Đừng Khóc! Đừng Ngốc Nữa Nhé!

Đón Chị ở sân bay xong, hai chị em đi dạo phố một lúc.Ăn vài món cùng nhau, tâm sự vài điều. Chuối cùng, Mộc Linh hứng thú nhìn vào bộ áo đôi bên trong cửa tiệm, mỉm cười với Mộc Trà:

- Em xem bộ áo đôi kia thật đẹp, hay là tụi mình vào mua đi!!!

Mộc Trà tán đồng lập tức cùng Mộc Linh vui vẻ bước vào bên trong mua đồ. Sau khi mua xong xuôi,cô đang định cùng chị mình đi về nhà thì chị của cô kéo tay cô nói nhỏ:


- Hay là mình đừng về cùng một lúc, em mặc cái áo này về nhà trước, lát nữa chị đi mua đồ chạy về sau.Coi như tạo bất ngờ cho Vũ được ko?

Nhìn khuôn mặt cười tít mắt của Mộc Linh,Mộc Trà cũng vui lây, cô hào hứng nói:

- Được đó!! Em về trước nha!!


Làm như đã bàn, cô nhanh chóng lon ton chạy về nhà.Đến cửa cô bắt gặp bác lao công đang nhọc nhằn đốt đống rác to tổ bự.Cô lấy lòng thông cảm vỗ vỗ vai bác an ủi vài câu rồi vui vẻ bước vào nhà.Bác lao công nhìn theo bóng cô, mặt vui vẻ lên hẳn, tiếp tục làm công việc của mình. Bỗng bác bảo vệ nói từ trên tầng vọng xuống:

- Cô đốt vừa thôi, hôm nay thấy báo có gió mạnh lắm,coi chừng cháy nhà đấy!!

- uầy, bác cứ đùa cháy thế nào được, đừng hù em nha!

Bác lao công cười cho qua, rồi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ của mình


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui