Đừng Khóc! Đừng Ngốc Nữa Nhé!
Mộc Trà hoảng hốt nhìn vào dòng chữ. Có thể cô hơi ngốc, nhưng cô vẫn còn đủ tỉnh táo để hiểu cậu che giấu thứ gì dưới những hàng chữ ấy
Trái tim Mộc Trà rơi thịch một nhịp
Từ bao giờ?
Có phải mới gần đây?
Hay từ rất lâu rồi?
Cấp1..cấp 2...hoặc xa hơn
Có phải lúc cậu ôm cô vào lòng khi bị ngã năm 9 tuổi
Có phải lúc cậu vụng về an ủi cô khi cô bị ăn hiếp năm 10 tuổi
Hay ngay tại phút giây lần đầu gặp trước cửa nhà vệ sinh nữ
Giờ nghĩ lại, tình cảm của cậu ấy chân thành biết mấy nhưng cũng khó nói biết mấy
Là do cô quá vô tư, chỉ quan tâm đến những idol ở đâu đó ngoài kia. Hóa ra, ở bên cô còn có cậu...
Cô đặt tay lên tim mình.. Vậy cô có đang hay thích cậu không? Có lẽ.. Là..
"ring,ring "
Một tiếng chuông điện thoại cắt ngang suy nghĩ của cô.
Mộc Trà bình tâm một lúc, sau đó hơi gượng gạo nghe điện thoại:
- alo?
- alo!! Em gái yêu quý, chị Mộc Linh của em đây!
Nghe giọng nói vui tươi của chị, lòng cô hơi trầm xuống:
- ko phải chị đang Đi du học Sao? Bộ có chuyện j à?
- à.Tin vui là chị sắp về nước rồi!Nhớ em quá Đi!
- ừ...
- à mà Di Vũ đâu? Bảo nó gọi chị cuộc nha! Nhớ lắm đấy!
- chị...
- em lạ thế? Có gì bên ấy à?
Cô nắm chặt tay, ngập ngừng, hơi do dự hỏi:
- có phải chị vẫn thích Di Vũ không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...