Đừng Đùa Với Gái Ngoan

Về lời Huyền Anh nói hôm qua và sms Cún hôm nay khiến mình thấy rối tùng beng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mình lấy phone gọi lại ngay cho Cún thì số điện thoại không liên lạc được. Rối tùng beng hết, hay là chuyện tối hôm qua mình với Huyền Anh đây ??
-Alo Đức à.
-Ờ , tao xin lỗi về Hà Nội rồi tính.
-Gác vụ đó sang 1 bên đã, mày xem em Cún sao không liên lạc được.
-Ơ thế mày không biết chuyện gì à?
-Chuyện gì là chuyện gì ?
-Em Cún sắp bay rồi, sang Sing cùng với bố mẹ nó. Nó chưa báo mày sao?
-Cái đệch, báo cái *** , mày làm tao điên rồi đấy. Bạn mới bè. Hôm nào nó bay ?
-Chiều nay , chuyến bay lúc 14h. Sân bay Nội Bài.
Mình cúp máy luôn và phi một lèo ra gọi taxi phi luôn ra Hà Nội, khỏi phải xe ca làm gì cho tốn thời gian. Tài xế thấy mình hốt hoảng nên chém đẹp 1m5. Thôi đang vội mình không quan tâm chuyện tiền nong nữa.
Thì ra thằng Đức muốn mình quay lại với Huyền Anh, mình cũng không trách nó nữa nhưng mình đã quyết không là không. Trong đầu mình bây giờ chỉ thấy thương và tội nghiệp em Cún thôi, sắp phải xa mình rồi, mình cũng có cảm giác hụt hẫng .
Cuối cùng xe cũng ra tới Hà Nội, mình hớt ha hớt hải :
-Chú tài đưa cháu ra Sân bay Nội Bài luôn được không . (mình nhìn đồng hồ 11h30 rồi ).
-Chú chịu thôi, không thông thạo đường này cho lắm.
-Vâng ok chú , vậy chú đưa cháu qua Hồ Tùng Mậu đi.

Điện thoại cho Cún, vẫn tút tút . Gọi em Xu :
-Tan học chưa em ?
-Em vừa về, anh đang đâu đấy?
-Anh đang ở Hà Nội, em chuẩn bị cho anh 1 xe máy luôn nhé , anh đang gần chỗ em.
Bác Tài ình xuống gần chỗ Xu , mình chạy vào phòng Xu lấy xe máy thì thấy em chuẩn bị sẵn trước cổng rồi.
-Tính đi chơi mảnh hả, đừng có hòng, phải lai em đi.
-Lai cái gì mà lai, anh đi có việc.
-Không được. ( Em chống tay vào hông, ngồi lên yên xe sau nhìn mình ).
-Thôi ngồi cho vững.
Sắp muộn rồi mà còn vướng phải của nợ này nữa thì thật là… Trên đường đi mình lao như bay, em Xu hốt hoảng :
-Làm gì mà vội thế? Định lên thiên đường cùng nhau à?
-Ngồi cho vững, ôm chặt vào không lại kềnh ra.
-Thế giờ đang đi đâu.
-Đang đi tiễn em Cún.
-Nó làm sao mà tiễn ?
-Nó sắp sang nước ngoài cùng gia đình rồi, giờ anh mới biết.
-Gớm, thế mà chả thấy vội vàng với người ta được chuyện gì.
-Thôi về anh bù.
-Nhớ đấy.
Ra tới sân bay rồi, may quá còn 45p nữa máy bay mới cất cánh. Mình liên lạc với thằng Đức, nó cũng ra tiễn em Cún. Nó dẫn tới chỗ Cún đang chuẩn bị đồ đạc . . . Trông em Cún mặt buồn trông thấy, em vẫn chưa nhìn thấy mình. Thi thoảng em ngoái lại tìm một điều gì đó trong đám đông, mình biết là em đang tìm mình.
-Cún………………..
Em quay đầu lại nhìn mắt rưng rưng, mặc kệ bố mẹ nhìn em lao vào ôm mình lần cuối.
-Anh….a…n..h…đi đâu giờ này mới đến. Em tưởng không được gặp anh nữa.
-Sao em không nói sớm với anh?
-Em sợ em không đi nổi . . .
-Dại, sang nước ngoài được mở mang kiến thức. Tội gì không đi.

-Anh ác lắm, biết rồi còn hỏi.
-Vậy em đi lâu không ?
-Em không biết, nhưng chắc không về nữa. Bố mẹ em định cư bên này luôn.
Mình hơi chột dạ nhưng vẫn cố lấy làm bình tĩnh, mặc kệ em Xu đứng sau nhìn.
-Vậy là quên anh luôn à ? ( mình dịu dọng )
-Có lẽ vậy, anh chẳng là cái thá gì mà em phải nhớ cả. Em sẽ quên anh.
-Như thế có lẽ tốt hơn cho em, sang đó có môi trường mới, bạn mới sẽ làm em thay đổi.
-Nhưng em . . .
-Không nhưng nhịn gì cả, em phải hứa là quên anh, anh cũng sẽ quên em nhanh, ngày mai anh quên luôn. Thế cho nên đừng nhớ anh làm gì nữa mà thiệt.
-Anh . . .
-Thôi em, bố mẹ gọi kìa, lên máy bay đi em.
-Em yêu anh .
Cún nói được 3 từ cuối rồi nhìn mình và lẳng lặng bước đi cùng gia đình, em có ngoái đầu lại vài lần. Mình thực sự thấy tiếc và thương em, từ nay mình không còn được thấy sự trong sang như giọt nước của em nữa. Nhưng thế có lẽ tốt cho em hơn . . . Máy bay đã cất cánh .
-Con bé kia là ai mày ? ( Thằng Đức hỏi ).
-Người yêu tao, mày hỏi làm gì ? Tao chưa tính sổ với mày đâu.
-Ờ, biết em Cún sắp đi, tao định cho 2 đứa mày quay lại. Vì chí ít bọn mày đã từng yêu nhau.
-Đã từng.
-Thế giờ mày tính sao, yêu bé kia à.

-Cứ tạm thời là thế đã.
Ba đứa nói năng vài ba câu rồi về. Trên đường đi mình vừa tiếc nhưng cũng vừa thấy nhẹ nhõm, tuy Cún đã đi nhưng với mình Cún mãi mãi là một người con gái mình trân trọng, mình nâng niu nhất. Mình lại cất giữ em nó vào riêng trong kí ức đẹp.
-Thế giờ là còn mình em nhé ?
-Ờ.
-Vậy nếu em chia tay anh thì sao nhỉ ?
Mình giật mình ngoái đầu lại, hơi lạnh người nhưng vẫn lấy giống điềm tĩnh.
-Thì em xuống xe đi bộ, thế thôi.
-Gớm, con trai gì mà không ga lăng chút nào.
-Hê, em thử chia tay cái xem có thật ko.
-Tay Minh vẫn cứ làm phiền em . Nó níu em quay lại. Nó xin lỗi nhiều lắm.
-Ờ thế em tính sao ?
-Thì để xem anh tính sao đã . ( Em vuốt gáy mình , ớn sườn)
-Thôi đói rồi, kiếm cái gì ăn đã rồi tính sau.
-Ăn xong là buồn ngủ đới . . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận