Đừng Chúc Tớ Hạnh Phúc, Khi Bên Cạnh Tớ Không Phải Cậu
Tình yêu tuổi học trò đẹp như ánh sao trên trời
Tuổi trong sáng dại khờ, tuổi biết yêu biết hờn
Tuổi con nít học đòi và rất hay mít ướt
Hồn nhiên vui đùa trong nắng mai
Tình yêu tuổi học trò thật ôi biết bao diệu kỳ
Tuổi mới lớn vào đời, tuổi khát khao mơ mộng
Tuổi áo trắng một thời, tuổi nhí nha nhí nhảnh
Vững tin bay vào những ước mơ... xa rời tuổi thơ
____________________________
Một lát sau….
- Woa……._cả lớp đều trố mắt khâm phục trước những món đẹp mắt thơm mũi được dâng lên
- Không ngờ cậu lại nấu giỏi đến vậy_Nó như sấp nhỏ dãi thầm thán phục
- Không như vịt lùn nhà cậu_hắn cao ngạo nói
- Ai vịt lùn chứ, mấy món này cũng thường thôi_Nó nghe hắn nói vậy trong lòng liền rút lại câu vừa nãy
- Cậu có thể sao?_Hắn nhếch mép cười, nụ cười không quá chói mà không quá nhạt chỉ thấy trong đó là một vẻ cao ngạo quyến rũ
- Tôi…..tuy bây giờ tôi không làm được nhưng chắc chắn nếu tôi biết nấu thì sẽ hơn đầu bò nấu_Nó gân cổ cãi
- Tôi sẽ chờ_Hắn vẫn với dáng vẻ cao ngạo ấy
- OK_Nó vẫn không chịu thua
- Các cãi hoài không biết chán à, cãi miết thôi_Nhỏ An chán nản nói
- Cãi hoài có ngày yêu lun_Nhỏ Thu nói xong rồi vụt chạy
- Cậu đứng lại cho tớ_Nó tức giận chạy đuổi theo
- Tui đâu ngu_Nhỏ Thu lè lưỡi, mọi người lại bật cười bởi hành động trẻ con của hai đứa
- Các em….._Cô giáo bỗng đứng đó ngạc nhiên trơ người hỏi
- Chúng em chào cô ạ, xin lỗi cô vì chúng em đến mà không xin phép_Cả lớp đồng thanh
- A….đây là con cô phải không ạ, dễ thương quá_Nó cùng mấy nhỏ chạy lại chỗ bé gái gương mặt còn xanh xao hống hác, , đứg nép mình sau mẹ
- Các em làm cô bất ngờ quá_Cô rưng rưng nước mắt cảm động
- Cô ,…..đang vui mà., tụi em chỉ muốn cho cô 1 bất ngờ nhỏ đón bé Pin về thôi_Thiên nói rồi tiếng lại chỗ bé Pin, bọn nó gật gật đầu đồng tình
- Các em…các em làm cô bất ngờ quá, các em ngồi xuống đi_Cô lau đi giọt nước mắt hạnh phúc từ những cô cậu học trò, dù ở lớp cô rất là nghiêm khắc, không nhân nhượng gì ai vậy mà giờ đây cô cảm thấy mình là một giáo viên rất thành công.
- Còn cái này…._Cô lại hết bất ngờ này sang bất ngờ khác, cô thấy rất nhìu món ăn thơm ngon trên bàn
- Do Quang làm đó cô_Nhỏ Mai nhảy lên
- Quang sao?_Cô ngạc nhiên
- Cô không tin em có thể làm sao_Hắn nói như hờn giận, thật sự đây là lần đầu tiên hắn như thế
- À không….cô chỉ nghĩ cái này do các bạn gái làm thôi_Cô chậm rãi nói mà mấy nhỏ lại cúi gầm mặt xuống
- Các bạn ấy chỉ giỏi ăn hiếp bọn em thôi cô, nấu ăn là hoạy tung phòng bếp lun đó_Các cậu con trai được dịp kể tội
Các nàng chỉ biết đứng yên mà không phản ứng.
- Thôi các em bắt đầu buổi tiệc đi_Cô thấy tình thế thế liền thay đổi chủ đề
- Vâng ạ_Cả lớp đồng thanh – Quậy lun nhà cô đi các bạn
Haha….hihi……..
1 buổi tiệc tràng ngập tiếng cười. Tiếng cười hạnh phúc giữa tình cảm cô trò, bạn bè hay một thứ tình cảm gì đó mờ ảo đang dần hiện lên.
Sự vô tư hồn nhiên của những cô cậu học trò nông thôn dân dã trong miền quê yên bình.
Nó cách xa cái sự xoa hoa nhộn nhịp của nơi đô thị ồn ào.
Cách xa những con người không nước mắt không trái tim
Những con người vô tình vô tâm.
Nhưng họ….những người vô tâm ấy sẽ có lúc biến chất, trở nên vui vẻ khi thứ quan trọng được tìm ra và…..khi họ về nơi chốn bình yên này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...