“A… phải… đau… ô… Tướng gia mau rút ra, thiếp thân chịu không nổi…” Thẩm Diên đau tới mức cắn chặt môi dưới, thân thể căng chặt, không dám lộn xộn.
Lúc bị đau nàng sẽ hung hăng co chặt thân dưới, dương vật của nam nhân cũng vì vậy mà bị siết chặt.
“Hừ… thật chặt.” Bùi Dực bị kẹp tới phát đau, gân xanh và mạch máu trên thân thể như muốn vỡ ra, khoái cảm kịch liệt từ dưới bụng dâng lên.
Hắn sảng khoái than nhẹ một tiếng, vỗ vỗ bờ mông cong vút của nữ nhân, than thở nói: “Sao lại sinh ra cái lỗ nhỏ như vậy, chẳng lẽ nàng là yêu tinh nơi nào, tới đây muốn đào rỗng của cải, sau đó lại ép khô thân thể của gia?”
“Ô… Tướng gia oan uổng, sao thiếp thân có thể là người như vậy?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Diên vụng trộm chửi thầm, đào rỗng của cải của hắn, lúc trước nàng thật sự có ý tưởng này, thế nhưng ép khô thân thể của hắn thì nàng không cần.
Nàng lại không thích lão nam nhân, chờ mười năm sau, hắn đã 40, mà nàng mới chỉ hơn 25 một chút, đó là độ tuổi thanh xuân tuyệt vời đấy.
Bùi Dực liếc mắt khuôn mặt nhỏ sắp khóc của nữ nhân, cười nhẹ nói: “Cũng phải, thân mình mảnh mai này của nàng, ta mới chỉ chạm nhẹ nàng đã khóc sướt mướt, làm gì có yêu tinh nào vô dụng như nàng, sợ rằng còn chưa câu dẫn được nam nhân đã bị hắn làm cho hôn mê rồi.”
Thẩm Diên cắn môi không nói chuyện, cả hai đời nàng đều chỉ có một người nam nhân là Bùi Dực, không biết nam nhân khác ở trên giường thế nào, có lớn hay không? Có kéo dài hay không?
Nàng không biết mình có thể ứng phó được nam nhân khác hay không, nhưng mà, chỉ riêng việc ứng phó với Bùi Dực nàng đã có chút ăn không tiêu rồi.
Hoa huyệt nữ nhân thật sự rất chặt, Bùi Dực cố sức rút dương vật đang chôn sâu ở bên trong cơ thể Thẩm Diên ra ngoài.
Từng nếp gấp một đường cọ xát lên các gân xanh trên thân côn thịt, sinh ra từng đợt khoái cảm tê dại.
Hắn nâng cặp mông vểnh của nữ nhân lên, thẳng lưng tiến về phía trước, dương vật thô dài đẩy vách thịt vừa mới khép kín kia ra, cắm thật sâu vào.
“Bang” một tiếng, hai viên tinh hoàn nặng trĩu va chạm với bắp đùi trắng nõn của nữ nhân, quy đầu cực đại mở đường đâm thọc nghiền nát.
“A… Tướng gia… Ưm… Nhẹ chút…” Thẩm Diên nhăn mày, liên tục rên rỉ yếu ớt dưới thân nam nhân.
“Nàng cắn chặt như vậy, còn không phải là hy vọng ta di chuyển nhanh hơn sao?” Bùi Dực bóp eo nhỏ của Thẩm Diên, nhanh chóng đưa đẩy phần hông, côn thịt to dài liên tục ra ra vào vào tại vị trí giữa hai chân dài trắng nõn của nữ nhân, từng chút từng chút cắm sâu vào trong hoa huyệt.
“A a… Ô ô… Quá nhanh…” Nửa thân trên của Thẩm Diên vô lực ghé trên giường, tay nhỏ nắm chặt đệm chăn dưới thân, mười đầu móng ngón tay cuộn tròn lại, không phân biệt được đâu là khoái cảm đâu là đau.
Nam nhân nâng cặp mông của nàng lên, liên tục ra vào.
Dương vật to lớn nhanh chóng cọ xát với vách thịt mềm mọng, nơi giao hợp giữa hai người sinh ra một loại cảm giác nóng rát. Hoa huyệt Thẩm Diên rất mẫn cảm, chảy ra không ít dâm thủy.
Bùi Dực thẳng lưng, đột ngột va chạm mạnh về phía trước, òm ọp, một chút khe hở tại vị trí giao hợp của hai người bắn ra một dòng dâm thủy dính nhớp, dừng lại nơi bụng dưới của hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ánh mắt Bùi Dực u ám, hắn chỉ cảm thấy vật dưới thân càng thêm trướng đau cứng rắn, hắn thúc đẩy phần hông, mạnh mẽ đưa đẩy, bạch bạch bạch, hai viên tinh hoàn nặng trĩu không ngừng vỗ về lên mông Thẩm Diên.
“A a a… Tướng gia… Thiếp thân chịu không nổi, cầu ngài chậm một chút…” Thẩm Diên liên tục rên rỉ, đầu gối quỳ trên giường đệm bị cọ xát đến phát đau.
Bùi Dực rút dương vật đang chôn sâu trong cơ thể nàng ra, kéo theo một tia tinh dịch màu trắng đục, hắn nhẹ giọng trào phúng: “Chảy nhiều nước như vậy, nàng không cảm thấy thoải mái sao? Nhất định là nàng rất thích ta dùng tư thế này nhỉ?”
Thẩm Diên cắn môi thấp giọng khóc nức nở, nàng muốn nói không thích. Nhưng mỗi lần Bùi Dực va chạm đều hỏi nàng một câu có thích hay không?
Nàng sợ hắn nghe xong sẽ không vui, càng thêm tức giận, sau đó sẽ lăn lộn nàng đến chết, vì vậy nàng quyết tâm cắn chặt môi dưới không trả lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...