Dựng thiếp

“Thật sự nguyện ý gả cho ta sao? Không phải lừa gạt ta?” Bùi Dực hoài nghi nhìn Thẩm Diên, có chút không tin.
Lúc trước hắn từng bị nàng lừa gạt, hắn không muốn tiếp tục trải qua quá trình từ tràn ngập hy vọng đến tận cùng của thất vọng nữa, loại cảm giác chênh lệch quá lớn này, gần như dập tắt mọi sự nhiệt tình trong lòng hắn.
Thẩm Diên rũ mắt, trông thấy đôi mắt bi thương của hắn, đột nhiên có chút áy náy, nàng hơi do dự, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên giọt nước mắt đọng trên lông mi hắn, dịu dàng trấn an nói: “Ta nguyện ý, sẽ không lừa chàng.”
Nàng nhẹ chớp mắt, áy náy lại có chút chột dạ, lúc trước nàng nói mình quên cho hắn uống thuốc, hắn đã thương tâm như vậy.
Nếu để hắn biết, nàng cố ý giấu bình thuốc đi, căn bản không muốn để hắn ra ngoài, sợ rằng hắn sẽ khổ sở khóc lóc cả ngày đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nàng phải giấu kín chuyện này, tuyệt đối không thể cho hắn biết, nếu không tới lúc đó lại phải bỏ công sức ra dỗ dành hắn.
Bùi Dực không phát hiện ra ánh mắt trốn tránh của Thẩm Diên, thấy nàng rốt cuộc cũng đáp ứng tổ chức hôn lễ một lần nữa, hắn vui vẻ tới độ bắt đầu ảo tưởng cảnh tượng thành thân ngày mai.
Ngày thứ hai, sắc trời còn chưa sáng, dưới màn trời màu xanh nhạt mới chỉ lộ ra chút vệt trắng, Bùi Dực đã tỉnh ngủ, hoặc có thể nói, hắn kích động tới mức một đêm không ngủ.
Thẩm Diên ôm nhi tử nằm trong khuỷu tay hắn ngủ ngon lành, Bùi Dực cong khóe môi, ánh mắt nhu hòa nhìn chăm chú vào dung nhan say giấc nồng của nàng.
Hắn cúi người nhẹ nhàng hôn lên cánh môi hồng nhuận, sau đó nhẹ nhàng rút cánh tay ra, động tác nhẹ nhàng chậm chạp đứng dậy rời đi.
Bên ngoài là một mảnh yên tĩnh, sắc trời vẫn chưa sáng hẳn, ngoại trừ tôi tớ trực đêm, hầu hết những hạ nhân trong phủ vẫn còn đắm chìm trong giấc mộng.
Bùi Dực phái quản gia đi triệu tập tất cả tôi tớ trong phủ tập hợp ở sảnh ngoài, đám người hầu xếp thành hàng, xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, vẻ mặt mờ mịt nhìn thừa tướng đại nhân nhà mình, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Bùi Dực nhìn mọi người, nghiêm túc nói: “Hôm nay là ngày đại hôn của ta, mọi người mau chóng bố trí các hoạt động đúng theo quy trình, việc này liên quan đến chuyện chung thân đại sự của ta, không được phép để xảy ra sai xót, mọi người cần nghiêm túc thực hiện.”
Bùi Dực vừa mới nói xong, phía dưới tất cả mọi người đều ồ lên, bọn họ kinh ngạc nhìn hắn, thậm chí có người đã bắt đầu nói ra nghi vấn trong lòng.
“Tướng gia, không phải ngài vừa mới đại hôn xong sao?”
“Tướng gia ngài nhớ lầm rồi, hôm trước mới là ngày đại hỉ của ngài.”

“Tướng gia ngài đã bái đường rồi, chính nô tài là người đi đón tân nương tử cùng ngài mà, nô tài nhớ rất rõ ràng.”

Nhóm người ríu rít bên dưới, tất cả đều đang trình bày và phân tích cho Bùi Dực hiểu rằng hắn đã thành thân rồi.
Bùi Dực nhíu mày, lên tiếng ngăn cản lời nói ồn ào của bọn họ: “Hôm trước ta đã thành thân, nhưng ta cảm thấy trải nghiệm lần đó không tốt, cho nên hôm nay sẽ tổ chức lại một lần. Không thể nghi ngờ, hôm nay người cùng ta thành thân vẫn là Thẩm Diên, một canh giờ nữa, người phụ trách chải đầu trang điểm đi tới đánh thức phu nhân, giúp nàng mặc giá y. Những người còn lại dựa theo nhiệm vụ và thủ tục ngày hôm trước, tận tâm đi chuẩn bị cho bữa tiệc ngày hôm nay.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhóm tôi tớ tuy rằng rất kinh ngạc, nhưng đối với mệnh lệnh của tướng gia không ai dám chối từ, tất cả đều ngoan ngoãn sắp xếp ổn thỏa những thứ cần thiết sử dụng trong hôn lễ, chỉ dám vụng trộm ở sau lưng nghị luận hai câu về ngôn hành cử chỉ khác thường của tướng gia mà thôi.
Tuy nhiên, trong chuyện này người vất cả nhất là gã sai vặt đi tướng gia, hắn phải tới từng nhà đưa thiệp mời, thời gian gấp rút, nhất định phải đưa xong trước giờ chính ngọ.

Đối mặt với sự kinh ngạc và dò hỏi của mọi người, thậm chí có người còn cho rằng Bùi Dực vừa cưới chính thê đã muốn nạp thiếp, gã sai vặt hao hết miệng lưỡi, nhất nhất giải thích, nói tướng gia nhà mình cảm thấy buỗi lễ thành thân hôm trước trải nghiệm không tốt, cho nên muốn thành thân lại một lần nữa, tân lang và tân nương vẫn là một đôi bích nhân, không hề có sự thay đổi.
Trong vòng ba ngày thành thân hai lần, chỉ vì hiệu quả trải nghiệm không tốt nên muốn thành thân lại một lần nữa. Từ xưa đến nay, ngoại trừ Bùi thừa tướng đại nhân thì đại khái không có người thứ hai.
Trong lòng mọi người thổn thức không thôi, lý do thành thân này, đúng là buồn cười mà.
Tuy nhiên, người tổ chức hôn lễ là thừa tướng đương triều, quyền cao chức trọng, thiệp mời đều đã đưa tới cửa, mặc dù bọn họ có hai câu oán hận, nhưng cũng không ai dám bác bỏ mặt mũi thừa tướng đại nhân, vẫn phải nhịn đau chuẩn bị quà tặng.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui