Đừng Khóc, Hãy Mạnh Mẽ Lên Nhé !
Gia Hân mở mắt ra, trong đầu cô khi nãy toàn là những kỉ niệm của anh và cô, cô nhớ rất rõ? Sao lại như vậy? Phải chăng như lời Gia Bảo nói là cô yêu anh sao? Không thể nào? Chằng phải cô đã ngăn con tim mình lại rồi hay sao? Bây giờ phải làm sao? Cô phải trả lời ra sao đây? Cô cảm thấy bản thân mình rối loạn.
-Sao rồi? Đã có câu trả lời rồi chứ?_Gia Bảo nhếch môi nhìn cô.
Cô vẫn im lặng trong sự rối ren với những hình ảnh trong đầu. Nó hiện lên tất cả tất cả như một thước phim tình cảm khi cần cô sẽ lấy ra xem vậy.
Ngay lúc này An Nhi lên tiếng:
-Oh trời giờ mới nhớ ra mình để quên một bộ sưu tập ảnh lúc nhỏ của một bạn gái ở nhà. Chán ghê_An Nhi ngầm nhắc nhở Gia Hân.
Gia Hân đương nhiên hiểu ra ngay, lập tức trả lời:
-Người tôi yêu là cậu ấy_Gia Hân tay chỉ vào An Nhi
-Ồ_Mọi người ồ lên trong nuồi tiếc, cứ tưởng Gia Hân sẽ chọn Thiên Long, chàng trai đẹp trai, nam tính hơn
-Vậy là đã có kết quả, đội chiến thắng là đội của Hương Mai._Tiếng Gia Bảo vừa dứt thì mọi người đồng loạt vỗ tay. Và cũng là lúc Thiên Long cho hai tay vào túi quần, coi như chưa có chuyện gì xảy ra, lặng lẽ bước đi.
Gia Hân nhìn theo bóng hình cao lớn của anh trong lòng cảm thấy hụt hẫng.
"Mình sao vậy nè? Đáng ra phải vui mừng mới đúng chứ. Phải làm cho anh ta rời xa mình. Gia Hân à mày đừng ngu ngốc nữa được không? Một lần còn chưa đủ sao? Chẳng phải ba đã nói là mày phải chuyên tâm học hành sao? Nếu không có An Nhi nhắc nhở thì mày đã chọn Thiên Loong rồi. Đúng là điên mà"_Gia Hân chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì An Nhi vọt tới khoác vai cô:
-Sao rồi? Hối hận hả?
-Làm gì có, mày khúng chắc!_Gia Hân vội phủ nhận.
-Được rồi từ nay em là của anh, không được lén phén cạnh anh nào nghe chưa?_An Nhi trêu cô một câu.
-Được rồi anh yêu_Gia Hân cũng không vừa, diễn theo một cách ăn ý khiến Hương Mai bật cười. Cả đám lại cười giòn tan. Hội chợ năm nay đúng là khác biệt nhưng rất thú vị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...