Dựng thiếp

“Hu hu… Thiếp thân chịu không nổi, cầu xin tướng gia nhẹ một chút.” Thẩm Diên cắn môi dưới, khóc sướt mướt xin tha.
Mỗi lần Bùi Dực đều dồn hết sức lực cắm vào, rồi lại không chút lưu tình rút ra.
Hoa huyệt của nữ nhân bị đâm tới mức sưng đỏ, thậm chí hai cánh môi còn không có cách nào khép lại bao bọc lấy dương vật người nam nhân, chỉ có thể vươn mình ra ngoài.
Thẩm Diên chỉ cảm thấy mỗi lần hắn đều xâm nhập tới tận cùng, quy đầu cực đại lần lượt va chạm với vách thịt mẫn cảm yếu ớt.
Sâu bên trong hoa tâm của nàng vừa đau vừa trướng, hai chân không ngừng run lên, một luồng khoái cảm xa lạ từ dưới bụng dâng lên, khiến nàng ảo giác rằng mình như đang đến bên bờ tử vong.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tướng gia… dừng lại… ah ah...Khó chịu…” Thẩm Diên hai mắt đẫm lệ nhìn nam nhân đang rong ruổi trên người mình, nàng duỗi tay đẩy đẩy ngực hắn, muốn hắn dừng lại, nhưng Bùi Dực vẫn không ngừng thọc vào rút ra.

Phần hông của hắn hoạt động tựa như máy đóng cọc, nhanh chóng thọc vào rút ra, côn thịt sưng đỏ lần lượt cắm vào huyệt nhỏ của nữ nhân, dâm thủy dính nhớp tràn ra vị trí giao hợp của hai người.
“Ư...ah...Mau dừng lại…” Thẩm Diên khóc tới nghẹn ngào, nàng chịu không nổi động tác thọc vào rút ra dũng mãnh như vậy, chỉ muốn hắn nhanh chóng dừng lại.
Kiếp trước, trong mấy tháng Thẩm Diên giao hợp cùng Bùi Dực, nàng biết điều cấm kỵ trên người hắn là hầu kết.
Có một lần, khi hai người đang cá nước thân mật, Bùi Dực ghé lên người nàng, nàng ngại hắn quá nặng, vặn vẹo giãy giụa, đôi môi đỏ không cẩn thận cọ vào hầu kết nhô lên của hắn.
Phản ứng của Bùi Dực rất mạnh, hắn lập tức đứng dậy rời khỏi người nàng.
Thẩm Diên muốn thử dùng phương pháp này, nhanh chóng khiến Bùi Dực dừng lại, nàng vươn đôi tay ôm lấy cổ nam nhân, ngẩng đầu lên, muốn chạm vào hầu kết của hắn.
Không nghĩ tới Bùi Dực đột nhiên cúi đầu nhìn Thẩm Diên, đôi môi vốn nên chạm phải hầu kết của hắn, cứ như vậy dán lên đôi môi mỏng của người nam nhân.
Bầu không khí đột nhiên có chút an tĩnh, hai người đều ngây ngẩn cả người, trầm mặc nhìn nhau.
Bùi Dực nhìn nữ nhân nhỏ bé với đôi mắt ướt át, gương mặt ửng đỏ dưới thân, trái tim trong lồng ngực không tiếng động đập trật một nhịp. 
Kỳ thật Thẩm Diên rất xinh đẹp, gương mặt trái xoan tiêu chuẩn, mắt hạnh mũi quỳnh, mày liễu má đào, môi môi đỏ mọng, các đường nét đặt cạnh nhau gần như tạo nên một tuyệt tác.
Ban ngày nàng thường xuyên tỏ ra yên lặng đoan trang, thế nhưng mỗi lần bị hắn đè dưới thân, hắn lại có thể nhìn thấy mặt trái quyến rũ mê người của nàng.

Khi cặp mắt ngập nước sáng mê ly kia nhìn hắn, linh hồn nhỏ bé của hắn thiếu chút nữa bị nàng câu đi.
Tiếng rên rỉ khóc lóc như mèo con động xuân của nàng, càng nghe càng khiến hắn nhiệt huyết cuồn cuộn, dương vật dưới thân càng sưng to hơn.
Hiện giờ nàng tóc mai hỗn loạn, búi tóc rời rạc, gương mặt ửng đỏ, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, khiến hắn nảy sinh cảm giác thương tiếc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Dực cho rằng Thẩm Diên bị hắn làm đau, ngẩng đầu lên tìm kiếm sự an ủi, muốn hắn hôn nàng.
Hắn vốn nên cự tuyệt, nhưng không biết vì sao, khi dán lên đôi môi mềm mại của nàng, ma xui quỷ khiến, hắn mở miệng ngậm lấy cánh môi ướt át đỏ mọng kia.
Xúc cảm thật tốt, so với trong tưởng tượng của hắn còn mềm hơn, Bùi Dực ngậm lấy cánh môi Thẩm Diên, hết liếm lại mút.
Sau đó, không biết vì sao, hắn cạy mở đôi môi đỏ mọng của nàng, vươn đầu lưỡi ra thăm dò, câu lấy cái lưỡi đinh hương mềm mại của nàng mà mút mát.

“A… ưm…” Thẩm Diên thở hổn hển, kinh ngạc nhìn nam nhân trên người mình.
Kiếp trước, Bùi Dực chưa bao giờ hôn nàng.
Thẩm Diên cảm thấy thân phận mình hèn mọn, Bùi Dực cũng không yêu nàng, giữa hai người chỉ có sự giao hợp giữa thân thể, có lẽ hắn ghét bỏ nàng, cho nên cũng không hôn nàng.
Mà nàng thì sợ chọc Bùi Dực tức giận, thế nên trước nay cũng không dám chủ động hôn hắn, bởi vậy ở kiếp trước, hai người chưa từng hôn môi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận