Đừng Khóc, Hãy Mạnh Mẽ Lên Nhé !

Thiên Long đang mệt mỏi tựa người vào ghế thì đột nhiên chuông điện thoại vang lên. Thiên Long nhíu mày nghi hoặc nhìn số gọi đến anh là của "Quả chanh"
-Chuyện gì?_Thiên Long bắt máy hỏi.
-Alô Thiên Long anh mau tới đây đi, có chuyện rồi?_Giọng nói của Gia Hân mang theo hoảng sợ
-Là chuyện gì? Ở đâu?_Thiên Long khó hiểu không biết cô nhóc này đã gây ra chuyện gì nữa.
-Lúc tôi cùng Hương Mai ra khỏi quán KFC thì đột nhiên có một người đàn ông va vào tôi, tôi không hề biết gì cứ tưởng đâu là người đó do vội nên vô tình va vào tôi thôi nào ngờ một lúc sau tôi không nhìn thấy chiếc đồng trên tay đâu nữa còn phía sau thì truyền đến tiếng nổ rất lớn. Tôi cùng Hương Mai hoảng sợ chạy đến đám đông xem thì thấy xác người đàn ông vừa nãy cháy đen cùng những mảnh thịt và chiếc đồng hồ bị nổ dưới đất...Trông rất đáng sợ. Lúc đầu anh nói tôi tháo đồng hồ ra bằng được nên anh biết lí do mà đúng không?_Gia Hân kể lại toàn bộ sự việc cho Thiên Long nghe. Mới nghĩ tới sự việc vừa rồi thôi cô đã cảm thấy rùng rợn. Còn ghê hơn cả phim kinh dị hay là hành động nữa.
-Được rồi cô đang ở đâu?_Thiên Long nhanh chóng ra khỏi phòng, anh có thể nghe rõ tiếng ồn bên đầu dây bên kia của xe cứu thương và xe cảnh sát cùng những lời bàn tán của người đi đường. Anh không ngờ ông lại quá lộ liễu khi dùng cách này. Nếu mang chiếc đồng hồ về trụ sở cách sát chẳng phải sẽ truy ra dấu vân tay của cô hay sao. Lúc đó Gia Hân chắc chắn sẽ gặp rắc rối. Sao anh lại quên mất cô vào lúc này chứ. Thiên Long thầm trách bản thân mình.

-Không sao đâu, đừng sợ_Hương Mai nhẹ nhàng bóp bờ vai run rẩy của Gia Hân an ủi. Gia Hân bay giờ rất hoảng sợ vì chiếc đồng hồ đó lúc đầu là của cô. Liệu cô có mang tội giết người không?
-Gia Hân!_Tiếng gọi từ phía sau vang lên. Gia Hân quay người ra nhìn có chút vui mừng như chờ đợi đã lâu.
-Thiên Long anh mau giải thích chuyện này đi. Tại sao lại..._Gia Hân còn chưa nói hết thì Thiên Long đã trực tiếp ôm cô vào lòng, sự hoảng sợ cùng lo lắng không hiểu sao tan hết chỉ còn lại cảm giác an toàn và tin tưởng. Thiên Long gắt gao ôm chặt Gia Hân hơn. Có ai biết được Thiên Long lo lắng như phát điên lên. Nhẹ giọng mang theo sự lo lắng cùng quan tâm hỏi:" Có bị thương không?"
-Không có_Gia Hân cả người cứng đờ trước biểu hiện quá mức thân mật này của anh.
-Ehèm_Hương Mai hắng giọng nhắc nhở sự thân mật quá mật của cả hai khi ở nơi công cộng và sự khó chịu của bản thân khi bị bỏ rơi. Thiên Long lúc này mới chịu buông Gia Hân ra.
-Anh giải thích đi_Gia Hân mặt thoáng đỏ nhưng vẫn hỏi vào vấn đề chính.
-Không cần lo lắng nhiều sẽ không có gì xảy ra đâu_Thiên Long trấn an Gia Hân sau đó xoay người đi đến nơi hiện trường đang bị phong tỏa cùng những cảnh sát điều tra nguyên nhân.
-Hey thân nhau từ bao giờ vậy?_Hương Mai khẽ húc vào sườn Gia Hân trêu.
-Đâu có_Gia Hân đỏ mặt phủ nhận. Đúng là cô và anh có hơi thân mật nhưng cô đâu có quan hệ gì với anh.
-Mà mày nói anh ta biết lí do là sao?_Hương Mai mau chóng chuyển sang đề tài mà cô đang thắc mắc.
-Thì lúc đó anh ta cứ một mực nói tao phải tháo cái đồng hồ ra trong khi anh ta không hề ở gần tao. Cũng chẳng biết anh ta làm sao biết được tao mua đồng hồ nữa._Gia Hân rất thành thật giải thích

-Hả?_Hương Mai ngệt mặt ra ngạc nhiên. Cô lúc đó nghe Gia Hân nói thì cứ tưởng Thiên Long tình cờ đi ngang qua thấy cái đồng hồ trên tay Gia Hân gây ngứa mắt anh nên mới nói Gia Hân tháo nó ra(Oh chời chị tưởng tượng hay ghê cơ)
-Vậy mới nói là kì cục ghê. Giống như là anh ta biết hết mọi chuyện vậy đó_Gia Hân cùng một mớ dấu chấm hỏi trong đầu nói
Hai cô gái còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình thì Thiên Long đã đi tới, nắm tay Gia Hân đi.
-Ủa sao rồi?_Gia Hân chợt tỉnh ra khỏi cuộc suy đoán quay ra hỏi Thiên Long cũng không hề biết anh đang nắm tay cô kéo đi bọ mặc cô bạn phía sau.
-Sẽ không có chuyện gì nữa. Từ nay đừng mua đồ tùm lum nữa. Đồ gì cần mới mua, không cần thì thôi đừng nên mua. Quan sát rõ không có gì mới mua hiểu chưa_Thiên Long nhẹ giọng nhắc nhở như bạn trai dặn dò, quan tâm bạn gái mình.
-Ukm_Gia Hân cũng máy móc gật đầu, sau lần này chắc cô không dám sờ đến đồng hồ nữa chứ nói gì là mua._Ủa nhưng mà anh nói gì để họ cho qua mà không tra hỏi gì tôi vậy?_Gia Hân ôm một bụng thắc mắc.
-Đừng hỏi nhiều biết nhiêu đó là được rồi_Thiên Long kéo Gia Hân vào trong xe sau đó anh cũng vào xe lái đi.

-A, nhưng mà Hương Mai đâu sao anh lại lôi tôi vào đây?_Gia Hân giờ mới nhận ra thì đã bị dây an toàn giữ người lại và xe đã chạy đi.
-Đừng ấm ĩ tôi dẫn cô đi mua đồng hồ mới_Thiên Long có chút bực mình nhắc nhở. Cô lúc nào cũng vậy, nói nhiều nhưng mà anh rất thích sự náo động của cô.
-Uả, anh còn nhớ sao? Nhưng mà những chiếc khác sẽ không có gì sao?_Gia Hân ngu ngơ hỏi cũng có chút vui vui vì anh rất giữ lời.
-Nói nhiều quá. Nếu cái nào cũng cài thuốc nổ thì trên thế giới đã không còn có đồng hồ rồi. Là do cô xui xẻo chọn phải cái có cài thuốc nổ thôi_Thiên Long như là đang nói với một đứa trẻ. Lời lẽ hoàn toàn là trêu chọc và không có thật.
-Ukm.Chắc vậy rồi_Gia Hân lầm bầm. Số cô luôn xui xẻo vậy sao? Thật vậy từ khi gặp anh tới giờ cô toàn đụng vào mấy việc gì đâu không. Không xui xẻo mới lạ.
Thiên Long nhìn cô gái bên cạnh tràn đầy yêu thương mà cô không hề hay biết. Cô không biết rằng anh đã rất sợ. Nếu còn một lần nữa tính mạng cô bị đe dọa như sáng nay thì anh sẽ lo lắng và rất đau khổ. Anh nhất định phải bảo vệ cô ngay từ bây giờ vì nhất định mọi thứ không chỉ dừng ở việc cài thuốc nổ mà còn rất nhiều thứ đáng sợ khác. Anh rất đau lòng khi phải lôi kéo cô vào chuyện này nhưng định mệnh đã sắp đặt, cô là người anh chọn để đến bên suốt cuộc đời vì vậy nhất định cô phải theo anh, cùng vượt những khó khăn rồi sẽ hạnh phúc bên nhau.(Mơ tưởng wa' anh Long ơi chị Hân còn chưa quyết định mà)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui