Đừng Nảy Sinh Ý Đồ Với Tôi


Tang Bá Viễn khẽ thở dài: "Đứa trẻ này..."Tang Ngâm đi một mạch hết cầu thang, đóng sầm cửa phòng ngủ lại, không bật đèn, sững sờ ở cửa đối diện với căn phòng tối om hồi lâu.Cánh tay cô thả lỏng, duỗi ra khiến chiếc túi rơi tuột xuống tấm thảm bên dưới.m thanh trầm đục không nặng không nhẹ khiến cô hoàn hồn.Tang Ngâm ngồi xổm xuống, lấy điện thoại ra khỏi túi.Cô mở Wechat của Hoắc Nghiên Hành ra, không đầu không đuôi chửi một câu.[Tam Hựu Tang Tang: Đồ gỗ chết.]Sau đó cô sửa biệt danh của anh thành "đầu gỗ", kèm theo sau là một nhãn dán nhỏ hình khúc gỗ.Xong xuôi hết thảy, cô chụp màn hình gửi cho Hoắc Nghiên Hành.Giây tiếp theo đã nhận được tin nhắn trả lời của Hoắc Nghiên Hành.[Hoắc Nghiên Hành: ?][Hoắc Nghiên Hành: Tôi lại làm gì cô?]Cuộc tuyển chọn diễn viên kết thúc, Tang Ngâm có được hai ngày nghỉ, đi đến nơi hẹn của Sài Khinh Nguyệt.Feeling tọa lạc tại Hậu Hải, nơi có bầu không khí văn hoá quán bar phát triển mạnh mẽ.


Kiểu chữ viết tay của tên quán bar dùng tông màu đen vàng, Trông chúng trầm lắng giữa con phố đủ loại màu sắc sặc sỡ.Tầng một trang trí theo phong cách Địa Trung Hải, kết hợp với yếu tố tượng Hy Lạp và xen kẽ với các thiết kế cyberpunk.

Tông màu tổng thể là xanh lam lạnh, mang cảm giác khoa học công nghệ.Tầng hai có một khoảng sân ngoài trời, có thể nhìn ngắm những ngọn đèn sáng trưng ở khu trung tâm thương mại phía xa xa.Ông chủ feeling tên Tống Vận cũng có mặt ở quán ngày hôm nay.

Khi Tang Ngâm và Sài Khinh Nguyệt đến, anh ta đang đứng sau quầy bar pha chế rượu.Thấy hai người, anh ta nở nụ cười nhiệt tình, mời hai người ngồi xuống, mở miệng ra trêu chọc một chút: "Chẳng phải Tang đạo diễn ngày nào cũng tối mặt tối mũi và Sài đại mỹ nữ của chúng ta đây sao.


Hôm nay ngọn gió nào đã thổi hai người đến đây vậy?"Hai người ngồi xuống ghế cao trước quầy bar.

Tang Ngâm khẽ cười một tiếng, đặt túi xách lên quầy bar, không để ý đến lời Tống Vận nói, gọi một ly martini khô.Sài Khinh Nguyệt gọi một ly Manhattan, chống khuỷu tay trên mặt đá cẩm thạch, đặt cằm lên lòng bàn tay, trả lời Tống Vận: "Đương nhiên là vì dancer mới của các anh, Vũ Phong."Tống Vận dựa vào quầy bar và gõ ngón tay lên bàn: "Tôi làm rõ một chút trước nhé.


Tôi là người làm ăn nghiêm túc, mọi người ở đây cũng là những nhân viên làm việc đứng đắn, bán nghệ không bán thân.""Anh cút đi." Sài Khinh nguyệt đánh một cái vào vai anh ta: "Nói gì nghe bỉ ổi vậy, chúng tôi tới đây là để thưởng thức.""Chó nghe cô nói xong cũng không tin.""Đúng rồi, không phải anh không tin sao?""Đúng vậy, tôi vốn sẽ không..." Tống Vận dừng một chút, chậm nửa nhịp mới ý thức được ý tứ trong lời nói của Sài Khinh Nguyệt, giơ tay ra hiệu: "Được được, bị cô dắt mũi rồi."Tang Ngâm ngồi bên cạnh bật cười.Sài Khinh Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, nâng ly nhấp một ngụm rượu, sai người kia: "Khát quá, cắt hộ hai chúng tôi một đĩa trái cây đi.""Rượu không đủ để thấm giọng cho cô." Tống Vận lẩm bẩm nói, xoay người về phía sau chuẩn bị hoa quả.Phục vụ pha xong rượu cho Tang ngâm, đẩy đến tay cô.Tang Ngâm vừa xem điện thoại vừa cầm lấy ly nhấp một ngụm rượu.Sài Khinh Nguyệt không hài lòng lấy mũi giày cao gót đá vào giày của cô: "Đi ra ngoài chơi đi, cứ nhìn điện thoại thì còn có gì vui nữa?""Đi ngay đây." Tang Ngâm làm động tác an ủi Sài Khinh Nguyệt, vẫn nhìn chằm chằm điện thoại: “Diễn viên đã được chọn, tám giờ sau tớ sẽ đăng thông báo chính thức trên Weibo.”"Thật sự là cậu bận đến chết mất thôi." Sài Khinh Nguyệt nói: "Đi ra ngoài thả lỏng một hôm cũng không được thư giãn hoàn toàn."Tang Ngâm nâng mắt nhìn cô ấy, vuốt tóc: "Biết làm sao giờ, người phụ nữ thành công trong sự nghiệp."Sài Khinh Nguyệt cười mắng cô một tiếng, nghiêng người nhìn màn trình diễn trên sân khấu, không làm phiền cô nữa.Tám giờ đúng, nhân viên phòng làm việc phụ trách tuyên truyền đúng giờ công bố dàn diễn viên trên Weibo chính thức của "Lâm Uyên"..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận