Ngoại truyện ...
Ngày hôm sau, Cự Tàn Tôn thức dậy rất sớm, anh ngồi dậy xoa xoa đầu tóc rối bù và khẽ lắc đầu cho tỉnh táo, Hữu Túc đang ngủ thì lại nằm mơ gì không biết mà lại cắn mạnh vào ngực anh, đau điếng nên anh mới thức dậy, nhìn cô vẫn đang co ro ngủ thì anh cũng nhẹ nhàng kéo chăn lên cho cô và bước khẽ xuống giường. Anh đi đến chỗ cửa sổ và vén một ít màng sang một bên và nhìn ra bên ngoài, tuyết ngừng rơi nhưng trên mặt đất có những chỗ tuyết rơi tạo thành lớp mỏng rất nhiều, chỉ mới 6h15. Cự Tàn Tôn vươn tay lấy áo sơ mi trên đầu giường rồi mặc vào và đi vào bếp, anh mở tủ lạnh ra, nhìn một lượt rồi trầm ngâm, không biết nên nấu gì cho cô bây giờ, chỉ còn thịt bò và một ít rau. Anh lấy chúng ra để rã đông và quay sang bắt một ít gạo nhiều nước lên bếp, cô có vẻ lại gầy đi, lúc tối ôm cô thì anh cảm giác có chút gầy, có lẽ vì những chuyện cô hay suy nghĩ linh tinh.
Hữu Túc thức dậy khi đồng hồ điểm đúng 7h sáng, nhìn quanh thì không thấy Cự Tàn Tôn, hay anh lại đi làm rồi nhỉ, cô đứng dậy khỏi giường và đưa tay lấy thêm áo khoác và mặc vào rồi đi ra ngoài, vừa mở cửa phòng thì cô nghe tiếng động nhẹ ở trong bếp, cô ngó nghiêng đầu, không lẽ Y Cược và Lam Bá đến làm, cô nói họ nghỉ 1 tuần rồi mà. Cự Tàn Tôn đứng trong bếp, tay anh cầm chiếc vá khuấy nhẹ nồi cháo, Hữu Túc nhìn sau lưng anh mà đỏ bừng mặt, người đàn ông kia đang nấu bữa sáng cho cô. Hữu Túc đi nhẹ lại gần anh và vươn tay ôm lấy thắt lưng anh, cô áp mặt vào lưng anh, Cự Tàn Tôn không giật mình, anh liếc khẽ mắt về phía sau nhìn cô :
-Rửa mặt chưa ?
-Một lát đi, em vẫn còn muốn ôm. – Hữu Túc thở dài ra một hơi rồi ôm lấy anh chặt thêm một chút.
Cự Tàn Tôn im lặng, anh đưa tay lên kệ phía bên trên và lấy gia vị, vẫn chưa chịu buông, Cự Tàn Tôn nêm nếm xong thì quay người lại phía đối diện cô, cô thấp thật, nhìn vẻ mặt ngố tàu từ trên cao của cô thật khiến người ta thú vị. Hữu Túc ngước mắt lên nhìn anh, sao anh lại có ánh mắt gian xảo như thế chứ, nhìn xong thì cô vội vàng buông anh ra và đi vào nhà tắm, đứng thêm chút nữa lại có chuyện chẳng hay cho cô. Ăn sáng cùng nhau xong thì Cự Tàn Tôn cũng lặng lẽ đi rửa bát và dọn dẹp gian bếp, Hữu Túc cũng không quá lạ lẫm khi được anh ưu ái như thế này, cô đi về phòng lấy quần áo đi tắm chuẩn bị đi xem phim, lúc tối cô và anh quyết định đặt vé lúc 9h sáng thì bây giờ chuẩn bị dần vậy. Cự Tàn Tôn uống một chút nước rồi đặt ly xuống bàn và đi vào phòng, Hữu Túc đang tắm, nghe tiếng xả nước thì biết ngay là đã thoát y rồi, anh cũng bình thản đi vào nhà tắm và đưa tay đẩy màn che ra, khói nước xông ra, Hữu Túc trố mắt nhìn anh :
-Anh tắm ngoài kia đi, em chưa xong mà.
-Ừ. – Cự Tàn Tôn đáp mà tay anh thì đang tự cởi đồ của anh.
-Này, anh đúng là mặt dày đấy. – Hữu Túc ngước nhìn anh.
Cự Tàn Tôn cười nhẹ nhìn cô, quá bình thường rồi, anh ngồi vào bồn tắm chug với cô, chân dài có khác khi anh ngồi vào thì đã co đầu gối lên và kéo cô ngồi vào giữa 2 chân anh, Hữu Túc mặt đỏ bừng :
-Anh …
-Sao ? – Cự Tàn Tôn vừa hỏi cô vừa đưa tay lấy xà phòng gội cho vào tay và xoa lên đầu tóc của cô, thành bọt.
Hữu Túc nhìn hành động của anh mà phải câm nín, đúng là kiểu tắm thần tiên mà các soái ca hay làm trong ngôn tình nhưng nếu nói về Cự Tàn Tôn thì lại giống Sói đói hơn, anh làm xà phòng bay vào mắt Hữu Túc. Hữu Túc hét toáng lên, Cự Tàn Tôn vội xả nước lên tóc cô rồi đưa tay kéo tay cô ra, anh nhìn mắt cô, có chút xót. Hữu Túc quơ lấy khăn trùm lên đầu định đứng dậy thì bị anh giữ lại và giữ lấy mặt cô, hôn xuống môi cô một cách cuồng nhiệt, Hữu Túc có chút thỏa mãn nên cũng vòng tay qua cổ anh mà đáp trả, lại mây mưa vào buổi sáng thì làm sao kịp xem phim chứ,nghĩ đến đó thì cô vội đẩy anh ra :
-Xem phim …
-Tôi tính hết rồi. – Cự Tàn Tôn đứng dậy trước, anh lấy khăn tắm quần quanh hông và đưa
tay vừa nhấc cô ra khỏi nước vừa lấy khăn tắm choàng lên người cô và đi ra ngoài.
Đặt cô nằm xuống giường rồi anh cũng nằm đè lên trên, Hữu Túc nhìn anh, lúc nãy anh bảo tính là tính cái quái gì vậy, không lẽ anh thức dậy sớm là để suy tính mấy thứ này. Nhưng khi nhìn đến ngực anh thì lại có dấu răng còn đỏ, Hữu Túc nhíu mày, không lẽ anh sau lưng cô lại đi ăn vụng với cô khác :
-Đây là gì ?
-Em cắn tôi. – Cự Tàn Tôn giải thích.
-Lúc nào chứ ? – Hữu Túc cãi bướng, nhưng thật sự cô không nhớ là có cắn anh hay không.
Cự Tàn Tôn hôn nhẹ vào vành tai cô và nói :
-Em có thể cắn thêm để đối chứng.
->w< …
Nói thế thì chả khác nào tội chồng thêm tội, Hữu Túc lắc đầu, Cự Tàn Tôn vừa cúi xuống hôn cô thì tay anh cũng không chịu thiệt, xoa nắn trên ngực cô một cách bừa bãi, Hữu Túc choàng tay qua cổ anh mà phối hợp, cứ như thế này thì làm sao kịp xem phim chứ.
Rạp chiếu phim …
Hữu Túc cầm 2 chiếc vé trên tay và ngồi đợi ở dãy ghế chờ trước lối ra vào cổng, Cự Tàn Tôn hôm nay ăn mặc rất giản dị, anh thậm chí còn mang cả giày thể thao cặp với cô ấy chứ, áo sơ mi và quần jean quả là rất hợp với anh, Hữu Túc còn bắt anh mang kính không độ để khác đi Cự Tàn Tôn mọi hôm một chút. Vài cô gái tụ nhau đi xem phim khi đang đứng chờ lấy bắp, nhưng Cự Tàn Tôn cao hơn nên anh cũng không có ý đứng trước và anh hơi lùi về phía sau khi đợi nhân viên lấy nước ngọt, mấy cô gái ấy cứ đỏ mặt cả lên khi lén nhìn sang anh, hôm nay đi xem phim đúng là may mắn thật mà, tự nhiên ở đâu lại xuất hiện soái ca thế này, khiến người đứng gần phải đỏ bừng mặt. Hữu Túc hôm nay cũng rất xinh, cô ngồi bắt chéo chân thành chữ nhân và ngó nghiêng nhìn về phía Cự Tàn Tôn đang đứng. Vài thanh niên đi tới, hình như cũng đang chờ tới giờ xem phim, mà dãy ghế chờ cũng kín người rồi, còn dãy ghế của cô là trống 4 ghế, họ cũng không có ác ý gì nhưng khi một thanh niên đại diện xuất hiện trước mặt cô và hỏi xem có ai ngồi những chỗ bên cạnh chưa thì Hữu Túc cũng thành thật lắc đầu. Nhưng khi thanh niên kia định ngồi xuống cạnh cô thì đột nhiên cả hành lang chờ bỗng xuất hiện không khí dị thường u ám, có vài người mặt hơi tái đi vì sợ điều gì đó tốt bụng chỉ tay về phía sau lưng người thanh niên. Cự Tàn Tôn tay cầm một túi bỏng ngô, tay cầm ly CoLa cỡ lớn đang đứng phía sau, ánh mắt tối sầm lại, xung quanh người anh toát ra mùi súng nặng nề :
-Muốn ngồi à, chàng trai trẻ ?
Nghe giọng nói trầm thấp mà còn gằng từng chữ nặng nề thế kia thì có cho thêm tiền thì cũng chẳng ai dại dội dám ngồi, thanh niên kia mặt tái mét lúng túng đứng dậy :
-Xin lỗi ạ … xin lỗi … xin lỗi ….
Hữu Túc cười cười, Cự Tàn Tôn ngồi xuống ghế cạnh cô và nói :
-Hơi bận.
-^o^ em biết anh luôn bận mà. – Nói rồi cô đá mắt ra phía sau lưng anh, một đám con gái ánh mắt ngưỡng mộ như hai ngôi sao sáng trong đêm.
Trong rạp chiếu phim, ngồi ở dãy cao nhất và chỉ có 2 ghế duy nhất, Hữu Túc cười tít mặt khi ngồi vào ghế, Cự Tàn Tôn cũng thấy bỡ ngỡ một chút vì đây là lần đầu tiên trong suốt hơn 1 thế kỷ qua anh đến rạp chiếu phim để xem phim, anh đặt bỏng ngô và nước vào giửa tay vịn của 2 ghế. Cô chọn phim hài để được thấy anh cười, nhưng hình như chỉ có mình cô và mọi người trong rạp là cười muốn khóc luôn thôi, anh chỉ lâu lâu thay đổi tư thế rồi lại im lặng mắt nhìn đăm đăm vào màn hình phía trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...