Bạch thượng thư xoay người đối Tiêu Đình Hạo tạ lỗi “Hạo vương, chuyện hôm nay, mong rằng ngươi có thể bỏ qua cho Sương Sương, nàng tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, lão phu sẽ nói nàng đến nhận lỗi với ngươi”
Suy nghĩ của hắn còn dừng lại trước câu nói kia, Tiêu Đình Hạo cũng không biết sao lại như vậy, nhưng lại ma xui quỷ khiến hỏi “Bạch tiểu thư tối hôm qua bị thương như thế nào?”
Bạch Vân Tịch trong lòng căng thẳng, hắn làm sao có thể quan tâm nàng?
Bạch thượng thư giật mình lăng chớp mắt một cái, thần sắc có chút ngưng trọng, chi tiết nói “Đó là bởi vì nàng nghe được ta cũng phu nhân nói, ngươi hướng Hoàng thượng thỉnh hủy bỏ hôn ước, sau đó, nàng một mình chạy ra phủ, khi được người đem về, cũng đã bị thương”
Nghe vậy, Tiêu Đình Hạo sắc mặt trầm xuống, hắn nhìn phương hướng nàng rời đi, nhưng mà, thân ảnh của nàng sớm đã biế mất không thấy.
Bạch Sương Sương, trong lòng ngươi, rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
Tiêu Đình Hạo cũng không có lại truy vấn cái gì, hắn thu hồi tầm mắt, xoay người, đi đến bên người Bạch Vân Tịch, đôi mắt lộ ra nhè nhẹ nhu tình “Vân Tịch, vài ngày sau, ý chỉ phụ hoàng tứ hôn sẽ đến, ngươi đợi ta vài ngày”
Kia trong nháy mắt, Bạch Vân Tịch biết, nàng cuối cùng vẫn thắng.
Nam nhất xuất sắc nhất Bắc Hạ này, tâm hắn, là của nàng.
…………………………………..
Tiêu Đình Hạo cự tuyệt Hoàng đế tứ hôn, bỏ qua Hoàng triều thứ nhất mỹ nhân Bạch Sương Sương, sửa lại cưới thứ xuất phủ Thượng thư Bạch Vân Tịch.
Trong lúc nhất thời, tin tức Hạo vương tình thâm nghĩa trọng cùng Bạch Sương Sương bị cự tuyệt truyền ra khắp phố lớn ngõ nhỏ, trở thành đề tài say sưa nhất của dân chúng. Trong đó, bản cũ nhiều nhất là: Bạch Sương Sương tuy là thứ nhất mĩ nhân nước Bắc Hạ, lại là đích nữ Thượng thư đương triều, nhưng trên thực tế cũng không được sủng ái. Trái lại Bạch Vân Tịch, tuy là thứ xuất, nhưng lại là đại tiểu thư Bạch phủ, thiên tư thông minh, cầm kì thư họa mọi thứ đều tinh thông, có thể nói tài nghệ song tuyệt. Mà nàng lại là nữ nhi Bạch thượng thư sủng ái nhất. Hạo vương nếu là cưới nàng, kia cũng thể nghi ngờ Bạch thượng thư vẫn sẽ duy trì to lớn.
Vì bận tâm mặt mũi, Bạch thượng thư hạ lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào lộ ra chuyên Sương Sương kiêu ngạo ngôn luận đến cực điểm. Bởi vậy, tuy rằng đối với nguyên nhân nàng bị cự hôn có các loại võ đoán, nhưng đến cuối cùng, phần lớn vẫn là có khuynh hướng đồng tình nàng gặp được. Vì thế, truyền đi truyền lại, đến cuối cùng, mọi người đối với Tiêu Đình Hạo cũng thành nửa chê nửa khen.
“Chậc, không nghĩ tới, ta còn có cái danh hào Hoàng triều thứ nhất mĩ nhân” Sương Sương nghe Tử Diên thuật lại những lời đồn đãi gần đây trong kinh thành, loan môi cười. Nàng một tay bưng chén trà, ngón tay ngọc tiêm dài nhẹ nhàng kích thích lá trà xanh biếc, ánh mắt nghiền ngẫm.
Tuy nàng cũng hiểu được khuôn mặt này quá mĩ một chút, nhưng nàng không nghĩ tới, người dân Bắc Hạ cư nhiên còn tặng một cái xưng hô lóng lánh cho Bạch Sương Sương
Tử Diên mân mím môi, nói “Tiểu thư, kì thật sau khi ngươi mười lăm tuổi hồi kinh, ngươi là người Bắc Hạ chúng ta công nhận thứ nhất mĩ nhân” Nàng thật cẩn thận nhìn Sương Sương, thấy nàng cũng không hờn giận, mới tiếp tục nói “Chẳng qua, khi đó ngươi cũng không thích xuất môn, tự nhiên là không biết chuyện này”
Sương Sương tựa vào trên ghế nằm, hưởng thụ ánh nắng ấm áp của những ngày mùa thu, nàng nhắm hai mắt, nghĩ nghĩ “Tử Diên, hiện tại thời gian còn sớm, chúng ta đi ra ngoài dạo phố” Tử Diên sửng sốt, nàng hầu hạ nàng có hai năm, đối với thói quen của Bạch Sương Sương tất cả đều hiểu biết “Tiểu thư….. Ngươi trước kia không phải không muốn ra ngoài sao?”
“Ngươi cũng nói, đó là trước kia” Sương Sương mở mắt ra, mâu quang sáng “Ta hiện tại muốn đi ra” Nghe nàng vừa rồi nói, vậy thì bên ngoài hẳn là rất náo nhiệt, lúc này, nàng như thế nào có thể không đi ra ngoài nhìn một cái đâu? Nghe ra trong lời nói nàng một tia lãnh ý, Tử Diên cũng không dám nói nhiều lời, gật gật đầu liền vì Sương Sương chuẩn bị quần áo xuất môn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...