Qua một đêm mọi chuyện trở nên tốt hơn, Thiên Vũ không còn cảm giác khó chịu như ngày hôm qua nữa. Vươn vai, chuẩn bị mọi thứ…Thiên Vũ bước xuống đã thấy Nhất Anh ngồi đó như là đang đợi cậu
-Em dậy rồi ah? Chuyện hôm qua chỉ là…
-Chỉ là tai nạn thôi, em không nghĩ gì đâu
-Uhm anh cũng nghĩ thế - Nhất Anh hơi buồn
-Anh không đi làm sao?
-Uhm anh cũng đi bây giờ
-Vậy em đi trước nha. Em đi rước bạn nữa
-Bạn??? Uhm cô gái hôm nọ đúng không…uhm em đi đi
-Uhm em đi nha
Không còn nét tinh nghịch nữa, cảm nhận của Nhất Anh về Thiên Vũ của hôm nay như thế….Thở dài, Nhất Anh đi đến công ty
-Vũ đến đúng giờ ghê – Tuyết Lam
-Uhm…Lam lên xe đi – Không cười, chỉ nói bằng vẻ mặt lạnh
-Vũ hôm nay sao thế?
-Ah không có gì đâu
Cả hai im lặng cho đến khi tới trường. Vào lớp cũng thế, Thiên Vũ cứ im lặng cho đến khi ra về…Lệ Quyên, Thanh Tuấn, Tuyết Lam đều cảm thấy Thiên Vũ hôm nay khác thường…nhưng Thiên Vũ cho là tại mình bị mệt nên thế thôi…
Nhất Anh hôm nay không đến công ty mà lôi Thiên Minh ra chợ
-Cậu bị gì thế, lôi tớ ra đây làm chi
-Hìhì…tớ biết cậu nấu ăn ngon…chỉ tớ làm vài món đi, sẵn ra chợ rồi mua ít đồ mình về nhà cậu nấu nhá
-Hả? Tớ có nghe nhầm không đấy? Cậu kêu tớ dạy nấu ăn…chuyện gì đây? – Thiên Minh nhìn Nhất Anh nghi ngờ, khó hiểu – Khai mau cậu tính bày trò gì?
-Hơ hơ bày trò gì chứ chỉ là muốn học nấu ăn thôi, cậu mau mua đồ đi – Nhất Anh đẩy Thiên Minh vào chợ
-Cậu đi cùng tớ, tớ chỉ cho cách lựa đồ ngon
-Uhm hìhì
Lạo một vòng quanh chợ, đi qua những quầy bán đồ tươi ngon nhất Thiên Minh kéo Nhất Anh vào
-Tớ sẽ chỉ cậu làm hai món trước nha, hai món này dễ mà Bin nhà tớ cũng thích lắm nhá
-Uhm hihi – Mắt Nhất Anh sáng rực
-Cậu xem cà rốt này, củ cải đỏ này, củ khoai lang tây này phải chọn củ có vỏ như thế này, không nhăng nhúng quá như thế sẽ không ngon, không tươi
-Uhm uhm
Mua một ít, Thiên Minh kéo Nhất Anh sang quầy thịt
-Mua một ít thịt để nấu chung, cậu xem miếng thịt này da mỏng, màu thịt tươi hồng, thớ thịt săn, ngửi không có mùi nào khác ngoài mùi thịt chứng tỏ thịt ngon. Mình chọn miếng có nhiều nạt một chút để khi nấu canh không bị ngán, còn lấy miếng này nữa nạt nữa mở để kho chung với cá như vậy sẽ ngon hơn.
-Uhm uhm hìhì
Mua thịt xong , Thiên Vũ lại kéo Nhất Anh sang quầy cá
-Muốn nấu món cá kho tộ ngon thì mình phải chọn con cá lốc còn sống, to, béo. Cậu nhìn thấy con cá đó không?
-Uhm uhm
Mua xong mọi thứ cần mua. Thiên Minh cùng Nhất Anh trở về nhà, xắn tay vào bếp
-Cậu biết làm cá không?
-Ờ…uhm…cậu chỉ tớ đi hìhì
Thở dài Thiên Minh hướng dẫn Nhất Anh, gật gật, Nhất Anh đẩy Thiên Minh sang một bên
-Được rồi, tớ làm cho cậu xem, dễ mà
Thiên Minh tránh sang một bên nhìn Nhất Anh đánh đập con cá đến tội nghiệp
-Thôi được rồi, để tớ làm cho
-Thôi tớ làm được mà
Thiên Minh đành để cho Nhất Anh ra sức hành hạ con cá, tội nghiệp cho nó xui xẻo mới vào tay của Nhất Anh
-Uiiii – Tay Nhất Anh bị dao trượt vào đầu ngón tay, chảy máu
-Cậu có sao không, rửa tay đi tớ làm cho
-Uhm hìhì
Thiên Minh làm nốt công việc còn lại cùa Nhất Anh. Nhất Anh sau khi băng bó vết thương xong, đi xuống bếp thấy Thiên Minh đang gọt vỏ mấy củ dùng để nấu canh
-Cái này tớ làm được Thiên Minh đành cho Nhất Anh làm, còn cậu thì thái thịt. Mọi nguyên liệu đã sẳn sàng. Thiên Minh đặt hai cái nồi lên bếp, một nồi nhỏ hơi giống cái chảo dùng kho cá, một nồi vừa dùng nấu canh. Hướng dẫn cho Nhất Anh cách thức nấu canh xong quay sang món cá kho
-Cậu bật lửa lên, cho dầu vào rồi làm theo như những gì lúc nãy tớ hướng dẫn nha. Tớ uống nước cái khô cả cổ họng
-Uhm hìhì tớ biết rồi mà cậu đi uống nước đi
Thiên Minh ra ngoài lấy nước uống, Nhất Anh bắt đầu nhớ lại những gì Thiên Minh đã hướng dẫn
-Bật lửa, cho dầu vào, cho tỏi vào thử rồi cho thịt vào đảo cho xăn rồi cho cá đã ướp sẵn vào nấu thế là xong hehe mình đúng là thiên tài
Phùuuu ….lửa từ bếp phừng lên từ trên miệng nồi làm cháy một phần tóc mái của Nhất Anh, Nhất Anh hoảng hồn lấy ca nước bên cạnh tạt lên lửa lại phừng lên, Thiên Minh đi vào vội tắt bếp
-Cậu định đốt nhà tớ đấy hả? – Nhìn sang Nhất Anh – Hahaha tóc cậu…haha…
Nhất Anh sờ lên tóc của mình vội chạy vào nhà vệ sinh còn Thiên Minh cười muốn vỡ bụng. Nhất Anh bước ra với gương mặt ỉ xìu
-Cậu cười gì chứ
-Hahaha
-Im xem nào
-Uhm không cười nữa – Thiên Minh cố gắng
-Giờ tiếp tục thôi, cậu hướng dẫn tớ lại đi
Thiên Minh nhìn sang chảo thịt cũng may là cá còn nguyên đó, lấy trong tủ lạnh ra một ít thịt rồi hướng dẫn Nhất Anh lại từ đầu, lửa nên vặn nhỏ khi cho dầu và thịt vào như thế…như thế…cuối cùng món cá kho tộ cũng hoàn thành.
-Woa…ngon chưa kìa, thấy tớ làm không
-Uhm hìhì cậu làm…mém đốt nhà tớ haha
-Cấm cười – Nhất Anh lấy hai chiếc hộp bỏ thức ăn vào
-Cậu đem thức ăn đi đâu đấy, tớ chưa ăn cơm đấy sáng giờ bị cậu hành tớ vẫn chưa ăn gì đấy
-Đây phần cậu đây, tớ về, cám ơn nhé!
-Này…này…Đúng là…
Nhất Anh mang đồ chạy ra xe còn Thiên Minh ở lại tức tối, sáng giờ không đến công ty cũng vì cậu ta mà giờ nấu xong tưởng có một bữa ngon ai ngờ chỉ còn lại…một ít.
Nhất Anh mang đồ ăn về nhà, nấu cơm sẵn đó đợi Thiên Vũ về. Nghe tiếng mở cổng, Nhất Anh vui mừng nhìn ra
-Lam vào nhà đi
-Uhm hihi
Thiên Vũ cùng Lam bước vào Nhất Anh cười gượng
-Anh, đây là Tuyết Lam bạn em. Lam, đây là anh Nhất Anh
-Dạ, em chào anh
-Uhm chào em
-Anh tóc anh sao thế
-Ah ah không có gì thôi hai đứa ở chơi anh đi có chút việc
Nhất Anh lấy cái áo khoác rồi đi ra để lại sự khó hiểu cho Thiên Vũ
-Trưa rồi anh ấy còn đi đâu nữa nhỉ? – Quay sang Lam – Lam ngồi chơi, Vũ lấy nước
-Uhm…Vũ sống cùng anh Nhất Anh thôi hay còn ai khác
-Có hai người thôi, nhà này của anh ấy mình chỉ ở nhờ thôi
-Uhm hihi
-Lam ngồi đây mình lên lấy tập cho Lam
Thiên Vũ lên lấy cho Lam mượn quyển tập, hai người họ ngồi trò chuyện một lúc rồi Thiên Vũ đưa Tuyết Lam về.
Trở về nhà, Thiên Vũ vào bếp định nấu cơm nhưng lạ lùng thay
-Ai nấu cơm thế? – Nhìn trên bàn một đĩa cá và một tô canh đã được bày sẵn – Chẳng lẽ…
Thiên Vũ nhớ lại lúc nãy tóc của Nhất Anh hình như bị cháy sén thì phải, phì cười…Thiên Vũ lấy chén, bới cơm ăn một cách ngon lành
Một lúc sau Nhất Anh về, Thiên Vũ ngạc nhiên…mới lúc nãy thôi cái gương mặt có chút chững chạt với mái tóc ngố ngố nhưng vẫn không làm cho gương mặt Nhất Anh xấu đi còn bây giờ trông Nhất Anh rất rất kute, đáng yêu, đẹp lại càng thêm đẹp…
-Nhìn anh gì mà nhìn ghê thế, anh biết anh đẹp sẵn rồi – Nhất Anh bước vào
-Ờ…hìhì lúc nãy anh đi đâu thế?
-Nhìn không thấy sao? Em ăn gì chưa?
-Ah…uhm…em ăn cơm rồi, ngon lắm…hihi
Thiên Vũ khen làm cho Nhất Anh thấy vui vui, miễm cười
-Là do anh nấu sao?
-Ah…uhm…ngon thật không?
-Uhm hihi ngon thật, ngon lắm…Vậy sau này anh đảm nhiệm việc nấu nướng nha
-Không bao giờ…muốn đầu bếp như anh nấu hả khó lắm nha cưng
Nhất Anh chu môi, Thiên Vũ trông lúc này Nhất Anh đáng yêu vô cùng, véo mũi Nhất Anh một cái rõ đau
-Ui da…. – Nhất Anh lấy tay xoa xoa cái mũi
-Anh…tay anh…tay anh bị sao thế? – Thiên Vũ lo lắng chộp tay Nhất Anh làm tim Nhất Anh đập mạnh vội rút tay về
-Ah…không…không sao đây tại anh sơ ý thôi
Thấy Nhất Anh có vẻ lúng túng Thiên Vũ cũng thôi không hỏi chuyện này nữa
-Anh ăn gì chưa?
-Rồi…lúc nãy anh ăn ở ngoài rồi – Thật sự là chưa vì Nhất Anh muốn đợi Thiên Vũ về ăn cùng nhưng Thiên Vũ đã ăn rồi giờ cậu cũng chẵng muốn ăn
Ột..ột..ột…cái bụng phản chủ
-Thiệt ăn rồi không hehe – Thiên Vũ lém lĩnh
-Ờ…thì chưa…
Ngồi đây đợi em, Thiên Vũ kéo Nhất Anh xuống ghế chạy vào trong bếp, một lúc sau…
-Anh ăn đỡ mì nha
-Uhm cám ơn em
Thiên Vũ ngồi nhìn làm Nhất Anh không thể ăn một cách tự nhiên, không biết tự lúc nào Nhất Anh trở nên như thế nữa
-Em đừng nhìn anh vậy được không?
-Uhm hìhì ăn đi em không nhìn, em lên phòng đây
Nhất Anh nhìn theo Thiên Vũ miễm cười, lắc đầu, Nhất Anh tiếp tục món mì xào của Thiên Vũ làm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...