Đừng Phản Bội Tôi, Nếu Không Cậu Sẽ Chết
- Mẹ , con có chuyện cần nói với mẹ - Bình thường mỗi khi bà về đến ngưỡng cửa nhà hắn đều chạy ra đón, tuy hắn không tuơi cười hỏi han như những đứa con khác thường làm với mẹ mình nhưng bà hiểu hắn có cách bày tỏ lòng hiếu thảo của riêng mình. Vậy mà hôm nay thái độ của hắn khác hẳn, thần sắc trên khuôn mặt điển trai cũng không tốt, phải chăng là do dư chấn của vụ tai nạn. Mười mấy năm trước bà cũng đã ở trong hoàn cảnh này một lần, may mà lần ấy hắn chỉ mất trí nhớ chứ không ảnh hưởng gì đến sức khoẻ, liệu lần này có may mắn đến thế không.
- Con không được khoẻ sao, nếu cảm thấy chưa hoàn toàn bình phục thì cứ nằm nguyên trong phòng, đừng làm mẹ phải lo lắng. - Bà dịu dàng đặt tay lên trán hắn.
- Con khoẻ - Hắn lạnh lùng tránh né bàn tay bà, khuôn mặt lộ rõ vẻ nghiêm trọng - Mẹ, trong thế giới này con chỉ có mẹ là người thân duy nhất vì vậy mọi điều mẹ nói con điều tin tưởng và chấp nhận vô điều kiện. Nhưng thời gian gần đây con đang bắt đầu hoài nghi về chúng, con phát hiện ra người mẹ con thân yêu của con có rất nhiều chuyện giấu con.
- Phong à, từ trước đến bây giờ mẹ chưa từng nói dối con, chỉ là chưa đến lúc để nói ra sự thật thôi. Nhưng con hãy tin mẹ, mẹ làm tất cả chỉ để bảo vệ con thôi. Những nối đau những oán hận trong quá khứ hãy để những người lớn gánh chịu.
- Nếu mẹ không muốn nói thì con cũng không ép mẹ, con luôn tôn trong những bí mật của mẹ. Nhưng ít nhất mẹ hãy cho con biết, người thanh niên trong tấm ảnh này là ai.
SỮNG SỜ
Đôi mắt mở to kinh ngạc nhìn tấm ảnh rồi run run quay sang hắn.
- Con đã vào con phòng đó, tại sao con lại làm vậy.
- Mẹ đừng quan tâm đến điều đó nữa, mẹ chỉ cần cho con biết, người trong ảnh này là ai. Con không tin hắn lại không liên quan đến con, trên đời này làm gì có chuyện có hai người giống nhau như hai giọt nước đến vậy. Con xin mẹ, đừng giấu con nữa.
- Việc mẹ bảo vệ con lại khiến con mệt mỏi đến thế sao. - Bà rầu rầu nhìn hắn - Được rồi, mẹ sẽ cho con biết sự thật. Người đó chính là bố của con.
CHOANG
Chiếc li thuỷ tinh trên tay hắn rơi vỡ nát, rượu vang chảy lênh láng đỏ tươi như màu máu tanh nồng mà quyến rũ.
- Người đó là bố của con.
- Phải, người ấy chính là bố của con, người đàn ông mà yêu nhất trên thế gian này.
- Nhưng sao con lại giống ông ấy như thế, cho dù là cha con thì cũng không thể nào.
- Có lẽ đó là sự sắp xếp của số phận, định mệnh đã không cho ông ấy thuộc về mẹ, nhưng lại khiến mẹ tạo ra con. Hãy coi như đó là sự bù đắp về tinh thần và tình cảm của mẹ, mẹ đã quá si mê con người ấy mất rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...