Bắc lại hội ngộ Đào Tử An, hơn nữa sự tình lại phát triển tới mức không thể đoán trước được.
Thừa dịp Nếp Hề Viễn đang ngẩn người, Lí Kì trộm trở lại văn phòng của mình, lấy di động, không chút do dự gọi điện thoại cho Ôn Tuệ Liên.
Di động đầu bên kia vang lên thật lâu mới được tiếp máy, thanh âm tao nhã từ đầu dây bên kia truyền đến: "Lí trợ lý, muộn như vậy gọi điện thoại đến, nhất định đã xảy ra chuyện gì không tốt đi?"
Lí Kì trong lòng tán thưởng, Ôn Tuệ Liên quả nhiên không thể khinh thường! Cho dù biết sự tình không hề tốt, thái độ qua điện thoại vẫn là khéo léo vạn phần. Anh có chút ngượng ngùng trả lời: "Thực có lỗi vì đã khuya như vậy còn quấy rầy cô nghỉ ngơi."
"Lí trợ lý không cần khách khí, anh đêm khuya gọi điện thoại đến, nhất định là có sự việc quan trọng muốn nói cho tôi biết, tôi cảm tạ anh còn không kịp, tại sao lại muốn trách cứ anh? Chính là công ty gần đây vẫn bề bộn nhiều việc, cho nên cũng không chủ động liên lạc cho anh trước, nói thực có lỗi hẳn phải là là tôi." Ôn Tuệ Liên thanh âm phi thường mềm nhẹ, như là xuân phong lý (ngọn gió xuân) phiêu đãng ngoài hiên,vừa mạnh mẽ lại vừa ôn nhu tiến thẳng vào trong tâm.
Lí Kì bình ổn tâm trạng, trình báo chi tiết: "Ôn tiểu thư quá khách khí, tôi thực không dám nhận; chuyện này tôi đã sớm nên hướng cô thông báo, chính là không nghĩ tới tổng giám đốc......"
Nếp Hề Viễn vẫn coi Lí Kì là tâm phúc của mình, gần như tất cả sự việc trọng đại đều giao cho anh đi làm, cũng chưa từng hoài nghi lòng trung thành của anh. Cái gọi là"Dùng người thì không nghi ngờ người" chính là đạo lý này, chính là Nếp Hề Viễn không nghĩ tới, đúng là cái gọi là tâm phúc này, đang sắp hướng vị hôn thê của anh báo cáo hết toàn bộ nhất cử nhất động.
Kỳ thật Lí Kì vẫn là trung thành, bởi vì chỉ khi đối với Nếp Hề Viễn một mực trung thành, anh mới có thể càng hy vọng Nếp Hề Viễn không vì sắc đẹp mà lạc lối, huống chi, anh hiện tại biết là Đào Tử An không là sắc đẹp xa hoa, ít nhất một chút cũng hoàn toàn không thể so sánh với Ôn Tuệ Liên.
Lí Kì đối với Nếp Hề Viễn rốt cuộc có bao nhiêu trung thành, hoàn toàn có thể từ báo cáo của anh với Ôn Tuệ Liên mà nhìn ra được, anh một chữ không bỏ sót mà tự mình đem toàn bộ sự tình nói cho Ôn Tuệ Liên, thậm chí ngay cả chuyện Đào Tử An đã từng ly hôn.(LL: mún tặng anh nì quả bo0m ghê…>”<
Chuyện này, ngay cả Nếp Hề Viễn còn không biết.
Sau khi nghe Lí Kì báo cáo xong, bên kia điện thoại Ôn Tuệ Liên trầm mặc một hồi, Lí Kì cũng kiên nhẫn cầm di động, chờ đợi đối phương đáp lời; anh biết, nữ nhân một khi biết được nam nhân của chính mình ăn vụng (chẹp….tương đương bắt cá hay tay ^^), tâm tình bình thường sẽ chấn động rất lớn.
Ôn Tuệ Liên ở bên kia điện thoại vẫn im lặng, bỗng nhiên truyền đến một trận than nhẹ, Lí Kì ngừng thở chờ đợi cô phân phó.
"Lí trợ lý,gần đây thực làm phiền anh, lưu ý Hề Viễn nhiều hơn một chút." Ôn Tuệ Liên thanh âm gợn sóng không sợ hãi, vẫn là như vậy mềm nhẹ, như là vừa rồi điện thoại truyền đến tiếng than nhẹ chẳng qua chỉ là ảo giác, "Mới đây chúng tôi vừa cùng tập đoàn nhà Hề Viễn hợp tác, dự định thâm nhập Australia châu Úc, tiến hành sản xuất chế tạo thuyền bè, bởi vì này lần này vốn đầu tư cạnh tranh rất lớn,so sánh hơn thua, hiện tại đang đứng ở thời khắc mấu chốt, tôi không thể phân thân đi Đài Bắc, cho nên phải nhờ anh......"
Ôn Tuệ Liên dừng một chút, Lí Kì nhanh chóng hiểu được ý tứ, lập tức tiếp nhận lời của cô: "Ôn tiểu thư xin yên tâm, tôi nhất định nghĩ ra tất cả biện pháp, làm cho tổng giám đốc lạc đường biết quay lại, cam đoan với cô sau này, Nếp Hề Viễn cả thể xác và tinh thần chỉ thuộc về một mình cô."
"Ha hả......" Ôn Tuệ Liên cười khẽ, thanh âm thông qua sóng điện từ lan đến dây thần kinh trong người Lí Kì, lan tràn tới đỉnh đầu anh, xuống mũi chân, đó là loại cảm giác làm cho kẻ khác cảm thấy mê say."Lí trợ lý thực hay nói đùa, như vậy chuyện của Hề Viễn hết thảy nhờ anh ; Tôi tin tưởng Hề Viễn chẳng qua nhất thời thấy cô đơn, chờ tôi giải quyết xong việc, hết thảy mọi chuyện đều sẽ chuyển biến tốt đẹp."
Thấy Ôn Tuệ Liên khẳng định, Lí Kì lâng lâng cầm điện thoại, nữ nhân đều nên giống như vậy thập toàn thập mỹ trí tuệ cùng ôn nhu, Ôn Tuệ Liên ở trong lòng Lí Kì tồn tại tựa như một nữ thần.
Chính là có một số việc, cũng không phải nói cam đoan là có thể cản trở, tình yêu cũng giống như súng bắn đạn vậy, lực tác dụng bên ngoài càng lớn, lực phản xung lại càng mạnh mẽ!
Lí Kì trở lại văn phòng tổng giám đốc, gặp Nếp Hề Viễn đang ngẩn người, anh quyết tâm phải thay đổi Nếp Hề Viễn, lại càng cố gắng chia rẽ, anh lặng im không lên tiếng tiến đến ngồi lên ghế sô pha, tiếp tục xem văn kiện.
Bỗng nhiên, Nếp Hề Viễn thình lình nói một câu: "Lí Kì, anh nói một cô gái đối một người đàn ông lúc nóng lúc lạnh, là có ý tứ gì?"
Lí Kì hơn nửa ngày mới hiểu được, dụng ý này của Nếp Hề Viễn, không cần hỏi, Nếp Hề Viễn hôm nay khác thường như vậy, nhất định là Đào Tử An đối xử với anh lúc nóng lúc lạnh! Anh là tổng giám đốc a, quả thực là tự ngược chính mình, có vị hôn thê tốt như vậy cũng không nhớ mong, lại không ngừng suy nghĩ về nữ nhân khác!
Lí Kì không cần suy nghĩ, trực tiếp lắc đầu trả lời: "Tôi chưa từng yêu đương qua, nên không cách nào có thể giúp đỡ anh" Nói xong, tiếp tục cúi đầu xem văn kiện.
Nếp Hề Viễn không từ bỏ ý định ngồi vào bên cạnh Lí Kì, đem gương mặt hết sức nghiêm túc nói: "Tôi đã nghĩ qua một ngày, đầu đều đã muốn nổ tung, rốt cuộc vẫn là không hiểu được; Anh nói, trong đầu phụ nữ từ sáng đến tối suy cho cùng nghĩ và muốn những gì? Đào Tử An buổi sáng còn đối với tôi khách khí cùng tức giận, một bên ra dáng một người quản gia thực tốt, tại sao khi tôi giúp cô ấy răn dạy Ngụy Di Nhiên, Đào Tử An ngược lại tỏ ra mất hứng? Thật là làm tôi thấy khó hiểu...... Lòng của phụ nữ a, muốn biết thật sự là như mò kim đáy biển."
Lí Kì thấy Nếp Hề Viễn bộ dang thật sự nghiêm túc, do dự hai, ba giây, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp hỏi: "Vậy anh là răn dạy Ngụy Di Nhiên như thế nào? Khẳng định là anh trong lời nói có gì đó không ổn, khiến Đào Tử An mất hứng."
"Không có khả năng đi? Tôi cũng chưa nói cái gì a!" Nếp Hề Viễn nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Tôi chỉ là làm cho Ngụy Di Nhiên lĩnh tiền chạy lấy người, sau đó nói cô ta quá ngang ngược, nếu toàn bộ nữ nhân trên thế giới đều chết hết, chỉ còn lại có cô ta cùng Đào Tử An, tôi nhất định không chút do dự lựa chọn Đào Tử An......"
"Dừng!" Lí Kì bỗng nhiên hô: "Anh coi như lấy Đào Tử An ra, như vậy răn dạy Ngụy Di Nhiên?"
"Đúng vậy! Tôi là muốn giúp cô ấy hết giận, cô ấy còn......"
Lí Kì không nói gì đảo cặp mắt trắng dã, sau đó dùng loại ánh mắt ‘Anh thật ngu ngốc’ nhìn Nếp Hề Viễn, "Tổng giám đốc, tại sao anh không suy nghĩ kỹ một chút, vừa rồi nói trong lời nói có vấn đề ở chỗ nào, anh là nói, toàn bộ nữ nhân trên thế giới đều chết sạch,chỉ còn lại Ngụy Di Nhiên cùng Đào Tử An thì lúc đó anh sẽ lựa chọn Đào Tử An, hay nói cách khác, anh chỉ lựa chọn Đào Tử An với điều kiện trước tiên là ‘Toàn bộ nữ nhân trên thế giới đều chết hết ’, như vậy ý của anh là muốn nói cho Đào Tử An, chỉ có dưới tình huống như vậy, anh mới có thể lựa chọn cô! Anh chính là có ý tứ này phải không?"
"Tôi đương nhiên không có ý tứ kia!" Nếp Hề Viễn vỗ vỗ đầu, tỏ vẻ đến tột cùng chính mình cũng không có nói gì, anh không phải ý tứ này a! Chính là hiện tại không phải lúc để hối hận, lời cũng đã nói ra, nước đã đổ khó hốt, sai lầm này phải lập tức bù lại!
Việc này không nên chậm trễ, anh hiện tại ngay lập tức phải đến chỗ Đào Tử An giải thích rõ ràng, anh thật sự không phải có ý tứ kia a!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...