Ngoại truyện …
Buổi tối, Cự Tàn Tôn nấu ăn cho cô và còn tận tình rửa chén rồi lại thu gom hết quần áo của hai người mang ra giặt, anh đứng đọc hướng dẫn của nước giặt còn tay thì đang phân quần áo màu và quần áo trắng, Hữu Túc đang cầm túi bánh và tay thì đặt trong túi bánh lấy bánh, đi ngang qua và ngó nhìn anh :
-Anh làm gì thế ?
-Đọc hướng dẫn 1 chút, em đừng ăn mấy thứ linh tinh sau bữa tối. – Cự Tàn Tôn đáp cô mà mắt anh vẫn cứ dán vào tờ giấy.
Hữu Túc nhăn mày, không nhìn cô mà sao lại biết cô ăn linh tinh chứ, sau đó cô xua tay và đi về phía lò sưởi, đưa tay tìm đồ điều khiển tivi và bật lên, toàn tin tức về thế giới, cô chỉnh âm thanh về nhỏ lại và quay lại ngồi nhìn lò sưởi đang cháy. Cự Tàn Tôn loay hoay phơi quần áo trên sân thượng, lúc anh cầm giỏ đồ trống đi xuống thì vẫn thấy cô đang ngồi ăn bánh, anh đặt giỏ đồ vào nhà tắm và lau khô tay xong rồi mới đi ra, anh lấy máy tính đặt xuống gần chỗ cô và bật lên, Hữu Túc nhìn sang màn hình của anh :
-Có gì vui không anh ?
-Không. – Cự Tàn Tôn đáp lại cô.
-Vậy mở làm gì ? – Hữu Túc hỏi ngược lại anh.
-Ngày mai em muốn làm gì ? – Cự Tàn Tôn nhìn cô.
Dạo này anh chiều cô ghê nhỉ, suốt ngày cứ muốn hỏi cô thích đi đâu, cô nói đi chỗ nào thì anh lại đi ngay không chút phản đồi hay ý kiến ngoài lề. Hữu Túc ngồi lại gần anh hơn và gác chân cô lên chân anh :
-Đến khu vui chơi không ? Anh từng đến đó chưa ?
-Chưa bao giờ, tôi nghĩ nó dành cho trẻ con. – Cự Tàn Tôn đáp.
-Có chỗ dành cho người lớn mà, đi không ? – Hữu Túc nhìn anh với ánh mắt nài nỉ
-Ừ. – Cự Tàn Tôn đáp.
Nói rồi anh lại di chuyển con chuột về phía biểu tượng trái đất trên màn hình máy tính, anh nhấp chuột vào, cửa sổ mạng internet hiện ra, Hữu Túc nhan tay gõ tên một bộ phim Hàn Quốc nào đó mà có thần tượng cô thích, nhưng khi vừa mở lên thì anh đã đưa mắt lườm nhẹ cô và tắt máy đi, định rủ cô chơi game mà cô lại có hành động mám trai trắng trợn như vậy nên anh tắt máy luôn rồi ném nó sang một góc. Hữu Túc lườm ngược lại anh, ghen thì nói đi chứ sao cứ phải chặn hết mọi điều cô thích vậy chứ ?
Gần 11h đêm, Hữu Túc vẫn cứ nằm ì ra chỗ lò sưởi quấn chăn mà đọc truyện tranh trên máy tính rồi lại cười khúc khích, Cự Tàn Tôn đi đến và đứng trước mặt cô, Hữu Túc ngước mặt lên nhìn anh và cười, Cự Tàn Tôn đưa tay đóng máy tính xuống và nhấc cô lên vai khi cô vẫn đang quấn chăn, Hữu Túc hét toáng lên :
-Em chưa đọc xong … này …này … cho em xem đoạn kết thôi mà …
-Đi ngủ. – Cự Tàn Tôn ra lệnh.
-Nhưng em chưa … A … - Hữu Túc chưa kịp nói gì thêm thì đã bị anh ném xuống giường.
Cô mở tung chăn ra và liếc nhìn anh trong hờn dỗi, Cự Tàn Tôn tắt bớt đèn và cởi áo sơ mi của anh ra ném lên đầu giường và ngồi lên giường :
-Ngủ hay muốn tôi …
-NGỦ … Chúc anh ngủ ngon ^o^ … - Hữu Túc cắt ngang lời anh và hôn nhẹ vào má anh rồi nằm xuống ngay.
Cự Tàn Tôn cũng không có hành động gì, anh chỉ nằm xuống giường rồi gác tay lên đầu và trầm ngâm, Hữu Túc nằm im lặng trong chăn bên cạnh anh, cô trùm kín cả đầu, Cự Tàn Tôn đưa tay ra bàn đặt đèn ngủ và mò mẫm 1 chút, không có gì ngoài điện thoại, nhưng chỉ có một chiếc, anh liếc mắt sang nhìn cô, sau đó tay anh đưa vào trong chăn :
-Đưa điện thoại đây.
->w< …
Hữu Túc bặm môi mà nhẫn nhịn đưa cho anh, Cự Tàn Tôn đặt điện thoại lên bàn rồi quay sang kéo chăn cô ra khỏi đầu, anh cúi xuống hôn lên tóc cô rồi nói :
-Ngủ đi, ngày mai tôi đưa em đi chơi.
Ngọt như mía, lần đầu tiên ấy chứ, Hữu Túc mặt hơi ửng hồng lên khi nghe anh nói, Cự Tàn Tôn kéo cô sát lại gần anh nhất có thể và áp mặt lên tóc cô, anh ngủ ngay khi nghe tiếng cô thở đều lúc ngủ. Nếu ngày nào cũng trôi qua như thế thì bình yên biết mấy, Cự Tàn Tôn hôn nhẹ vào tóc cô rồi ôm lấy cô chặt hơn, anh không muốn ngày mai rồi ngày mai lại đến, thật sự không muốn …
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...