Đừng Phản Bội Tôi, Nếu Không Cậu Sẽ Chết
Hắn biết mính hmi quá đáng với Dung, nhưng nếu không làm vậy thì sự thật kinh hoàng kia mãi mãi là bí mật. Dung là em gái hắn điều trong mơ hắn cũng không thể tưởng. Lúc đó hắn thực sự rất kinh ngạc, nhưng kinh ngạc là vì trong suốt thời qua ở bên cô hắn không hề có cảm giác thân thiết như những người trong gia đình. Càm giác ấy thật kì lạ vừa hận lại vừa . . . vừa làm sao nhĩ? Rốt cục đó là gì, một người thông minh và bình tính như hắn cũng có lúc phảh mất mặt như thế này sao.
- Anh Trịnh Thanh Phong, bên ngoài có một người phũ nữ trung niên muốn gặp anh, tôi có thể cho bà ấy vào chứ ạ? - Cô y tá cúi đầu chào hắn.
- Người phụ nữ trung niên? Chắc là mẹ tôi đấy, cho bà ấy vào đi.
Hắn hơi sững người, bà ta không phải mẹ hắn và hắn cũng không quen người phụ nữ này. Nhưng bà ta quả thực rất đẹp, điều quan trọng là đôi mắt kia thật giống Dung.
- Xin lỗi, bà là. . .
- Tôi là Nguyễn Đinh Hương, phu nhân của tập đoàn 2J, hân hạnh được gặp cậu. - Bà ta mỉm cười lịch sự.
- À vâng, chào bà, bà là người muốn gặp tôi đêm qua sao.
- Thật là thất lễ quá, tại tôi mà cậu bị như vậy, chẳng là tôi muốn được diện kiến vị chủ tich trẻ nhât châu Á thôi.
- Không sao, tôi đã đỡ nhiều rồi, bá đừng tự trach minh, cảm ơn vì lời khen.
Lại thêm một cuộc gặp gỡ không ai mong muốn, sẽ ra sao khi các mối quan hệ ngày càng trở nên phức tạp, ân oán giữa ho ngày càng sâu đậm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...