Edit: Tiểu Màn Thầu
Kiều Trăn tạm thời bảo quản thẻ ngân hàng của Hàn Tư Hành, bắt đầu mỗi tháng sẽ phát phí sinh hoạt cho bạn trai giống như một “ Bà quản gia” vậy. Mỗi lần cô nhìn thấy dáng vẻ vui sướng cùng hài lòng của cậu, chỉ cảm thấy bạn trai nhà mình thực sự không giống người bình thường. Không biết lạc thú khi được bạn gái phát phí sinh hoạt này lấy ra từ đâu.
Hàn Tư Hành vì muốn chuẩn bị tham gia tiếp cuộc thi chế tạo robot, ngày thường vô cùng bận rộn. Chỉ cần có thời gian rãnh, cậu liền bám chặt lấy Kiều Trăn.
Thỉnh thoảng Kiều Trăn nhìn thấy cậu quá vất vả, bảo cậu hãy trở về phòng ký túc xá nghỉ ngơi. Mỗi lần như vậy cậu luôn tỏ vẻ đáng thương, rất giống một chú chó nhỏ khi nhìn thấy chủ nhân không quan tâm đến mình. Vì vậy cô lại mềm lòng không đuổi cậu về phòng nữa.
Thời gian yêu đương trôi qua rất nhanh, đã vào tháng năm, thời tiết bắt đầu nóng lên. Thái độ của mẹ Kiều đối với con gái cũng được cải thiện hơn nhiều. Công việc của Kiều Trăn trong chương trình [ Giọng hát nhí] của đài truyền hình S cũng sắp đến giai đoạn kết thúc.
Thời gian gần đây mối quan hệ của cô cùng các bạn nhỏ trong chương trình khá tốt. Thân thiết với cô nhất chính là cậu bé Cố Lễ.
Các bạn nhỏ mỗi lần đến tham gia chương trình đều đi cùng người thân, nhưng chỉ có Cố Lễ luôn được tài xế đưa đến, sau đó giao cậu bé cho người của tổ sản xuất liền vội vã rời đi, chờ sau khi chương trình kết thúc mới đến đón cậu.
Bạn nhỏ Cố Lễ lớn lên rất đẹp trai, có đôi mắt to tròn đen nhánh giống như quả nho, gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn, còn có cái mũi cùng đôi môi thật xinh xắn.
Có lẽ gia đình của cậu bé rất có điều kiện, từ cách ăn mặc cùng việc có tài xế đưa rước thì có thể nhìn ra được điều đó. Thoạt nhìn cậu không ngây ngơ hồn nhiên giống với những đứa trẻ đồng trăn lứa. Mỗi lần các bạn nhỏ khác chơi đùa vui vẻ thì cậu chỉ mang vẻ mặt nghiêm túc đứng một bên quan sát, biểu tình còn mang theo vài phần lạnh nhạt.
Cũng bởi vì điều này Kiều Trăn mới chú ý đến cậu. Dáng vẻ này của Cố Lễ, làm cô nhớ đến dáng vẻ khi còn bé của Hàn Tư Hành. Bất giác cô đối với Cố Lễ có chút quan tâm và thương tiếc.
Thời điểm công việc ở hậu trường không gấp, cô sẽ phá lệ lưu ý đến Cố Lễ, đôi lúc sẽ trò chuyện với cậu, chọc cậu cười.
Thực ra Kiều Trăn có rất nhiều chiêu để dỗ ngọt trẻ con, chỉ qua mấy tập Cố Lễ đã thân thiết với cô, còn yêu cầu cô phải đến xem cậu thi vòng chung kết. Mỗi lần cậu lên sân khấu, cô bắt buộc phải đứng dưới sân khấu xem cậu biểu diễn.
Chỉ còn vài ngày nữa vòng chung kết của chương trình mùa hai sẽ diễn ra, trước đó Cố Lễ đột nhiên kéo tay Kiều Trăn, thần thần bí bí cười nói: “ Chị Trăn Trăn, vào ngày đó chị nhất định phải trang điểm đẹp một chút đến xem em thi đấu vòng chung kết nhé.”
Cậu bé thoáng nhìn mặt Kiều Trăn, khuôn mặt nhỏ nhắn tiến đến gần, “ Tuy rằng ngày thường chị đã rất xinh đẹp, nhưng trang điểm một chút sẽ càng xinh đẹp hơn.”
Kiều Trăn ngồi xổm xuống, nhìn đôi mắt đang chớp chớp của cậu, vui vẻ nói: “ Được thôi! Nhưng em phải nói cho chị biết, vì sao lại muốn chị trang điểm để trở nên xinh đẹp hơn.”
Chân mày thanh tú của Cố Lễ chợt nhíu lại, dường như rất buồn rầu, “ Bí mật không thể nói, chờ đến cuối tuần chị sẽ biết. Em muốn chuẩn bị cho chị một bất ngờ lớn.”
Kiều Trăn mỉm cười, xoa đầu Cố Lễ, đội mũ dạ lên đầu cậu, “ Được rồi! Chị sẽ nghe theo lời em, cuối tuần chúng ta gặp lại nhé!”
Sau khi chào tạm biệt với Cố Lễ, Kiều Trăn xoay người tiếp tục làm công việc. Trong lúc bận rộn, đột nhiên cô nghe thấy những đồng nghiệp nữ bên cạnh kinh hãi hô to một tiếng.
“ Cố Hoài Lương kìa! Trời ạ, chắc tôi điên mất!”
“ Không phải anh ta đang quay một bộ phim điện ảnh mới sao? Đến chương trình giọng hát nhí của chúng ta làm gì?”
“ Tôi còn quan tâm anh ta đến đây làm gì sao?!” Nữ đồng nghiệp kích động giậm chân, “ Cuối cùng tôi cũng đã gặp được thần tượng của mình! Anh ta ở ngoài đời còn đẹp trai và gợi cảm hơn trong phim nhiều!”
……
Gần đây bộ phim điện ảnh mới của Cố Hoài Lương vừa được ra mắt, được tuyên truyền rầm rộ, dường như không ai không biết đến bộ phim này.
Bộ phim dựa trên câu chuyện có thật về lực lượng cảnh sát quốc gia đã triệt phá một đường dây buôn lậu ma tuý xuyên quốc gia. Trong phim Cố Hoài Lương sắm vai một cảnh sát nằm vùng, cho dù bị thế lực bên ngoài cùng tiền tài hay sắc đẹp dụ dỗ cũng không dao động, cuối cùng đã thắng lợi triệt phá được đường dây đó.
Bộ phim này được tuyên truyền rầm rộ trên mạng, sau đó còn được đề cử trong hạng mục phim điện ảnh xuất sắc nhất, có khả năng nhờ vào bộ phim này Cố Hoài Lương sẽ đoạt được ngôi vị ảnh đế. Đang nghĩ ngợi việc này, Kiều Trăn nhận được điện thoại của Ngải Văn.
Trong điện thoại Ngải Văn thông báo nội dung công việc của vòng chung kết, Cố Hoài Lương sẽ là khách mới đặt biệt đến tham gia chương trình này, bảo Kiều Trăn chuẩn bị thật cẩn thận. Kiều Trăn lập tức trả lời vâng.
Vì muốn hiểu biết thêm về Cố Hoài Lương, Kiều Trăn đã hẹn Hàn Tư Hành đi đến rạp chiếu phim xem bộ phim mới ra mắt của anh ta.
Trên màn hình lớn, chiếu đến cảnh Cố Hoài Lương bị thương đang được một cô gái băng bó vết thương. Anh ta để lộ nửa người trên, dáng người tuy gầy nhưng cơ bắp khá rắn chắc, cơ ngực cơ bụng đều hiện ra rõ ràng, thích hợp với màu da rám nắng, đặc biệt thể hiện sự nam tính.
Tất nhiên các cô gái đều mong muốn nhìn thấy cảnh này. Cho nên khi đến phân cảnh anh ta cởi áo ra, những phái nữ trong rạp chiếu phim đều hô lên một tiếng.
Kiều Trăn nhìn màn hình lớn không chớp mắt, thầm nghĩ khó trách Cố Hoài Lương lại nổi tiếng như vậy, bởi vì hình tượng của anh ta không giống với các tiểu thịt tươi hiện nay, chưa bàn về việc tuổi tác nhưng quả thực dáng vẻ của anh ta khá thành thục và gợi cảm.
Đang suy nghĩ, đột nhiên có một bàn tay xoay khuôn mặt của cô lại. Cô “ Hả?” một tiếng, còn chưa kịp nhìn thấy rõ sắc mặt của Hàn Tư Hành, thì cái mũ liền áo của cô đã bị cậu nhấc lên che trên đầu cô.
Hôm nay Kiều Trăn mặc một cái áo khoác len rộng thùng thình màu trắng, cái mũ liền áo cũng khá to, lập tức phủ kín đôi mắt cô. Trước mắt cô liền xuất hiện một mảng tối tắm.
“ Tư Hành?” Kiều Trăn nghi hoặc gọi một tiếng, không biết cậu lại muốn làm cái gì.
“ Đừng xem nữa.” Cậu thấp giọng nói một câu, đôi bàn tay cách một lớp mũ bịt kín lỗ tai cô, hơi nâng mặt cô lên, sau đó cậu cúi đầu hôn lên đôi môi đang khép mở của cô.
Trước khi tai bị bịt lại, dường như Kiều Trăn có nghe thấy trong phim truyền đến một tiếng hô sợ hãi của người nữ, về phần sau đó cô đã không còn nghe thấy gì nữa.
Thị giác cùng thích giác của cô đã không còn nhìn thấy hay nghe thấy điều gì, chỉ có thể cảm nhận đôi môi của mình đang bị cậu tuỳ ý tàn phá.
Cô thấp giọng oán giận, đẩy nhẹ cánh tay cậu, “ Sẽ bị người khác nhìn thấy đó.”
Cũng không biết cậu có trả lời hay không, nghênh đón Kiều Trăn chính là nụ hôn ngày càng mãnh liệt của cậu.
Kiều Trăn chỉ còn cách tìm một lý do lừa mình dối người mà thôi, cho rằng mình đã trùm mũ lại, còn bị cậu che mặt, hơn nữa hai người còn ngồi dưới hàng cuối, hẳn là không ai phát hiện ra đâu.
Chờ Hàn Tư Hành thỏa mãn rời khỏi môi cô, mặt cô đã ửng hồng vì thiếu khí, đành nhỏ tiếng thở gấp. Ánh mắt lại nhìn về phía màn hình lớn, phân cảnh vừa rồi đã sớm qua đi. Cô trừng mắt nhìn cậu một cái, chỉ có như thế mà đã ghen rồi sao?!
Tâm tình cậu khá tốt liền nở nụ cười, không để bụng chuyện cô trừng mắt với mình.
*
Nháy mắt đã đến vòng chung kết của chương trình [ Giọng hát nhí]. Kiều Trăn ở hậu trường đã nhìn thấy Cố Hoài Lương, anh ta đang bị các đồng nghiệp nữ trong tổ sản xuất vây quanh xin chữ ký.
Ngũ quan của anh ta góc cạnh khá sắc nét, hơn nữa dáng người cùng màu da, nhìn qua thực là nam tính nhưng lại không dễ tiếp cận.
Kiều Trăn không phải là fan hâm mộ của anh ta, cũng không phụ trách khâu đón tiếp anh ta, chỉ nhìn thoáng qua một chút liền rời đi, đến chăm sóc các bạn nhỏ tham gia chương trình.
Dựa theo lịch trình của tiết mục, Cố Lễ sẽ lên biểu diễn trước. Sau khi biểu diễn xong, cậu nhóc vẫn có chút thất thần.
Kiều Trăn vội làm xong công việc, liền đi đến cái ghế sô pha mà cậu nhóc đang ngồi nghỉ ngơi, lại ngồi xổm trước mặt cậu, “ Vừa rồi em hát rất hay!” Cô cho rằng cậu bạn nhỏ đang lo lắng về kết quả, vì vậy lên tiếng an ủi.
Đôi mắt đen nhánh của Cố Lễ nhìn vào Kiều Trăn, âm thầm quan sát đánh giá, nhìn thấy cô hôm nay có trang điểm, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ ra hài lòng.
“ Chị Trăn Trăn, em rất thích chị. Hay là chị hãy làm mợ tương lai của em nhé?”
Kiều Trăn sừng sốt, “ Mợ hả?”
Cố Lễ gật đầu, nghiêm túc nói: “ Tuy rằng nhìn về ngoài cậu em khá lạnh nhạt, nhưng cậu em có tiền lại đẹp trai, chị làm mợ của em sẽ không thiệt thòi đâu.”
Kiều Trăn bị vẻ mặt trịnh trọng của cậu bé làm cho mắc cười, liền cười nói: “ Nhưng chị đã có bạn trai rồi.”
“ Không sao hết, vẫn chưa kết hôn mà.” Cậu nhỏ giọng nói thầm, cái miệng nhỏ chu ra, “ Kết hôn còn có thể ly hôn kia mà.”
Kiều Trăn nghe cậu nói như thế, hơi giật mình, dịu dàng nói: “ Cảm ơn thành ý của Cố Lễ. Nhưng chị vẫn muốn làm chị Trăn Trăn của em hơn.”
Cố Lễ bĩu môi, “ Chị cũng chưa từng gặp mặt cậu em mà! Thực sự cậu em rất được nhiều cô gái yêu thích đấy nhé, cậu em còn là người đẹp trai có tiền, một lúc nữa chị nhìn thấy sẽ thích ngay thôi!”
“ Một lúc nữa?” Kiều Trăn nghi ngờ, “ Anh ta đến đây đón em sao?”
“ Từ từ chị sẽ biết.” Cố Lễ bỏ lại một câu.
Thời điểm chương trình quay xong, Kiều Trăn nhìn thấy cậu nhóc vừa gọi “ Cậu ơi” lại vừa nhìn thấy Cố Hoài Lương đi chậm chậm về phía Cố Lễ, lúc này mới hiểu rõ mọi chuyện, cậu ơi trong miệng của Cố Lễ chính là vị khách mời đặc biệt ngày hôm nay —— Cố Hoài Lương.
Cố Lễ chạy nhanh đến trước mặt Cố Hoài Lương, anh ta bế cậu nhóc lên, sau đó lại đặt cậu ngồi trên vai mình. Vóc dáng của Cố Hoài Lương khá cao, cứ như vậy để Cố Lễ ngồi trên vai dường như đầu cậu nhóc sắp đụng đến trần nhà.
Hiển nhiên, mối quan hệ cậu cháu của bọn họ rất tốt, hiếm khi nhìn thấy Cố Lễ cười tươi như vậy, nhìn qua có vẻ rất vui vẻ.
Kiều Trăn nhìn thấy, cũng khẽ mỉm cười. Sau đó thấy Cố Lễ ghé vào tai Cố Hoài Lương nói gì đó, ánh mắt sắc bén của Cố Hoài Lương liền nhìn về phía Kiều Trăn.
Kiều Trăn kinh ngạc, đành phải duy trì nụ cười ở trên môi, mỉm cười gật đầu chào hỏi.
Không ngờ đến Cố Hoài Lương lại mang theo Cố Lễ đi đến đây, “ Xin chào, Kiều tiểu thư.”
Giọng nói của anh ta trầm thấp đầy từ tính, còn mang theo vài phần bối rối.
Kiều Trăn là người yêu thích giọng nói, cho nên cũng có chút hảo cảm với anh ta, tươi cười chào hỏi, “ Xin chào, Cố tiên sinh.”
“ Cố Lễ rất thích cô, cảm ơn cô mấy ngày qua đã chiếu cố nó.”
“ Anh quá khách khí rồi, đều là việc tôi nên làm, thực sự tôi cũng rất thích Cố Lễ.” Kiều Trăn nhìn về phía Cố Lễ, thấy cái miệng nhỏ của cậu đang nhếch lên, dường như không được vui.
Cố Hoài Lương gật đầu, “ Vậy tôi xin phép dẫn Cố Lễ đi trước.”
“ Vâng ạ, hai người đi thong thả nhé.” Kiều Trăn vẫy tay chào tạm biệt với Cố Lễ, “ Cố Lễ hẹn gặp lại.”
“ Hẹn gặp lại chị Trăn Trăn.” Cố Lễ nói xong liền leo xuống vai của cậu mình, vẫn là bộ dạng rầu rĩ không vui.
Kiều Trăn suy đoán có lẽ cậu vì chuyện làm Nguyệt lão se duyên thất bại, nhất thời mới không vui. Bạn nhỏ này, tâm tư đơn thuần, hẳn là sẽ mau quên thôi.
Sau khi tan ca, Hàn Tư Hành vẫn như thường lệ đến đón Kiều Trăn. Trong lúc ngồi trên tàu điện ngầm, điện thoại của Kiều Trăn lại vang lên một tiếng, là tin nhắn Wechat của Cố Lễ gửi đến.
Bạn nhỏ gửi tin nhắn âm thanh, Kiều Trăn đang ngồi trên tàu điện ngầm không tiện nghe nó, liền đổi thành nhắn tin văn bản. Cũng may tiếng phổ thông của Cố Lễ cũng khá tốt, cho nên việc đổi thành nhắn tin văn bản không có vấn đề gì.
[ Cố Lễ: Chị Trăn Trăn, có phải cậu của em rất đẹp trai đúng không? Còn đẹp trai hơn bạn trai của chị nữa phải không? Vậy chị làm mợ em đi. Em đưa chị tài khoản Wechat của cậu em này, chị nhớ phải thêm bạn cậu em đấy.]
Nhìn những tin nhắn hiện lên, trong lòng Kiều Trăn trở nên căng thẳng, cảm giác được trên đỉnh đầu của mình có một luồng khí nóng đang đến gần.
Cô ngẩng đầu, liền nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ của Hàn Tư Hành đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của cô. Lập tức tay cô run lên, nháy mắt điện thoại đã bị người ngồi bên cạnh cướp đi.
Hàn Tư Hành đọc những đoạn tin nhắn đó xong, sau đó ánh mắt từ màn hình điện thoại chuyển nhìn đến biểu tình có chút thất thố trên mặt Kiều Trăn, khoé miệng nhếch lên tựa cười như không cười, trong đôi mắt lạnh lùng không nhìn thấy một tia vui vẻ nào.
“ Chị Trăn Trăn của chúng ta quả thực được nhiều người yêu thích quá nhỉ?” Cậu cúi đầu, nói khẽ vào tai cô, âm thanh trầm thấp cùng nỉ non.
Kiều Trăn liều mạng lắc đầu. Không xong, bạn trai ghen rồi……
Nhớ đến thái độ mỗi lần cậu ghen, Kiều Trăn chợt rùng mình một cái, hai chân giống như bị co rút không còn chút sức lực nào chỉ muốn mềm nhũn ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...