Dùng Cả Thanh Xuân Để Yêu Anh!
-Sao em dám...
-Anh làm ơn, tránh xa tôi ra đi. Tôi bị thương cũng là vì anh, tổn thương cũng vì anh, tất cả đều do anh mà ra. Anh làm ơn tránh xa tôi ra, tôi không muốn dính líu gì tới anh nữa.
-Ý em là...
-Chúng ta...ly dị đi. Dù sao, tôi cũng chưa đủ tuổi để kết hôn nữa, với lại hai chúng ta chưa từng hẹn hò mà. Anh và tôi chả hiểu gì về nhau cả. Vả lại, đám cưới của chúng ta cũng là do ép buộc, không có ý tự nguyện. Nên tốt nhất là ly dị đi. -Mel nói
Yukino rất mãn nguyện, ở ngoài thì buồn bã, trong lòng thì vui sướng khôn lường. Shiki thì hoang mang, vì anh mà cô ra nông nỗi này ư ? Anh chỉ muốn đem lại hạnh phúc cho Mel thôi mà, không hề có ý định là Mel khóc lóc. Nhưng nếu cách này có thể giải thoát cô, thì có chết anh cũng đành lòng.
Mel bậm môi. Cô phải mạnh mẽ lên chứ, phải cứng rắn hơn, không được khóc nữa. Sao phải khóc chứ ? Khóc vì anh ta ư ? Không đáng !
-Được ! Chúng ta ly hôn ! -Shiki nói
-Anh chắc chứ ?
-Đúng.
Yukino vui sướng lắm, kế hoạch của cô và Kazuto sắp thành công rồi. Mel phải làm gì đây ? Khi những cái định mệnh này là do 1 tay Yukino sắp đặt, đừng để họ thành công. Rồi sau này, cô biết sống làm sao ?
-Kí vào đơn đi. Tôi đã chuẩn bị từ lâu rồi, vì biết thế nào chuyện này cũng xảy ra.
-...-
.............................................................................
-Mau kí đi ! Tôi mệt mỏi quá rồi ! Tôi muốn ly dị, tôi muốn được tự do, tôi không muốn bị trói buộc vào 2 chữ "Tình Yêu" và 2 chữ "Hôn nhân" nữa. Nếu muốn tôi được vui vẻ, thì anh làm ơn, kí vào đơn li hôn đi.
-Vì em anh có thể làm tất cả, anh có thể bị tổn thương , bị phản bội, nhưng nếu thiếu em, anh không sống được. -Shiki
-Nhưng nếu có anh tôi cũng không sống được !
-Được thôi ! Anh đã tin tưởng quá nhiều về em rồi !
-Tôi đâu có bảo anh phải tin tưởng tôi ! Tôi đâu có ép buộc anh yêu tôi ! -Mel nói
-Vậy li hôn đi !
-Được ! Từ giờ ở đâu có anh thì không có tôi. Từ bây giờ, đường ai nấy đi !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...