Dựng thiếp

“A… không… ưm… a a…” Thẩm Diên lắc đầu cự tuyệt, Bùi Dực lấp kín cái miệng nhỏ của nàng, ngay cả nói nàng cũng không thể nói, chỉ có thể nhỏ giọng nức nở.
Thân hình to lớn cường tráng của nam nhân một khi đè ép lên, Thẩm Diên sao có thể cử động được, cho dù nàng muốn phản kháng cũng phản kháng không nổi.
“Ngoan, rất nhanh thôi.” Bùi Dực dịu dàng liếm mút khóe môi nữ nhân, động tác dưới thân lại không một chút nhẹ nhàng.
Hắn đẩy hông về phía trước, trong nháy mắt dương vật to lớn liền xâm nhập vào chỗ sâu nhất.
“A… A…” Thẩm Diên trợn tròn mắt hạnh, móng tay mượt mà cào mạnh lên tấm lưng người nam nhân, cẳng chân khua loạn, cố gắng đẩy hắn ra ngoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dương vật to lớn tàn nhẫn chọc thẳng vào bên trong hoa tâm, Bùi Dực đè chặt cẳng chân Thẩm Diên, mỗi lần đều dùng sức cắm vào chỗ sâu nhất, quy đầu cực đại nghiền nát từng lớp thịt mềm trong thân thể nữ nhân.
Nam nhân kịch liệt vận động, nữ nhân ai ai rên rỉ.

“A a a… không cần… huhu...." Thẩm Diên vừa mới đạt cao trào không lâu, thân mình cực kỳ mẫn cảm, nam nhân chỉ mới mạnh mẽ cắm vài cái, thân thể trắng nõn bắt đầu phiếm một màu hồng nhạt, cả người bắt đầu run lên.
Nàng đã đạt cao trào, nhưng Bùi Dực thì chưa.
Hoa huyệt mẫn cảm gắt gao mút chặt dương vật nam nhân, dâm thủy ấm áp tưới ướt đẫm quy đầu sưng đỏ.
Bùi Dực sảng khoái than thở: “Hừ… đúng là tiểu yêu tinh, kẹp chặt như vậy.”
Hắn thúc đẩy phần hông tiếp tục va chạm mãnh liệt, lực đạo càng lúc càng lớn, tần suất càng lúc càng nhanh.
Tiếng nước phụt phụt cùng tiếng va chạm bạch bạch bạch vang lên không dứt bên tai.
“A… ưhmm...ah...." Thẩm Diên khóc khàn cả giọng, thân mình của nàng quá mức mẫn cảm, bị nam nhân liên tục đẩy lên cao trào.
Thân mình phấn nộn không ngừng co rút run rẩy, cái miệng nhỏ dưới thân càng thêm cắn chặt dương vật nam nhân, chỗ hoa tâm phun trào ra một dòng dâm thủy, tẩm ướt chăn đệm dưới thân.
Không biết sau bao nhiêu lần đạt tới cao trào, cũng không biết nam nhân tới khi nào mới dừng lại. Trong lúc mơ hồ Thẩm Diên chỉ nghe thấy nam nhân ghé sát bên tai nàng, phát ra một tiếng gầm nhẹ tựa dã thú.
Sau đó, hết thảy trở lại yên tĩnh.
Ngày hôm sau, Thẩm Diên bị nóng tỉnh.
Nàng cảm giác như mình bị một bức tường thịt nóng bỏng vây quanh, có người giam cầm nàng, tay chân nàng bị giữ chặt, nàng không có cách nào nhúc nhích.
Hơi thở ấm áp phe phẩy nơi cần cổ có chút ngứa, nàng khó chịu mở to mắt, trước mặt là gương mặt anh tuấn của nam nhân.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Dực vẫn đang nhắm mắt ngủ say, hắn giam cầm nàng trong ngực, mặt đối mặt ôm lấy nàng.
Tứ chi của hai người quấn quýt lấy nhau, phần hông kề sát, Thẩm Diên có thể cảm giác được dương vật to lớn của nam nhân thô vẫn đang chôn sâu trong cơ thể nàng.
“Phanh” một tiếng, trong đầu có sợi dây nào đó như bị đứt đoạn.
Dương vật của hắn ở trong cơ thể nàng cả một đêm, tất cả tinh dịch hắn bắn ra đều ở bên trong.
Sắc mặt Thẩm Diên ngưng trọng, ngày hôm qua nàng mất sức quá nhiều, mệt tới mức hôn mê, sau đó liền quên luôn chuyện uống thuốc tránh thai.
Hôm qua, Bùi Dực bất ngờ tới đây, trước đó nàng không biết, cũng chưa chuẩn bị xong thuốc tránh thai.
Thẩm Diên ngước mắt nhìn sắc trời, hiện tại mặt trời lên cao, ánh nắng rực rỡ, đoán chừng đã quá nửa giờ Tỵ.
Đã qua một buổi tối, lại qua một buổi sáng, không biết hiện tại uống thuốc tránh thai có còn hữu dụng hay không?
Vẻ mặt Thẩm Diên đau khổ, có chút khóc không ra nước mắt.

Vì sao một đời này Bùi Dực lại qua đêm ở trong phòng của nàng?
Rõ ràng kiếp trước mỗi lần xong việc hắn đều đi, cho dù muộn thế nào, hắn cũng không ở lại chỗ nàng.
Thẩm Diên giãy giụa muốn rời khỏi vòng tay của Bùi Dực, Bùi Dực bị nàng đánh thức, hắn nâng mí mắt, nhìn Thẩm Diên, khàn giọng nói: “Tỉnh rồi ư?”
“Tướng gia, ngài bị muộn giờ vào triều rồi.” Thẩm Diên đẩy đẩy ngực nam nhân, muốn hắn buông nàng ra.
Bùi Dực vẫn ôm lấy eo nhỏ của Thẩm Diên không buông tay, hắn vỗ vỗ phía sau lưng nàng, trấn an nói: “Đã quên nói với nàng, hôm nay ta nghỉ hưu mộc, không cần lên triều, hôm qua mệt muốn chết rồi, hôm nay có thể ngủ tiếp.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận