Đừng Hòng Thoát Khỏi Tay Em


Hồ sơ xin việc tôi đã gửi cho Vũ Việt anh cũng nói đã giúp tôi nộp rồi nhưng sao mãi ko thấy người ta gọi phỏng vấn nhỉ hay là tại CV của tôi quá nông cạn nên chưa kịp xem người ta đã vứt vào sọt rác. Không phải vậy chứ, đừng như vậy mà. Tôi đã rất vất vả mới viết lên được CV hoa mỹ như vậy đó, trong mục ngôn ngữ tôi còn ko ngừng khoa chân múa tay nói rằng mình có thể giao tiếp lưu loát 4 thứ tiếng Anh, Trung, Nhật, Việt. Đó chẳng phải là 1 điểm mạnh sao, thực ra mà nói tôi có khả năng giao tiếp tiếng Nhật là hơi quá, chỉ là chém gió thôi, tôi chỉ có khả năng dịch vài câu nói đơn giản trong mấy MV JAV mà thôi hơ hơ hơ, còn lại về cơ bản nguyên 1 cái clip cũng có mấy câu đối thoại đâu chủ yếu chỉ là âm thanh sống động thôi mà =)).
Ở nhà một mình thật là chán phát chết, Phùng mẹ thì đi Hồng Kông họp bạn đại học của bà, Phùng ba cùng Phùng Bá đều đi công tác, giờ ở nhà chỉ còn tôi và Tiểu Long rõ là chán mà. À mà từ đợt tôi và nó thẳng thắn nói chuyện với nhau thì nó đã ko còn gây chiến với tôi nữa, dù chẳng nói với nhau câu nào nhưng ít nhất nó ko còn kỳ thị tôi như trước nữa, cũng có thể coi đây là 1 bước tiến mặc dù nó ko to tát lắm.
Đang lăn lộn trên giường thì có người gõ cửa hóa ra là thím Trần, bà thông báo với tôi rằng hôm nay chính là ngày họp phụ huynh của Tiểu Long nhưng hiện giờ những người được cho là PHỤ HUYNH của nó đều ko có nhà chỉ còn cái con dở miễn cương được xếp vào dạng phụ huynh hờ là tôi thì đang trương xác ở nhà vì vậy bà ko còn cách nào khác ngoài thông báo với tôi.
ĐỊA ĐIỂM: KNIGHT INTERNATIONAL HIGH SCHOOL
Tiểu Long mà biết tôi đi họp phụ huynh cho nó chắc nó giết tôi quá, nhưng đây là trường hợp bất khả kháng nên hi vọng nó ko xé xác tôi hờ hờ. Đây là trường nó đang theo học ư, mẹ nó như hoàng gia vậy trời, ai ai cũng ăn mặc quý phái tự nhìn xuống bản thân mình tôi thật muốn quay lại xe ngay lập tức, nhìn tôi chẳng khác nào ALIEN giữa rừng người quý tộc này. Nhưng thôi đâm lao thì theo lao thôi, tôi quyết rồi đi thôi YOLO.
5ph sau
TÔI MUỐN VỀ AAAAAAA

Các người có thể đừng nhìn tôi bằng con mắt băn khoăn: “Em từ hành tinh nào đến?” như vậy có được ko? Tôi biết là phong cách ăn mặc của tôi có vẻ ko hợp thời cho lắm nhưng ít nhất nó cũng rất trang nhã mà, tôi đã tránh mặc áo phông và quần jean bụi rồi mà, ăn mặc lịch sự thế này mà vẫn bị super soi à hẳn sơ mi trắng còn gì huhu.
Địa điểm: Phòng giáo viên
“A xin chào, tôi là phụ huynh của Tiểu Long, à ý tôi là Phùng Hải Long”
“A chào chị, mời chị ngồi, chị trông trẻ quá”
“Ahaha dạ, cô giáo quá khen rồi ạ”
“Chào chị tôi là chủ nhiệm của em Hải Long, đây là buổi lễ thường niên của nhà trường, mà hình như chị lần đầu đi họp cho cháu đúng ko ạ? Mọi lần tôi đều là Phùng phu nhân đi họp, hôm nay em Tiểu Long có xin phép người nhà ko đến họp nhưng ko ngờ chị lại đến, à mà xin lỗi nhưng chị là…”
“A tôi là phụ huynh ha ha” Thím à thím có thể đừng hỏi khó tôi được ko? Tôi sẽ cảm kích thím lắm :v
Có lẽ đã nhận ra vẻ khó xử của tôi nên cô ta cũng ko gượng ép nữa, cuộc nói chuyện sau đó diễn ra cũng rất thoải mái, cô giáo này cũng là người khá thú vị và hài hước thì ra cô ta chỉ hơn tôi 2 tuổi, hai người cùng thế hệ dĩ nhiên có rất nhiều chuyện để nói rồi haha thế mà lúc trước tôi đã sợ đến nỗi toát mồ hôi hột đó. Thằng nhóc Tiểu Long này đúng là thần đồng mà, nó mới 10 tuổi mà đã được nhảy lớp lên đến lớp 12, tôi tự hỏi sao Việt Nam mình ko có luật cho nhảy lớp nhỉ? Hơn nữa thằng tiểu quỷ này còn đứng top 1 trong lớp chọn nữa chứ, não nó rốt cuộc được làm từ gì nhỉ? Chẳng bù cho cái não bã đậu của tôi aigu.

Tôi định ra về trong yên bình nhưng trí tò mò lại nổi lên vì vậy tôi muốn lén lún đi xem thằng nhỏ này ở trường như thế nào. Theo lời cô chủ nhiệm thì hiện giờ nó đang có tiết thể chất, vì vậy tôi lần mò đến phòng giáo dục thể chất rình rình mò mò, tôi chỉ định nhìn nó từ xa thôi nhưng mà không ngờ lại được chứng kiến 1 cảnh kinh điển như vậy.
Có lẽ đã hết tiết nên trong phòng có vẻ trống vắng mới đầu tôi định quay về nhưng bên trong lại phát ra âm thanh đánh đấm, sau đó nếu ko nhầm thì tôi nghe thấy giọng của Tiểu Long vì vậy lấy hết sức bình sinh tôi lần mò bước vào phòng tập. Khuất sâu trong góc tôi nhận thấy có 1 đám các nam thanh niên đang đứng quây thành vòng tròn, mấy thằng nhóc này thật cao lớn chúng nó đứng chắn toàn bộ mọi tầm nhìn của tôi, tôi chẳng nhìn thấy bất cứ cái gì cả, chỉ có thể nhờ vào thính giác mà phất phơ biết được ngọn nguồn câu chuyện
“Thằng khốn này, mày là gì mà đòi hơn bọn tao chứ? Chẳng qua mày là con trai của Phùng tổng nên mới được đặc cách thôi, mày tưởng mày tài giỏi lắm sao? Mày chẳng qua là một con chó dựa hơi ba mình mà thôi”
“Mà tao nghe nói mày là thằng mồ côi đúng ko? Mày là đồ sao chổi, chính mày đã hại chết ****** đúng ko? Ôi sợ quá đi mất, chúng mày tránh xa nó ra không khéo lại bị nó ám đấy hahahaha” Tiếng cười ngả ngớn vang vọng cả căn phòng
“Không phải” Tiểu Long yếu ớt phản biện
“Còn nói ko phải chính ba mày cũng ko cần mày còn gì, đã bao giờ ông ta công nhận mày là con chưa. Mày chỉ là 1 thằng con hoang ko cha ko mẹ mà thôi”
“Hừm càng nhìn mày tao càng chướng mắt, chúng mày đâu tẩn nó 1 trận cho tao, cho nó nhớ đời lần sau đừng có mà thể hiện hoạnh họe ta đây thông minh là thiên tài trước mặt tao”

BỤP…CHÁT…ĐẠP
Tiểu Long bị đấm đá túi bụi mà ko phản kháng lấy 1 lần, thân làm “phụ huynh” như tôi ko thể đứng yên mãi một chỗ được, vì vậy lấy hết sức bình sinh tôi lao ra ngoài hét lớn
“Ê mấy cậu kia, các cậu nói ai là con hoang hả, nói ấy người biết Tiểu Long nó có cả cha lẫn mẹ đấy” Tụi nhóc dừng tay nhất loạt quay về phía tôi, tôi thấy toát mồ hôi, lạnh sống lưng, liệu quyết định này có phải là đúng đắn hay ko?
“Bà cô này ở đâu ra vậy? Đừng có xen vào chyện người khác tốt nhất là bà mau biến đi trước khi tụi này tẩn cả bà đấy”
“Cái gì cơ? Mấy người gọi tôi là cái gì? Bà cô á? Ôi cái bọn nhóc này, mà tôi có xen vào chuyện người khác đâu, người các cậu đang đánh là con trai tôi, các cậu nói xem tôi có thể đứng yên sao?”
“Con trai? Bà già bà có nhầm lẫn gì ko đấy”
“Ko nhầm tôi nhắc lại 1 lần cuối, TIỂU LONG LÀ CON TRAI TÔI”
“Im miệng cô ko phải mẹ tôi” Tiểu Long hằn học lên tiếng
“Hahaha bà xem bà nhận nó là con nhưng nó có công nhận bà là mẹ nó đâu, bà già bọn này cho bà 3s mau biến đi”

“Biến cái đầu chúng mày à, cái bọn nhóc ranh này, bố mẹ chúng mày ko dạy được chúng mày thì để tỷ tỷ này thay họ dạy dỗ tụi mất dạy chúng bay”
“Con mụ điên này, bà thích chết hả? Tụi này ko thích đánh phụ nữ, mau biến đi” Nói rồi chúng nó hoàn toàn làm ngơ trước sự hiện diện của tôi tiếp tục quay lại đánh đập Tiểu Long. Cái thằng nhóc này ngày thường mưu ma chước quỷ là vậy sao hôm nay lại ngoan ngoãn để yên cho người khác đánh đập đến bầm dập thế kia. Ko thể để yên được tôi phải giúp nó, nếu ko nó sẽ bị dần nhừ tử mất. Sẵn rổ bóng ngay gần đấy, tôi ko ngần ngại lấy bóng trọi thẳng về phía bọn nhóc đầu xanh, đầu đỏ kia. Bị tấn công chúng nó quay ra gửi gắm ánh mắt hằn học như dao sắc vào người tôi, tôi có sợ ko? Hỏi thừa dĩ nhiên là sợ chết khiếp rồi, thôi xong hết bóng rồi, xác con nhà bà định rồi, nhìn những khuôn mặt khả ái kia tôi đủ biết hôm nay tôi khó sống rồi.
Một thằng nhóc tóc đỏ rút từ túi áo ra con dao găm sắc lẹm, mặt tôi đại biến sắc, sao học sinh lại được mang dao đi học cơ chứ? Vớ đại cây sào gần đấy tôi khua loạn lên, chúng nó nhất loạt xông lên lần này tôi chết chắc rồi, hẳn 7 thằng lận mà thằng nào cũng to cao vạm vỡ như tuyển thủ quyền anh, nói chung là tôi cầu nguyện ~ing.
BỐP
Tôi còn tưởng tôi ăn đập rồi chứ, mở mắt ra mới biết ko phải tôi mà là thằng nhóc cầm dao đã bị hạ đo ván và cái đứa mà đánh bại thằng nhóc đó chính là tên tiểu quỷ Tiểu Long, WHAT’S THE HỢI? Vừa mấy phút trước nó còn bị bọn kia đánh tả tơi mà sao giờ này dũng mãnh vậy, nó biết võ à? Ôi cái thằng nhóc này rốt cuộc thì có cái gì nó ko biết ko vậy?
Bọn nhóc kia có vẻ cũng bị bất ngờ trước sự phản kháng của Tiểu Long nên chúng nó bỏ lại tôi yên vị chỗ đó mà quay lại tất cả tập trung vào Tiểu Long, 6 đánh 1 không chột cũng què, huống hồ 6 thằng trâu vật đánh 1 thằng mèo hen, rõ ràng là 1 cuộc đấu ko cân sức mà. Thật ko ngờ thằng nhóc này có thể giải quyết hết cả 6 tên, kung fu của nó thật ko tầm thường mà, tôi chỉ biết tròn mắt nhìn theo nhất cử nhất động của nó. Trong khi nó còn bận giao chiến với 6 tên kia thì cái thằng nhóc cầm dao lúc nãy cũng đã hồi tỉnh, nó hung hãn cầm dao đâm từ phía sau Tiểu Long trong khi thằng tiểu quỷ kia ko hề hay biết.
“TIỂU LONG” Tôi hốt hoảng chạy lại hòng ngăn cản mũi dao ấy, vâng Mỹ Xuân tôi đã anh dũng hi sinh, thật ra thì cũng ko đến mức ấy tôi đã dùng cả 2 tay để ngăn đường dao lại khiến cho đôi tay tôi đã nhuốm máu. Sau đó còn được vinh dự nhận lấy cú đấm hụt vào mặt may mà tôi nhanh nhẹn mới tránh được nhưng chiếc nhẫn của thằng ranh đó đã kịp để lại 1 vết xước trên khuôn mặt khả ái của tôi. Chứng kiến toàn bộ sự việc khiến Tiểu Long điên tiết, nó hét lớn sau đó như 1 con thú dữ, nó xông lên bạt mạng giao chiến với tụi nhóc kia, kết quả là tất cả đều bị hạ đo ván sạch sẽ, đặc biệt thằng cha đâm lén đã bị nó hành hình dã man, phải vất vả lắm tôi mới ngăn cản được nó ko ra tay giết hại thằng nhóc ấy. Suy đi tính lại thì chắc là tôi ko hợp mặc đồ trắng hay sao ý, lần nào mặc áo sơ mi trắng là y như rằng đổ máu. Aigu lần sau tôi nên cân nhắc việc mặc sơ mi trắng vậy hố hố.
……………………………………….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui