12.
Khi Lâm Cửu Cửu trở lại lớp học, tiết học cũng vừa kết thúc.
Người bạn thân ngồi ở bàn bên, kể từ khi cậu trở lại đã bắt đầu làm mặt quỷ với cậu.
Hứa Văn – "Ông anh đẹp trai ban nãy có phải là người luôn khiến cậu phải cúp tiết không?"
Lâm Cửu Cửu nhìn trái nhìn phải giống như đang đi ăn trộm, thì thầm với Hứa Văn – "Cậu nói nhỏ chút nha"
Hứa Văn huýt lên một tiếng, tiếp tục hỏi – "Ổng đẹp trai thật đó, vì cái gì mà cậu không chịu ổng?"
Lâm Cửu Cửu lấy sách từ trong cặp ra – "Ổng lớn hơn tớ tận chín tuổi"
Hứa Văn nghe vậy nhưng lại nổi lòng hâm mộ – "Này rất tốt nha! Đàn ông nhiều kinh nghiệm thì mới hấp dẫn, nhà ổng hẳn là rất giàu đi?"
Nha, đây chỉ mới là một học trung cao trung thôi nha, làm sao có thể biết được Lục Ngôn có nhiều kinh nghiệm mà hấp với chả dẫn?
Lâm Cửu Cửu lật sách ngữ văn ra xem – "Giàu lắm"
Bạn học Hứa – "Có xe không?"
Lâm Cửu Cửu biết bạn mình đang tò mò những gì, cậu không đợi Hứa Văn hỏi mà nói luôn – "Ba mẹ ổng đã li hôn, ổng sống có một mình.
Nếu tớ và ổng ở bên nhau thì tớ không cần lo lắng vấn đề mẹ chồng chàng dâu.
Ổng cũng có thể tới nhà tớ ở rể, ba mẹ tớ rất dễ sống chung"
Hứa Văn bị Lâm Cửu Cửu nói cho ngây người, giơ ngón tay cái lên biểu dương cậu – " Cửu Cửu, cậu thật biết chọn! Tớ còn muốn hỏi người giàu như ổng mua xe có phải hơn mấy chục triệu không?"
Lâm Cửu Cửu –.......!
Lâm Cửu Cửu cúi đầu không nói nữa, hai má có chút đỏ ửng.
Hứa Văn vẫn tiếc rẻ cảm thán – "Người tốt như vậy, sao tới tận bây giờ mà cậu vẫn không chịu?"
Bạn học Hứa luyên thuyên không ngừng, mặc sức mà tưởng tượng ra một tương lai tốt đẹp dành cho Lâm Cửu Cửu.
Lâm Cửu Cửu lặp lại thêm lần nữa – "Ổng lớn hơn tớ chín tuổi lận"
Hứa Văn tựa mặt lên bàn, sát lại gần Lâm Cửu Cửu – "Tuổi tác không thành vấn đề! Cửu Cửu, nếu cậu không thích ổng thì cậu lạnh lùng hơn đi.
Cái đồ sĩ diện này"
Lâm Cửu Cửu cũng tựa mặt lên bàn, có chút khó xử – "Ổng đối với tớ thực sự rất tốt.
Ngày hôm qua, tớ không vui còn dẫn tớ đi đánh bao cát.
Hôm nay, tớ bị mời phụ huynh, ổng cũng thay anh trai tớ tới, còn ở trước mặt cô chủ nhiệm khen tớ.
Nếu tớ lạnh lùng với ổng, vậy rất giống bạch nhãn lang nha"
Hứa Văn nhíu mày, cảm thấy hình tượng của Lục Ngôn từ trong miệng Lâm Cửu Cửu nói ra vô cùng, vô cùng, vô cùng tốt.
Suy nghĩ chưa quá một giây liền hỏi tiếp – "Cậu xem ông anh đẹp trai đó là gì của mình?"
Lâm Cửu Cửu không tích cực lắm trả lời – "Ổng lớn hơn tớ chín tuổi, lại là bạn của anh trai tớ.
Khi còn nhỏ chắc tớ đã từng được ổng ôm ấp trong tay, nên tớ xem ổng là anh trai"
Hứa quân sư thấp giọng hỏi – "Anh trai?"
Cậu thở dài – "Giống như anh trai"
13.
Chuông vào lớp vang lên, thầy giáo dạy ngữ văn cầm theo sách giáo khoa đi vào lớp học.
Khoảng hơn 10 phút sau, Lâm Cửu Cửu vốn đang chăm chú nghe giảng bài đột nhiên bị ai đó đụng vào cánh tay, nhìn thấy một tờ giấy nháp đang chuyền về phía mình.
Lâm Cửu Cửu –.......!
Cậu liếc nhìn qua chỗ thầy giáo đang đứng trên bục giảng, hoảng loạn đem tờ giấy nháp nhét xuống bìa sách, sau đó lén lút đọc.
[ Tuy rằng, cậu xem ông anh đẹp trai kia là anh trai, nhưng hai người không có cùng huyết thống, nếu như yêu đương, gọi là ngụy huynh đệ, kiểu quan hệ này rất phổ biến.
Còn nữa, ổng lớn hơn cậu chín tuổi, bạn trai hệ bố đường được rất nhiều người mơ ước đó ]
Lâm Cửu Cửu xem xong vội vàng vo tờ giấy nháp dưới sách lại, nhìn về Hứa Văn.
Hứa Văn len lén đưa ngón cái lên với cậu.
Thầy giáo ngữ văn đang ở trên bục giảng ném một viên phấn vào đầu Lâm Cửu Cửu.
"Em kia, mới bị mời phụ huynh đúng không? Còn không chịu nghe giảng?"
Lâm Cửu Cửu cúi đầu, thành thành thật thật nhìn vào sách.
Nhưng nội tâm một chút cũng không thể bình tĩnh, ngụy huynh đệ? Bố đường?
Có ý gì đây?
Lâm Cửu Cửu ở trường học một ngày được phổ cập thêm rất nhiều kiến thức mới, bởi vậy sau khi tan học, vừa nhìn thấy Lục Ngôn cậu liền cảm giác chính mình có chỗ nào đó không được ổn lắm.
14.
Lục Ngôn cài dây an toàn cho Lâm Cửu Cửu, cậu có chút bất động khác thường.
Lục Ngôn nhịn không được véo má cậu – "Sao thiếu sức sống vậy? Lúc anh về rồi, em bị chủ nhiệm mắng sao?"
Thật mềm, mềm ra nước.
Ngón tay còn mang theo hơi ấm.
Lục Ngôn nắn vuốt ngón tay, cả người liền trở nên nhộn nhạo.
Lâm Cửu Cửu bỗng nhiên cứng đờ, bất tri bất giác che kín khuôn mặt mình, lắp ba lắp bắp – "Anh đừng có mà ăn đậu hũ em"
Lục Ngôn kinh ngạc.
Đây hình như là lần đầu tiên bé nó lên tiếng phản kháng hắn? Lục Ngôn cười rộ lên, bé nó dù phản kháng vẫn rất dễ huông.
Lục Ngôn đạp chân ga, nói – "Được rồi, không chiếm tiện nghi của em nữa, dẫn em đi nhà sách nha"
"Vì....vì cái gì phải đi nhà sách?"
Lục Ngôn cong môi cười, hừ nhẹ một tiếng, trêu ghẹo Lâm Cửu Cửu – "Còn sao nữa? Em bé nhà anh bị tụt hạng không phanh, anh phải đi mua cho bé nó mấy quyển sách phụ đạo"
Mặt của Lâm Cửu Cửu dần dần đỏ ửng lên, đầu lệch về một phía nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bạn trai hệ bố...bố đường, chỉ có ba ba mới quan tâm tới thành tích học tập của con trẻ như vậy.
'Anh...anh Lục Ngôn' yêu mình như con trai của anh ấy?
Không đúng, không thể nói là yêu, 'anh Lục Ngôn' xem mình như là con trai của anh ấy?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...