Dùng Cả Thanh Xuân Để Yêu Anh!
Vừa về tới nhà, Yukino đã nằm sấp xuống mặt giường, trông cô rất mệt mỏi. Phải, cô mệt mỏi quá rồi, tại sao cô lại không thể có 1 cuộc sống bình yên? Cô làm tất cả vì muốn có được trái tim của Shiki, nhưng trái tim anh đã đóng băng lại rồi. Chỉ có có một người con gái duy nhất có thể sưởi ấm trái tim anh, nhưng bây giờ cô cũng đã làm người dưng với anh rồi. Anh tuyệt vọng. Nhưng dù trên thế giới này có như thế nào, thì vẫn có một người con gái yêu thương anh thật lòng, là Yukino. Chắc vì cô đã quá yêu nên bây giờ không thể kiểm soát được những hành vi của mình, cô bất kể thủ đoạt để có được anh. Từ một người hiền lành và trong sáng đã trở thành một người đầy thủ đoạn và tên lửa. Nguồn động lực hiện tại của cô là bé Yuna, cô chỉ còn mình đứa con để làm động lực. Nếu anh đã thật sự đóng trái tim mình lại, thì cô cũng chẳng còn gì để níu kéo, nhưng không được nữa. Từ một tình cảm như mầm cây nhỏ, đã ngày càng phát triển thành một cây cổ thụ to lớn và vững chắc. Mỗi một ngày, cô lại yêu anh thêm một chút. Đôi lúc cô tự hỏi: cô thua Mel về cái gì? Tiền tài hay danh vọng? Sắc đẹp hay bằng cấp? Cô có tất cả mà....
"Xoảng!", tiếng ly nước vỡ khiến cô giật mình, thoát ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn. Thì ra là Shiki đứng ngoài cửa, anh từ từ bước đến và hỏi bằng giọng nói lạnh:
- Tối nay mình đi ăn đi, anh muốn ra ngoài ăn.
Cô cũng chẳng bất ngờ gì, vì những cuộc hẹn như thế này đã xảy ra nhiều lần. Cô chỉ gật đầu nhẹ và nở nụ cười. Anh ra ngoài. Anh lại vô tình làm cô tổn thương.
Yukino cũng không ngờ rằng mình đã quá độc ác, cô từng có suy nghĩ rằng sẽ giết Mel, và hình như đã đến lúc cô phải làm. Không ai biết, từ nhỏ, Yukino đã được học bắn cung. Cô đã có rất nhiều huy chương và cúp vàng về môn thể thao này. Đã lâu rồi cô chưa đến câu lạc bộ, cô quyết định đến đó để xả stress.
Cô lên chiếc xe hơi, mặc bộ đồ đơn giản nhưng thể hiện được sự quyến rũ từ cô. Vừa đến nơi, chủ câu lạc bộ đã ra mời cô vào, vừa đi người ấy vừa hỏi:
- Lâu quá không gặp, đã 10 năm rồi nhỉ? Sao cô không đến đây thường xuyên
Cô trả lời:
- Dạo này tôi rất bận.
Câu nói của cô thể hiện được tâm trạng đang vô cùng căng thẳng. Người ấy không hỏi gì thêm.
Cô dương cung lên như một huấn luyện viên chuyên nghiệp, bắn vào điểm, và trúng! Bao lâu rồi nhưng trình độ của cô vẫn xuất sắc như ngày nào...
Hết phần 17.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...